Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2319 - Chương 2319: Ngươi Không Phải Nhân Tộc

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2319: Ngươi Không Phải Nhân Tộc
 

Hắc bào trên người Tô Vũ biến mất, hắn hóa thành Tử Linh bình thường, nhanh chóng lao vào vòng vây tham chiến cùng với những Tử Linh khác, hắn có sức bật rất cường đại, dưới loại trường hợp này, ngoại trừ Trí vương thì những người khác bị hắn đánh trúng cơ hồ đều xong đời!

Tô Vũ nhanh chóng tới gần một vị vô địch đang bị hai Tử Linh quân chủ vây giết, xông lên cho tên kia một quyền!

Oanh!

Thân thể tàn bại!

Hai vị quân chủ kia kỳ quái mà nhìn về phía hắn, Tô Vũ cười nói: "Các ngươi ăn đi, ta không ăn thứ này, chỉ thu thập chút huyết dịch là được!"

Dứt lời, Văn Minh Chí hiện lên thu lấy chút ít huyết dịch và xác thịt.

Rất nhanh, Tô Vũ tiếp tục xuyên thẳng qua chiến trường, thỉnh thoảng đánh ra một quyền, không ngừng có người bị hắn đánh bể thân thể.

Mà Tô Vũ vừa giết chóc vừa nhìn về phía Trí vương nơi xa!

Mẹ nó, thật là mạnh mẽ!

Hiện tại vây giết gã không phải bốn mà đã lên đến sáu Tử Linh vô địch, bốn vị trong đó là thất đoạn, hai vị còn lại đều là lục đoạn. Tổ hợp mạnh như vậy lại bị gã đánh cho không ngừng lùi lại.

Hai Tử Linh quân chủ yếu hơn chút tức thì bị Trí vương đánh cho tử khí tràn lan, thân hình văng tung tóe.

Rất mạnh!

Thậm chí Tô Vũ cảm thấy được vị này không hề thua kém Đại Tần vương bao nhiêu.

Ngày đó Đại Tần vương giao thủ cùng rất nhiều vô địch, nhưng khi đó là ở Tinh Vũ phủ đệ chứ không phải là Tử Linh giới, hơn nữa trong đám vây giết Đại Tần vương thì chỉ có Huyết Hỏa cùng Lôi Đình Thần vương là cao đoạn.

"Lợi hại!"

Tô Vũ cảm khái một tiếng, thực lực của người này dù yếu hơn Đại Tần vương thì chắc chắn cũng phải mạnh hơn Huyết Hỏa.

Không hổ là cường giả đệ nhất triều tịch!

"Muốn chạy ư?"

Tô Vũ nhìn thoáng qua, mục tiêu của gia hỏa này chính là lối đi nơi xa nối về phía cổ thành.

Lối đi kia nằm ở đó rất rõ ràng!

Tô Vũ không xen vào chuyện bên này nữa, ở đây đã có chừng 30 vị quân chủ vây giết hơn mười vị vô địch bị thương bị áp chế, sớm muộn gì cũng có thể giết sạch!

Duy chỉ gia hỏa kia là có hi vọng chạy trốn.

Tô Vũ vừa định đi, đột nhiên hắn nghe có tiếng người quát: "Tô Vũ, cứu ta! Ta là Nhân tộc, là Nhân tộc!"

Xa xa, một cường giả đeo mặt nạ màu vàng kim thê lương hô hào, đó là bộ trưởng Địa bộ.

Y là Nhân tộc?

Bộ trưởng Địa bộ làm vỡ nát mặt nạ ngay lập tức, lộ ra chân dung thực sự, vội vàng nói: "Ta là Nhân tộc, là Nhân tộc ở triều tịch thứ chín, Tô Vũ, ta là con người. . ."

"Ngươi không phải là Nhân tộc!"

Tô Vũ cách không nhìn về phía người kia, đạm mạc nói: "Ngươi không phải là Nhân tộc! Nếu ngươi thật sự là Nhân tộc thì khi các chủ Tây các xuất thủ ngươi cũng nên xuất thủ mới phải, hiện tại ngươi lại dám xưng là Nhân tộc sao?"

Nhân tộc?

Miễn đi!

Đừng nói không quen, dù quen thuộc, dù biết nhau thì cho tới bây giờ vị này cũng không đứng về phía mình, hơn nữa khi hạ tử thủ với mình thì y cũng chẳng hề lưu tình, ta kệ xác ngươi có phải Nhân tộc hay không!

Bộ trưởng Địa bộ sốt ruột giải thích: “Không, Tô Vũ, ta cũng vì không có cách nào cả, Giám Thiên Hầu quá mạnh mẽ, ta chỉ muốn tìm cơ hội phản kích. . . Tô Vũ, thật đó, đừng giết ta!"

Tô Vũ chần chừ một chút, suy nghĩ chốc lát bèn bay về phía y, "Ngươi đừng cử động, ta cũng không cách nào khống chế đám quân chủ này đâu, trước hết ngươi hãy tới gần ta, ta mang ngươi ra ngoài. . ."

Bộ trưởng Địa bộ vội vàng đồng ý, y bạo rống một tiếng, toàn bộ sức mạnh đều bị dùng hết rồi.

Một đao bổ cho một vị quân chủ rút lui, y nhanh chóng lao về phía Tô Vũ, mang theo một chút chần chờ thế nhưng y cũng không có biện pháp nào, hiện tại y chỉ có thể tin tưởng Tô Vũ sẽ dẫn y đi ra ngoài.

Y nhanh chóng tới gần Tô Vũ, khoảng cách đại khái còn trăm thước.

Tô Vũ đột nhiên xuyên qua không gian, trong nháy mắt đã đánh ra một quyền!

Một tiếng ầm vang!

Đầu người bạo liệt!

Văn Minh Chí hiện ra, vẻ mặt Tô Vũ lạnh lùng, thoáng chốc đã đưa thi thể đi, thấy xa xa có quân chủ đánh tới, hắn bèn cười nói: "Đừng nóng vội, còn hai lần nữa mà, những người này khá lắm, có thể giết ba lượt, ba cỗ thi thể ta chỉ lấy một, còn dư lại cho các ngươi hết!"

Nghe thế, hai vị quân chủ kia mới tỏ ra thoải mái, vậy cứ chia như thế đi!

Mà bộ trưởng Địa bộ vừa phục sinh lại thê lương hô: "Tô Vũ, ngươi hại ta!"

". . ."

Tô Vũ nhún nhún vai, cũng không quay đầu lại: "Ta không hại ngươi, ta mang thân thể này của ngươi về sinh linh giới, yên tâm, ta nói được thì làm được!"

Nhân tộc?

Tô Vũ không thèm để ý, không nói thì coi như xong, mà nếu nói thì ta cho ngươi thêm mấy quyền!

Lúc này bộ trưởng Địa bộ chỉ biết tuyệt vọng gào to, vang dội thiên địa.

Ta không cam lòng!

Đáng tiếc, Tử Linh căn bản không quan tâm, mà Tô Vũ cũng chẳng để ý.

Chết thì chết thôi!

Làm như ta chưa từng giết Nhân tộc ấy.

Lúc này mục tiêu của Tô Vũ đều nằm trên người Trí vương, hắn đang nghĩ, giết Trí vương rồi dùng Văn Minh Chí nuốt gã, chưa bàn chuyện Văn Minh Chí sẽ mạnh mẽ bao nhiêu mà mấu chốt là lão ngoan đồng như Trí vương, nhân vật từ thuở triều tịch chi biến đầu tiên, chắc chắn gã sẽ biết rõ không ít tin tức tuyệt mật!

Đám Hà Đồ đều từng chết!

Hơn nữa ký ức không được đầy đủ, rất nhiều thứ đã quên, nhưng vị này thì khác, gã còn sống, cho nên hẳn gã sẽ biết được rất nhiều chuyện.

Giết gã đi, muốn cái gì thì có cái đó!

Giết gã cũng sẽ có ban thưởng, Tô Vũ đang sốt ruột vì thần văn của mình chưa đủ cường đại đây.

Nếu như ban thưởng nhiều, hắn phải làm cho toàn bộ thần văn tấn cấp Nhật Nguyệt!

Rất nhanh, Tô Vũ đã nhích tới gần chiến trường bên kia.

Khắp người Trí vương giờ đây toàn là máu me, thân thể có chút tàn phá, gã không nói tiếng nào, chỉ cắn răng lẳng lặng chém giết.

Oanh!

Tô Vũ đột nhiên ra tay, đánh ra một quyền, Trí vương quả thực rất cường đại, dù hiện tại bị người vây giết thì gã vẫn có thể rút tay ra chụp một chưởng về phía Tô Vũ. Ầm ầm, Tô Vũ bay ngược, thân thể Trí vương cũng chấn động, trên bàn tay phá ra một lỗ hổng!

Ánh mắt gã lạnh lùng nghiêm nghị nhưng trong lòng thì đang hoảng sợ!

Lực công kích thật mạnh!

Tại Tử Linh giới vực quỷ quái này, thời gian lực lượng pháp tắc của gã đều bị áp chế, lại bị mấy vị quân chủ vây giết, nên nhất thời gã không có biện pháp tránh đi công kích từ Tô Vũ!

Mà Tô Vũ lại lần nữa đánh qua, oành oành, không ngừng oanh kích Trí vương!

Muốn đi ư?

Chạy đi đâu chứ!

Hôm nay, đừng hòng một ai thoát!

Ta muốn chạy trốn đã lâu rồi, đáng tiếc luôn luôn không có cơ hội, cũng chịu không nổi việc không câu được cá lớn, Trí vương chính là con mồi lớn nhất chỗ này, về phần Hợp Đạo. . . Thôi được rồi, mạo hiểm quá lớn!

Hợp Đạo không chừng có thể có cơ hội giết ra ngoài!

Bình Luận (0)
Comment