Trong một đình viện.
Phù Thổ Linh cũng khiếp sợ: “Thật giàu có!”
Tô Vũ muốn làm gì?
Nói thật, nhiều Thiên Nguyên khí như vậy, dù là ở đâu thì cũng đều là phú ông.
Cách vách, Cửu Nguyệt xuất hiện, bên cạnh còn có một gia hỏa, kẻ này cũng là Thực Thiết nhất tộc, nhưng nhỏ hơn Cửu Nguyệt một chút, bên cạnh còn có một người đi theo, đó là Chu Hồng Lượng!
Thực Thiết Thú bên cạnh Cửu Nguyệt đúng là thứ được xưng là khờ mập mạp ở Đại Minh phủ, bên cạnh khờ mập mạp còn có ba nhóc con.
Nó lộ rồi!
Đúng vậy, chuyện khờ mập mạp sinh con lộ rồi, hiện tại Đại Minh phủ đều biết, viên cầu lớn sinh ra viên cầu nhỏ chính là khờ mập mạp.
Đành chịu thôi, thời gian trước, khờ mập mạp đến chiến trường Chư Thiên, không có thời gian che giấu tiểu cầu béo, ba tiểu cầu béo nhanh chóng bại lộ quầng thâm mắt của chúng nó, như vậy, ba viên cầu không rõ lai lịch đã bị bại lộ!
Đó là của khờ mập mạp!
Giờ phút này, Phù Thổ Linh kia thoáng qua bên kia, Cửu Nguyệt không nhìn gã, mà là vừa ăn, vừa nhìn về phía Tô Vũ.
Khờ mập mạp thành thật đi theo y, cũng ăn gì đó.
Vài lần Chu Hồng Lượng muốn mở miệng nhưng chưa tìm được cơ hội.
Bọn chúng chỉ biết ăn, không phản ứng cậu ta.
Cửu Nguyệt nhìn một hồi, cộc lốc nói: “Trận thế lớn thật, Diệt Tằm, Cấm Thiên, Đại Minh vương, Thời Gian vương, mấy vị này liên thủ là muốn chế tạo đại trận giam cầm ư?”
Y là cường giả có thể chiến vô địch đỉnh cấp!
Y vừa nhìn liền biết mục đích của Tô Vũ.
Ý nghĩ này thật trâu bò.
Một khi chế tạo thành công, về sau, khi Tô Vũ gặp vô địch bình thường, nếu đối phương không thể thoát khỏi giam cầm, vậy chắc chắn sẽ bị Tô Vũ nháy mắt đánh bạo!
. . .
Tô Vũ không để ý tới bất cứ kẻ nào.
Giờ phút này hắn huyền phù trên không, yên lặng nhìn.
Một lát sau, Đại Chu vương bay đến, vô thanh vô tức xuất hiện bên cạnh, Đại Hạ vương không tới, ông sợ ở cùng Tô Vũ, hơn nữa có Đại Chu vương ở đó, bị y nhìn chằm chằm, ông sẽ cảm thấy khẩn trương.
Ông đang hoài nghi!
Hoài nghi Đại Chu vương và Tô Vũ ở cùng nhau có khi nào sẽ nói về chuyện cũ của chính mình hay không?
Ông rất lo lắng!
Nghĩ mãi, ông không nén được lo lắng, Đại Hạ vương phá không bay lên, lập tức xuất hiện bên cạnh Tô Vũ.
Ta nhìn chằm chằm các ngươi!
Đại Hạ vương vừa đến, Đại Chu vương cảm thấy kinh ngạc, mỉm cười, cũng không thèm để ý, y mở miệng nói: “Tô thành chủ, ngươi nghĩ sao về đại hội thánh địa ngày mai?”
Tô Vũ cười: “Thế nào cũng được!”
“Không thể thế nào cũng được, lần này lão Tần trả giá không nhỏ.”
Tô Vũ chỉ cười, không nói tiếp.
Đại Chu vương lại hỏi: “Ngươi cảm thấy lần này có thể thành công không?”
Tô Vũ liếc nhìn y, ngài đang nói đến đúc trận?
“Đại khái là có thể!”
“Khó nói trước lắm!”
Đại Chu vương cười: “Đúc đại trận cũng cần may mắn! Phải phối hợp thật tốt, cũng cần mọi người cùng nhau dốc sức, mấy gia hỏa này không vấn đề gì, chỉ có lão Chu rất láu cá, nếu không chịu cố gắng, đại trận này sẽ hỏng!”
Nơi xa, không biết có phải Đại Minh vương đã nghe được hay không, ông bỗng nhiên hừ một tiếng: “Các ngươi nói nhỏ thôi, đừng ảnh hưởng đến chúng ta!”
“Được!”
Đại Chu vương mỉm cười, vung tay lên, trước mặt xuất hiện một cái chắn vô hình.
Sau khi che chắn, y tiếp tục nói: “Nếu đúc thành công, ngươi định làm thế nào?”
Tô Vũ cười: “Có thù báo thù, có oán bao oán, dùng đại trận đánh chết kẻ thù của ta!”
“Quá lỗ mãng!”
Đại Chu vương lắc đầu: “Không thích hợp, ảnh hưởng không tốt, khiến kẻ khác kiêng kị!”
Tô Vũ cười lớn: “Chưa chắc đâu!”
“Ta vẫn cảm thấy không ổn...”
Đại Chu vương ngẫm nghĩ rồi nói: “Nếu đúc thành công, tuy rằng ta cảm thấy hy vọng không lớn, nhưng nếu thật sự thành công, vậy cần nhịn một chút, kẻ thù có thể giết bất cứ lúc nào, hà tất nóng lòng nhất thời!”
Đại Hạ vương cười lạnh: “Có thù báo thù, có gì không đúng? Vì sao phải nhịn?”
Đại Chu vương liếc mắt nhìn ông, ngươi thì biết cái gì?
Ngươi chen vào làm gì?!
Nói chuyện với ngươi à?
Đại Chu vương không giận, tiếp tục nói: “Tô thành chủ, có một số việc không phải chỉ có giết đối phương thì mới có thể giải quyết, ta cảm thấy tự mình động thủ là hạ sách!”
“Ta đây xin thỉnh giáo Đại Chu vương, cái gì mới là thượng sách?”
Đại Chu vương cười thâm sâu: “Vô thanh vô tức, nhổ cỏ tận gốc, bất động thanh sắc, không để ai biết...”
Tô Vũ cười: “Đại Chu vương sẽ ra tay giúp ta giết kẻ địch ư?”
“Có lẽ.”
“Thôi bỏ đi!”
Tô Vũ nở nụ cười, Đại Hạ vương nhíu mày: “Dù chế tạo đại trận thành công, nhưng chưa chắc đã phát huy được, Tô Vũ, ta cảm thấy ngươi đừng nên ôm hy vọng quá lớn!”
Hai người này nói như thể có thêm một bộ đại trận thì Tô Vũ liền quét ngang vô địch vậy!
Dù đại trận giam cầm có cường đại đến mức nào thì thực lực bản thân Tô Vũ chỉ có vậy.
Ngươi có thể đánh Vĩnh Hằng thất đoạn đã có thể gọi là thực lực siêu quần, nghe ngươi nói, chẳng ngươi định dùng đại trận để đánh chết Hợp Đạo ư?
Tự tin mù quáng!
Đại Hạ vương cảm thấy Tô Vũ quá tự đại!
Tô Vũ lộ vẻ thổn thức, lẩm bẩm nói: “Văn Minh Sư... Chiến Giả... Chung quy vẫn là không giống nhau!”
Đại Chu vương cũng thở dài: “Đúng vậy, đành chịu thôi, nắm tay lớn thì chính là chân lý, bình thường, chân lý chân chính đều bị nắm tay che lấp!”
“Không sai!”
Hai người đồng thời gật đầu.
Sắc mặt Đại Hạ vương không quá đẹp, có ý gì?
Ông cảm thấy hai người này đang châm biếm mình!
Ông nghĩ mãi, chẳng lẽ ta nói không đúng sao?
Một bộ đại trận giam cầm mà thôi, dù lợi hại thì có thể giết Hợp Đạo sao?
Nực cười!
Đại Hạ vương cảm thấy hai kẻ này có bệnh, ông cười nhạo rồi lạnh mặt, lười nói chuyện với bọn họ!
Nếu không phải muốn đề phòng Tô Vũ tiết lộ chuyện của ông ra thì ông đã lười đến nghe bọn họ nói vớ vẩn.
Văn Minh Sư ư?
Hai kẻ thân thể đều mạnh hơn Văn Minh Sư bình thường mà dám không biết xấu hổ nói chính mình là Văn Minh Sư?
Quá nực cười!
Hiện tại, trong chư thiên vạn giới này, có mấy kẻ được xem như Văn Minh Sư chân chính?
Chiến Giả mới là chủ lưu thời đại!
Đại Chu vương lại nhìn về phía Tô Vũ, truyền âm: “Nếu tìm ra, chúng ta sẽ xử lý...”
Tô Vũ không để ý tới y.
Điều tra ra rồi tính!
Mà chẳng lẽ Chu gia ngươi không có hiềm nghi?
Đại Chu vương mạnh đến mức đáng sợ.
Trong lòng Tô Vũ có chút hậm hực, nếu Chu gia có cái gọi là huyết mạch Ngục vương thì làm sao bây giờ?
Tuy rằng xác suất không lớn... Nhưng ai biết được!
Đến bây giờ Tô Vũ còn chưa thăm dò chi tiết Đại Chu phủ.
Cả nhà này thiên phú quá mạnh, cũng rất đáng sợ, một nhà bốn vô địch, mấu chốt ở chỗ không rõ thực lực Đại Chu vương, có khả năng đã là Vĩnh Hằng cửu đoạn mà không phải bát đoạn như lời đồn!
Nghĩ đến đây, Tô Vũ bèn móc Cục lông nhỏ ra ngoài, trên tay hắn lại xuất hiện một mảnh Cửu Diệp Thiên Liên...