Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2394 - Chương 2394: Hai Kẻ M Hiểm Thông Đồng Làm Chuyện Xấu

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2394: Hai Kẻ m Hiểm Thông Đồng Làm Chuyện Xấu
 

Hạ Hầu gia khẽ vuốt cằm nói: “Kỳ thật chúng ta cũng định tạo thế cho ngươi, nhưng còn thiếu chút hỏa hậu! Đại chiến ngươi tham gia đều quá cao cấp, đại chúng không hiểu...”

Tô Vũ cười nói: “Đơn giản, mọi người đều biết Vạn Tộc giáo, cứ nói do ta huỷ diệt! Ta một thân một mình tiến vào Vạn Tộc giáo, chém giết tất cả Nhật Nguyệt! Có thể mạnh mẽ tuyên dương ta đã dùng thân phận Huyền Cửu để làm việc này! Dù sao nó cũng không sai!”

Hạ Hầu gia lại bổ sung: “Có đạo lý. Vạn Tộc giáo còn chút dư nghiệt, chúng ta tiêu diệt bọn họ, chém giết trước mặt mọi người, phát sóng trực tiếp cho đại chúng xem, khiến đám gia hỏa Vạn Tộc giáo sắp chết mắng to là ‘Tô Vũ cẩu tặc, dù chết chúng ta cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi, ngươi huỷ diệt Vạn Tộc giáo’, đại khái vậy... Như vậy hiệu quả sẽ trực quan hơn nói suông!”

“Bọn họ sẽ nói sao?”

Hạ Hổ Vưu nghi hoặc, Hạ Hầu gia và Tô Vũ đều lộ vẻ kỳ quái mà nhìn cậu: “Bọn họ yếu như vậy, chúng ta mạnh thế này, khống chế một chút không phải xong việc rồi à?”

“...”

Hạ Hổ Vưu bất đắc dĩ, ta cứ cảm thấy ta và các ngươi không hợp nhau!

Cũng đúng!

Dư nghiệt Vạn Tộc giáo đều vô cùng nhỏ yếu.

Khống chế khó không?

Dĩ nhiên là không, quá đơn giản!

Quả nhiên, bản chất của Tô Vũ vẫn là âm hiểm, hiện tại còn thông đồng với nhị gia gia làm chuyện xấu!

Hạ Hổ Vưu âm thầm mắng người, lần trước hỏi ngươi có muốn làm chủ nhân thánh địa hay không, ngươi tỏ vẻ dù chết cũng không thèm, hiện tại... Hừ, chốt rồi!

Hạ Hầu gia và Tô Vũ lười quan tâm đến cậu, nhanh chóng hoàn thiện kế hoạch tuyên truyền tạo thế.

Cuối cùng, Hạ Hầu gia dứt khoát nói: “Quyết định vậy đi, trong vòng năm ngày, mọi người nhất định đều biết về Tô Vũ ngươi! Tất cả mọi người sẽ biết công tích vĩ đại của ngươi! Cho nên, hội nghị sẽ diễn ra trong 7 ngày sau, chuẩn bị xong sẽ mở họp! Triệu tập 36 phủ... Không, 37 phủ, Chư Thiên phủ cũng tính vào! Triệu tập 37 phủ mở họp, ngoài ra vô địch không khai phủ cũng phái truyền nhân hoặc là người nhà tới tham gia!”

Hạ Hầu gia lại nói: “Ngươi có quen cường giả đại phủ không? Bảo bọn họ giúp đỡ tạo thế, ví dụ như Chu Thiên Đạo, thỉnh thoảng trong đám người cảm khái mấy lời như ‘ Tô Vũ có phong thái thánh nhân, chắc chắn có thể dẫn dắt Nhân tộc khôi phục vinh quang thượng cổ’, sau đó truyền bá ra ngoài, tạo thế khiến mọi người biết rất nhiều cường giả trong 36 phủ ủng hộ ngươi! Đại Hạ phủ ta thì không thành vấn đề!”

Tô Vũ hít sâu: “Làm vậy ổn không?”

“Quá ổn!”

Hạ Hầu gia cười nói: “Như vậy, dù là vài đại phủ lúc trước không muốn cũng sẽ bị lôi cuốn đáp ứng! Cái này gọi là đại thế không thể trái! Ngươi cho rằng vô địch kiên định lắm à? Chưa chắc đâu! Có vô địch kỳ thật cũng là cỏ tường đầu, ủng hộ trì hay không, bọn họ đều không sao cả, tâm lý chỉ nghe theo đám đông! Một khi thanh âm ủng hộ ngươi vang mãi bên tai, đám vô địch này sẽ nghĩ, mọi người đều duy trì, ta mà phản đối... Vậy có phải là không thích hợp hay không?”

Tô Vũ giơ ngón cái: “Có đạo lý! Nhưng... Ta không quen nhiều cường giả Nhân tộc!”

Hạ Hầu gia cười tủm tỉm: “Sao lại thế được, ngươi có thể thu phục Đại Minh phủ không?”

Tô Vũ gật đầu.

Hạ Hầu gia cười nói: “Đêm nay âm thầm bái phỏng Ngô gia lão thái, đại Ngô phủ không thành vấn đề! Đại Đường phủ bên kia, không phải ngươi và Trình Mặc có chút giao tình sao? Không tiện gặp mặt thì truyền âm nói vài câu! Đại Tần phủ thì không cần phải nói gì, không thành vấn đề! Đại Chu phủ bên kia... Không phải lần trước ngươi và Chu Phá Long có ước định sao? Ngươi tha cho học sinh của hắn, nguyên nhân là cha hắn chết, nhưng không phải cha hắn còn sống sao? Vậy hắn nợ ngươi, nếu không làm thịt Đan Hùng, vậy thì phải nói vài câu cho ngươi! Các đại phủ khác, nếu có người quen thì tìm người quen, không có thì để ta nghĩ cách! Bảo Chu Thiên Đạo cũng nghĩ cách...”

Hạ Hầu gia lại nói: “Không cần biết chức vị cao hay thấp, mỗi đại phủ đều phải có người lên tiếng! Đúng rồi, đám người Liễu Văn Ngạn cũng đã trở về, năm xưa Liễu gia cứu không ít người ở chiến trường Chư Thiên, vậy nên vẫn còn chút nhân tình! Bảo Liễu Văn Ngạn và đại bá của hắn đi tìm người, đám người thiếu ân tình đến lúc trả lại rồi, nếu không nhắc tới thì ngươi quên sao?”

“Không biết xấu hổ không trả nhân tình sao?”

Hạ Hầu gia cười tủm tỉm: “Như vậy, khi đại hội bắt đầu, kẻ phản đối đều là gia hỏa máu lạnh vô tình, đều là phái đầu hàng, đều là đồ vô sỉ, đúng, chúng ta dùng đạo đức bắt cóc bọn họ!”

“...”

Tô Vũ hít một hơi thật sâu: “Hầu gia, chúng ta làm vậy có phải là quá xấu hay không?”

“Sao lại nói vậy?!”

Hạ Hầu gia không vui: “Cái này gọi là chiến lược! Nếu không làm vậy, chẳng lẽ tóm kẻ không đồng ý đánh một trận, vậy hắn có thể phục sao? Nhưng làm vậy, dù có kẻ không phục thì cũng phải nghẹn lại, không phục cũng không dám nói, nói ra thì chính là người xấu! Để đám người xấu nghẹn chết chính mình, đó mới gọi là thủ đoạn!”

Tô Vũ gật đầu, lại biết thêm một chiêu!

Hạ Hầu gia giỏi lắm!

Dứt lời, Hạ Hầu gia lại nói: “Đúng rồi, đã quên nói một chuyện, còn phải khiến vạn tộc lên tiếng, không phục nếu Tô Vũ thượng vị! Ai dám cho Tô Vũ thượng vị, vạn tộc sẽ tấn công Nhân tộc! Tấn công... Tấn công hơi nghiêm trọng, cứ nói là nếu Tô Vũ thượng vị, vạn tộc và Nhân tộc thế bất lưỡng lập! Bọn họ tình nguyện cho Đại Nguyên vương thượng vị... Vậy đấy, Nhân tộc đều có chút tâm lý phản nghịch, cừu thị vạn tộc! Vạn tộc mà lên tiếng, quá nửa Nhân tộc sẽ làm ngược lại.”

Tô Vũ nhướng mày: “Vạn tộc sẽ không nói vậy...”

“Ngươi choáng váng à?”

Hạ Hầu gia câm nín: “Vạn tộc nói thế nào còn không phải do chúng ta tùy tiện lan truyền sao? Chẳng lẽ vạn tộc sẽ bác bỏ tin đồn? Bọn họ sẽ đi nói ‘Bọn ta và Tô Vũ là bạn tốt, Tô Vũ mới chỉ giết hơn mười vị vô địch của chúng ta mà thôi! Không có chuyện bọn ta phản đối Tô Vũ thượng vị’ chắc?”

Tô Vũ lại giơ ngón tay cái lên, đúng, lợi hại, nói vậy không sai!

Hạ Hầu gia cười nói: “Như vậy, thời điểm khi mở họp, để xem ngươi phát huy như thế nào. Tô Vũ, dù thế nào lần này cũng phải lập nên thánh địa! Không cần thực quyền, chỉ cần danh vọng! Đây là thắng lợi của ngươi, cũng là thắng lợi của mọi người!”

Tô Vũ gật đầu.

Hạ Hầu gia đã nói đến nông nỗi này rồi, nếu còn không đáp ứng thì hắn đúng là kẻ ngốc.

Hạ Hầu gia đứng dậy rời đi, tới cửa, Tô Vũ bỗng nhiên nói: “Đúng rồi, Hầu gia, khi nào giao thức hải bí cảnh cho ta?”

“...”

Hạ Hầu gia muốn hộc máu!

Má nó!

Ta đã nói đến nước này rồi mà ngươi còn không biết xấu hổ mở miệng đòi à?

Hạ Hầu gia cạn lời, Tô Vũ lại nói: “Ta cần dùng nó, thực lực của ta có thể tiến thêm một bước hay không phải dựa vào cái này, các ngươi giữ cũng không có tác dụng gì!”

Nghe thế, Hạ Hầu gia ngẫm nghĩ, gật đầu: “Được, ta sẽ mau chóng mang đến cho ngươi, với bên ngoài thì sẽ tuyên bố là nó cần tu sửa, hiện tại không thể mở ra, dù sao cũng không có Thiên Hà cát. Ta không nói đã đưa nó cho ngươi, ngươi cũng điệu thấp một chút, bằng không sẽ dễ khiến người khác không thoải mái!”

“Không thành vấn đề!”

. . .

Hạ Hầu gia đi rồi, Tô Vũ ngẫm nghĩ lại cuộc trò chuyện mới rồi.

Thú vị!

Không thể không nói, quả thật Tô Vũ đã bị Hạ Hầu gia thuyết phục.

Lúc trước hắn còn nghĩ vô địch Nhân tộc sẽ không nghe lời, làm chủ nhân thánh địa cũng chẳng để làm gì, càng đừng nói đến cái gì mà kêu gọi Nhân tộc, nó chỉ như một trò đùa!

Nhưng giờ nghĩ lại... Ta không cần làm gì cả!

Chỉ cần cái danh!

“Danh là đủ rồi! Lúc trước nghĩ, khi tìm được vô địch phản đồ, ta không dám nói cái gì, không tiện nhúng tay, nói cho người khác nghe, tác dụng cũng không lớn, nhưng nếu ta có cái danh này... Ha hả, ta trực tiếp đánh chết ngươi!”

Tô Vũ nheo mắt, đánh chết ngươi, ngươi phản đối ư?

Ngươi chính là phản đồ!

Ta là chủ nhân thánh địa, ta nói đúng là đúng, không đúng cũng là đúng!

Còn Nhân tộc sẽ cảm thấy khó chịu ư? Khó chịu cũng vô dụng, trên danh nghĩa, ta mới là lão đại, không phải sao?

“Quả nhiên... Có đôi khi động não vẫn tốt hơn, động thủ, quá cường ngạnh chưa chắc đã là chuyện tốt!”

Tô Vũ không biết những người khác có nghĩ vậy hay không, có lẽ có kẻ đã nghĩ tới, nếu không, Đại Nguyên vương đã không phản đối kịch liệt như vậy.

Có lẽ, cũng không nghĩ tới chuyện này, chỉ đơn thuần không muốn để Tô Vũ trở thành chủ nhân thánh địa.

Tô Vũ cười một tiếng, nhanh chóng truyền âm cho Chu Thiên Đạo.

Lúc trước vị này thanh danh vang dội.

Hiện giờ những phát ngôn của ông tại Nhân cảnh cũng rất hữu dụng.

Bình Luận (0)
Comment