Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2383 - Chương 2383: Một Người Biết Thì Là Bí Mật, Nhưng Hai Người Thì Không Phải

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2383: Một Người Biết Thì Là Bí Mật, Nhưng Hai Người Thì Không Phải
 

Diệt Tằm vương hít sâu một hơi: “Vĩnh Hằng lục thất đoạn? Còn muốn một giây... Chuyện này không có khả năng!”

Quá khó!

Tô Vũ nói: “Vậy không giam cầm cũng được, nhưng ít nhất có thể trì hoãn tốc độ đối phương mở ra thời không trường hà, không ảnh hưởng chiến lực đối phương, cũng không phải giam cầm thân thể đối phương, ta chỉ cần giam cầm thời không trường hà mà thôi! Khái niệm không giống nhau, ta không cần trực tiếp phong ấn Vĩnh Hằng lục thất đoạn, việc ấy quá khó, ta chỉ cần nhằm vào thời không trường hà!”

Đại Tần vương nghe vậy liền nghiêm mặt hỏi: “Diệt Tằm, Cấm Thiên, hai vị có thể chế tạo ra đại trận như vậy không? Nếu có thể... Tuy không trợ giúp gì nhiều cho chúng ta, nhưng Tô Vũ có thể phát huy ra uy lực thật lớn!”

Quả thật đối với bọn họ thì tác dụng cũng không lớn.

Thực lực mọi người bình thường, giam cầm thời không trường hà của cường giả lục thất đoạn cũng không có tác dụng quá lớn.

Ngươi tấn công cũng không giết được đối phương.

Nhưng Tô Vũ mà có nó sẽ như hổ thêm cánh!

Diệt Tằm vương thở dài, “Khó! Chắc phải nhờ Đại Minh vương phụ trách cung cấp cơ sở đại trận, Cấm Thiên vương phụ trách thiết kế thủ đoạn giam cầm, ta phối hợp bỏ thêm lực lượng thời gian, như vậy mới có hy vọng hoàn thành!”

Cấm Thiên vương suy xét một chút, gật đầu nói: “Cũng đúng!”

Tô Vũ cười sâu kín: “Tiểu Chu vương tiền bối cũng am hiểu lực lượng thời gian, không bằng giúp một chút được không? Tiền bối am hiểu thời gian gia tốc, phối hợp lực lượng thời gian của Diệt Tằm vương tiền bối chắc chắn sẽ càng mạnh hơn! Trận pháp gia tốc tốc độ vận chuyển, chế địch trong nháy mắt! Tiền bối và sư tổ ta, Ngũ Đại Diệp Bá Thiên là chí giao hảo hữu, ta nghĩ, hẳn là tiền bối không tiếc giúp chút việc đâu nhỉ!”

Nghe đến tên Diệp Bá Thiên, mọi người trở nên trầm mặc.

Cách đó không xa, tiểu Chu vương nhìn thoáng qua Tô Vũ, bình tĩnh đáp: “Có thể.”

Tô Vũ vui vẻ nói: “Vậy làm phiền tiền bối! Lần này trở về Nhân cảnh, có lẽ có một việc khác nữa cần tiền bối giúp một chút, ta cần phác họa rất nhiều thần văn, nhưng càng phác họa càng bực bội, ta nghe nói Đại Chu vương tạo ra thần văn nhân tạo, nếu không ngại, ta hy vọng có thể đi tham quan một chút. Đương nhiên sẽ không xem không! Nếu Đại Chu phủ có bất cứ điều kiện gì thì cứ việc nói ra!”

Tô Vũ hào sảng cười vang nói: “Nếu muốn thứ ta không có thì ta có thể mua hoặc đổi! Chỉ cầu có thể quan sát xem thần văn được chế tạo như thế nào.”

Tiểu Chu vương nói nước đôi: “Việc này cần thương thảo, Đại Chu phủ sẽ trả lời Tô thành chủ sau!”

Tô Vũ gật đầu, “Vậy làm phiền ngài! Hy vọng lần này ta có thể được như ước nguyện, thần văn nhân tạo... Chà chà, thủ đoạn thật lợi hại!”

Bên cạnh, Đại Chu vương lên tiếng: “Chút tài mọn mà thôi! Còn không bằng mấy bộ công pháp ngươi từng mở rộng.”

“Hơn nữa trong đó có rất nhiều thiếu sót, tính ỷ lại quá lớn, khi ngươi thấy tự nhiên sẽ hiểu.”

Tô Vũ cười nói: “Nhưng vậy đã đủ là thần kỹ rồi!”

Thần văn chính là hình thức ban đầu của quy tắc.

Có thể chế tạo ra thần văn... vậy Đại Chu phủ có thể nắm giữ quy tắc ư?

Hay là có thủ đoạn khác?

Hắn thực sự có chút tò mò!

Trong lúc nhất thời, Tô Vũ trò chuyện vui vẻ cùng mọi người, mọi người ham tiền tài của hắn, hắn thèm khát tài hoa của mọi người, Cấm Thiên vương, tiểu Chu vương, Diệt Tằm vương đều đáp ứng chế tạo đại trận cho hắn, Thiên Đúc vương cũng đáp ứng cho hắn quan sát đúc binh.

Rất tốt!

Hy vọng các ngươi dốc hết toàn lực!

Tô Vũ tươi cười, nụ cười vô cùng xán lạn, một bên, Đại Chu vương suy tư nhìn hắn, cũng lộ ra nụ cười nhàn nhạt, trong lúc nhất thời, mọi người trò chuyện với nhau càng thêm vui!

Đại Tần vương không nghĩ nhiều, ông còn đang suy nghĩ đến Cửu Diệp Thiên Liên.

Tô Vũ... lấy đâu ra tám cánh?

Mấu chốt là, quá xa xỉ!

Cho cục lông kia một cánh là quá xa xỉ, quá lãng phí!

Chẳng lẽ Tô Vũ tới tầng 8 phát hiện thêm một đóa Cửu Diệp Thiên Liên khác?

Đại Tần vương khó hiểu!

Tô Vũ không định giải thích.

Mọi người chỉ cần biết là Tô Vũ ta có tiền, Cửu Diệp Thiên Liên mang ra làm đồ ăn vặt cho cục lông, thứ này không có tác dụng gì lớn với ta, ta cái gì cũng thiếu, chỉ không thiếu bảo vật!

Sau này, ta bán thứ này ra thì cũng đừng kinh ngạc!

Bình thường thôi, nó chỉ là đồ ăn thú cưng, ta bán đi đổi lấy thứ ta cần là chuyện quá bình thường.

Không còn nhiều, chỉ còn 7 cánh!

Hôm nay có nhiều người tại đây như vậy, Tô Vũ tươi cười đầy mặt, ta không tin những người này là loại người biết miệng kín như bưng, người nhiều cũng tốt, tin tức sẽ nhanh chóng lộ ra ngoài.

Một người biết là bí mật, hai người thì không phải!

Một đám người biết... Có lẽ sẽ sớm trở thành bí mật chư thiên đều biết đến, cao tầng đều biết, nhưng giả vờ là không biết!

Tô Vũ tươi cười càng thêm xán lạn!

Tuy chỉ là một cuộc trò chuyện, nhưng trước đó hắn đã diễn thử rất nhiều lần, cuối cùng cũng tìm được cơ hội hoàn thành toàn bộ chuyện ta muốn làm, điều ta muốn nói!

. . .

Sau khi nói chuyện xong, đám người đã đến cửa thông đạo.

Đại Tần vương không tiến vào, ông đứng ở cửa, nhìn về phía Tô Vũ, mở miệng nói: “Tạm thời ta không quay về Nhân cảnh, lão Chu, các ngươi cùng Tô Vũ trở về đi.”

Đại Chu vương cười khẽ gật đầu, y nhìn về phía Đại Hạ vương, nói: “Lão Hạ, ngươi đi vào trước an bài một chút, chúng ta sẽ theo sau!”

Đại Hạ vương liếc mắt nhìn y, lại nhìn Tô Vũ, ông không nhiều lời, là người đầu tiên tiến vào thông đạo.

Sau khi ông đi vào một hồi, Đại Chu vương mới giơ tay, “Tô thành chủ, mời!”

“Đại Chu vương khách khí!”

Tô Vũ tươi cười, bảo Đại Hạ vương vào trước là để làm ta mất đi lòng cảnh giác sao?

Sợ ta đề phòng ư?

Đại Chu vương suy xét thật chu đáo.

Đại Tần vương không đi vào, chỗ dựa lớn nhất của Tô Vũ chính là Đại Hạ vương, bởi vì ông xuất thân Đại Hạ phủ, đa thần văn hệ và Hạ gia cũng có quan hệ chặt chẽ, hai bên quan hệ thực phức tạp.

Tô Vũ không nói nhiều, cùng mấy người truyền tống rời đi!

Chờ hắn đi rồi, Đại Tần vương mới nhẹ nhàng thở hắt ra, lúc này bên cạnh vẫn còn vài vị vô địch chuẩn bị truyền tống, Đại Tần vương dặn dò: “Ta không quay về, các ngươi chú ý một chút! Đặc biệt là sự an toàn của Tô Vũ! Hắn xảy ra chuyện ở Nhân cảnh, vấn đề không chỉ là cổ thành, vạn tộc không có Tô Vũ làm mục tiêu nữa sẽ nhanh chóng chuyển hướng sang Nhân tộc!”

“Không phục hay không cam lòng thì cũng phải nhớ kỹ một điều, sự an toàn của hắn rất quan trọng, một khi xảy ra vấn đề... Môi hở răng lạnh, ngày Nhân tộc gặp tai vạ sẽ đến!”

“Hiểu không?”

Đại Tần vương khẽ quát, còn đặc biệt nhìn về phía Đại Nguyên vương, Đại Nguyên vương không vui, “Ta biết! Ta chưa nói gì mà, nếu không thì ta không về nữa!”

Đại Tần vương nhíu mày, “Nói nhảm ít thôi, đi vào!”

Đám người Đại Nguyên vương vẫn phải đi về.

Đại Nguyên vương cũng coi như chiến lực cao cấp, kế tiếp cần dùng đến gã.

Đại Nguyên vương không hề nhiều lời, gã đen mặt đi theo mấy người khác truyền tống tiến vào Nhân cảnh.

Bình Luận (0)
Comment