Tô Vũ cười đáp: "Nguyên nhân nhiều lắm! Thứ nhất, có thể đối phương bám vào đạo nào đó rất cường đại! Ví dụ như ngài bám vào đạo của người khai sáng Hồng Mông Quy nhất tộc, hắn bám vào lại là đạo của Thượng cổ Nhân Hoàng, vậy thì không cách nào so sánh được! Đạo của hắn vừa thô lại lớn, ngài lại quá nhỏ, tự nhiên không cách nào sánh bằng!"
"Thứ hai, hắn chân đứng hai thuyền, có lẽ hợp nhất thêm đạo thứ hai!"
"Thứ ba, đạo của các ngài có xung đột, có tính chất đối chọi nhằm vào ngài!"
"Thứ tư, mục đích Hợp Đạo là biến hoá để cho bản thân sử dụng, cuối cùng biến đạo thành của bản thân mình. Đừng thấy đều là mức 99%, có lẽ hắn có bản lĩnh biến đạo thành của chính hắn, ngài thì vẫn còn dùng đạo của người khác thôi!"
"Thứ năm. . ."
"Không cần phải nói nữa!"
Lão Quy ngắt lời Tô Vũ, rơi vào trầm tư.
Thì ra là thế!
Ta và Đông Thiên vương có sự chênh lệch là ở phương diện này sao?
Là vì tính chất đối chọi hay đạo của ông ta hơn hẳn ta?
Lão Quy rơi vào trong trầm tư, mà Tô Vũ thì lén truyền âm cho Tinh Hồng: "Đại nhân, Hồng Mông đại nhân thật lợi hại!"
"Sao cơ?"
"Đại nhân không hiểu à? Một khi ai đó nói ví dụ, hoặc là mở đầu câu chuyện theo kiểu ‘ta có một người bạn’, đa phần đều là đang nói chuyện của chính mình! Khả năng cao Hồng Mông đại nhân là Hợp Đạo đỉnh phong, hiện tại ngài ấy gặp một đối thủ cũng là Hợp Đạo đỉnh phong, đáng tiếc đối phương vượt qua ngài ấy. Ngài ấy chẳng có cách nào, không hiểu nổi tình huống và cũng không biết nên đuổi theo ra sao. Hiện tại ngài ấy đã tu đến cuối đường, tu luyện thêm cũng vô dụng, vì vậy bây giờ ngài ấy đại khái cũng lười tu luyện. . ."
Tô Vũ tiếp tục nói: "Cho nên hiện tại Hồng Mông đại nhân đang rầu rĩ không biết nên giải quyết vấn đề này ra sao. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì ngài ấy còn phải hỏi ta. . ."
Hắn vừa nói xong, lão Quy đã ho nhẹ một tiếng: "Hai người các ngươi thì thầm cái gì đấy? Trước đừng hàn huyên nữa, Tô Vũ, ta hỏi ngươi, nếu như, ta nói là nếu như thôi nhé, đạo của ta và hắn mang tính đối chọi, hoặc là đạo của hắn lớn hơn nhiều, ta nên giải quyết vấn đề ấy thế nào?"
Lão bổ sung thêm: "Đạo này đi đến cuối cùng, về phần siêu thoát vượt ra ngoài gì đó thì đừng nói!"
Bên cạnh, Tinh Hồng nuốt ực một tiếng, cắn cắn đầu lưỡi hóa đá!
Lão Quy quát lớn: "Làm cái gì thế? Ngươi đã bao nhiêu tuổi rồi, một chút trầm ổn cũng không có!"
Tinh Hồng khó nhọc gật đầu, gắng gượng mở to hai mắt nhìn chằm chằm lão Quy, lão đại của ta. . . có thể là một vị Hợp Đạo đỉnh phong!
Mấu chốt là ai có thể đánh thắng được lão đại nhà ta nhỉ?
Tinh Hồng thì thầm hỏi: "Lão đại, ngài đối đầu với người nào thế?"
"Đông. . . Khụ khụ khụ!"
Lão Quy đột nhiên ho khan, "Động thủ động cước là không tốt, đối thủ gì chứ, lão hủ tọa trấn cổ thành mười vạn năm, đối thủ đã sớm chết hết rồi!"
Bên cạnh, Tô Vũ nhìn thoáng qua Tinh Hồng.
Tinh Hồng đang hoảng hốt, mông lung.
Lão đại của ta thật sự có đối thủ, đối thủ rất mạnh, Đông. . . phía Đông… hay mùa Đông?
Cái gì vậy?
Đối thủ của lão đại chết rồi. . . Chết thật sao?
Hắn ta nghĩ ngợi hồi lâu, miệng đột nhiên mở lớn, "Tử Linh Tứ Thiên vương. . ."
"Cái gì?"
Tô Vũ sửng sốt, Tinh Hồng biến sắc, nhanh chóng độn không trốn đi, "Ta đi giúp các ngươi chuẩn bị đồ ăn!"
Dứt lời, người đã sớm biến mất!
Lão Quy thì bày ra vẻ mặt bất mãn, rất nhanh lại cười nói: "Đừng để ý đến hắn, cao tuổi rồi mà cứ vội vàng hấp tấp. Tô Vũ, ngươi cảm thấy nếu như gặp loại tình huống này thì nên xử lý thế nào mới tốt?"
Tô Vũ chần chừ một chút, cuối cùng lắc đầu, "Ta khó mà trả lời, ta tùy tiện nói ra rồi ngài lại đi thử nghiệm thì có thể chết người đấy! Tu luyện là chuyện rất nghiêm túc, không thể tùy tiện nói lung tung được!"
Hắn thầm nghĩ, ngài mà chết rồi thì ta làm sao bây giờ?
Không ai che chở ta nữa!
Hiện tại thật là tốt, ta biết rồi, lão nhân gia ngài thật trâu bò!
Có thể ngài chính là người đứng đầu sinh linh giới!
Tối thiểu bây giờ là như vậy, khắp Chư Thiên vạn giới có thể lão Quy là người cường đại nhất, đương nhiên nghe ý của Tinh Hồng thì đối thủ của lão Quy đang ở trong Tử Linh giới vực!
Mặc kệ!
Dù sao Tô Vũ cảm thấy mình không thể nói mò, hết thảy mọi việc cũng chỉ là do hắn đoán bừa, tùy tiện suy đoán mà thôi.
Một khi lão Quy thực sự tin tưởng... Tuy rằng không đến mức ngu xuẩn làm theo nhưng lỡ đến bước đường cùng nên chỉ đành tin thì sao?
Có thể tự hại chết mình!
Đến lúc đó, Tô Vũ không gánh nổi trách nhiệm này!
Lão Quy khẽ gật đầu, "Có lẽ ngươi nói đúng! Tô Vũ, Nhân tộc chung quy vẫn là Nhân tộc, Nhân tộc có linh tính mạnh nhất, trí tuệ tối cao, vốn ta còn lo lắng ngươi sẽ bị thắng lợi mới đây làm choáng váng đầu óc. Nhưng bây giờ ta cảm thấy có lẽ tương lai của chư thiên vạn giới này sẽ rất đặc sắc. Bởi có ngươi nên mới đặc sắc!"
Có ngươi nên mới đặc sắc!
Lời đánh giá này thật sự quá cao!
Tô Vũ ngượng ngùng đáp: "Đại nhân quá khen rồi! Ta chỉ thích nói linh tinh, kỳ thật đều là chuyện nhỏ thôi, sư phụ ta, bằng hữu của ta tùy tùy tiện tiện cũng có thể đưa ra suy luận tương tự, đơn giản ấy mà!"
". . ."
Ngươi đang ở đây khoe khoang cái gì?
Rất đơn giản ư?
Đơn giản thì vì sao hôm nay lão hủ lại cảm thấy bản thân đã có chút thu hoạch, có chút ngộ ra?
Lão Quy thầm mắng trong lòng!
Đối diện, lòng Tô Vũ khẽ nhúc nhích, hắn cảm thấy lão Quy đang mắng mình, bởi vì thần văn chữ "Kiếp" mới hơi động một chút, tỏ ra một bộ thật đáng sợ nhưng rất nhanh lại khôi phục bình thường!
Đây là dính đến quy tắc đúng không?
Thật đáng sợ!
Trò chuyện xong, lão Quy cũng không muốn nói thêm gì nữa, cuối cùng mới nói: "Đại Đạo cảnh mà ngươi nói kỳ thật không phải xưng hô như vậy, đương nhiên, tùy ý ngươi thôi, đến tình trạng kia thì mọi người cũng không quan tâm những thứ này! Năm đó quả thật đa số cường giả đều ở vào cảnh giới ấy. Có một chuyện ngươi nói rất đúng, phàm là người có thể chế định quy tắc thì đều là cường giả tuyệt thế, mà ta thì vẫn chưa đến mức đó!"
Lão vô pháp chế định quy tắc!
Không thể làm được chuyện mở miệng thành phép!
"Mà Chư Thiên chiến trường bây giờ cũng không cách nào dung nạp được sự tồn tại như vậy! Bởi vì làm thế sẽ khiến quy tắc xung đột, ngươi cường thịnh hơn nữa thì quy tắc của một người cũng không bì nổi trăm người!"
Tô Vũ như có điều suy nghĩ, gật gật đầu, nhưng trong lòng hắn thì hiểu rõ, ý lão Quy là lão đã thật sự Hợp Đạo đỉnh phong rồi sao?
Thật lợi hại!