Tô Vũ đi trước, hai bên là Đại Tần vương và Đại Chu vương đồng hành.
Ba người đi cùng nhau, Tô Vũ mỉm cười, đi chậm một chút, để Đại Tần vương đi trước một bước.
Đại Tần vương nghiêng đầu nhìn hắn, Tô Vũ nghiền ngẫm: “Tần vương bệ hạ dẫn ta đi tham quan đi, một năm không đến, quên đường mất rồi.”
Đại Tần vương mỉm cười không quá cứng ngắc.
“Được, mới một năm, thay đổi không nhiều!”
Đại Tần vương đi rất nhanh, long hành hổ bộ, cảm giác tồn tại của Đại Chu vương không cao, nhưng tốc độ cũng không chậm, vẫn đi cạnh Tô Vũ, nhưng Tô Vũ hầu như không cảm nhận được sự tồn tại của người này.
Người như vậy mới đáng sợ!
Kỳ thật Tô Vũ không sợ Đại Tần vương, nhưng lại sợ Đại Chu vương.
Tuy Đại Tần vương rất mạnh, nhưng chỉ có thể cầm thương đâm ngươi!
Còn Đại Chu vương... Có lẽ một giây trước y còn cười tủm tỉm nói chuyện phiếm cùng ngươi, giây tiếp theo bỗng nhiên cầm kiếm chọc thủng trái tim ngươi.
Ở cùng loại người này có cảm giác không được tự nhiên!
Kỳ thật Đại Tần vương đi phía trước cũng cảm thấy không tự nhiên.
Tô Vũ và Đại Chu vương gần như là đồng hành, nhưng đều lả lướt nhẹ nhàng, khiến Đại Tần vương cảm thấy như bên cạnh mình không có ai, nhưng ông biết bên người rõ ràng là có hai người!
Hơn nữa đều không yếu!
Đại Chu vương thì không cần phải nói, cả Tô Vũ cũng không yếu, có thể nói là khá cường hãn, chỉ là lực lượng quy tắc chưa thuần thục, nhưng sức mạnh tuyệt đối so được với Vĩnh Hằng lục thất đoạn.
Mà hiện tại khí tức hai người đều như ẩn như hiện, tồn tại mà không tồn tại.
Đại Tần vương đi trên đường, mỗi bước đều vang lên tiếng bước chân nặng nề, mà Tô Vũ và Đại Chu vương đi đường lại như đang phiêu, dường như đang bay đi
Đại Tần vương đi vài bước, bỗng nhiên ông dừng bước, Tô Vũ và Đại Chu vương cũng dừng bước.
Đại Tần vương nghiêng đầu nhìn về phía Tô Vũ, nụ cười có chút cứng đờ: “Làm thống soái một phương, nhất định phải khiến người khác cảm nhận được sự tồn tại! Kiên định! Đáng tin cậy! Bất ngờ có thể chiến thắng, nhưng không thể đánh lâu!”
Tô Vũ cười nói: “Tần vương bệ hạ dạy bảo chí phải!”
Đại Tần vương tiếp tục cất bước, nhưng... Phía sau vẫn không có tiếng động.
Bốn phía, các vị vô địch yên lặng nhìn, không nói chen vào.
Hiển nhiên, mọi người biết ý tứ Đại Tần vương, Tô Vũ cũng biết, nhưng Tô Vũ vẫn làm theo ý mình, không để ý chút nào.
Đại Tần vương âm thầm thở dài, không nói gì nữa, vừa đi, ông vừa hỏi: “Gần đây có phiền toái gì không? Cần hỗ trợ không? Trong Tinh Vũ phủ đệ, nếu không phải có ngươi ra tay tương trợ, chém giết Huyết Hỏa, đánh chết nhiều vị Vĩnh Hằng, chỉ sợ ta cũng không về được!”
Xung quanh, có vài vô địch đã biết, có vài vô địch là lần đầu tiên biết việc này.
Xa hơn, một vài cường giả Nhật Nguyệt đi theo sau nghe vậy thì đều kinh ngạc và chấn động.
Đại Tần vương nói vậy là có ý gì?
Đại Tần vương cường hãn vô biên mà bị Tô Vũ cứu ư?
Tô Vũ khẽ cười: “Không có gì, không cần làm phiền Tần vương bệ hạ, trong Tinh Vũ phủ đệ, ta tự mình giết người, tự giải quyết phiền toái của mình, không liên quan đến Tần vương bệ hạ.”
Đại Tần vương nhíu mày: “Không thể nói như vậy, nếu không có ngươi, vạn tộc biết thân phận ta chắc chắn sẽ dốc toàn lực giết ta! Ta mất hai thế thân, còn nhờ ngươi tặng thuốc, đưa ta thần binh, sau đó ta mới miễn cưỡng khôi phục chiến lực trước kia!”
Lời này vừa dứt, vô số người dừng bước!
Một đám lộ vẻ mặt hoảng sợ!
Dù là vô địch thì cũng kinh hãi không thôi.
Việc này không có mấy người biết!
Mà hôm nay Đại Tần vương lại tự mình nói ra!
“Lão Tần!”
Có người kinh hô, hoảng sợ thất sắc, lập tức quát: “Phong tỏa nơi đây, thanh trừ ký ức người dưới Vĩnh Hằng...”
Đại Tần vương bình tĩnh nói: “Hoảng cái gì? Thanh trừ ký ức làm gì? Có gì khác nhau? Thực lực ta vẫn giống như trước, không khác biệt gì nhiều! Chỉ là trước kia có thể chết ba lần, hiện tại là một lần mà thôi! Kẻ có thể giết ngươi một lần cũng có thể giết ngươi ba lần! Có khác nhau sao?”
“Thiên hạ không có bức tường nào không lọt gió!”
Đại Tần vương bình tĩnh nói: “Ta nói ra là để mọi người chuẩn bị tâm lý, biết tình huống, tránh đến khi xảy ra chuyện, mọi người vẫn không biết gì!”
Giờ khắc này, các vị vô địch lộ vẻ mặt sầu thảm.
Tam thân ngã xuống hai thân!
Sao có thể?!
Ánh mắt Đại Chu vương lóe lên, không hé răng, y biết tình huống.
Nhưng không ngờ lúc này Đại Tần vương lại nói ra trước mặt mọi người!
Đại Tần vương bình tĩnh, nhìn về phía phía sau, đạm mạc nói: “Có gì mà phải sợ? Ta đã nói rồi, có thuốc Tô Vũ tặng, còn tặng ta Quy Nguyên thần đao trong Tinh Vũ phủ đệ, thực lực không khác gì trước kia!”
Dứt lời, ông lại nói: “Chết ba lần hay một lần thì đều là chết! Một đám lộ vẻ mặt đưa đám cho ai xem?”
Đại Tần vương hừ lạnh: “Huống chi, Nhân tộc không phải chỉ có mình ta là Vĩnh Hằng cửu đoạn! Lão Chu, lão Hạ cũng vậy, nên dù thiếu mất một cường giả Vĩnh Hằng cửu đoạn thì cũng chẳng có gì khác nhau!”
“Lão Tần, không thể nói như vậy!”
Bên kia, Đại Đường vương bình thản nói: “Nếu ngươi không còn, những người khác thống lĩnh, chúng ta sẽ không phục!”
“Không sai!”
“Lão Tần ngươi nói chuyện, chúng ta còn nghe vài câu, những người khác... Ai biết nghĩ thế nào!”
“...”
Đại Tần vương nhíu mày, quát: “Câm miệng!”
Một đám người lập tức an tĩnh.
Đại Tần vương nhìn về phía bọn họ, hừ lạnh một tiếng: “Nếu nghe lời thì nào có lắm chuyện như vậy? Nơi đây đều là cường giả Nhân tộc, giả vờ cho ai xem? Nếu ta chết thật, chỉ hy vọng các ngươi đừng tự tìm đường chết! Ta không làm được gì nhiều, những năm gần đây, điều duy nhất ta có thể làm chính là không để Vĩnh Hằng Nhân tộc nội chiến! Còn lại thì ta bất lực! Nếu thật sự phục ta, Nhân cảnh sao lại thành thế này?”
Một đám vô địch biến sắc.
Đại Tần vương lãnh đạm nói: “Nhân cảnh nhìn như cường đại, kỳ thật nguy cơ tầng tầng, mọi người đều biết rõ trong lòng! Ta biết, các ngươi có tính toán của chính mình, hoặc là lui giữ tiểu giới, hoặc là một lòng mở ra cấm chế Nhân cảnh, hoặc là dứt khoát đầu nhập vào đại tộc... Dù tính toán nhiều hơn nữa, khi Nhân cảnh mà sụp đổ, các đại cường tộc sẽ giữ lời ư?!”
Đại Hạ vương nhẹ giọng nói: “Đại Tần vương lo lắng nhiều rồi, có lẽ có người muốn lui giữ tiểu giới, mở ra cấm chế, nhưng chuyện nhờ cậy đại tộc thì không có đâu.”
“Không có ư?”
Đại Tần vương cười lạnh: “Ngay cả ta mà cũng có cường giả tới khuyên bảo hãy mang theo già trẻ Tần gia đến cậy nhờ tộc hắn, thay đổi thân thể, làm một tôn vương giả quyền cao chức trọng, vậy mà các ngươi không có ai tới dụ dỗ? Thậm chí có kẻ hứa cho ta huyết mạch Tiên Hoàng, Ma Hoàng, Thần Hoàng, hóa thành hậu duệ Hoàng tộc! Vậy mà các ngươi không có ư?”
Ông cười lạnh một tiếng, có chút bá đạo, có chút lạnh nhạt: “Khi ta còn sống, các ngươi đừng nghĩ! Khi ta chết, các ngươi tự suy xét đi! Khi ta còn đang ở đây, các ngươi đều thành thật cho ta, ta mặc kệ nội chiến, nhưng nếu kẻ nào dám làm phản Nhân tộc... Ta sẽ giết cả nhà ngươi! Để ta xem, tộc nào dám bảo vệ ngươi?”