Bên ngoài.
Ở chỗ Tô Vũ, mồ hôi của Vạn Thiên Thánh vẫn còn tuôn như mưa.
Đáng sợ!
Ông cũng bội phục Tô Vũ luôn rồi, sao lại gọi được nhiều Tử Linh quân chủ đến như vậy?
Hơn mấy chục!
Mấu chốt là hiện tại không có người nào quản xem bọn họ đang làm cái khỉ gió gì, ông vội truyền âm hỏi: "Giờ đi luôn sao?"
Tô Vũ híp mắt truyền âm trả lời: "Không, đi theo lối thông đạo, thông đạo của Tinh Nguyệt ở gần đây, chung quanh đây chỉ có lối đi ấy là gần nhất, mỗi lần chỉ có thể tiến vào một vị quân chủ cấp cường giả, nhất định sẽ có người đuổi theo! Không đuổi theo, thông đạo gần nhất cách nơi đây cũng hơn vạn dặm, dù là vô địch thì cũng cần thời gian để tới! Mà sinh linh ở đó sẽ khiến Tử Linh chú ý, dù những Tử Linh quân chủ nơi xa cũng sẽ chạy đến rất nhanh. . . Họ chạy xa thì chính là muốn chết! Trừ phi bọn họ cũng có thể hóa thành Tử Linh!"
Sinh linh ở đây sẽ không chạy thoát được!
Không nhanh chóng tìm thông đạo để đi ra ngoài thì sẽ chết rất mau!
Ngươi muốn chạy?
Chạy chỗ nào?
Không nói ngươi chưa quen thuộc nơi này, dù là quen thuộc thì một cái thông đạo có thể lên đến mấy vạn dặm, ngươi chạy loạn ở đây, coi chừng chết cũng không biết mình chết ra sao.
Tô Vũ lại nói: "Phủ trưởng, ngài tới thông đạo bên kia trông coi trước đi! Khí tức người sống của ngài quá nặng, dễ dàng gây ra địch ý, ta ở đây đợi một lúc, ta muốn tìm cơ hội giết nhiều thêm vài tên!"
"Ta đi một mình ư?"
Vạn Thiên Thánh thấy hơi sợ!
Má nó, khắp nơi đều là Tử Linh, khắp nơi đều là tử khí, hiện tại ông đã bắt đầu bị ăn mòn rồi, chiến đấu ở đây thì người sống sẽ càng ngày càng yếu đi!
"Không sao đâu!"
Tô Vũ tùy ý nói: "Ngài đi trước đi, bằng không thì những Tử Linh quân chủ này giết điên rồi sẽ chẳng cần biết ngài là ai."
Nói xong, Tô Vũ bèn thúc giục: "Phủ trưởng, nhanh lên một chút!"
Vạn Thiên Thánh không do dự nữa, nhanh chóng rời đi.
Ông ở đây đã cảm nhận được những Tử Linh quân chủ kia điên cuồng vô cùng, những vị quân chủ này thực sự giết điên rồi thì còn quan tâm ông là ai sao?
Mà Tô Vũ đã triệt để nghịch chuyển nguyên khí hóa thành Tử Linh, phong ấn trái tim.
Rất nhanh, hắn lại triệu hoán Tử Linh lân cận tới, các vị Tử Linh chuẩn vô địch mang theo vô số Tử Linh chạy đến để bái kiến vị Đại thống lĩnh này.
"Đại thống lĩnh. . ."
Mấy vị Tử Linh chuẩn vô địch nhìn về phía Tô Vũ rồi lại nhìn về phía đại chiến của mấy chục vị quân chủ, bầu trời ở Tử Linh giới đều sắp bị đánh sụp rồi!
Hiện tại, những vị thống lĩnh chuẩn vô địch ấy cũng đều có chút sợ hãi.
Không ai rõ chuyện gì đang xảy ra.
Tô Vũ nhìn bọn họ rồi nhìn những Nhật Nguyệt Tử Linh đằng sau, mắt khẽ híp lại, hắn hỏi thẳng: "Có thể cho những tướng sĩ trung thành kia đi tự bạo không?"
"Có thể!"
Mấy vị thống lĩnh gật đầu, đương nhiên là có thể, những Tử Linh này không có nhiều trí tuệ, dù là Nhật Nguyệt thì cũng không có quá nhiều, tuyệt đối đều chịu khống chế.
"Vậy để bọn họ kết đội tự bạo, đánh chết những sinh linh kia!"
Dứt lời, Tô Vũ lại nói: "Mấy người các ngươi cũng tìm cơ hội vây giết những sinh linh đó đi!"
"Vâng!"
Lời này vừa nói ra, mấy vị thống lĩnh chuẩn vô địch nhanh chóng dẫn đầu vô số Tử Linh Nhật Nguyệt, Sơn Hải đánh về phía bên kia. Chúng có lá gan rất lớn, trên thực tế chúng chưa khôi phục được bao nhiêu cảm xúc, không có quá nhiều tâm lý sợ hãi.
Đại thống lĩnh đã nói giết vậy thì hiển nhiên phải giết.
Bên này vừa nói xong, tiếng nổ mạnh truyền đến, một vị cường giả vô địch kêu thê lương thảm thiết, bị đám Tử Linh quân chủ lao vào xâu xé, thân thể rách nát tức thì, huyết nhục văng khắp nơi!
Đám Tử Linh kia liền dồn dập xông lên thôn phệ sạch sẽ máu thịt của đối phương, hết sức hưng phấn!
Tử Linh vốn ưa thích máu của người sống.
Trong cổ thành, ngươi ném một giọt máu tươi ra ngoài thôi, rất nhanh liền có Tử Linh ngửi thấy mùi mà đến, chớ nói chi là những vị quân chủ này. Họ giết đều là vô địch cảnh, vậy huyết nhục đối với bọn họ là sự hấp dẫn, càng nhiều người chết, huyết dịch văng khắp nơi thì họ càng hưng phấn!
Có vô địch quân chủ bắt được một miếng thịt sống, nuốt vào trong bụng rồi ha hả cười nói: "Tinh Nguyệt, Hà Đồ, thịnh yến mà các ngươi nói đang chờ ở đây! Ha ha ha, sảng khoái!"
"Thịnh yến như vậy, bản vương rất thích!"
Quả thực là vô cùng hài lòng, vừa được thỏa mãn thú vui chém giết, lại vừa được ăn ngon.
Có bao giờ đám quân chủ này giết được nhiều sinh linh vô địch như vậy?
Không thể nào!
Nhưng ngày hôm nay bọn họ lại có cơ hội!
Đại chiến bộc phát, 18 tôn vô địch với số lượng đối phương chênh lệch quá lớn, hai đánh một đều ngại ít, có nơi dứt khoát là ba bốn vị quân chủ vây giết!
Mà ở đây còn là sân nhà của Tử Linh!
Nơi đây không có nguyên khí, chỉ có tử khí.
Tô Vũ hành động ở nơi này hết sức tự nhiên, người khác lại không thể làm được, hiện tại họ phải vận dụng nguyên khí bản thân dự trữ, một khi hao tổn sạch sẽ thì dù là vô địch cũng chỉ có thể dựa vào thân thể để vật lộn với Tử Linh!
Mà tử linh ở nơi đây lại có thực lực cường hãn, lượng lớn tử khí chen chúc mà đến, vẫn còn tiếp tục ăn mòn các vị vô địch này!
Có đủ ưu thế sân nhà, còn có lợi thế về số lượng, cộng thêm sự hung hãn không sợ chết. . . Dưới tình huống như vậy, cái chết xảy ra trong nháy mắt, đã có người đầu tiên thì sẽ có người thứ hai!
Đây chính là phản ứng dây chuyền!
Một vị bị giết, Tử Linh quân chủ vây giết kẻ đó đã rảnh tay nên sẽ nhanh chóng đi vây giết những người khác, càng gần đến lúc cuối, người sống phải đối mặt với lượng Tử Linh càng nhiều!
"Tô Vũ!"
Có cường giả thê lương gào lên: "Buông tha ta, buông tha chúng ta đi! Chúng ta sai rồi, chúng ta thật sự hết cách, là do Tiên tộc bức bách chúng ta, chúng ta không có biện pháp nào cả!"
"Chúng ta chỉ là tiểu tộc yếu ớt, khi Nhân tộc các ngươi còn chưa ra ngoài, Tiên Ma Thần Long cũng đã thống trị Chư Thiên chiến trường. . . Chúng ta không có cách nào hết, trong giới vực của chúng ta thậm chí có quân cờ của bọn hắn. . ."
"Tô Vũ, hãy tha cho chúng ta, ta mà chết thì tộc của ta sẽ tiêu tùng. . ."
". . ."
Từng tôn vô địch thê lương gào thét, bọn họ không muốn chết!
Ở bản giới họ đều là sự tồn tại cấp bậc lão tổ.
Bọn họ đều là chỗ dựa của chủng tộc!
Một khi chết rồi, chủng tộc không có vô địch sẽ nhanh chóng mai một trong dòng sông lịch sử!
Bên ngoài, Tô Vũ lạnh lùng quan chiến.
Tha cho các ngươi ư?
Nói giỡn gì vậy?
Đừng nói hiện tại hắn không thể khống chế những Tử Linh này, dù là có thể thì hắn cũng sẽ không bỏ qua cho bọn người kia, lòng dạ hắn vốn đã không rộng rãi, nếu như bọn người kia dám ra đây, dám nghe Tiên tộc để ra tay với mình. . . Vậy mình sẽ quan tâm ý nghĩ của bọn họ sao?
Hiện tại còn bán thảm, muộn rồi!