Ánh mắt Tô Vũ biến ảo chập chờn, bình tĩnh cất tiếng: "Ta chỉ nghe về Hợp Đạo, cũng không biết Hợp Đạo là gì? Lưu lão sư, ngài nói rõ cho ta hiểu Hợp Đạo là thế nào đi."
Lưu Hồng cười khan, "Cái này thì ngươi hỏi mấy cường giả Hợp Đạo đi, sao ta biết rõ được."
Tô Vũ cười nói: "Lão sư khiêm tốn rồi! Ngài có thể liên tưởng nhanh như thế, người thông minh như ngài thì sao lại không biết được. Ngài nói chế định quy tắc, tức là ở trên mạng lưới lớn bổ sung thêm một quy tắc thuộc về mình. Chúng ta tạm thời gọi là lập đạo đi! Vậy Hợp Đạo có phải cũng là một quá trình lập đạo? Hoặc là điểm chính giữa của quá trình Vĩnh Hằng và Đại Đạo chân chính? Mà việc chế định quy tắc thì ta gọi nó là Đại Đạo cảnh, lão sư cảm thấy thế nào?"
Tô Vũ hứng thú nói: "Vì vậy, Văn Minh Sư phác họa thần văn hay cường hóa thần văn, kỳ thật chính là một quá trình lập đạo, cũng giống như quá trình Chiến giả cường hóa thân thể, lĩnh ngộ quy tắc! Cho nên Văn Minh Sư có thể sẽ không tồn tại Vĩnh Hằng cảnh mà là một bước tiến vào Đại Đạo cảnh? Không, có lẽ cũng tồn tại, Văn Minh Sư lĩnh ngộ quy tắc ở chỗ thần văn. . . Vậy có phải là thần văn thực ra có thể một mực cường hóa tiếp, cho đến một ngày, áp đảo trên cả quy tắc! Vậy tại sao bây giờ đến Nhật Nguyệt lại vô pháp cường hóa thêm nữa?"
Tô Vũ lại đặt ra nghi vấn: "Trước không nói cái này, chúng ta bàn về Tam Thân Pháp đi. Tới quá khứ, tương lai. . . Tam Thân Pháp kỳ thật chính là căn cứ vào lĩnh ngộ quy tắc, tam thân xuất hiện có phải đại biểu cho ba loại lĩnh ngộ quy tắc quá khứ, hiện tại và tương lai? Cuối cùng hợp nhất, sau đó trở thành Đại Đạo cảnh? Tức là nếu như thật sự tồn tại Đại Đạo cảnh thì thực tế chẳng có tam thân gì hết, cũng không cần quan tâm có tu luyện Tam Thân Pháp hay không?"
Bên cạnh, Vạn Thiên Thánh lên tiếng: "Lưu Hồng nói thần văn là hình thức ban đầu của quy tắc đã khiến ta có một vài ý tưởng, nếu thật sự tồn tại Đại Đạo cảnh như Tô Vũ nói, vậy Thần Văn sư chứng đạo thì có lẽ thật sự sẽ vượt qua hết thảy, trở thành cường giả Đại Đạo!"
"Thế nhưng, nếu thần văn là hình thức ban đầu, đến Nhật Nguyệt cửu trọng sẽ khó có thể tiếp tục tiến bộ thêm. Có thể là bởi vì chúng ta tiếp xúc quá ít với Đại Đạo. . ."
Vạn Thiên Thánh chần chừ chốc lát: "Có lẽ chúng ta cần phải tiếp xúc thêm càng nhiều quy tắc hơn nữa!"
Tô Vũ gật đầu, "Vì vậy bất kể là vi phạm quy tắc hay quy tắc ban thưởng, kỳ thật chúng ta đều cần bắt lấy càng nhiều quy tắc chi lực, để cảm ngộ, để nghiên cứu! Ta hiểu ra vì sao Thần Văn sư chứng đạo lại rất khó khăn rồi, bởi vì bọn họ khuyết thiếu quy tắc trừng phạt cùng ban thưởng. . . Giờ thì ta hiểu rồi!"
Tô Vũ sờ sờ cằm, "Làm thêm nhiều sự tình đại nghịch bất đạo để quy tắc trừng phạt, đạt đến mức lĩnh ngộ thần văn từ trong quy tắc! Nếu thần văn là quy tắc thì quy tắc cũng là thần văn. . . Thú vị!"
Hai người bọn họ trò chuyện, Vương lão ngồi cạnh cũng coi như là Văn Minh Sư, bất quá lão tương đối gà mờ, thế nhưng vẫn nghe hiểu đôi ba phần.
Về phần Bạch lão. . . đại khái ông có thể nghe hiểu một chuyện, Tô Vũ đang muốn tìm chết!
Hắn muốn dựa vào lôi kiếp hoặc là ban thưởng để lĩnh ngộ thần văn, tăng lên cảnh giới Văn Minh Sư!
Cái tên điên này!
Cách đó không xa, Lưu Hồng thở dài một tiếng, lòng tràn đầy thổn thức, hai cái tên điên này thật là... Ta chỉ là nói vài câu thôi, đừng hiểu lầm vậy chứ!
"Hai vị tuyệt đối đừng xằng bậy, thật sự ta chỉ nói bừa mà thôi!"
Lưu Hồng bày ra vẻ mặt thành khẩn, Tô Vũ gật đầu, "Ta biết, ta hiểu mà! Không liên quan gì tới ngài hết, bây giờ là suy đoán của chúng ta, ta cảm thấy phán đoán như thế rất có lý. Kỳ thật trước kia là ta sơ sót, ta hấp thu lực lượng quy tắc liền có thể tăng thực lực lên rất nhanh, bây giờ ngẫm lại mới thấu, không phải là ta tăng lên nhanh, mà là ta càng phù hợp hơn với quy tắc!"
Tô Vũ cảm khái: "Rất lâu rồi ta không làm nghiên cứu, phủ trưởng, ta đề nghị chúng ta hãy thành lập một sở nghiên cứu, bắt lấy quy tắc tiến hành nghiên cứu! Đương nhiên ta không tiện ra mặt, thế nhưng ta cảm thấy các vị lão sư của ta đều là chuyên gia ở phương diện này. Tốt nhất có thể nghiên cứu ra loại trừng phạt nào đối ứng với loại quy tắc nào hay loại quy tắc gì đối ứng với thần văn gì, hoặc là loại thần văn ra sao sẽ phù hợp với Đại Đạo thế nào."
Tô Vũ vui sướng nói tiếp: "Mặt khác, ta còn có một ý tưởng, phủ trưởng, tốt nhất ngài hãy thu thập một chút tin tức, ta muốn biết vạn giới trong nhiều năm qua, là quy tắc ban thưởng nhiều hơn hay quy tắc trừng phạt nhiều hơn!"
"Quy tắc ban thưởng dĩ nhiên là nhiều hơn."
Vạn Thiên Thánh chần chờ vài giây bèn nói: "Cái này mà còn phải điều tra sao, giết người ở Chư Thiên chiến trường đều có ban thưởng, nhất định là ban thưởng sẽ nhiều hơn!"
"Vậy quy tắc này là hội nghị định ra hay là do Nhân Hoàng chế định?"
Tô Vũ cười khẽ: "Ai ai cũng nói Nhân Hoàng chỉ thưởng chứ không trừng phạt, hội nghị lại chỉ trừng phạt chứ không thưởng! Vậy thì cũng chưa chắc! Ban thưởng trên Chư Thiên chiến trường không đơn giản chỉ nhằm vào Nhân tộc mà vạn tộc đều có, đây không phải là do hội nghị định ra sao? Chẳng lẽ lại là do Nhân Hoàng chế định?"
"Ý của ngươi là. . ."
Tô Vũ mỉm cười ngắt lời: "Ta nghĩ tới một vấn đề, bấy lâu Nhân tộc không thể xuất hiện thần văn Vĩnh Hằng, không phải là bởi vì quy tắc Nhân tộc xuất hiện ít, mà là do quy tắc vạn tộc xuất hiện nhiều hơn, vì vậy vạn tộc mới có thể xuất hiện thần văn Vĩnh Hằng, Nhân tộc lại không thể!"
"Quy tắc thay đổi một cách vô tri vô giác đã đem tới ảnh hưởng!"
". . ."
Lưu Hồng lại nhìn về phía hai người, lòng gã vẫn luôn thổn thức, giỏi lắm, các ngươi thật đúng là biết liên tưởng!
Tô Vũ không để ý gã nghĩ gì, Lưu Hồng gợi lên sự tình là đủ rồi, Văn Minh Sư ấy mà, thích nhất là tìm tòi nghiên cứu, nếu mà không thích nghiên cứu tìm kiếm thì sẽ không phải là một Văn Minh Sư chân chính.
Tô Vũ tiếp tục nói: "Hiện tại ta chỉ hiếu kỳ một chuyện, rốt cuộc thế nào mới là Hợp Đạo? Là đem mình và Đại Đạo tương hợp? Hay là bắt đầu từ số không mở ra một đạo? Là xây dựng trên cơ sở của người đi trước, hay là tự mình mở ra một lối riêng?"
"Mặt khác, bây giờ ta đã phần nào rõ tác dụng của Cửu Diệp Thiên Liên là gì, chính là quy tắc phụ trợ. Thông qua quy tắc phụ trợ cưỡng ép tăng lên tới mức Hợp Đạo, đó cũng là một loại Hợp Đạo sao?"
"Hợp Đạo nhất định sẽ có mạnh yếu!"
Tô Vũ khẽ sờ cằm, "Ta không hiểu rõ về Hợp Đạo nhưng ta dùng phép loại suy đơn giản thì quy tắc chính là tuyến đường trên mạng lưới, vô số tuyến đại biểu cho vô số quy tắc. Hợp Đạo là đem đường tuyến của bản thân hợp với tuyến vốn có! Nếu có người hợp nhất với đường tuyến trên mạng lưới 50%, ta cảm thấy kẻ đó có thể vận dụng 50% lực lượng quy tắc, nếu người đó chỉ trùng hợp 30%, vậy cũng chỉ có thể vận dụng 30%. Mà những người bắt đầu từ số không thì chính là thông qua chỗ trống trên mạng lưới, tự tạo ra một tuyến đường riêng thuộc về mình. . ."
Tô Vũ tiếp tục suy luận: "Nhân vương. . . Nhân vương, ta cảm thấy ông ấy có thể là đã vượt qua Hợp Đạo, đạt đến Đại Đạo cảnh, hoặc là ông hợp với Đại Đạo của người khác, hoặc là bản thân ông bắt đầu từ số không, một mình tạo ra một tuyến, thoát ly mạng lưới lớn của chúng ta bây giờ!"
"Nhân Hoàng và Văn vương hết sức cường đại, ta cảm thấy có thể là tuyến của họ tương đối nhiều, thế nhưng mọi người quả thực ở cùng một cảnh giới, đều là ở trên mạng lưới kia! Ví dụ như Nhân Hoàng đan bện 8 tuyến, lực lượng của ông ấy khẳng định mạnh hơn rất nhiều so với người chỉ có 1 tuyến, nhưng bọn họ vẫn thuộc về chung một bình diện!"
"Mà chúng ta. . . đều ở phía dưới mạng lưới ấy!"
Tô Vũ mỉm cười: "Thật thú vị, đúng vậy, chúng ta đều ở dưới mạng lưới, vì vậy quy tắc có thể trừng phạt chúng ta! Ngươi không nghe lời thì lưới lớn liền rơi xuống, quy tắc chi lực liền hóa tuyến thành roi không ngừng quất ngươi! Nếu ngươi nghe lời thì những vân tuyến này liền biến thành gậy gãi ngứa, cho ngươi thoải mái hồi lâu!"
". . ."
Thô tục!
Vạn Thiên Thánh im lặng, ví von của hắn quá thô tục!
Cuối cùng, Tô Vũ đưa ra kết luận: "Vì vậy, thế giới này có thể đơn giản chia làm hai tầng, bên trong ô lưới và bên ngoài ô lưới! Thượng cổ đã có một số ít người nhảy ra khỏi tấm lưới, biến thành mạng lưới bên trên. Mà chúng ta ngày hôm nay sẽ rất khó vượt qua mạng lưới này!"