Tạm biệt lão Quy, đợi Tinh Hồng trở về, Tô Vũ cũng nhanh chóng trở lại Tinh Hồng cổ thành.
Phen này bôn ba không phải là làm chuyện vô ích, mà Tô Vũ đã định hướng được kế tiếp nên đi như thế nào rồi.
Trong cổ thành, Vạn Thiên Thánh vẫn đang tiếp tục bắt đầu lớp học nhỏ của ông.
Lúc này ông muốn dạy về quy tắc và pháp tắc.
Tâm sáng mới có thể đi trên con đường sáng, biết rõ hạch tâm là cái gì kết hợp với nghe Vạn Thiên Thánh giảng giải thì mọi người mới có thể hiểu ra một ít gì đó. Bao gồm cả nguyên nhân vì sao lực lượng quy tắc của Vạn Thiên Thánh rất mạnh cũng được mọi người ngộ ra, bởi vì thần văn của ông không ít, hơn nữa nhất định cũng rất mạnh!
Thần văn cũng là quy tắc!
. . .
Mà Tô Vũ chẳng hề được nhàn rỗi.
Hắn vừa nghe giảng vừa tiêu hóa những thứ thu thập được từ đại chiến.
Thiên địa ban thưởng từ việc đánh chết Trí vương và mấy vị vô địch trước đó hắn không hấp thu mà đều dùng cho Văn Minh Chí.
Bây giờ biết rõ những thứ này là quy tắc chi lực, tu luyện thần văn cũng là tu luyện quy tắc chi lực nên Tô Vũ lại có nhiều hơn mấy phần tâm tư.
Mấy ngày kế tiếp, Tô Vũ chủ yếu chỉ nghiên cứu về những quy tắc chi lực này.
. . .
Cùng lúc đó.
Ở bên ngoài.
Tin tức về Tô Vũ cũng lan truyền ra trong vòng thượng tầng, ví dụ như chuyện tà binh của hắn cần hấp thu vô số tinh huyết và vật gánh chịu để cường hóa.
Tô Vũ có lẽ còn muốn nhấc lên một trận đại chiến Chư Thiên vạn giới lần nữa!
Đánh chết càng nhiều vô địch để thỏa mãn nguyện vọng của hắn!
Hết thảy những điều này đã chấn nhiếp một số người, cũng làm cho không ít người càng thêm kiên định tâm tư phải giết chết Tô Vũ.
Kẻ này không chết, nhất định sẽ gây ra họa lớn ngập trời!
. . .
Tinh Hồng cổ thành.
Vạn Thiên Thánh chuẩn bị rời đi.
Đây đã là ngày thứ chín ông lưu lại phủ thành chủ.
Vạn Thiên Thánh đã không còn gì để giảng giải nữa, ông nhìn về phía Tô Vũ, cười bảo: "Ta đi đây! Ở trong cổ thành, mọi cử động đều bị người ta theo dõi, cảm giác không được tốt lắm, ánh mắt của Chư Thiên vạn giới đều đổ dồn về đây rồi."
Tô Vũ gật đầu, "Phủ trưởng hãy cẩn thận, ngài đi ra ngoài có lẽ sẽ có người cho rằng ta ngụy trang thành ngài, ắt sẽ thăm dò một phen, thậm chí là đánh lén ngài."
"Không ngại, gặp nguy hiểm thì ta lại gọi ngươi, bọn chúng cũng không dám tùy tiện đánh lén ta đâu."
Tô Vũ không nhiều lời, cũng không khuyên giải.
Cường giả chắc chắn sẽ không một mực sinh tồn ở dưới sự bảo bọc của kẻ khác, bây giờ Tô Vũ không có cách nào khác, bị Chư Thiên bức cho không thể ra ngoài.
Vạn Thiên Thánh lại nói: "Hiện tại bên ngoài đều đang đồn rằng ngươi cần vô số tinh huyết để cường hóa tà binh, ngươi chuẩn bị bán thứ kia sao?"
Tô Vũ cười đáp: "Không, không bán nó, ta sẽ bán cái này!"
Hắn lấy mảnh vỡ chữ "Lục" ra, Vạn Thiên Thánh hơi ngẩn người.
Tô Vũ nói: "Bán cho Đa Bảo! Lấy từ ai thì bán về cho kẻ đó, không được thì bán cho Thiên Uyên Bán Hoàng cũng được."
Vạn Thiên Thánh nhìn hắn, hồi lâu sau vẫn không nói gì.
Tô Vũ mỉm cười nói: "Kẻ muốn thứ này nhất hẳn là Giám Thiên Hầu, y muốn mua cũng được!"
"Vậy còn những Nhân tộc trong Liệp Thiên các. . ."
Tô Vũ ngắt lời: "Không cứu, ta là người lãnh huyết! So với những Nhân tộc đó thì khiến thực lực của ta tăng lên là việc quan trọng hơn!"
Vạn Thiên Thánh nhìn hắn bằng ánh mắt đầy ẩn ý sâu xa, "Thật sự muốn bán sao?"
Tô Vũ nhếch miệng cười, "Để nói sau đi!"
Dù sao hiện tại hắn sẽ không bán Tiếu Khẩu Liên, bằng không thì liên hệ trước sau sẽ thấy ngay sơ hở.
Dù muốn bán Tiếu Khẩu Liên thì cũng phải là trong lúc lơ đãng bất đắc dĩ mới bán đi!
Vạn Thiên Thánh không nói gì thêm, Tô Vũ là kẻ tự có chủ trương, hắn cũng không phải thanh niên chưa trải sự đời, hắn từ Nhân cảnh giết đến Chư Thiên, từ Chư Thiên giết vào Tử Linh giới vực, rồi lại quay trở về, tới tới lui lui lăn lộn khắp thiên địa!
So về kinh nghiệm sinh tồn thì Tô Vũ không hề thua kém bất luận vị lão luyện nào.
"Vậy thì ngươi nhớ cẩn thận!"
Vạn Thiên Thánh không nhiều lời, rất nhanh, ông đã biến mất ngay tại chỗ.
Sau khi Vạn Thiên Thánh vừa đi, Tô Vũ liền cảm nhận được chút chấn động bốn phía cũng biến mất theo, nhưng vẫn còn những chấn động khác tồn tại.
Ngay lập tức, Tô Vũ nhanh chóng đi ra khỏi thành, trong nháy mắt đánh một quyền về hướng hư không!
Ầm!
Tiếng nổ vang ầm ĩ, một tên Nhật Nguyệt bị quyền này đánh cho chia năm xẻ bảy, một quyển sách hiện lên bao trùm thiên địa, trong nháy mắt đã hấp thu sạch sẽ thi thể của tên Nhật Nguyệt kia vào.
Mà quyển sách của hắn còn chưa ngừng lại, vẫn tiếp tục phóng đại lên.
Từng trang sách mở ra, giống như có người đang lật sách, trong hư không, mọi không gian bị xé nứt, từng tôn hư ảnh hiện lên, phút chốc đã sát nhập vào trong đó. Chỉ giây lát mà sáu bảy vị Nhật Nguyệt đã bị vô số hư ảnh thôn phệ.
Mà cuốn sách kia tiếp tục hạ xuống, trong chớp mắt đã che khuất bầu trời, che kín toàn bộ cổ thành, tiếp tục hạ xuống rơi vào trong biển. Đám Yêu Tộc, Thủy Tộc ngoài thành trong Tinh Thần hải mặc kệ mạnh yếu ra sao đều dồn dập bị giết chết!
Giờ khắc này Tô Vũ hệt như tà ma.
Thánh đạo tà ma!
Trên không trung ở cổ thành, Tô Vũ yên lặng chắp hai tay sau lưng, áo bào trắng như tuyết.
Hắn hờ hững nhìn Văn Minh Chí thôn phệ vô số sinh mệnh, giọng nói của hắn vang lên nhẹ nhàng nhưng lại chấn động tứ phương.
"Trăm dặm chung quanh Tinh Hồng Thánh thành không cho phép xuất hiện bất cứ sinh mệnh nào! Muốn tìm ta thì thông báo, chớ tùy ý tới gần, chư thiên vạn tộc bất kỳ chủng tộc nào đều không ngoại lệ!"
Xa xa, trong hư không có cường giả cả giận quát: "Tô Vũ, ngươi không nói một lời liền tàn sát trắng trợn, thật sự không sợ vạn tộc vây giết sao?"
Tô Vũ lạnh nhạt đáp: "Vạn tộc đã vây giết ta bao nhiêu lần rồi? Còn nói ra lời khiến người nghe cười đến rụng răng này làm chi? Có thể giết ta thì đã sớm giết! Ngươi cho rằng đám Thiên Cổ, Tịch Vô không muốn giết ta chắc? Nực cười! Cút xa một chút, không cút nhanh thì cứ đứng đó, chốc nữa Thánh thành hàng lâm, giết ngươi tế cờ! Mở lại cuộc chiến Chư Thiên!"
Xa xa, vị cường giả kia vô cùng phẫn nộ, nhưng cũng không dám nói gì nhiều, vội vã độn không rời đi.
Bốn phía, một số cường giả ẩn núp cũng nhanh chóng chạy xa.
Đám người này đều là những kẻ nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của Tô Vũ, theo dõi hắn, xem hắn có ra khỏi thành hay không, xem hắn sẽ đi nơi nào.
Thời khắc này, vạn giới đều đang chú ý vào Tô Vũ.
Chỉ phút chốc, tin tức hắn đồ sát sinh linh trong vòng trăm dặm đã bị các tộc biết, ai ai cũng nhìn thấy văn binh của hắn che khuất bầu trời, tà ác vô cùng, thôn phệ sinh linh!
Nhất thời, tiếng xấu của Tô Vũ lan khắp vạn giới!
Đây mới thật sự là Huyết Đồ!
So với Tô Vũ, mấy người như Hạ Long Võ, Tần Trấn đều coi như là có lương tâm. Gia hỏa Tô Vũ này mới thật sự là Huyết Đồ, giết chóc bất phân phải trái, đáng giận là hết lần này tới lần khác còn không ai làm gì được hắn.
Yêu nghiệt mạnh mẽ đến mức đáng sợ!
---
Mấy chương dạo gần đây thề nhức đầu muốn xỉu, toàn lý thuyết tu tiên đồ. Tớ vừa tra raw bên Qidian, vừa tra bản bên uukanshu để đối chiếu xem có gì rõ hơn không, lại còn phải đi mò lại bình luận bên Trung đọc để hiểu thêm về khúc Hợp Đạo. Cho nên khúc này tớ dịch lại khá kỹ, đêm qua thức tới gần sáng mới hoàn thành khúc định nghĩa Hợp Đạo này á, có liên quan nhiều tới việc chứng đạo sau này của Tô Vũ, nên các cậu đừng đọc lướt ha, phí công tớ lắm á :(
Nếu có chỗ nào thấy không ổn thì nhắn lại để tớ giải thích ha ~