Trong đầu Tô Vũ truyền đến thanh âm của Bánh Hấp: “Không phải hắn, huyết mạch của hắn bình thường!”
Tô Vũ nhẹ nhàng thở ra, khuôn mặt lộ vẻ bất đắc dĩ, buông roi xuống, ôm quyền nói: “Là ta thua, tiền bối thứ lỗi, ta chỉ vì cái trước mắt, quả nhiên, thuật đúc binh của ta còn chưa tới nơi tới chốn... Tiền bối, tất cả công việc đúc binh kế tiếp sẽ dựa theo lời tiền bối nói mà làm! Còn thành quả đúc binh, tiền bối phân ba thành...”
Thiên Đúc vương vốn đang phẫn nộ, nghe vậy thì tiêu giận tám phần, hừ lạnh nói: “Dám chơi dám chịu! Ngươi còn trẻ, tuổi trẻ nhiệt huyết xúc động, ta có thể lý giải, nhưng hãy nhớ kỹ, trong Nhân tộc, thuật đúc binh của lão phu là đệ nhất!”
Tô Vũ gật đầu, thở dài nói: “Vãn bối đã biết.”
Dứt lời, hắn chắp tay với hai người Triệu Lập, thở dài: “Lão sư, ta khiến thuật đúc binh Triệu gia mất mặt! Sau này, nếu chưa đến Thiên binh sư, ta sẽ không bao giờ đúc binh trước mặt người khác nữa!”
Triệu Lập muốn nói lại thôi, sau một lúc lâu, ông trầm giọng nói: “Thất bại không đáng sợ, thắng không kiêu bại không nản! Đạo đúc binh không nhất định phải ổn thỏa là chủ!”
“Đúc pháp cương mãnh của ngươi, ta cảm thấy rất tốt!”
Lúc trước, ông còn muốn mắng Tô Vũ, giờ phút này thấy Tô Vũ bị đả kích, ông nhìn về phía Thiên Đúc vương, trong lòng hừ nhẹ một tiếng, bỗng nhiên nhìn về phía Triệu Thiên Binh, cắn răng nói: “Sư huynh, ngươi cũng thử phương pháp đúc cương mãnh đi, hãy lĩnh giáo đại đạo của Thiên Đúc vương tiền bối một chút, thuật đúc binh Triệu gia ta không kém hơn bất cứ thuật đúc binh nào!”
Triệu Thiên Binh cũng gật đầu, nhìn về phía Thiên Đúc vương, cười nói: “Tiền bối, tiểu bối Tô Vũ không hiểu tinh túy thuật đúc binh Triệu thị ta, binh khí này còn chưa hoàn thành, không bằng ta cũng tiền bối phối hợp một chút được chứ?”
Thiên Đúc vương cười mỉa: “Được thôi! Tô Vũ không được, Triệu Thiên Binh ngươi cũng không được!”
Dứt lời, Triệu Thiên Binh bay lên, nhanh chóng lấy ra cây búa, ông muốn tiếp tục đúc binh cùng Thiên Đúc vương, muốn so đấu xem rốt cuộc thuật đúc binh nào mạnh hơn!
Đứa trẻ nhà ta, ta tới đánh!
Nhưng Thiên Đúc vương ngươi tuyên bố thuật đúc binh của ngươi mạnh nhất, Triệu gia không phục!
Ầm vang!
Đúc binh tiếp tục!
Tô Vũ... Lười xem tiếp.
Ta đúc binh không phải vì đúc binh, thật là, giờ ganh đua rồi hả?
Được, các ngươi chơi đi, ta không chơi.
Tạm biệt, ta ra ngoài thử những người khác!
Thiên Đúc vương không có huyết mạch Ngục vương.
Vậy hiềm nghi lớn nhất chính là Cấm Thiên vương, thứ hai là Diệt Tằm vương.
Tô Vũ nhanh chóng lui lại.
. . .
Bên ngoài, Đại Hạ vương cười nói: “Chịu thiệt rồi chứ gì? Người trẻ tuổi vẫn nên chịu chút thiệt thòi mới tốt!”
Bị xã hội mài giũa đi!
Gia hỏa này quá càn rỡ, phân cao thấp với Thiên Đúc vương, lần này bị thua rồi!
Tô Vũ bình tĩnh nói: “Ta còn trẻ, mới 20 tuổi, chờ thêm vài năm nữa ta đúc Thần binh, thắng bại ra sao tự nhiên rõ ràng!”
Đại Hạ vương thầm thở dài, đả kích này vẫn chưa đủ, hắn vẫn cuồng!
Đại Chu vương thấy hắn nhìn chằm chằm đám người Đại Minh vương, chợt hiểu ra, vậy là Thiên Đúc không có vấn đề ư?
Gia hỏa Tô Vũ này thủ đoạn nhỏ không ít.
Cũng tốt, nếu đã xác định Thiên Đúc không thành vấn đề... Đối với Đại Chu vương mà nói, chuyện này là niềm vui lớn, binh khí vô địch Nhân tộc sử dụng gần như đều do Thiên Đúc vương đúc ra.
Thiên Đúc vương mà có vấn đề... Vậy phiền toái lớn!
Còn những người khác thì vấn đề không quá lớn.
Đây là tin tức tốt nhất hôm nay!
Giờ phút này Đại Chu vương nở nụ cười xán lạn, bên tai, thanh âm Đại Hạ vương truyền đến: “Vui sướng khi người gặp họa thì cũng đừng quá rõ ràng, tiểu tử này còn trẻ, không phóng khoáng! Ta thấy tâm tình hắn không tốt, ngươi cười thoải mái như vậy, ta nghĩ hắn sẽ ghi thù đấy!”
Đại Chu vương cười càng thoải mái hơn!
Tô Vũ thấy thế cũng hơi mỉm cười, hắn cười với Đại Chu vương, bộ dáng khá vui vẻ.
Trong lòng hiểu rõ mà không nói ra!
Đại Hạ vương nhìn một hồi, âm thầm thở dài, quả nhiên là ghi thù rồi, gia hỏa này... không đủ trầm ổn, dù ghim y thì cũng đừng rõ ràng như thế, đại hội còn chưa bắt đầu đâu!
Giờ ngươi cười như vậy, thằng ngốc cũng biết ngươi ghi thù!
“Ha hả!”
Tô Vũ tiếp tục cười, bên cạnh, Đại Chu vương cũng cười gật đầu, bộ dáng ngươi tốt ta tốt, mọi người đều tốt.
Đại Hạ vương âm thầm hít một hơi thật sâu, hai gia hỏa này đều đang cười, cảm giác thật đáng sợ!
Sẽ không đánh nhau đấy chứ?
“Khụ khụ!”
Đại Hạ vương ho nhẹ một tiếng, đứng giữa bọn họ, cười nói: “Xem kìa, đúc trận rất thuận lợi, thủ đoạn của lão Chu thật lợi hại!”
Ta đành làm người điều giải vậy!
Các ngươi bỏ qua đi!
Tô Vũ hơi sửng sốt, sau đó phá ra cười lớn.
Đại Hạ vương... Làm gì vậy?
Đại Chu vương cũng nhịn không được. Lão Hạ... Haizz, đúng là Chiến Giả!
Đáng tiếc!
Chiến Giả chính là Chiến Giả, luôn thích tự cho là đúng.
Đại Chu vương lười nhiều lời, ngươi tiếp tục đi, chúng ta xem ngươi biểu diễn cũng được!
. . .
Giờ phút này, Thiên Đúc vương còn đang liên hợp đúc binh cùng Triệu Thiên Binh.
Tô Vũ mặc kệ Đại Hạ vương.
Vị này chẳng biết gì cả, không hiểu mà xen vào, mở miệng cũng chẳng để làm gì.
Mỹ nam tử đệ nhất thiên hạ vẫn nên thành thật làm lão soái ca lãnh khốc đi, lãnh khốc thì trông khá bá đạo đẹp trai, nhưng vừa mở mồm ra là không ổn, dễ dàng OOC.
Ánh mắt Tô Vũ nhìn hướng những người giữa sân.
Diệt Tằm vương, Cấm Thiên vương.
Hai người này có hiềm nghi lớn nhất.
Diệt Tằm vương... Trong lòng Tô Vũ nghĩ tới công pháp thời gian, hơn nữa nghe nói Diệt Tằm vương có huyết mạch Nhân vương, rốt cuộc là huyết mạch của vị nào thì không ai rõ.
“Bánh Hấp tiền bối, hiện tại Diệt Tằm vương đã triển lộ khí tức huyết mạch Nhân vương chưa?”
“Chưa!”
Ma ma Cục lông nhỏ đáp lời.
Tô Vũ hiểu rõ, nói như vậy, đến bây giờ Diệt Tằm vương còn chưa dùng toàn lực.
Có vẻ còn chưa tới lúc cần xuất toàn lực.
Đại trận với vạn môn hộ kia hiện tại mới bổ sung năng lượng được cho mấy trăm cái, có vẻ cần không ít thời gian để hoàn thành toàn bộ.
“Là Diệt Tằm vương ư?”
Tô Vũ nghĩ vậy, mở miệng nói: “Diệt Tằm vương tiền bối, ta cũng biết phương pháp thời gian, nếu ngài mệt, ta có thể thay ngài một hồi!”
“Mệt?”
Diệt Tằm vương cười: “Không sao, giờ còn chưa tới cực hạn đâu, giờ mới là lúc nào chứ!”
Tô Vũ cười nói: “Vậy thì tốt rồi, ta còn tưởng rằng tiền bối mệt mỏi, đại trận này bổ sung năng lượng quá chậm!”
“Chậm ư?”
Diệt Tằm vương câm nín, ngươi còn nghĩ chậm à?!
Đúc đại trận không phải chuyện một hai ngày là có thể hoàn thành.
Gia hỏa Tô Vũ này chịu thiệt trong tay Thiên Đúc, hắn không phục, giờ lại muốn lấy lại mặt mũi ở đây à?
Mãng phu chỉ biết cậy mạnh như ngươi thì biết cái gì.
Chỉ có mỗi sức lực lớn một chút!
Ngươi có hiểu cái gì gọi là lực lượng quy tắc hay không?
Diệt Tằm vương lười đáp lời, tiếp tục phối hợp đúc trận cùng những người khác, một đám cửa nhanh chóng được bổ sung năng lượng, Đại Minh vương chủ trì đại trận, tụ hợp tất cả cánh cửa đã bổ sung năng lượng hình thành tòa tháp.
Tô Vũ tiếp tục nhìn.
Không lâu sau, có người phi thân đến, đó là Tần Trấn.
Tần Trấn vừa đến, đầu tiên là cười với Tô Vũ, nụ cười rất thân thiện, nhưng có chút quái dị, y giống cha, hai người đều không thích hợp để cười, càng muốn cười, nụ cười càng khó coi.
Y cũng không nói nhiều, nhanh chóng nhìn về phía Đại Hạ vương và Đại Chu vương nói: “Hạ thúc, Chu thúc, các đại phủ nhờ ta tới hỏi một chút, hội nghị ngày mai có tổ chức bình thường không?”
Lúc này trời đã tối rồi.
Cách hừng đông cũng không xa!
Vẫn mở hội sao?
“Tiến hành bình thường!”
Đại Chu vương cười nhạt: “Không cần trì hoãn! Bọn họ đúc trận, đúc binh của bọn họ, các ngươi bàn chuyện của mình, việc này vốn không nên để lớp người già chúng ta ra mặt, không ảnh hưởng gì cả!”
Tần Trấn nghe y nói vậy thì gật đầu: “Vậy được, ta đã biết, ta sẽ báo cho mọi người! Vẫn tổ chức ở phủ thành chủ ư?”
“Không, ở Văn Minh học phủ đi!”
Đại Chu vương cười: “Gần đây cũng tiện cho chúng ta bàng thính!”
Tần Trấn không có ý kiến gì, diễn ra ở đâu cũng như nhau.
Y phất tay với Tô Vũ rồi nhanh chóng rời đi, báo cho các đại phủ khác, ngày mai cứ mở họp theo lẽ thường.