"Tôn tử, xem gậy của ta đây!"
Một tiếng gầm lên, Thiên Diệt đánh một gậy ra hướng xa xa, trực tiếp đánh cho hư không sụp đổ, ba tôn cổ xưa cường hãn của Tiên tộc hiện lên lập tức, đồng loạt ra tay, trong chớp mắt, bốn đại cường giả chiến thành một đoàn!
Mà ngay một khắc này, xa xa, một tiếng rống to vang lên.
Bịch!
Đại Tần vương lại vung đao chém nát một tên vô địch, huyết vân hội tụ, Đại Tần vương nhìn về phía Tiên giới, lạnh lùng nói: "Chết bao nhiêu Tiên tộc rồi?"
Tiên tộc lại thêm một tôn Tiên vương bị đánh chết!
Đại Tần vương nhìn chằm chằm phương hướng của Thiên Cổ, ông muốn xem thử xem Tiên tộc chuẩn bị chết bao nhiêu!
Ngày hôm nay, khắp nơi đều chủ định giết Tiên tộc!
Cho đến bây giờ đã chết bốn năm vị Tiên vương rồi!
Tăng thêm số người chết trong Tinh Vũ phủ đệ thì hẳn là vượt qua 10 người rồi a!
Mà gần chỗ Đại Tần vương, những vị vô địch đều biến đổi sắc mặt bất định.
Máy vị Đạo vương, Bạch Phát Thần vương chỉ muốn rút lui ngay!
Lục Dực Thần vương tuy mạnh mẽ, nhưng mà cũng chỉ tương đương với Đại Hạ vương thôi.
Đại Tần vương đang rảnh tay, hiện tại ông sẽ giết bọn họ!
Có người nhìn về phía các giới, sắc mặt đều có chút bất đắc dĩ, các giới còn có vô địch, còn có rất nhiều, thế nhưng hiện tại các giới giống như không muốn phái vô địch ra chinh chiến nữa!
Tiếp tục như thế, khó khăn sẽ nhắm thẳng tới Tiên tộc.
Tiên tộc cũng không có khả năng ép cường giả vào chiến trường!
Giờ khắc này, thanh âm Thiên Cổ chấn động thiên địa, "Thái Cổ Cự Nhân tộc, Phượng tộc, Linh tộc. . . Hợp Đạo của các tộc đều không nguyện ý ra tay sao?"
Im ắng.
"Ngồi xem Nhân tộc kiêu ngạo ư?"
"Mấy lần đại chiến, Nhân tộc không hề tổn hại lông tóc, các tộc thì lại tổn thất nặng nề, Vĩnh Hằng vẫn lạc nhiều không kể xiết! Nhân tộc Vĩnh Hằng càng đánh càng nhiều, chẳng lẽ các vị muốn chờ Nhân tộc kiêu ngạo lại đến tàn sát Chư Thiên sao?"
"Phía trước chín lần triều tịch chi biến đã vẫn lạc biết bao nhiêu cường giả, chư vị chẳng lẽ không biết? Phần lớn đều là chết trong tay Nhân tộc!"
". . ."
Thiên Cổ cũng cảm thấy vô lực, vẫn không muốn ra tay sao?
Có người ngập ngừng lên tiếng: "Không phải là bọn ta không muốn ra tay, Thiên Cổ. . . Ngươi đi giết Đại Chu vương đi, chúng ta nhất định sẽ ra tay! Lời ấy, tuyệt đối không nói đùa!"
Đi giết Đại Chu vương!
Bằng không thì sẽ chẳng ai ra tay.
Một khi rời đi, Đại Chu vương truyền tống tới, ông sẽ mặc kệ Nhân cảnh, trực tiếp sát nhập biên giới của bọn họ, đồ sát toàn tộc, Tiên tộc gánh chịu nổi trách nhiệm này sao?
Chỉ có chờ Thiên Cổ đi giết Đại Chu vương thì họ mới có thể bỏ đi nỗi lo về sau!
Ánh mắt Thiên Cổ biến ảo chập chờn, một lát sau,lão đột nhiên cười lạnh, bước ra một bước khỏi Tiên giới.
"Hi vọng các ngươi có thể suy nghĩ kỹ càng!"
Một bước này lão trực tiếp đi về hướng Đông Liệt Cốc!
Lão không thể đợi thêm nữa!
Chỉ có thân tự xuất thủ, giết chết Đại Chu vương, để những tên Hợp Đạo kia không còn lo ngại thì trận chiến này mới có thể đại thắng, bằng không. . . tử thương quá mức nghiêm trọng rồi!
. . .
Bên phía Đông Liệt Cốc.
Đại Chu vương thầm thở dài, cũng chỉ lo mỗi chuyện này!
Phiền toái!
Thiên Cổ đúng là tới thật.
Bên cạnh, có người trầm giọng nói: "Vượt qua Thiên Cổ, truyền tống đến Tiên giới, đồ sát Tiên tộc. . ."
Nói đơn giản!
Đại Chu vương không thèm để ý, Tiên giới và Long Giới không giống nhau, một khi thực sự truyền tống vào Tiên giới, Thiên Cổ có thể sẽ xử lý bọn họ như bao sủi cảo!
Mà ngay một khắc này, có âm thanh chậm rãi cất lên: "Ta đã đáp ứng tiểu tử kia, Thiên Cổ, ngươi không xuất thủ được đâu!"
Ngay một khắc này, lão Quy đang giao chiến với Giám Thiên Hầu cũng có chút bất đắc dĩ, "Xem ra, ta phải bỏ ra chút huyết mới được!"
Trong nháy mắt, một cái mai rùa từ trên người lão chia lìa ra ngoài!
Mai rùa phá vỡ hư không, trong nháy mắt hóa thành lão Quy vô cùng to lớn!
Lão Quy này mang ánh mắt ảm đạm, có chút đục ngầu, trong nháy mắt hiện lên ở trước mặt Thiên Cổ.
Lão Quy không hóa thành hình người mà vẫn bảo trì nguyên trạng, nhìn về phía Thiên Cổ, thanh âm tang thương nói: "Thiên Cổ, trở về đi!"
Vẻ mặt Thiên Cổ biến hóa, lão lạnh lùng nói: "Hồng Mông, ngươi lấy ra cả đạo thân rồi, không sợ đạo thân tan vỡ sẽ hoàn toàn chết đi sao?"
Lão Quy thở dài: "Hết cách rồi, trước đó ta tự đại đã đáp ứng Tô Vũ, ngươi và Giám Thiên Hầu đều do lão hủ bao hết. Thiên Cổ, ngươi hẳn là cũng không muốn vẫn lạc tại nơi này a?"
Sắc mặt Thiên Cổ tái xanh!
Lão nhìn về phía Giám Thiên Hầu bên kia, mà Giám Thiên Hầu cũng lộ vẻ dị sắc nhìn lão Quy trước mặt mình, mở miệng nói: "Ngươi thực sự muốn như thế? Nếu đấu, xác suất ta và Thiên Cổ vẫn lạc không bằng ngươi đâu!"
Lão Quy cười đáp: "Sống quá lâu rồi, tùy ý chút thôi! Hầu Gia không biết, ta tính ra thì cũng sống vượt qua 20 vạn năm. . . Rất lâu rồi nhỉ? Từ trước khi Nhân Hoàng nhất thống Chư Thiên, ta đã tiếp tục tồn tại. . . Quá xa xưa rồi, ta được Cung vương coi trọng, chuyện của Hà Đồ, lão hủ đã không thể bảo vệ huyết mạch của hắn. . . Lúc này, lão hủ đã suy nghĩ nghĩ ròi, ta vẫn nên bỏ thêm chút sức lực, nếu ngươi và Thiên Cổ muốn chiến phân rõ sinh tử. . . Lão hủ cũng sẽ không để ý!"
Giám Thiên Hầu hơi biến sắc.
Đây là sự thực muốn sống mái với nhau sao?
Đáng giá không?
Một đám đại nhân vật Thượng Cổ dù là ở thuở thượng cổ thì bọn họ cũng không tính là hạng người vô danh, ngày hôm nay muốn phân ra sinh tử tại đây ư?
Y chần chờ!
Đúng vậy, chần chờ!
Không chỉ y mà Thiên Cổ cũng chần chờ.
Hai người thật sự quyết chiến thì khả năng đánh chết lão Quy khá lớn, nhưng bọn họ. . . nhất định sẽ trọng thương, đó là điều khẳng định.
Bây giờ mà trọng thương. . . thì kế tiếp phải làm sao?
"Hồng Mông, ngươi. . ."
"Không cần khuyên ta, thật sự ta đã sống quá lâu rồi!"
Lão Quy cười nói: "Nếu như ngươi muốn chiến, vậy thì dốc toàn lực ứng phó, nếu như không muốn, ngươi và Thiên Cổ liền ngoan ngoãn chờ, chờ đợi kết cục đi!"
Ánh mắt Giám Thiên Hầu biến ảo, "Tô Vũ không thắng được đâu! Nhân tộc cũng không thắng được! Ngươi rõ ràng hơn ta mà! Đến lần triều tịch thứ chín, Nhân tộc đã không còn nội tình nữa rồi, cơ hồ đã hao tổn hết thảy! Tất cả hy vọng của họ đều ký thác vào trên người Bách Chiến vương, một khi Bách Chiến vương chết, Nhân tộc có thể vượt qua một lần triều tịch thì đã là cực hạn, lúc ấy sẽ không ai giúp Nhân tộc được nữa!"
Bách Chiến vương, Nhân vương từ thuở triều tịch ban đầu.
Người chân chính tiếp cận cảnh giới Thượng Cổ Nhân vương, có thể nói là đã chạm tay tới được nhưng vẫn phải chết!
Lần triều tịch thứ chín, Nhân tộc rất mạnh.
Thế nhưng vẫn không thoát khỏi kết cục thất bại.
Giám Thiên Hầu biết rõ, Thiên Cổ biết rõ, lão Quy cũng biết, Nhân tộc. . . chỉ sợ là vô lực rồi, nội tình hao tổn rỗng không, đến lần triều tịch chi biến này, các vị như Đại Tần vương trì trệ vô pháp bước vào Hợp Đạo, sẽ không ai tiếp tục ủng hộ thêm nữa!
Một Nhân cảnh không có Hợp Đạo là điều hầu như chẳng có trong chín lần triều tịch trước kia.
Lão Quy bình tĩnh nói: "Nhân tộc huỷ diệt, vậy thì đó cũng là chuyện của Nhân tộc, ta chỉ làm thứ mà ta nên làm."
Ánh mắt Giám Thiên Hầu biến ảo, "Tốt lắm! Nếu ngươi kiên trì như thế, ta và Thiên Cổ liền chờ ngươi cùng với Nhân tộc bị huỷ diệt! Hồng Mông huynh, sống nhiều năm như thế, đáng tiếc có một số việc ngươi vẫn nhìn không thấu!"
Lão Quy thản nhiên hỏi lại: "Nhìn thấu thì như thế nào? Ngươi có thể nhìn thấu, chẳng phải vẫn cứ nơm nớp lo sợ, sợ Văn vương phục sinh tới tìm ngươi tính sổ! Sống quá khó chịu chưa hẳn đã tốt hơn cái chết!"
Giám Thiên Hầu không nói gì.
Có một số việc khó mà nói.
Mà lúc này, vẻ mặt Thiên Cổ cũng biến đổi, lão lại lui về Tiên giới, mặt mày trực tiếp xanh mét, lão không có ý định sống mái cùng lão Quy, đây chính là điều tối kỵ, một khi giao chiến có thể sẽ dẫn xuất phiền toái lớn!
Vì vậy lão rút lui!
Ở chỗ Đông Liệt Cốc, Đại Chu vương len lén nhẹ nhàng thở ra!
May thật!
Bất quá, lão Ô Quy kia thật là mạnh mẽ, bức bách hai vị cực kỳ cường hãn không dám ra trực tiếp chém giết, hiện nay ở chư thiên vạn giới, lão Ô Quy kia không phải là người đứng đầu đó chứ?