Lão Quy ngốc trệ, tự mình nhấp một ngụm trà, vừa lắng nghe vừa im lặng suy ngẫm, hồi lâu sau chợt kinh hãi thốt lên: "Tô Vũ, ngươi. . . Chuyện kia. . . Triều tịch trước Nhân tộc quả thực đã chết không ít Hợp Đạo cảnh! Có vài người đúng là giống như ngươi nói, bọn họ tự tìm chết!"
Tô Vũ hết sức hưng phấn: "Quả nhiên, ta suy đoán vẫn rất có lý, có căn cứ!"
Tô Vũ hưng phấn mà nhìn về phía lão Quy, "Đại nhân, nhất tộc của ngài có lẽ sẽ có người đi cùng đạo với ngài, ngài giết chết hết tộc nhân của ngài thì có lẽ ngài sẽ trở thành cường giả đỉnh cao Hợp Đạo 99% đó!"
"Có thể tiếp cận đến trình độ của Thượng cổ Nhân vương, điều kiện tiên quyết là tư chất của ngài cũng phải đủ cao!"
Lão Quy há hốc miệng, nhìn hắn, "Tộc nhân của ta không phải do ta giết!"
". . ."
Tô Vũ ngây ngẩn nhìn lão, lão Quy thấy vậy liền buồn bực nói: "Nhìn ta làm gì, thực sự không phải do ta giết mà. Bọn họ có kẻ chết già, có người chết trong Thượng Cổ chi biến, ta không giết tộc nhân của mình!"
Tô Vũ khô khốc cất giọng: "Không phải. Ta không nói cái này, ý của ta là. . . Ta nói ngài trở thành cường giả đỉnh cao Hợp Đạo 99%, ngài đáp lại ta một câu như vậy là có ý gì? Ngài thực sự đạt đến mức độ ấy rồi sao?"
Lão Quy sững sờ, trong nháy mắt vội vã phủ nhận: "Làm sao có thể! Nếu dựa theo lời ngươi nói thì ta là kẻ kém nhất trong nhóm Hợp Đạo còn gì!"
Tô Vũ như có điều suy nghĩ!
Phản ứng của Lão Quy rất không bình thường!
Bên cạnh, Tinh Hồng nhịn không được nói: "Lão đại, không phải là bị tiểu tử này nói trúng rồi chứ? Không đến mức đó a, hắn chỉ đang suy đoán lung tung thôi, ngài thật sự là cường giả tiếp cận trình độ của Thượng cổ Nhân vương sao? Ta không tin!"
Lão Quy không nói gì, nửa ngày sau mới lên tiếng: "Ít nói nhảm! Tô Vũ. . . Nói thật, suy đoán của ngươi có một số việc kỳ thật cũng vượt qua nhận thức của chúng ta. Chúng ta tu luyện coi trọng việc thuận theo tự nhiên, rất ít khi đi nghiên cứu căn nguyên, làm vậy sẽ khiến việc tu luyện mất đi niềm vui thú!"
Vì vậy Tô Vũ suy đoán đúng hay không thì lão chưa nói, lão chỉ muốn nói rằng việc tu luyện cứ thuận theo tự nhiên là tốt rồi!
Mà đối với thái độ tiêu cực của lão, Tô Vũ rất bất mãn: "Đại nhân, tu luyện là chuyện rất nghiêm túc! Không phải là việc thuận theo tự nhiên! Nếu như thuận theo tự nhiên, vậy thì không tu luyện nữa mới là tự nhiên nhất! Nếu như đã tu luyện thì nhất định phải hiểu rõ nắm chắc ngọn nguồn mới đúng!"
Lão Quy không phản bác được.
Ta bị một thanh niên 20 tuổi khiển trách!
Ta đã 20 vạn tuổi rồi!
Ta đây là tính vạn năm thành một năm sao?
Giờ khắc này, lão Quy vô cùng thổn thức, nhìn về phía Tô Vũ bất đắc dĩ nói: "Ta tu luyện sợ nhất là có người phân tích cái này cái kia với ta, ngươi tu luyện cho tốt là được, hỏi nhiều như vậy làm gì?"
"Không phải, ta chỉ nghĩ làm thế nào để tu luyện nhanh hơn thôi!"
Tô Vũ giải thích: "Đại nhân, hỏi ngài thêm chuyện này, những quy tắc bây giờ có cái nào phù hợp với quy tắc các ngài nắm giữ không?
"Phù hợp?"
Lão Quy chưa hiểu, "Phù hợp mà ngươi nói là chỉ cái gì?"
"Ví dụ như có một lần Lôi Kiếp giáng lâm, ngài ra chống đỡ lôi kiếp, phát hiện Lôi Kiếp ấy không tổn thương được ngài. Ta cảm thấy đó là một loại phù hợp!"
"Hoặc là nói, năng lực mà ngài nắm giữ tương tự với quy tắc giáng lâm, đây cũng là một loại phù hợp."
Lão Quy như có điều suy nghĩ, khẽ gật đầu: "Đúng là có loại cảm giác này, Hợp Đạo hẳn là đều có!"
"Đã hiểu!"
Tô Vũ hiểu rõ rồi!
Quả nhiên ta chính là thiên tài, ta biết sau này phải tu luyện, lĩnh ngộ thần văn và cường hóa thần văn thế nào rồi!
Hết thảy đã xong!
Hôm nay quả thực là ngày may mắn của ta, ta dường như đã nắm giữ chân lý về thần văn nhất đạo.
Một câu của Lưu Hồng đã mở ra cánh cửa mới cho ta!
Tô Vũ ngẫm nghĩ chốc lát, rất nhanh chợt khựng lại, không đúng, ta có 99 thần văn, đừng nói ta phải phù hợp 99 Đại Đạo nha!
Ta mà muốn Hợp Đạo, độ khó quả là không khác gì lên trời!
Thế nhưng nếu như ta thật sự Hợp Đạo thành công, bước ra một bước mấu chốt, trở thành cường giả Đại Đạo, ta sẽ khống chế 99 quy tắc chi lực, dù là Thượng cổ Nhân vương tái sinh thì cũng sẽ bị ta đánh chết!
Hắn còn đang suy nghĩ, mà lão Quy và Tinh Hồng liếc nhìn nhau, sắc mặt ai nấy đều khó mà diễn tả.
Tinh Hồng căn bản không muốn nghĩ nhiều nữa!
Lão Quy thì thấy hơi vô lực, cảm giác giống như mai rùa bị người bới ra, không còn nằm yên vị trên lưng mình.
Tô Vũ chính là gia hỏa chuyên bới vảy ngược!
Hợp Đạo đối với người khác là thứ gì đó vô cùng thần bí, vô cùng cường đại, giờ có người bới ra nội tình của họ, điều này làm cho người ta cực kỳ khó chịu!
Mà Tô Vũ cũng nhanh chóng thanh tỉnh, cười nói: "Đại nhân, lần trước ngài bảo ta tới Hồng Mông thành là có chuyện cần nói với ta sao?"
Lão Quy muốn nói lại thôi!
Sau nửa ngày mới nhẹ giọng lên tiếng: "Không có gì, chỉ muốn dặn ngươi cẩn thận một chút, đừng có chạy lung tung!"
Thật ra lão muốn nói với Tô Vũ rằng Nhân tộc rất khó đạt đến Hợp Đạo cảnh, Tô Vũ muốn trở thành cường giả chân chính thì từ giờ trở đi phải thành lập một con đường thuộc về mình. . .
Trước đó thậm chí lão Quy đã suy nghĩ vô số lần xem nên nói sao cho Tô Vũ minh bạch, lão không quá hiểu Nhân tộc đạo, thế nhưng lão biết rõ từ triều tịch đầu tiên đến nay, Nhân tộc vẫn không xuất hiện Hợp Đạo. Hoặc là không thể xuất hiện, hoặc là phải đi con đường hoàn toàn khác thì may ra!
Kết quả lão còn chưa nói gì, Tô Vũ đã đùng đùng chạy tới, nói liến thoắng không ngừng nghỉ!
Tô Vũ gật đầu, chỉ vậy thôi á?
Choáng luôn!
Ta đương nhiên biết rõ ta phải cẩn thận mà, được rồi, lão nhân gia ngài già rồi đúng không? Nói dông dài đâu đâu cũng là chuyện bình thường!
Bất quá rất nhanh, chính Tô Vũ lại nói ra: "Đại nhân, nếu dựa theo suy đoán của ta, chẳng phải là Nhân tộc sẽ không thể ra đời Hợp Đạo sao?"
Lòng Lão Quy đầy mệt mỏi, lão nói: "Đó là suy đoán của ngươi, tự ngươi suy nghĩ đi! Cụ thể thế nào thì ta không rõ, thế nhưng Thân Thể đạo chỉ sợ rất khó! Thần Văn đạo ta lại không rõ ràng."
Thần Văn đạo cũng không được!
Tô Vũ nghĩ, đương nhiên không loại trừ có người lợi hại, hợp nhất thần văn, cảm ngộ Thần Văn đạo thuộc về mình, chỉ là không bước ra một bước cuối cùng, siêu thoát ra ngoài trở thành cường giả Đại Đạo!
"Đại Chu vương?"
Tô Vũ đột nhiên nghĩ tới vị này, không phải chứ?
Thôi được rồi, đây không phải chuyện mình nên quan tâm.
Hắn lại nói: "Đại nhân, nhất tộc của ngài nếu còn có Hợp Đạo cảnh, ta cảm thấy hoặc là ngài xử lý hắn, hoặc là ngài tự mình mở đạo lần nữa. Đến trình độ của ngài thì có lẽ mở đạo cũng đơn giản, bằng không thì ta cảm thấy ngài rất khó đi ra một bước kia!"
". . ."
Tim ta mệt mỏi quá a!
Lão Quy thầm nghĩ, rầu rĩ nhắc nhở: "Ta là Hợp Đạo, ngươi mới chỉ là Sơn Hải!"
Không cần ngươi tới dạy ta!
Tiểu tử, chớ nên quá khoa trương!
"Thiện ý nhắc nhở thôi mà!"
Tô Vũ nhe răng cười, rất nhanh lại nói: "Giờ ta đã có chút minh bạch vì sao Hà Đồ nói một khi Tinh Hồng đại nhân giải thoát, bắt được ban thưởng thì có thể bước vào Hợp Đạo rồi! Bởi vì tộc nhân của họ cơ hồ đều chết rồi, đến lúc đó ban thưởng hạ xuống, hẳn là bọn họ phù hợp với quy tắc chi lực, vì vậy, họ có hy vọng rất lớn bước vào Hợp Đạo cảnh!"
Lão Quy không lên tiếng.
Chớ nói với lão tử nữa!
Lão tử không biết, lão tử chỉ căn cứ kinh nghiệm phán đoán mà thôi!
Nghĩ vậy, lão Quy bỗng nói: "Vậy ta hỏi ngươi một chuyện, vì sao đều là Hợp Đạo đỉnh phong mà cũng có khác nhau về thực lực? Ví dụ như, ta đang ví dụ nhé, nếu ta là Hợp Đạo đỉnh phong, chính là kiểu Hợp Đạo cảnh 99% mà ngươi nói, đồng dạng, có người cũng thế, nhưng vì sao lực chưởng khống của ta lại thua kém hắn, thực lực không bằng hắn?"