Đông Liệt Cốc.
Những ngày qua Đông Liệt Cốc vẫn luôn có rất nhiều vô địch tọa trấn, đại chiến bộc phát, cuộc chiến Chư Thiên đã đến.
So với cảnh tượng thái bình lúc trước hoàn toàn khác biệt.
Tiên Phong doanh trong Đông Liệt Cốc đã trở thành địa điểm cho vô địch hội tụ.
Tô Vũ vừa giết chóc không bao lâu, trong đại điện nhanh chóng có tướng sĩ báo lại, "Hồi bẩm chư vị bệ hạ, Vạn phủ trưởng đã ra khỏi thành, Tô thành chủ thừa cơ quét sạch thám tử bốn phía, đánh chết bảy vị Nhật Nguyệt, vô số sinh linh dưới Nhật Nguyệt. Đồng thời Tô thành chủ còn ra lệnh dưới trăm dặm chung quanh Tinh Hồng cổ thành không được có bất luận sinh linh nào tới gần, bất cứ ai vi phạm đều phải chết!"
"Vạn phủ trưởng gì chứ!"
Có người khẽ nói: "Vạn Thiên Thánh đã không còn là phủ trưởng nữa rồi, tự ông ta mưu phản Nhân tộc, cứ gọi thẳng tên là được!"
Tướng sĩ đến bẩm báo kia cũng không nhiều lời.
Hắn không phản bác thế nhưng cũng không đổi giọng.
Công bằng nằm ở lòng người!
Vạn Thiên Thánh chém giết vô địch phản đồ, đánh chết vô địch xâm phạm, cứu viện cho Hạ Long Võ, sau đó còn ở cuộc chiến Chư Thiên đánh chết nhiều vị cường giả vô địch. . .
Sự tồn tại như vậy lại bị vô địch Nhân tộc căm thù, mấu chốt nằm ở chỗ ông đã phá huỷ hai đại Thánh Địa, giết chết rất nhiều hậu duệ của vô địch.
Nhưng đối với tướng sĩ bình thường mà nói. . . Vạn Thiên Thánh chính là thánh.
Có phải ma quỷ hay không thì họ tự có phán đoán.
"Được rồi!"
Thấy tướng sĩ kia không nói gì, các vị vô địch ở đây làm sao có thể không biết tâm tư của hắn, một vị vô địch hừ nhẹ một tiếng, bất mãn nói: "Ra ngoài đi!"
"Vâng!"
Tướng sĩ nọ cũng không nhiều lời, nhanh chóng đứng dậy quay người rời đi.
Trong đám người, có kẻ khẽ cười nói: "Được rồi, đừng nổi nóng với một vị tướng sĩ tiền tuyến, ngươi thật sự khó chịu với Vạn Thiên Thánh thì đi tìm hắn mà tính sổ! Không phải chỉ giết một đứa con trai và hai đứa cháu của ngươi thôi sao..."
Lời này vừa nói ra như châm dầu vào lửa, vị vô địch kia cả giận quát: "Lão phu đã chinh chiến nhiều năm, dù thực sự dưỡng ra vài tên nhị thế tổ thì lại có thể thế nào? Vạn Thiên Thánh chẳng hề nói một tiếng liền giết người, hắn dựa vào cái gì? Dù đám nhị thế tổ nhà ta sợ chết thì ảnh hưởng gì tới Vạn Thiên Thánh? Công lao nhiều năm của ta vẫn không thể đủ để con cháu ta hưởng phúc sao?"
Nghe thế, một đám vô địch đều không lên tiếng đáp lại.
Vô địch chinh chiến Chư Thiên, tự nhiên cũng có tâm tư muốn cho hậu thế được hưởng phúc.
Lúc bấy giờ, Đại Tần vương thản nhiên cất tiếng: "Được rồi! Vạn Thiên Thánh giết người là bởi vì Nhật Nguyệt không tuân thủ quân lệnh, khi đó là tình trạng quân quản, ông ấy giết không phải những kẻ hưởng thụ mà là đám người không tuân theo quân lệnh! Đừng đánh tráo khái niệm!"
"Hừ!"
Vị vô địch kia cũng không nói gì thêm, Vạn Thiên Thánh chính là dựa vào cái cớ không phục tùng quân lệnh để giết người.
Bằng không hiện tại nhất định đã có vô địch đi tìm Vạn Thiên Thánh tính sổ.
Đại Tần vương cũng không muốn dây dưa nhiều vào việc của Vạn Thiên Thánh, ông nghiêm giọng nói: "Vấn đề cần quan tâm bây giờ không phải Vạn Thiên Thánh, mà là Tô Vũ!"
"Trước đó đại chiến tuy rằng đã kết thúc, nhưng mà chấm dứt không có nghĩa là xong xuôi, đó chỉ là sự khởi đầu mà thôi!"
"Chư thiên vạn tộc, nhất là nội tình Tiên tộc, mọi người cũng thấy rồi, họ có thể thoải mái xuất động nhiều vị Vĩnh Hằng cửu đoạn, cường giả cao đoạn nhiều không kể xiết! E là Vĩnh Hằng cảnh vượt qua trăm người!"
"Chỉ cần một mình Tiên tộc đã có thể nghiền ép Nhân tộc ta! Huống chi các đại chủng tộc khác đều có vô số cường giả!"
"Nhân tộc trải qua mấy lần biến cố, thực lực không tổn hao mấy mà còn tăng lên một chút, Vĩnh Hằng mới cũng nhiều thêm vài vị, thế nhưng vẫn chưa đủ, chúng ta vẫn còn thiếu rất nhiều! Không có cường giả Hợp Đạo thì không thể chấn nhiếp bốn phương!"
". . ."
Đại Tần vương gằn từng chữ: "Hôm nay, vạn tộc nhìn chằm chằm vào Nhân tộc không phải vì Nhân tộc mạnh bao nhiêu, mà là do vạn tộc cố ý muốn chia rẽ Nhân tộc, tách Nhân tộc thành hai thế lực Nhân tộc và Tô Vũ!"
"Môi hở răng lạnh, Tô Vũ mà chết thì Nhân tộc nhất định sẽ bị vạn tộc vây công!"
"Vạn tộc trước kia vẫn chưa đạt thành nhất trí, Thần Ma lo lắng vây giết Nhân tộc ta thì sẽ bị Tiên tộc chiếm tiện nghi, mà nay Tiên tộc tổn thất nặng nề, thực sự đã củng cố tâm đối địch với Nhân tộc của chúng! Từ đó, tất cả đại cường tộc liền đạt thành nhất trí!"
"Hiện tại mục tiêu của họ là Tô Vũ, Tô Vũ dùng Tử Linh giới vực cùng với Tinh Vũ phủ đệ để chấn nhiếp bốn phương, nhưng mà cường tộc sẽ không hết hi vọng, nhất định sẽ tìm cơ hội tiếp tục giết hắn. . ."
Đại Tần vương đưa ra kết luận cuối cùng: "Vì vậy Tô Vũ không thể chết được, hắn mà chết, bức tường chắn gió trước mặt Nhân tộc liền bị công phá! Chư vị phải hiểu, Tô Vũ lộ diện lúc này, một phần nguyên nhân rất lớn là vì ta, vì mấy vị Vĩnh Hằng của Nhân tộc."
Nói xong, Đại Tần vương nhìn quanh một vòng, có người hỏi thẳng: "Lão Tần, ý của ngài là gì?"
"Tùy thời chờ lệnh, tùy thời cứu viện, tùy thời xuất chiến!"
Đại Tần vương nói: "Bên chỗ Tô Vũ, phàm là có nguy cơ thì Nhân tộc phải tùy thời chờ lệnh xuất chiến! Chuẩn bị sẵn 10 vị Vĩnh Hằng chuyên ngó chừng động tĩnh của cổ thành, phòng ngừa vạn nhất!"
"Nhân cảnh Vĩnh Hằng vốn cũng không nhiều, bây giờ còn muốn điều lực lượng đi bảo hộ Tô Vũ sao?"
"Không phải bảo vệ, mà là hợp tác!"
Đại Tần vương cau mày nói: "Hiểu chưa? Ta nghĩ các ngươi phải minh bạch rồi mới đúng. Sống nhiều năm như vậy không có khả năng không rõ ý của ta, môi hở răng lạnh, không hiểu đạo lý này sao?"
"Hắn có trấn thủ cổ thành giúp đỡ, còn cần chúng ta giúp à?"
Đại Tần vương lại nhíu mày, "Trấn thủ cổ thành dù sao cũng không phải Nhân tộc, thời khắc mấu chốt chưa chắc đã một lòng cứu Tô Vũ."
"Tô Vũ cũng đâu có chịu nhận Nhân tộc. . ."
Đại Tần vương thở dài một hơi, dáng vẻ hận không rèn sắt thành thép, "Vậy theo ý của chư vị, chúng ta cứ mặc kệ không để tâm, như vậy là tốt nhất đúng không?"
"Cũng không phải là ý này. . . Ý của ta là hiện tại Tô Vũ có thể chống đỡ, vậy cứ để hắn chống đỡ trước. Lúc này Nhân tộc hẳn là nên mượn thời gian yên bình khó có được như bây giờ, tranh thủ giúp thêm hiều người chứng đạo! Lúc này vạn tộc cũng rất khó tập trung lực lượng quy mô lớn lần thứ hai để ngăn Nhân tộc chứng đạo! Cho nên đây là thời cơ tốt nhất! Một khi Nhân tộc chúng ta có nhiều Vĩnh Hằng thì vạn tộc có thể điều năm sáu chục Vĩnh Hằng đến ngăn cản nữa sao?"
"Tốt nhất đừng xen vào chuyện của Tô Vũ nữa, để vạn tộc ý thức được Nhân tộc chưa phải là uy hiếp mà Tô Vũ mới uy hiếp lớn nhất."
Đại Tần vương lạnh lùng nói: "Ý tưởng không tồi! Quả thực đây là một cơ hội tốt để làm lớn mạnh Nhân tộc! Ta có một ý tưởng, không biết chư vị nghĩ thế nào?"
"Đại Tần vương, mời nói."