Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2379 - Chương 2379: Quay Về Nhân Cảnh, Làm Quen Với Các Vị Vô Địch (2)

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2379: Quay Về Nhân Cảnh, Làm Quen Với Các Vị Vô Địch (2)
 

Đại Nguyên vương lạnh lùng nói: “Sao minh bạch lại giả bộ hồ đồ? Tô Vũ, ngươi có tài đức gì để gánh trách nhiệm này? Ngươi đã cứu vớt Nhân tộc trong tình thế nguy nan, hay đã che chở hàng tỉ thương sinh? Ngươi đã trấn thủ biên cương mấy trăm năm vì Nhân tộc ư? Hay là khai hoá Nhân tộc, giúp Nhân tộc bước lên vị trí bá chủ chư thiên? Ngươi đã làm gì?”

Đại Nguyên vương nói thẳng: “Không có công huân lớn lao, chẳng lẽ chỉ xem thiên phú sao? Nếu thế, về sau, ai có thiên phú mạnh thì kẻ đó làm Nhân vương chẳng phải nhanh hơn sao?”

Tô Vũ cười: “Công huân? Ngài nói đến công huân ư? Trước chưa xét đến việc ta có muốn làm chủ nhân thánh địa hay không! Ta chỉ muốn nói một câu với Đại Nguyên vương ngài, cái gọi là công huân... Chưa chắc ngài đã so được với ta!”

Đại Nguyên vương nhíu mày.

Tô Vũ bình thản nói: “Nếu không có ta, hôm nay ngài có thể thoải mái đứng đây nói những lời đó ư? Nếu không có ta, hiện tại ngài đã bị các tộc Thần Ma Tiên áp cho không dám ngẩng đầu! Không có ta, có lẽ ngài còn chẳng thể ra khỏi cửa! Không có ta, quân đội của các ngài có thể cường đại như thế không? Nếu không có ta, Đại Nguyên vương ngài chẳng có cái gì cả!”

Đại Nguyên vương lạnh lùng: “Có nhân mới có quả, Tô Vũ, nếu không phải bởi vì ngươi, liên minh Nhân Tiên đã không bị phá vỡ dễ dàng như vậy!”

Tô Vũ cười, lắc đầu: “Haizz! Thật đáng thương! Người ngoài không biết liên minh giữa Tiên tộc và Nhân tộc là gì, nhưng ngài mà cũng không biết nội tình ư? Nực cười! Không có ta, Tiên tộc ăn thịt ngài, chắc ngài cũng phải ngoan ngoãn gọi cha!”

Đại Nguyên vương lạnh lùng nhìn hắn, Tô Vũ bình tĩnh nói: “Đừng nhìn ta như vậy, Đại Nguyên vương, ta không phải thuộc hạ của ngài, ta là Tô Vũ! Ta đã nói rồi, có đôi khi Nhân tộc thực phiền toái, thực đáng ghét! Ta là chủ nhân cổ thành, ta nói chuyện với Đại Tần vương, Nhân tộc nào dám nói xen vào, không có quy củ như thế thực sự là quá nực cười! Hạng người như Thiên Cổ, Tịch Vô lên tiếng, tuyệt đối không có người nào dám phản bác, gia hỏa buồn cười!”

Đại Nguyên vương nhíu mày: “Tô Vũ, đừng dùng lí lẽ này áp ta, Đại Tần vương là thống soái Nhân tộc, nhưng ta có quyền nói ra ý nghĩ của chính mình!”

“Ta không phục ngươi, Tô Vũ! Hạng người như Hạ Long Võ, Tần Trấn tuy thực lực không bằng ngươi, nhưng ta chấp nhận để bọn họ làm chủ nhân thánh địa, còn Tô Vũ ngươi thì ta không chấp nhận!”

Tô Vũ cười: “Được rồi, bớt nói nhảm đi! Khách sáo vài câu với ngươi thì không biết chính mình họ gì nữa à?!”

Tô Vũ cười nhạo: “Thánh địa ư?”

“Lớn thế nào? Có bao nhiêu thánh? Mạnh bao nhiêu? Có gì tốt?”

Tô Vũ cười nhạo: “Có mạnh bằng các trấn thủ của ta không?”

Phía sau hắn hiện ra 35 vị tượng đá, một đám ánh mắt lạnh lùng nhìn Đại Nguyên vương, uy áp cường đại chấn nhiếp tứ phương!

Tô Vũ lạnh nhạt nói: “Quyền lợi, địa vị, lợi ích trong mắt các ngươi không đáng một đồng đối với ta! Đại Chu vương, tiếp tục giới thiệu đi, loại hạng người vô tri này, ta kính hắn năm xưa che chở Nhân tộc, khinh thường hắn ánh mắt thiển cận, chướng mắt loại mãng phu thế này! Hôm nay, ta nể mặt Nhân tộc, cũng nể mặt Đại Tần vương, nếu không, ta chắc chắn sẽ dùng máu hắn tưới chư thiên!”

Đại Nguyên vương hừ một tiếng, Đại Chu vương quát: “Được rồi!”

Một tiếng quát lớn vang lên, Đại Nguyên vương không mở miệng nữa.

Gã thật sự muốn đánh nhau với Tô Vũ!

Tô Vũ thật sự cho rằng hắn cường đại thì mình không làm gì được hắn ư?

Bốn phía, một vài vô địch không nói gì, phía sau, vô số đại quân kinh hồn táng đảm, nhưng cũng thở phào vì không xảy ra giao chiến!

Nếu đánh nhau thật... Không phải là Nhân tộc không dám chiến, nhưng tổn thất vì việc này thì không đáng.

Rõ ràng Tô Vũ là Nhân tộc, trên chiến trường Chư Thiên, Nhân tộc là một thể.

Nếu đánh nhau, ai chết thì cũng đều là tổn thất lớn!

Đại Chu vương không nói thêm nữa, nhanh chóng giúp Tô Vũ giới thiệu các vị cường giả vô địch.

“Đây là Cấm Thiên vương!”

Đại Chu vương giới thiệu đến một người, Tô Vũ nhìn về phía vị kia, sắc mặt thanh lãnh, bề ngoài thanh tú, diện mạo cũng còn khá trẻ, thấy Tô Vũ nhìn mình còn khẽ gật đầu, cười nhẹ.

Tô Vũ cũng gật đầu, cười nói: “Ta đã từng phác họa thần văn nhờ sổ tay của Cấm Thiên vương, phương pháp trấn áp cấm chế đúng là có một không hai trong chư thiên!”

“Tô thành chủ quá khen!”

Cấm Thiên vương mỉm cười đáp lại.

Tô Vũ không nhiều lời, tiếp tục làm quen những người khác, khi giới thiệu đếm Thiên Đúc vương, Tô Vũ lại cười nói: “Lần trước Huyền Khải vương không tới chỗ ta, không thì giết hắn làm áo giáp rất thích hợp, lần sau nếu có cơ hội, ta giúp tiền bối giết hắn, chế tạo một bộ áo giáp!”

“Hắc hắc, vậy đa tạ!”

Thiên Đúc vương mỉm cười, không hề nóng nảy.

“Đây là Diệt Tằm vương!”

Tô Vũ nhìn về phía Diệt Tằm vương, cười nói: “Phương pháp Thời Gian của tiền bối quả là danh bất hư truyền, ta đã học rất nhiều, nhưng công pháp của ngài vẫn có thể liệt vào ba loại hữu dụng nhất, tiền bối công tham tạo hóa!”

Diệt Tằm vương vui vẻ đáp: “Bình thường thôi, nhưng công pháp bình thường thì quả thật là không bằng ta! Nếu có cơ hội, chúng ta hãy luận bàn một phen!”

Sau đó Đại Chu vương giới thiệu tới một vị vô địch trẻ tuổi.

Đến khi giới thiệu tới Chu Thiên Nguyên, Tô Vũ tùy ý gật đầu, không thi lễ, Chu Thiên Nguyên cũng không thèm để ý.

Trong đám hậu duệ Chu Thiên Phương, Hạ Long Võ, Tần Trấn...

Chỉ khi giới thiệu đến Hạ Long Võ, Tô Vũ mới thi lễ, những người khác thì đều không được hắn hành lễ.

Sau khi giới thiệu một phen, nơi đây có 34 vị vô địch, còn lại thì đang tọa trấn khắp nơi hoặc là ở Nhân cảnh.

Vậy là Tô Vũ đã biết hơn phân nửa số vô địch Nhân tộc.

Hắn phán đoán thực lực bọn họ.

Trong đầu lại vang lên thanh âm ma ma Cục lông nhỏ: “Có mấy người rất thơm, Đại Chu vương kia thơm quá, có thể ăn y không?”

“Không thể!”

Tô Vũ vội vàng nói trong đầu, đùa à? Vừa đến đã ăn Đại Chu vương!

Vậy chẳng phải là muốn đại chiến ư?!

“Vậy thôi, thật đáng tiếc!”

Ma ma Cục lông nhỏ có chút tiếc hận.

Ở hẻm núi đối diện, Đại Chu vương hơi nhíu mày một chút, liếc mắt nhìn Tô Vũ một cái, đôi mắt hơi nheo lại, trong nháy mắt vừa rồi, từ phía Tô Vũ truyền đến chút cảm ứng khiến y rung động.

Y nhanh chóng cười nói: “Tô thành chủ, đừng đứng mãi ở đây, vào Nhân cảnh đi, lão sư và bằng hữu của ngươi đều đang ở đó chờ ngươi!”

“Cung kính không bằng tuân mệnh!”

Tô Vũ cười nói: “Hôm nay, làm phiền chư vị!”

Hắn bước ra một bước, đi tới hẻm núi đối diện.

Phía sau, Thiên Diệt lạnh lùng nói: “Tô Vũ, nếu có việc gì thì cứ dao động thành chủ lệnh, chúng ta sẽ lập tức tiến vào Nhân cảnh, phá hủy nơi này!”

Tô Vũ quát lớn: “Thiên Diệt tiền bối sao có thể nói vậy! Những người ở đây đều là tiền bối của ta, sao lại ra tay với ta? Nếu xảy ra chuyện thì tiền bối cũng không nên xằng bậy, cứ gọi vài vị Bán Hoàng đại nhân tới đây là được!”

Bên phía Nhân tộc, một đám vô địch câm lặng.

Đang uy hiếp chúng ta đấy à?

Có lẽ vậy!

Nếu Tô Vũ xảy ra chuyện, các trấn thủ sẽ ra tay, còn có cả Bán Hoàng, gia hỏa này là một quả bom, không biết khi hắn vào Nhân cảnh có thể gây ra biến cố gì hay không.

Lúc này, thấy Tô Vũ đi về phía mình, bọn họ có cảm giác hắn như muốn đến đồng quy vu tận, khiến vài vô địch do dự, không biết nên cho Tô Vũ tiến vào Nhân cảnh hay không?

Đáng tiếc, mấy người Đại Tần vương đã quyết định.

Nếu bọn họ không đáp ứng, Đại Tần vương vẫn sẽ đáp ứng, muốn cản cũng không cản được.

Chỉ có thể báo cho tiểu bối các phủ phải cẩn thận một chút.

Hiện tại thật sự không thể trêu vào gia hỏa này, nếu vô ý sẽ rất dễ gây ra phiền toái lớn.

Mấy người Đại Tần vương, Đại Chu vương nhanh chóng tiến về phía Tô Vũ, hàn huyên vài câu, rồi cùng nhau tiến đến lối vào Nhân cảnh.

Mấy chục vô địch ở lại tọa trấn Đông Liệt Cốc, bọn họ cũng phải đề phòng cổ thành, phòng ngừa xảy ra phiền toái.

Bình Luận (0)
Comment