Đại Chu vương ngẫm nghĩ, nhìn về phía Tô Vũ nói: “Các đại phủ mở họp chỉ sợ không phải chuyện ngày một ngày hai, không cần vội vã quyết định, cũng không cần lỗ mãng, cứ từ từ tranh thủ, thuyết phục các đại phủ, có người phản đối cũng chưa chắc đã là chuyện xấu, chỉ hy vọng có kết quả càng tốt đẹp hơn.”
Từ từ tranh thủ?
Tô Vũ nghi hoặc, từ từ là sao?
Kéo thời gian ư?
Chẳng lẽ cái hội này còn muốn mở dăm bữa nửa tháng?
Đại Chu vương thấy hắn không hiểu thì chần chờ, trong lòng có chút lo lắng, sợ Tô Vũ làm hỏng việc, y vốn không định nói, để Tô Vũ không biết tình huống.
Nhưng... nếu không nói, có lẽ gia hỏa này thật sự sẽ tắm máu Nhân cảnh!
Tiểu tử phiền toái!
Suy nghĩ một hồi, Đại Chu vương mở miệng đề nghị: “Không nói chuyện này nữa, không phải lần trước ngươi nói muốn nhìn thần văn nhân tạo của Đại Chu phủ sao? Nhân lúc bọn họ đang đúc trận, ta dẫn ngươi đi xem, thế nào?”
“Hiện tại?”
Tô Vũ sửng sốt, hiện tại đi luôn sao?
Đây là có chuyện muốn nói với mình?
Về phản đồ ư?
“Đến Đại Chu phủ?”
“Đúng!”
Tô Vũ nhíu mày, một bên, Đại Hạ vương ho nhẹ một tiếng: “Ta đi cùng các ngươi!”
Lần này Nhân cảnh an bài ông và Đại Minh vương bảo hộ Tô Vũ.
Hiện tại Đại Minh vương đang luyện chế đại trận, chỉ có ông đi được, ông không lo về lão Chu, nhưng... Vẫn phải khiến Tô Vũ an lòng.
Ông muốn đi theo, Tô Vũ ngẫm nghĩ lại nói: “Đại Hạ vương bệ hạ không cần đi theo, đây là Nhân cảnh, ta không tin vạn tộc có Hợp Đạo dám đến tập sát ta! Cho dù có... Ở Nhân cảnh, Đại Chu vương bệ hạ ngăn cản một lát, ta cũng có thể mở ra thông đạo Tử Linh rời khỏi nơi đây!”
Đại Hạ vương muốn nói lại thôi.
Đại Chu vương cười cười: “Vậy đi, lão Hạ, không sao đâu! Có ta ở đây, Tô Vũ sẽ không gặp nguy hiểm.”
Đại Hạ vương trầm ngâm một hồi, truyền âm cho Tô Vũ: “Vậy ngươi cẩn thận một chút, không thì giờ đừng đi, chờ đại trận luyện chế xong, ta cùng lão Chu đi xem với ngươi.”
“Ta biết rồi.”
Tô Vũ khẽ gật đầu, hắn nhìn về phía Đại Chu vương, cười nói: “Đại Chu vương bệ hạ, chọn ngày không bằng nhằm ngày, chúng ta đi xem thần văn nhân tạo luôn chứ?”
“Được!”
Đại Chu vương cười nói: “Xem xong rồi, sợ rằng ngươi sẽ có chút thất vọng...”
“Hy vọng là không!”
Đại Chu vương không nhiều lời, Tô Vũ phán đoán một chút, mấy người Diệt Tằm vương sẽ không hao hết toàn lực nhanh như vậy, nhìn chằm chằm cũng vô dụng, hiện tại rời đi có lẽ có thể khiến phản đồ thả lỏng cảnh giác.
Còn có lo Đại Chu vương hại mình hay không...
Gia hỏa này nếu mà là người xấu, Tô Vũ sẽ khiến y phải trả giá, vừa vặn ma ma Cục lông nhỏ đang tại đây!
. . .
Sau đó Tô Vũ đi theo Đại Chu vương bay về phía Đại Chu phủ.
Đại Minh vương đang đúc trận thấy thế quát: “Đi đâu?”
Đại Hạ vương đáp: “Lão Chu dẫn hắn đi xem thần văn nhân tạo!”
“Ngươi đi đi!”
Đại Minh vương hô một tiếng, lão Tần đã dặn dò để ông và Đại Hạ vương cùng nhau bảo hộ Tô Vũ, một khi Tô Vũ xảy ra chuyện ở Nhân cảnh, vậy phiền toái sẽ rất lớn.
Đại Hạ vương không hé răng, truyền âm nói: “Ta thấy hình như lão Chu có việc muốn nói với tiểu tử này, hơn nữa các ngươi đều đang luyện trận luyện binh, ta mà đi rồi, 36 phủ tinh nhuệ đều ở đây, nếu bị một lưới bắt hết... vậy cũng rất phiền toái! Tin lão Chu một lần đi, ta cảm thấy hắn không có vấn đề gì!”
“...”
Đại Minh vương câm nín.
Ta cũng tin!
Mấu chốt là nhỡ đâu…?
Thôi, Tô Vũ không phải thằng ngốc, nếu hắn hoài nghi Đại Chu vương, chỉ sợ chưa chắc dám cùng y đơn độc rời đi, có lẽ hắn tin tưởng Đại Chu vương sẽ không làm gì hắn.
. . .
Hai người Tô Vũ đạp không rời đi.
Tốc độ thoạt nhìn không nhanh, nhưng một bước vượt mấy chục dặm.
Đại Chu vương khác với Đại Hạ vương trầm mặc, giờ phút này y tươi cười, giới thiệu cho Tô Vũ thành trì phía dưới, về lai lịch, tin đồn thú vị, việc ít người biết đến...
Một vài điển cố cũng nhẹ nhàng kể ra.
Kể cả một vài bát quái, một vài tin tức vỉa hè y đều rõ ràng.
Tô Vũ yên lặng nghe, nghe xong, hắn chậm rãi nói: “Bệ hạ khống chế Nhân cảnh thật kỹ càng tỉ mỉ.”
Đại Chu vương cười khẽ: “Bình thường thôi! Văn Minh Sư thích nghĩ nhiều, Đại Minh vương cũng vậy, nếu không, trên đời này lấy đâu ra nhiều người kể chuyện như vậy?”
Tô Vũ không nói gì.
Lời này hắn không thể phản bác, người kể chuyện Đại Minh phủ trải rộng thiên hạ, đây là một trận tuyến dư luận cường đại!
Giờ phút này, rời khỏi Đại Hạ phủ, Đại Chu vương mới nói: “Ngươi muốn tìm ra kẻ thứ hai kỳ thật rất khó!”
“Khó lắm sao?”
Tô Vũ nhíu mày: “Ta đang nghi ngờ vài người! Trừ khi… bệ hạ quấy rối!”
“Ta sẽ không quấy rối, không có ý nghĩa gì.”
Đại Chu vương thẳng thắn nói: “Kỳ thật ta cũng muốn tìm ra, nhưng... nếu đặt mình vào đó để suy nghĩ, làm một phản đồ, ngươi sẽ dễ dàng bại lộ à? Ta không biết ngươi dùng phương pháp gì để tìm, để phán đoán, có lẽ liên quan đến huyết mạch, khí tức, thần văn. Nhưng những thứ này có hoàn toàn chính xác không?”
“Cái gì?”
Tô Vũ nghi hoặc, Đại Chu vương trầm ngâm một lát rồi nói: “Tên kia tâm tư kín đáo, không phải người bình thường! Nếu không, ta đã phát hiện ra rồi! Hắn rất ít ra tay, hoặc là nói từ trước đến giờ mới ra tay một lần. Châm ngòi Phần Hải, đánh chết Diệp Bá Thiên! Diệp Bá Thiên bị giết, chưa chắc hắn đã tự mình ra tay. Kể cả chuyện Liễu gia bị giết, Phần Hải chỉ muốn cưỡng ép Liễu gia khiến Liễu Văn Ngạn trở về, còn nguyên nhân vì sao dẫn tới bị giết, ngươi cảm thấy tên kia sẽ tự mình đi khống chế người khác ư? Ta hoài nghi, có khả năng kẻ đó chỉ đơn giản hướng dẫn một chút, chưa chắc hắn đã tự mình ra mặt.”
“Kể cả đống tư liệu Kỷ Hồng tra ra cũng có khả năng chỉ là hướng dẫn ngươi... Hắn không biết Kỷ Hồng từng tra tư liệu mới là lạ.”
Tô Vũ nhíu mày,“Ý bệ hạ là, có khả năng người này biết chúng ta biết đến sự tồn tại của hắn, cho nên hắn che giấu rất sâu, thậm chí trừ chính hắn ra thì không có bất cứ kẻ nào biết thân phận của hắn!”
“Đúng!”
Đại Chu vương cười nói: “Nếu là ta, ta sẽ chỉ tin chính bản thân mình, sẽ không nói cho người thứ hai chuyện ta là phản đồ! Cho nên thứ ngươi tra được chưa chắc đã là thật.”
Tô Vũ lại nhíu mày.
Chuyện gì vậy?
Y đang giải vây giúp phản đồ, hay thật sự nghĩ như vậy?
“Vậy bệ hạ có người hoài nghi không?”
“Đương nhiên.”
Đại Chu vương cười nói: “Dù sao cũng nhiều năm như vậy, đương nhiên vẫn có hoài nghi vài người, có lẽ không khác ngươi lắm, Thiên Đúc, Diệt Tằm, Cấm Thiên đều có khả năng. Ngươi đã loại trừ được Thiên Đúc sao?”
Tô Vũ khẽ gật đầu: “Về cơ bản có thể nói trừ, trừ khi ông ấy che giấu quá sâu, hơn nữa sau lưng còn có một vị vô địch sống giúp đỡ. Ta rút ra một chút khí tức huyết mạch của ông ấy, đó là khí tức vô địch sống, trừ khi ông ấy đã sớm có chuẩn bị, chuẩn bị khí huyết của vị vô địch thứ hai, còn phải là Nhân tộc sống, hơn nữa là người mà ta không quen biết, chưa từng gặp, nếu không, ta sẽ phân biệt ra được.”
Đại Chu vương gật đầu: “Không phải hắn là tốt nhất!”
Y lại nói: “Chuyện phản đồ cứ để đó đã, ngày mai mở họp, ngươi kéo dài một chút, ta nghĩ chắc ngươi cũng có mục đích khác, vậy cũng không sao, kể cả tiệc mừng thọ của phụ thân ngươi cũng nên chờ đến ngày họp thứ ba mới tổ chức!”
“Vì sao?”
“Chúng ta cần một chút thời gian.”
Đại Chu vương cười nói: “Khiến mọi ánh mắt tập trung đến Đại Hạ phủ, khiến tất cả mọi người nhìn chằm chằm Đại Hạ phủ, có thể làm được không?”
Tô Vũ nhíu mày.
Đại Chu vương cười nói: “Chuyện này không có gì bất lợi với ngươi!”
“Ta muốn biết nguyên nhân!”
“Nguyên nhân?”
Đại Chu vương cười nói: “Không có gì đặc biệt, chính là ta và lão Tần sẽ có một lần hành động giải quyết một vài phiền toái, nhưng khi chúng ta rời đi phải không để ai biết, cũng cần thời gian!”