Trong lúc vạn tộc còn đang tiêu hóa tin tức khủng bố về vị Nhân vương đứng sau lưng Tô Vũ, thì lúc này tim Tô Vũ đang nhảy lên kịch liệt!
Ta muốn diễn kịch ở trước mặt vạn giới!
Diễn một vở kịch lớn, tối thiểu khiến vạn tộc trong thời gian ngắn cũng không dám đụng đến ta, dù là có nắm chắc thì cũng phải suy nghĩ cho kỹ, cho mình thêm thời gian!
Bằng không thì, sau này phiền toái của ahwns khẳng định sẽ rất nhiều!
Muốn ngưng chiến ư?
Thực ra Tô Vũ cũng muốn!
Bởi vì chiến tiếp, thật sự để đám lão ngoan đồng ra thì hắn cũng không dám, đây là sự tồn tại có thể giết chết cả Nhân vương, hắn cũng không muốn thể nghiệm chút nào!
Vì vậy, hiện tại hắn không thể kinh sợ!
Một khi bản thân đáp ứng ngưng chiến. . . Phiền toái tiếp theo sẽ rất lớn!
Tô Vũ lạnh lùng nhìn quanh Chư Thiên, cười lạnh liên tục, "Đến đùa chơi sẽ thích hơn, lão tử cũng muốn nhìn thử xem sinh linh và Tử Linh rốt cuộc là ai mạnh hơn ai!"
"Tô Vũ, dù ngươi có thể triệu hoán vị kia thì cũng cần trả một cái giá thật lớn nhỉ?"
Giọng Thiên Cổ u lãnh truyền đến.
"Cái giá lớn?"
Tô Vũ nở nụ cười, "Ngươi muốn nhìn thử hả? Ta không sợ nói thật cho ngươi biết, giá phải trả. . . chính là vị đại nhân này đã hơi mất đi ký ức, thích giết chóc tràn lan, ta sợ ta triệu hoán ngài ấy ra thì ta là kẻ chết đầu tiên. . . Thế nhưng, các ngươi đang buộc ta, vì vậy chết thì cùng chết thôi!"
"Nhân vương? Các ngươi cho rằng ngài ấy là Nhân vương? Không không không, ta nói ngài ấy mạnh hơn Nhân vương, ngươi tin không? Thiên Cổ, hay là chúng ta cứ cùng nhau điên cuồng một lần, thế nào?"
Thiên Cổ không nói gì.
Mà ý chí lực của Tô Vũ lại lần nữa bao trùm cổng Bạch Ngọc, hắn lại kêu một tiếng kinh thiên động địa: "Thái Sơn!"
Ầm ầm ầm!!!
Giờ khắc này, rung động dữ dội, giống như thật sự vang dội ra khắp Chư Thiên vạn giới!
Lão Chu nhất định là vô cùng phẫn nộ!
Bây giờ Tô Vũ không nghe thấy tiếng rống giận dữ của lão, thế nhưng hắn biết rõ, lúc này lão Chu nhất định đang rất tức giận, rất phẫn nộ!
Oành oành oành!
Cả Tinh Thần Hải đang rung động, giờ khắc này, ở giữa thiên địa đột nhiên có lôi kiếp hiện lên.
Đến bây giờ, đám Thiên Cổ đều đổi sắc mặt!
Ầm ùng ùng!
Chấn động vẫn còn tiếp tục, mà lôi kiếp đột nhiên bổ tới hướng cổng Bạch Ngọc!
Sợ tới mức Tô Vũ vội vàng tránh đi!
Mà lôi kiếp vẫn không quản hắn, lôi kiếp cường đại có chút quá mức, còn chưa đánh xuống mà một mảnh hư không này đã biến thành hư vô.
"Cút!"
Ngay một khắc này, một tiếng hét phân nộ như lôi đình triệt để vang lên trong tai tất cả mọi người! Đùng!
Phốc!
Tô Vũ thổ huyết!
Không chỉ hắn, giờ khắc này, lão Quy ho ra máu, Giám Thiên Hầu ho ra máu. . .
Thực lực càng mạnh thì nghe được thanh âm này càng lớn!
Tất cả cường giả Hợp Đạo dồn dập phun máu!
Mà cường giả vô địch đa phần cũng đều phun máu tươi, dưới vô địch thì cơ hồ không có phản ứng gì, cũng không nghe được thanh âm gì hết.
Kèm theo tiếng "Cút" ấy, lôi kiếp đột nhiên bị một cỗ lực lượng vô hình đánh nát bấy!
Trời xanh vỡ ra!
Từng đạo quy tắc chi lực như là lưới lớn, lôi kiếp màu máu lại lần nữa hiện lên, đánh về hướng cổng Bạch Ngọc!
Tô Vũ ngây ngẩn cả người!
Tình huống gì đây?
Ta kêu lão Chu chấn nhiếp một cái mà thôi!
Mà giờ khắc này, thanh âm Mệnh Hoàng lay động mà đến, mang theo tiếng thở dài, "Tô Vũ, hà tất phải đồng quy vu tận? Còn chưa tới tình trạng ấy, giờ ngươi triệu hồi ra một sự tồn tại không chịu khống chế thì toàn bộ Chư Thiên đều có thể bị tiêu diệt!"
Xa xa, lão Quy cũng lộ vẻ mặt rung động, thanh âm chấn động vang lên bên tai Tô Vũ: "Tô Vũ, đừng triệu hoán nữa, ngươi muốn cùng mọi người đồng quy vu tận thật sao? Vị kia đã vượt qua giới hạn, hắn xuất hiện thì quy tắc sẽ bao trùm Chư Thiên. . . Ngươi thật là. . ."
Tô Vũ hơi sững sờ, có ý gì?
Thật phức tạp!
Mà bên chỗ Tiên giới, sắc mặt Thiên Cổ biến đổi bất định, không ngờ Tô Vũ thật sự có thể triệu hoán sự tồn tại khủng bố như vậy xuất hiện ở Chư Thiên chiến trường, lão nói: "Tô Vũ, nếu thật sự muốn đồng quy vu tận thì ta đã sống lâu hơn ngươi, ngươi cũng chưa chắc chiếm được tiện nghi! Hiện tại Chư Thiên chiến trường vô pháp dung nạp sự tồn tại như vậy xuất hiện, nếu ngươi muốn chém giết thì ngươi cứ chờ thêm chút là được, thời hạn nghìn năm buông xuống, vị sau lưng ngươi kia. . . cũng chưa chắc là vô địch thực sự!"
Tô Vũ càng thêm mờ mịt!
Thế nhưng, hắn vẫn không biểu hiện ra ngoài, hắn là người thông minh, rất nhanh đã hiểu rõ một ít gì đó.
Thời hạn nghìn năm!
Vô pháp dung nạp, hiện tại không thể dung nạp. . .
Chư Thiên chiến trường mỗi một lần mở ra phong bế đều giống như tồn tại quy tắc, hạn chế gì đó. . . Trong lời Thiên Cổ nói có ý là, bây giờ Chư Thiên chiến trường còn không thể thừa nhận sự tồn tại như lão Chu xuất hiện, một khi xuất hiện, quy tắc đại kiếp nạn sẽ ập đến!
Mà trước đó Tô Vũ gào to khiến Thiên Cổ dẫn xuất những lão ngoan đồng kia, thế nhưng lão vẫn không dám, nói như vậy. . . có thể lão cũng sẽ có trừng phạt tương tự?
Không hiểu được thì phải giả hiểu!
Tô Vũ cười lạnh đáp: "Có phải là vô địch thật hay không thì ngươi thử một chút là biết! Cái gì mà ngươi không thua thiệt hơn ta, lão tử chẳng lỗ tẹo nào, lão tử đã giết hơn mười vị Vĩnh Hằng, tuyệt đối không thua thiệt, sau đó lại kéo các ngươi chôn cùng, thoải mái biết bao a! Thiên Cổ ngươi nếu như không sợ chết thì ta đây lại triệu hoán vị kia ra chơi nhé, ngươi có muốn thử không?"
"Lời triệu hoán lần thứ ba vừa ra, ta khống chế không được, các ngươi cũng khống chế không được, vậy thì nhìn xem, sự tồn tại mà ngay cả Võ vương Thượng Cổ không thể trấn áp này có thể giết sạch toàn bộ các ngươi hay không!"
Nghe hắn nói thế, có người chấn động, "Võ vương?"
Tô Vũ cười ha hả nói: "Thượng Cổ không ghi chép lại sao? Có lẽ đây là chuyện trước cả khi Nhân Hoàng chế tạo Tinh Vũ phủ đệ. Vị này chính là cường giả Nhân tộc tuyệt thế thời kỳ đó. Ngài ấy cùng Võ vương tranh phong, cuối cùng Võ vương miễn cưỡng trấn áp ngài ấy. . . Chẳng qua hiện nay Võ vương đã mất mà vị này vẫn còn, ta muốn xem thử hôm nay kẻ mà Chư Thiên các ngươi xưng là Hoàng có thể trấn áp ngài ấy được không!"
Một đám Hợp Đạo lại lần nữa chấn động!
Bị hù dọa rồi!
Không phải là bọn hắn ngốc mà thật sự là bị hù dọa rồi, bởi vì một màn vừa rồi mới phát sinh trước mắt họ, tôn tồn tại kia hẳn là cường hãn hơn bọn họ nhiều, mà ở trong Tinh Vũ phủ đệ, Tô Vũ lại đã từng triệu hoán ra.
Cũng chỉ có Tô Vũ từng có tiếp xúc với đối phương.
Tô Vũ sẽ không tự dưng bịa ra một vị Võ vương, có lẽ thực sự có chuyện như vậy tồn tại.
Có người nhìn về phía Giám Thiên Hầu và lão Quy, bọn họ coi như là hai kẻ già nhất hội rồi, họ có biết rõ tình huống không?
Giám Thiên Hầu nhíu mày, hồi tưởng đến hết thảy, nghĩ đi nghĩ lại, trong lòng hơi động, sắc mặt biến hóa, y lại nhìn Tô Vũ, ánh mắt lộ ra vẻ rung động!
Mà lão Quy cũng rơi vào trầm tư.
Có chút ký ức đã mơ hồ.
Bị Võ vương trấn áp. . . Bị Võ vương trấn áp. . .
Ông rơi vào hồi ức xa xăm, mà bên kia, Thiên Diệt đang tuân theo lời Tô Vũ, điên cuồng đánh ba tôn Tiên vương, hiện tại toàn bộ Chư Thiên im ắng, chỉ có mỗi hắn là đang đánh, hắn không khỏi quát: "Tô Vũ, tiếp tục gọi đi a! Hôm nay liền đánh vỡ hết thảy! Phá cái quy tắc này, tiêu diệt vạn giới! Ha ha ha, lão tử mở Tử Linh giới thả Tử Linh ra làm một vố lớn, vạn giới đều diệt! Để những lão gia hỏa kia đi ra cũng chỉ là góp thêm xác!"
"Ta muốn bỏ phong ấn, Tô Vũ, đánh chết ba tên này là đủ rồi chứ?"