"Ta muốn bỏ phong ấn, Tô Vũ, đánh chết ba tên này là đủ rồi chứ?"
Thiên Diệt điên cuồng cười to, hắn thật sự muốn đánh chết ba tên này thế nhưng sức lực bị phong bế nên không đủ, Tô Vũ muốn diệt thế thì ta đây liền bỏ phong ấn là tốt rồi, chuyện sớm hay muộn mà thôi, ta cũng nên giải phong rồi nhỉ?
Thiên Diệt lại bắt đầu hiện lên hình dáng tượng đá, cười ha ha, tượng đá bắt đầu muốn tan vỡ, hắn cười to nói: "Tô Vũ, nhanh lên một chút, lão tử đoán được ngươi nói tới ai rồi! Còn có thể là ai chứ? Võ vương nha, Nhân Hoàng trước khai thiên, người đã mở ra trận chiến mạnh nhất năm ấy, nghe nói là ngài ấy giết Võ Hoàng. . . Võ vô đệ nhị, giết chết Võ Hoàng thì ngài mới củng cố danh tiếng Võ vương, ha ha ha, nhất định là Võ Hoàng không chết. . ."
". . ."
Giờ khắc này, lão Quy biến sắc, Giám Thiên Hầu thì rung động, chỗ xa xa, Đa Bảo cũng chấn động nói: "Không thể nào? Không phải chết rồi sao?"
"Ha ha ha, có chuyện gì mà không có khả năng, nhất định là vậy, Tô Vũ nói đó là Nhân tộc, lại còn bị Võ vương trấn áp, quỷ mới biết rốt cuộc ngài ấy chết hay chưa! Ha ha ha, tiếp tục tồn tại mới tốt, điên rồi mới tốt, Tô Vũ, mau gọi đi. . . Ta muốn giải phong rồi, ta đánh chết ba tên này, dẫn thêm mấy lão ngoan đồng đi ra, phá diệt toàn bộ Chư Thiên vạn giới đi!"
Thiên Diệt giống như thật sự rất có hứng thú diệt thế!
Dù phải chết thì hắn cũng không quan tâm.
Hóa đá trên người hắn bắt đầu chậm rãi giải trừ!
Đầu Tô Vũ suýt nổ tung!
Đừng mà!
Ta nói giỡn thôi, Diệt ca của ta, ngươi đừng đùa mà, ngươi muốn đùa chết ta sao, ta không muốn đồng quy vu tận đâu!
Ta chỉ là vì chấn nhiếp Thiên Cổ nên mới tỏ ra liều mạng thế thôi.
Để cho bọn họ không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa!
Mà giờ khắc này, lão Quy cũng phẫn nộ quát: "Thiên Diệt, dừng tay!"
"Khốn nạn!"
Lão sắp tức điên rồi, Tô Vũ muốn đồng quy vu tận sao?
Khẳng định là không muốn!
Lão cũng không muốn, đại khái tất cả mọi người đều không muốn, duy nchỉ mỗi Thiên Diệt điên khùng là định làm như vậy!
Ngươi thực sự quá điên cuồng!
Mà giờ khắc này, Thiên Cổ cũng chấn động không thôi, một lát sau, lão truyền âm nói: "Tô Vũ, ngươi muốn thế nào?"
Lão sợ Tô Vũ chịu không được Thiên Diệt khích tướng, thật sự gọi gọi vị kia ra!
Nếu vậy thì hôm nay. . . Vạn giới cứ chờ máu chảy thành sông đi!
Hiện tại, còn chưa tới thời điểm.
Một khi xuất hiện cường giả như vậy, vạn giới vô pháp ngăn cản, rất dễ dàng xuất hiện thảm trạng diệt tộc!
Tô Vũ cười ha ha, nhưng trong lòng thì nhẹ nhàng thở ra, hắn cười lạnh đáp: "Không thế nào cả! Ta cũng không muốn chết, nhưng các ngươi bức ta, vậy thì cùng chết thôi! Thứ ta muốn rất đơn giản, ta không phải là loại người không nói đạo lý. Thần, Ma, Tiên, Long, Minh, Thiên Uyên và cả Liệp Thiên các, trước có vô địch 16 tiểu tộc công kích ta, diệt 16 tộc này thì chuyện hôm nay xóa bỏ! Các ngươi có nhiều Hợp Đạo như thế cũng không đến mức làm không được, làm không được thì các ngươi phế vật như thế cũng không xứng tiếp tục đấu cùng ta nữa!"
Giết chết 16 tộc!
Lời này vừa nói ra, Hợp Đạo các tộc đều hơi biến sắc.
Mà giờ khắc này, ở biên giới chiến trường, vẻ mặt một cường giả đã nát tam thế thân kịch biến!
Ở chốn xa xôi hơn, một vô địch đã trốn về bản giới cũng hoàn toàn thay đổi sắc mặt!
Giết chết 16 tộc mới có thể chấm dứt trận chiến này!
Tô Vũ vẫn lạnh lùng nói tiếp: "Thế nào? Sợ giết bọn chúng sẽ khiến tiểu tộc bạo động? Không đến mức ấy đâu! Đám phế vật này kỳ thật không có tác dụng quá lớn, ngươi thấy rồi đấy, 16 tôn vô địch ở bên cạnh ta cũng không dám đụng đến ta chút nào! Hiện tại, chúng đã chết 14 vị, chỉ còn lại 2 người, diệt tộc rất đơn giản! Các tộc chẳng lẽ còn sợ bị trả thù à? Hay các ngươi cảm thấy, tiểu tộc là một đám ngu ngốc, lần sau sẽ còn dám động thủ với ta? Dù sao đều đã ôm tâm tư khác. . . ta cũng tác thành cho bọn chúng, diệt sạch bọn chúng! Tô Vũ này không phải là người dễ giết như vậy đấy, cỏ mọc đầu tường, đều đi chết được rồi!"
Thiên Cổ không nói gì.
Giết chết 16 tộc sẽ chấm dứt trận chiến này!
14 tôn vô địch chết trận, chỉ còn lại 2 người mà thôi!
Mà giờ khắc này, cường giả đã nát tam thân kia thê lương quát: "Không, các ngươi không thể làm như thế! Thiên Cổ đại nhân, Tiên tộc không thể làm như thế, chúng ta nghe theo mệnh lệnh của các ngươi mà tham chiến rồi, ta vì trận chiến này mới vỡ tam thân, những người khác đều chết rồi, các ngươi không thể qua sông đoạn cầu. . . Nếu các ngươi giết chết 16 tộc, chư thiên vạn tộc sẽ nhìn các ngươi bằng ánh mắt gì?"
Không thể!
Không thể để cho Tiên tộc suy nghĩ tiếp về lợi và hại, một khi họ thực sự đáp ứng thì tai họa sẽ ngập đầu!
Tô Vũ chậm rãi nói: "Ta không bức các ngươi, ta rất dễ nói chuyện, như vậy đi, Nhân tộc xuất động 14 tôn vô địch đồ sát tất cả Sơn Hải Nhật Nguyệt của 14 tộc, 2 tộc còn lại, hoặc là Đại Tần vương đi diệt, hoặc là. . . Bản thân tự bạo, ta sẽ coi như xong, không diệt sạch chủng tộc nữa!"
Cường giả bị đánh bể tam thân đột nhiên nhìn về phía Tô Vũ, cầu khẩn: "Tô Vũ, không, chúng ta chỉ là tiểu tộc, chúng ta không muốn tham chiến, chúng ta cũng bất đắc dĩ. . ."
"Giết gà dọa khỉ đi!" Tô Vũ trầm giọng: "Không giết các ngươi, sẽ có kẻ dám tới giết ta! Bản thân tự cân nhắc đi! Nhân tộc có vô địch nào nguyện ý thay Tô Vũ ta làm đao phủ một hồi không? Ta nghĩ. . . Nhân tộc hạ sát thủ thì các tộc sẽ không ngăn trở nhỉ? Giết một bầy kiến hôi mà thôi, coi như chấm dứt trận chiến này, mọi người ai về nhà nấy!"
. . .
Giờ khắc này, ở bên phía Nhân tộc, Đại Chu vương nhìn quanh một vòng rồi thản nhiên nói: "Không cần 14 tôn Vĩnh Hằng, Đại Nguyên vương, Cấm Thiên vương, Hạ Long Võ, Chu Thiên Phương. . . Các ngươi đi giết tất cả Sơn Hải Nhật Nguyệt của 14 tộc này đi! Thuận tiện mang một chút bảo vật trở về. . ."
Tứ đại vô địch nghe được mệnh lệnh, ánh mắt khẽ nhúc nhích, cũng không nhiều lời mà trong nháy mắt biến mất tại chỗ!
Chỉ chốc lát sau, ở một tiểu giới, tiếng ầm vang nổ mạnh, Đại Nguyên vương sát nhập!
Nháy mắt, tiếng rống thảm thiết vang vọng thế giới kia!
Vầng trăng tại thế giới ấy không ngừng rơi xuống!