Thấy hai người Tô Vũ trở về, Đại Hạ vương nhẹ nhàng thở ra.
Không sao thì tốt!
Xem hai người bọn họ nói chuyện vui vẻ, có vẻ cũng không đánh nhau, đây là chuyện tốt.
Tô Vũ lại nhìn về phía mấy người, giờ phút này, hơn một ngàn cánh cửa đã được hoàn thành.
Bên kia, Thiên Đúc vương cùng Triệu Thiên Binh cũng đang đấu tới cực hạn, hai người chế tạo thứ kia đến 117 đạo kim văn rồi!
109 đạo chính là Thiên binh!
Một khi rèn ra 118 đạo kim văn, đó chính là Thiên binh trung đẳng, có thể dùng làm vật gánh chịu, hai người rèn một cái roi làm bằng triền long mộc tới 117 đạo kim văn, quả nhiên đều là cường giả đỉnh cấp đạo đúc binh.
Tô Vũ nhìn một hồi, tầm mắt lại nhìn hướng đám người Đại Minh vương.
Giờ phút này, các vị vô địch đều thở hồng hộc.
Cách nơi đây không xa, đại điện học phủ đang được cải tạo, chờ đợi hừng đông là bắt đầu mở hội nghị thánh địa.
Tô Vũ chú ý trọng điểm đến Cấm Thiên vương và Diệt Tằm vương!
Giờ phút này, bởi vì Cấm Thiên vương thực lực yếu nhất nên gã hơi thở dốc, khí huyết sôi trào, ý chí lực cũng đang sôi trào, huyết khí tận trời!
Có cảm giác gã đang dốc toàn lực!
Tô Vũ nhíu mày trong lòng, truyền âm nói: “Bánh Hấp tiền bối, cảm nhận được khí tức huyết mạch không?”
“Không, trừ Đại Minh vương, người khác đều không có!”
“Diệt Tằm vương cũng không có?”
“Không có!”
Tô Vũ ngoài ý muốn, Diệt Tằm vương còn chưa tới cực hạn ư?
Đến bây giờ gia hỏa này còn chưa dùng hết toàn lực sao?
Đại Hạ vương nói Diệt Tằm vương có huyết mạch Nhân vương, nguyên nhân Đại Hạ vương biết được thì Tô Vũ không rõ, cũng không hỏi, hỏi nhiều cũng không tốt.
Có huyết mạch Nhân vương hay không, ít nhiều gì hắn cũng có chút cảm giác, cũng tồn tại tiêu chí huyết mạch!
Nếu thế, bản thân vô địch đều biết chính mình có huyết mạch Nhân vương hay không, người ngoài chắc phải đến Hợp Đạo, khi ngươi ra tay toàn lực thì mới cảm ứng được một chút.
Đương nhiên quá yếu thì ngoại lệ.
Chẳng hạn như Chu Hạo, ma ma Cục lông nhỏ đã ngửi thấy được một ít hương vị từ rất sớm.
“Đúc đại trận này còn chưa đủ khó khăn ư?”
Tô Vũ nhìn một hồi, cứ thế này, không đến 4 – 5 ngày thì chắc khó có thể hoàn thành.
Thôi!
Từ từ xem!
Hoặc là mở họp trước, hoặc là giao dịch Cửu Diệp Thiên Liên trước, làm xong những chuyện này rồi tính, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, mấy người Đại Chu vương sẽ hành động vào ba ngày sau, những vô địch ở đây có đi hay không, có lẽ sẽ đi, nếu không Đại Chu vương không thể bảo đảm có thể giải quyết phản đồ.
Tô Vũ áp xuống sự nóng nảy trong lòng, hắn không vội!
Phải bình tĩnh lại!
Sốt ruột sẽ dễ dàng bị lợi dụng.
. . .
Tô Vũ không hề sốt ruột.
Sắc trời cũng dần dần sáng.
Cường giả các phủ lần lượt đến Đại Hạ Văn Minh học phủ, có đại phủ cả 3 thế hệ đều tới.
Có thành lập thánh địa hay không liên lụy tới rất nhiều việc.
Thậm chí liên quan hệ đến kế thừa vị trí Phủ chủ tương lai!
Tất cả những chuyện này đều cần bàn thật kĩ, rất nhiều người không thể tiếp thu việc Tô Vũ trở thành chủ nhân thánh địa.
Ý của Đại Chu vương là đừng nóng nảy, từ từ nói chuyện, chậm rãi trì hoãn.
Thậm chí khiến ánh mắt chư thiên vạn giới đều chú ý đến nơi này cũng không sao.
Cho nên Tô Vũ không vội!
Không có gì phải vội.
. . .
Trời hoàn toàn sáng.
Một bên là vô địch đang đúc binh, một bên là vô địch đang đúc trận, đây cũng là kỳ quan khó gặp.
Nơi xa, điện phủ rộng lớn chính thức mở ra.
Các cường giả đi vào, có người nhìn về phía này, có người đầu cũng chẳng thèm nâng đã bay thẳng vào đại điện.
Lần này Đại Tần vương kêu gọi tất cả đại phủ, nếu không, có đại phủ căn bản không muốn tới!
Ở cửa đại điện, Hạ Hầu gia tươi cười đầy mặt nghênh đón các vị cường giả, sau đó y bay lên, tươi cười nói: “Đại Chu vương bệ hạ, các đại phủ đã đến đông đủ, hội đàm có thể chính thức bắt đầu được không? Bệ hạ muốn chủ trì hội nghị không?”
Đại Chu vương bình thản đáp: “Ta thì thôi đi, để Đại Nguyên vương và Đại Hán vương chủ trì hội nghị!”
Hạ Hầu gia nhướng mày, nhanh chóng cười đáp: “Được!”
Đại Nguyên vương cùng Đại Hán vương?
Hai vị này ý kiến không hợp nhau!
Mấu chốt là Đại Nguyên vương còn cực lực phản đối, cho Đại Nguyên vương chủ trì hội nghị... Tuy ý Đại Hán vương có vẻ là duy trì, nhưng Đại Hán vương không áp được Đại Nguyên vương.
Đại Chu vương có ý gì?
Giờ phút này Hạ Hầu gia đang tự hỏi!
Rốt cuộc y duy trì hay không?
Y cố ý đẩy Đại Nguyên vương ra làm tấm mộc khiến mọi người chú ý, kỳ thật Đại Chu phủ không duy trì, chỉ là không tiện trực tiếp phản bác?
Vậy Đại Chu phủ có thái độ như thế nào với chuyện này?
Một nhà bốn vô địch, Đại Chu phủ được rất nhiều người chú ý.
Hoặc là nói, mặt ngoài thì Đại Chu vương duy trì, sau lưng lại chống lại sao?
Vậy thì còn tổ chức hội nghị làm gì?
Hạ Hầu gia nhất thời không hiểu, y nhìn về phía Tô Vũ, đoạn hỏi: “Tô thành chủ muốn tham gia không?”
Tô Vũ mỉm cười, nghiền ngẫm hỏi: “Có thể không?”
“Đương nhiên!”
Hạ Hầu gia đáp: “Không chỉ mình Tô thành chủ, người Liễu Thành cũng có thể tiến vào hội trường, nhưng Liễu Thành không tham dự bỏ phiếu.”
Tô Vũ thấy việc ở đây không thể kết thúc trong một chốc một lát, hắn cười nói: “Được, ta sẽ đi xem!”
Bên cạnh, Đại Hạ vương vừa định mở miệng, Đại Chu vương cười nói: “Lão Hạ, chúng ta không nên xen vào chuyện của tiểu bối, Đại Hạ phủ liên lụy quá sâu, không thích hợp chủ trì hội nghị.”
Đại Hạ vương nhíu mày, hừ lạnh một tiếng, thanh âm chấn động: “Đại Hạ phủ ủng hộ việc thành lập thánh địa, còn lại, các ngươi từ từ bàn đi!”
Ông không nói gì nhiều, cứ biểu thị thái độ đã!
Đại Chu vương cười sâu kín: “Dù ủng hộ thì chủ nhân thánh địa cũng có thể là bất cứ kẻ nào, ngươi gấp cái gì.”
“Lão Chu!”
Đại Hạ vương có chút bực bội, ngươi đang gây sự à?
Nơi xa, đám cường giả tiến vào đại điện lộ các loại ánh mắt khác nhau.
Đại Chu vương... không ủng hộ, hay là không ủng hộ Tô Vũ làm chủ nhân thánh địa?
Nhưng hình như lúc trước Đại Chu vương thuận theo ý tứ Đại Tần vương, ủng hộ Tô Vũ.
Rốt cuộc tình huống là như thế nào?
Mặt ngoài một bộ, sau lưng một bộ ư?