Ầm ầm ầm!
Tiếng rèn đúc truyền khắp toàn bộ Đại Hạ phủ, dư ba chấn động thậm chí khiến cả thiên địa đều rung động, thực lực Tô Vũ rất mạnh, khiến tất cả mọi người không khỏi hít sâu một hơi!
Gia hỏa này càng ngày càng cường đại!
Lực chấn động thật lớn khiến cả người Thiên Đúc vương đều rung động, cánh tay nổi gân xanh, nhưng ông lại cắn răng đi theo tiết tấu của Tô Vũ, nhanh chóng rèn đúc.
Lão tử không phục!
Ngươi có tiền thì ghê gớm lắm sao?
Lão tử muốn nhìn xem khi ngươi đúc binh mười lần, thất bại toàn bộ, lãng phí vô số tài liệu xong còn có cái gì để cuồng!
Tô Vũ dứt khoát cởi quần áo, lộ ra cánh tay cường tráng, mặc quần cộc, búa nện xuống thật mạnh, lực chấn động càng ngày càng cường đại, khiến toàn bộ viện nghiên cứu đều run rẩy!
Kim văn gia tăng từng đạo!
Thiên Đúc vương không nhịn được thở dốc mắng: “Dùng ít lực thôi, nếu tiếp tục như vậy, lão tử theo không kịp, binh khí này sẽ hủy!”
Tô Vũ lãnh đạm nói: “Đúc binh sư chuyên nghiệp gì mà yếu vậy, nếu Thiên binh sư không theo kịp Địa binh sư, đó chính là hạng người lừa đời lấy tiếng!”
“Ta...”
Thiên Đúc vương tức muốn giết người!
Ta không phải không theo kịp, là ngươi dùng sức quá mạnh.
Đây là vấn đề chuyên nghiệp sao?
Đây là vấn đề thực lực!
Khốn kiếp đáng chết!
Ông tức điên lên được!
Ầm ầm ầm, Thiên Đúc vương tiếp tục, giờ phút này, trên cánh tay ông bỗng nhiên có mạch máu vỡ ra, bên kia, Triệu Lập quát: “Tô Vũ, chậm một chút!”
Giờ phút này Thiên Đúc vương thật sự nổi giận: “Nhanh lên, Tô Vũ, hôm nay ai thất thủ trước, kẻ đó chính là phế vật, là rác rưởi! Lão tử là Thiên binh sư mà đấu không lại một tên Địa binh sư như ngươi sao?”
Đây là hành động phủ định Thiên Đúc vương ông ở trong chuyên nghiệp của chính ông!
Vị Thiên binh sư duy nhất của Nhân tộc!
Hôm nay nếu ông thất thủ, ông không còn mặt mũi nào sống tiếp nữa!
Đáng chết, ông muốn tát chết Tô Vũ, ngươi mạnh hơn nữa thì được gì, ngươi chỉ là Địa binh sư, ngươi cho rằng ngươi lợi hại lắm à?
Lão tử ăn muối còn nhiều hơn ngươi ăn cơm!
Tô Vũ càng thêm hăng hái, cười lạnh nói: “Đợi lát nữa tiền bối đừng khóc, ngài yên tâm đi, bị thương thì ta tặng tiền bối chút bảo dược, để xem ai thất thủ trước!”
Hai vị đúc binh đại sư đỉnh cấp... Đúng vậy, Tô Vũ cũng có thể tính là đỉnh cấp.
Hắn tự tay rèn ra Văn Minh Chí, hắn là đỉnh cấp!
Có lẽ hắn còn chút khuyết điểm khi đúc Thiên binh, nhưng giờ phút này, không phải hắn ngang sức ngang tài với Thiên Đúc vương sao?
Ầm ầm ầm!
Kim văn càng ngày càng nhiều, ngoại giới, không ít cường giả gấp gáp nóng ruột, hận không thể vào xem, má nó, trong đó xảy ra chuyện gì?
Hình như Tô Vũ và Thiên Đúc vương đang so kỹ năng đúc binh!
Đối với đúc binh sư mà nói, quả thực... Quả thực chính là vô số mỹ nữ cởi hết đang đợi ngươi, nhưng ngươi còn không tới gần được, cảm giác phẫn nộ, nôn nóng, bức thiết, chờ mong... đánh sâu vào, làm người phát cuồng!
Trong hư không, hư ảnh binh khí đã hiện ra!
Giờ phút này, trên chiếc roi kia đã có 99 đạo kim văn!
Tốc độ kim văn xuất hiện cực nhanh!
Hai vị cường giả đều có thực lực vô địch, đều đang toàn lực ra tay, đúc binh không tiếc bất cứ giá nào, đúc quá nhẹ nhàng!
Giờ phút này, Tô Vũ tiếp tục huyễn kỹ, tăng lớn độ khó.
Oanh!
Đạo kim văn thứ 100 hiện ra, không chỉ như thế, trên đó còn xuất hiện một chữ “Tô”, đúng vậy, kim văn hóa chữ!
Thiên Đúc vương vô cùng phẫn nộ, xem thường ai đấy?
Không lâu sau, đạo kim văn thứ 101 xuất hiện, còn mạnh hơn của Tô Vũ, kỹ cao hơn một bậc, trên đó xuất hiện hai chữ Thiên Đúc!
Không ít người kinh ngạc, đúc binh sư đỉnh cấp!
Kim văn hóa chữ!
Chuyện này thật sự hiếm gặp, chủ yếu là nó không cần thiết, Thiên Đúc vương thường không làm như vậy, rảnh rỗi sinh nông nổi, lãng phí sức lực, kim văn cũng sẽ không cường đại hơn, sao phải làm thế?
Nhưng Tô Vũ đã khoe khoang, Thiên Đúc vương không làm theo thì chẳng phải đang chứng minh ông không bằng hắn sao?
Hừ!
. . .
Giờ phút này, Tô Vũ không ngừng đúc, ra tay toàn lực, toàn bộ gân xanh nổi lên.
Phụ cận, Triệu Lập và Triệu Thiên Binh đều cẩn thận quan sát, Triệu Thiên Binh không nhịn được truyền âm nói: “Tên học sinh nhặt được này của ngươi quá cuồng, đơn thuần xem từ tay nghề, hắn không bằng Thiên Đúc vương, hiện tại ta thấy có vẻ hắn muốn dùng thân thể áp chế Thiên Đúc vương, lực chấn động quá mạnh, cứ tiếp tục như vậy sẽ khiến Thiên Đúc vương bị thương, hắn thắng cũng không vẻ vang gì!”
Chúng ta so đúc binh, không phải luận võ lực!
Tô Vũ... Có vẻ vô sỉ!
Đang so kĩ năng chuyên nghiệp, vậy mà ngươi dùng thủ đoạn không chuyên nghiệp để thắng, đây là gian lận!
Triệu Lập cũng khẽ nhíu mày, truyền âm: “Hắn quá trẻ, vẫn còn nóng nảy, rồi ta sẽ mắng hắn! Hắn chưa từng chịu đả kích lớn gì, gia hỏa này... hơi cuồng!”
Ông cũng có chút không vui, thắng bằng thủ đoạn như vậy, ông cũng cảm thấy không ổn!
Đúc binh sư mà không so kỹ thuật so thực lực, hừ, mất mặt!
Làm mất mặt đúc binh sư!
Thiên Đúc vương cắn răng, nổi giận đùng đùng, so thực lực, ta cũng không sợ Tô Vũ ngươi!
Oanh!
Ông lại bùng nổ khí huyết, trở nên càng thêm cường đại, không những thế, từng thần văn hiện ra củng cố không gian, thần văn cũng vô cùng cường hãn, nước lửa kiêm dung!
Lực chấn động của Tô Vũ khiến thân thể ông không ngừng rung động.
Cuối cùng, Thiên Đúc vương cắn răng một cái, tam thân đột nhiên chia lìa, thời không trường hà hiện lên, lực lượng quá khứ tương lai nhanh chóng xuất hiện, ông cười lạnh nói: “Tiếp tục!”
Hôm nay nếu không khiến Tô Vũ ngươi thua tâm phục khẩu phục, ta sẽ không là Thiên Đúc vương!
108 đạo kim văn!
Giờ phút này, trong hư không đã có đám mây hiện ra, không biết đúc thành Thiên binh có được ban thưởng hay không.
Ngay khi đạo kim văn thứ 109 sắp hiển hiện, Tô Vũ cắn răng, dùng búa nện một cái, tiếp theo, liên tiếp đánh ra mấy trăm chùy...
Thiên Đúc vương không nhịn được cả giận nói: “Ngươi sẽ huỷ hoại binh khí này...”
“Không, ta có nắm chắc!”
“Nắm chắc tổ tông ngươi!”
Oanh!
Đúng lúc này, một cỗ lực lượng thật lớn thổi quét toàn bộ viện nghiên cứu, cái roi kia đột nhiên bộc phát ra nguyên khí bạo động kịch liệt mà không ổn định.
Thiên Đúc vương tức muốn hộc máu!
Bị Tô Vũ đánh ra vấn đề rồi!
Nó sắp nổ tung!
Nhưng đây là tài liệu Thiên binh, đã sắp thành Thiên binh, sao ông nỡ bỏ phí mặc nó nổ.
“Đồ phá hoại!”
Thiên Đúc vương không nhịn được mắng ra tiếng, thấy Tô Vũ không phục, còn muốn gõ tiếp, ông đá bay Tô Vũ, rống to một tiếng, khí huyết ngập trời, ý chí lực sôi trào, mạch máu trên người bạo liệt, ầm một tiếng, một ngọn lửa ngập trời bốc lên, mạnh mẽ phá hủy nguyên khí bạo động kia!
Trong nháy mắt đã trấn áp cơn bạo động của binh khí!
“Trấn!”
“Bình!”
“Diệt!”
“...”
Thiên Đúc vương quát từng tiếng chói tai, ầm ầm ầm, trong không trung có đám mây buông xuống, Thiên Đúc vương phun ra một ngụm máu tươi, thở hắt ra, sắc mặt trắng bệch, ông nhìn về phía Tô Vũ, hừ lạnh một tiếng: “Ai thắng?”
Ta thắng!
Ngươi suýt nữa khiến binh khí phát nổ, ta đã nói là không thể cương mãnh như vậy mà!
Là ta ngăn cơn sóng dữ, bảo vệ binh khí, ta thắng!
Tiểu tử cuồng vọng, ngươi cho rằng ngươi là ai?
Ngươi cho rằng ngươi có thể thắng ta ở mảng chuyên nghiệp của ta?
Nực cười!
Tô Vũ hơi nhíu mày, hắn bay lên, chộp lấy cây roi kia, Văn Minh Chí phất qua roi, trấn áp bạo động, lơ đãng dính một ít máu.
Trong đầu nhanh chóng truyền đến thanh âm: “Không phải hắn, huyết mạch của hắn bình thường!”