Não Tô Vũ nhanh chóng chuyển động, hành động ư?
Đại Tần vương và Đại Chu vương đều phải đi... Vậy quy mô hành động cũng không nhỏ, có lẽ còn có những người khác tham dự.
Hai vị này xem như người mạnh nhất Nhân tộc hiện tại, bọn họ muốn đối phó Hợp Đạo ư?
Nếu không, Vĩnh Hằng cửu đoạn tầm thường không cần những người này âm thầm hành động.
Hợp Đạo?
Hợp Đạo nào đáng giá để bọn họ đi đối phó?
Trong đầu Tô Vũ hiện lên một vài người, hắn lập tức hỏi: “Long tộc hay Thiên Uyên tộc?”
Ba đại tộc còn lại không phải mục tiêu.
Bọn họ quá mạnh!
Dù giết được Hợp Đạo thì Nhân tộc cũng không chiếm được bất cứ ưu thế gì, còn có khả năng bị bao vây tiễu trừ.
“Ngươi cảm thấy thế nào?”
Tô Vũ ngẫm nghĩ rồi nói: “Thiên Uyên tộc thích hợp hơn, nhưng đối phương rất thần bí, thậm chí có khả năng liên hệ với Tử Linh giới! Theo ý ta, Thiên Uyên tộc nguy hiểm hơn Long tộc!”
Đại Chu vương khẽ gật đầu: “Vậy Long tộc thích hợp hơn ư?”
“Không, là Thiên Uyên tộc!”
Tô Vũ tự hỏi một chút rồi giải thích: “Nguyên nhân chính là vì đối phương thần bí, nên xuất kỳ bất ý, trực đảo hoàng long, nháy mắt xử lý đối phương! Nếu không, về sau khi đại chiến bùng nổ, thuật nguyền rủa của chủng tộc này thi triển, vô địch thì không sợ, nhưng dưới vô địch có lẽ đều sẽ bị nguyền giết! Có lẽ chủng tộc này hơi ít cường giả, nhưng ta cảm thấy lực phá hoại còn lớn hơn Long tộc, lực uy hiếp cũng mạnh hơn Long tộc!”
“Không phải bởi vì Diệp Bá Thiên ư?”
Đại Chu vương cười hỏi.
Tô Vũ bật cười: “Nói thẳng ra thì ta có quen Diệp Bá Thiên sao? Không liên quan đến Diệp Bá Thiên, quả thật chủng tộc này có lực uy hiếp quá lớn, thậm chí bọn họ có thể đạt thành hiệp nghị với Tử Linh quân chủ!”
Hắn không phải bởi vì chuyện của Diệp Bá Thiên mà muốn tiêu diệt Thiên Uyên tộc.
Chủng tộc này tuyệt đối tồn tại nguy cơ lớn hơn Long tộc!
Dù Long tộc mạnh hơn nữa thì vẫn không đủ thần bí khó lường, Thiên Uyên tộc lại quá thần bí, thậm chí ở thời khắc mấu chốt còn có khả năng uy hiếp đến mọi người.
“Đúng!”
Đại Chu vương khẽ gật đầu, cười nói: “Suy nghĩ của ngươi là đúng.”
Tô Vũ hít sâu.
Mấy người Đại Chu vương thật sự muốn xuống tay với Thiên Uyên tộc ư?
Quá quyết đoán, quá to gan!
Một khi bị vây nhốt ở Thiên Uyên giới, vậy sẽ phiền toái lớn.
Hơn nữa dù sao đối phương cũng có Hợp Đạo, dù vô địch thiếu một chút nhưng Hợp Đạo không yếu, hơn nữa trong đám cổ tộc, có ai không có chút tiền vốn áp đáy hòm?
“Nếu thất bại thì sẽ phiền toái lớn!”
Tô Vũ nói một tiếng, Đại Chu vương cười đáp: “Sớm hay muộn cũng phải đối mặt mà, không phải sao?”
“Cũng đúng! Tiên hạ thủ vi cường! Giờ phút này, mọi người đều cảm thấy Nhân tộc không dám đánh vỡ cân bằng trước, nếu thật sự do Nhân tộc đánh vỡ cân bằng...”
Tô Vũ lắc đầu, sắp tới sẽ có không ít phiền toái!
Có khả năng đại chiến sẽ lại bùng nổ!
Mà lúc này đây, có khả năng sẽ nhằm vào Nhân tộc, mà không phải hắn.
Đại Chu vương cười: “Đánh vỡ thì đánh vỡ thôi, chiến tranh bùng nổ cũng là chuyện tốt! Ít nhất một vài gia hỏa lưỡng lự sẽ không có thời gian cân nhắc suy xét nữa.”
“Bệ hạ đang nói chính mình?”
Tô Vũ cười: “Không phải bệ hạ không tán thành chiến tranh đối ngoại sao?”
Đại Chu vương cười: “Có lẽ vậy! Có lẽ lần này cũng là để ta hạ quyết tâm!”
Tô Vũ ngẫm nghĩ rồi nói: “Vậy mục đích bệ hạ bảo ta hành động ở Nhân cảnh là...”
“Thứ nhất, hấp dẫn ánh mắt! Thứ hai, phối hợp, chúng ta rời đi, các trấn thủ của ngươi có khả năng sẽ gặp được thế thân của chúng ta... Bọn họ thực lực cường đại, có lẽ sẽ nhìn ra gì đó. Thứ ba, một khi chúng ta bị vây ở Thiên Uyên giới, có khả năng Nhân cảnh sẽ bị tấn công bất ngờ!”
Đại Chu vương nhẹ giọng nói: “Chúng ta sẽ để lại một vài người trấn thủ Nhân cảnh, nhưng một khi đại tộc vây giết, có khả năng Nhân cảnh sẽ bị công phá, hy vọng ngươi có thể ra chút sức, hỗ trợ cứu vớt Nhân cảnh!”
“Ta ư?”
Tô Vũ cười: “Ta không làm được!”
“Ngươi có thể!”
Tô Vũ cười cười, không tiếp lời.
Đại Chu vương cũng không tiếp tục, mang hắn tiếp tục đi, không lâu sau, một tòa thành thị không lớn xuất hiện trước mắt Tô Vũ.
Tô Vũ nhìn thoáng qua, hơi nhíu mày: “Bắc Nguyên?”
“Đúng vậy, Bắc Nguyên thành!”
Đại Chu vương khẽ cười: “Nơi này có một tòa di tích, bị Thiên Nguyên kế thừa. Cho nên hắn chứng đạo! Phương pháp thần văn nhân tạo cũng tiến hành trong tòa di tích này, an toàn, bảo mật, người khác không thể nhìn trộm.”
Di tích!
Di tích Bắc Nguyên thành!
Tô Vũ khẽ gật đầu, hắn từng nghe nói bốn nguyên Đông Nam Tây Bắc, tam nguyên đều có di tích, chỉ mình Nam Nguyên không có.
Nam Nguyên... Có lẽ có, có lẽ bị người cầm đi, có lẽ... Ở Tinh Lạc sơn, nơi đó có thể tính là Nam Nguyên không?
Hiện tại Nam Nguyên rất nhỏ, quá nhỏ!
Nếu lớn như những nơi khác, có lẽ, Tinh Lạc sơn cũng thuộc về địa bàn Nam Nguyên.
Đại Chu vương lại nói: “Đông Nam Tây Bắc bốn nguyên vốn là địa bàn của cường giả thượng cổ! Nhân cảnh có bốn cực! Tại thượng cổ, kỳ thật là địa bàn của bốn vị Nhân vương! Cũng là đất phong của bọn họ! Bắc Nguyên là đất phong của Võ vương thượng cổ! Nam Nguyên là đất phong của Văn vương!”
Tô Vũ nao nao: “Văn vương?”
“Đúng!”
Đại Chu vương cười nói: “Kinh ngạc không? Kỳ thật không có gì ngoài ý muốn, bọn họ đều là Nhân tộc, căn cơ đều ở Nhân cảnh! Tinh vũ phủ đệ chỉ là phủ đệ chế tạo sau này mà thôi!”
Tô Vũ nhíu mày, Nam Nguyên là địa bàn của Văn vương?
Bắc Nguyên là của Võ vương?
“Vậy Đông Nguyên và Tây Nguyên thì sao?”
Tô Vũ cảm thấy kỳ quái: “Đông Nam Tây Bắc, trong tình huống bình thường, Đông vi tôn...”
“Ngươi sai rồi!”
Đại Chu vương cười: “Tại thượng cổ, Nam vi tôn! Kẻ bại cư Bắc, cái này gọi là bại trận! Nghe nói tại thượng cổ, Võ vương cùng Văn vương thường xuyên tranh đấu, Võ vương bại trận, vì thế, Võ vương cư Bắc, Văn vương cư Nam!”
Vậy ư?
Tô Vũ không để ý, mười vạn năm trôi qua, ai biết tập tục thượng cổ như thế nào.
“Phía Đông là địa bàn của Minh vương, phía tây là địa bàn của Ngục vương, Ngục vương cư Tây.”
Trong lòng Tô Vũ khẽ động.
Hắn biết cả bốn vị Nhân vương cường đại!
Minh vương rất mạnh đúng không?
Ngục vương chắc chắn rất mạnh, không thì sao dám đối nghịch Văn vương? Tuy rằng là tiến hành sau khi Văn vương biến mất!
Ngục vương cư Tây cũng không lạ, Minh vương cư Đông... cái này lạ à nha!
“Minh vương rất lợi hại à?”
“Đúng.”
Đại Chu vương cười nói: “Kỳ thật thượng cổ còn lưu lại đôi câu vài lời, Minh vương chi ý, đó là Nhật Nguyệt duy ta chi ý, trên trời dưới đất, Nhật Nguyệt duy ta, nhật nguyệt thấy ta cũng phải cúi đầu, cái này không nói đến Nhật Nguyệt cảnh!”
Y lại nói: “Nhưng di tích Đông Nam Tây Bắc bốn nguyên chưa chắc đã là chỗ ở của bọn họ, dù có thì cũng đã tan biến từ lâu, có lẽ sau này có kẻ xây lại, cho nên di tích chúng ta kế thừa đều không phải là của nhân vật thượng cổ chân chính, có thể là của triều tịch trước, hoặc là của lần triều tịch trước nữa...”
Trong lúc nói chuyện, Đại Chu vương xé rách hư không.
Đến một không gian đặc thù!
Tô Vũ theo y bước vào, chỉ cảm thấy Thiên Nguyên khí tương đương nồng đậm, nhưng không nồng đậm đến mức khiến Tô Vũ kinh ngạc.
Cái gọi là di tích… chẳng có gì đẹp.
Chỉ có vài kiến trúc cổ, Tô Vũ thấy còn không đẹp bằng di tích giả ở Nam Nguyên.
Nhưng... Tô Vũ nhìn thấy vài thứ khiến hắn ngoài ý muốn.
Trong di tích này có một đài cao, trên đài có thứ gì thì Tô Vũ không để ý, hắn đang nhìn... Vô số thi cốt quanh đài!
Tô Vũ thay đổi sắc mặt!
Rất nhiều thi thể, không, thi cốt, đó đều là xương cốt, không có huyết nhục.
Hắn nhìn về phía Đại Chu vương!
Đại Chu vương bình tĩnh nói: “Là tài liệu nghiên cứu, phần lớn là Văn Minh Sư, có vạn tộc, cũng có Nhân tộc.”
“Nhân tộc?”
Tô Vũ chấn động, Đại Chu vương bình tĩnh nói: “Là tội phạm hoặc là Vạn Tộc giáo, hoặc là hạng người tội ác tày trời.”
“Nhân tộc không được phép dùng người để nghiên cứu!”
Tô Vũ trầm giọng nói, Đại Chu vương khẽ gật đầu: “Có quy củ này, cho nên về sau bọn ta không tiếp tục nữa, đã là chuyện trước đây rồi.”
Tô Vũ nhíu mày không nói chuyện.
Đại Chu vương nhìn về phía đài cao, nhẹ giọng nói: “Phương diện chế tạo thần văn kỳ thật chúng ta cũng nghiên cứu không sâu, nhưng vẫn chế tạo ra thần văn cường đại, ngươi có biết vì sao không?”
“Vì sao?”
“Đáp án ở ngay trên đài!”