Ma ma Cục lông nhỏ không nhiều lời, ngay sau đó, Văn Minh Chí của Tô Vũ hiện lên, lập tức củng cố thời gian thông đạo đang rung động, lúc này, Diệt Tằm vương cũng thấy cả kinh!
Quá cường đại!
Binh khí này mạnh như vậy ư?
Tô Vũ không để ý, nhanh chóng nói: “Chỉ xem sóng gió lớn, nhỏ thì không cần!”
Đại Chu vương gật đầu, nhanh chóng đi theo Tô Vũ.
Thời không trường hà không ngừng rung động.
Tô Vũ cùng Đại Chu vương nhanh chóng quan khán mấy tiết điểm quan trọng, không lâu sau, một sóng gió thật lớn xuất hiện, ba người chui vào...
Lúc này, sau khi chui vào... Mấy người như chìm trong một mảnh không gian hắc ám.
Ngay sau đó, bọn họ nghe thấy tiếng rống của Diệt Tằm vương ở khoảng thời gian này: “Long Tằm, ngươi không tiêu hóa được lão tử, mau thả lão tử ra, nếu không, lão tử nhất định sẽ giết chết ngươi!”
“...”
Lần nhục nhã thứ hai đã đến!
Sắc mặt Diệt Tằm vương cực kỳ khó coi: “Đây là chuyện xảy ra không lâu sau khi ta chứng đạo, nhìn cái gì mà nhìn, chưa thấy bụng Long Tằm sao?”
Ngay sau đó, ba người cùng Diệt Tằm vương thời gian này cùng bị kéo ra ngoài... Đúng vậy, thật sự bị kéo ra!
Trong hư không, một con Long Tằm thật lớn chổng mông ra ngoại giới, lôi y ra khỏi Long Tằm giới.
Lúc bấy giờ, hình như gần đó có người đi ngang qua, kẻ đó chấn động kinh ngạc!
Vì thế... Việc này truyền khắp chư thiên!
Nếu không, Diệt Tằm vương tuyệt đối sẽ không nói ra!
Diệt Tằm vương âm lãnh nói: “Đó là Hà Quang Tiên vương của Tiên tộc, Long Tằm đã chết, tiếp theo ta sẽ giết ả!”
Đúng vậy, chính vì tên Tiên vương lắm miệng này mà vạn giới đều biết việc này, ta sẽ không để yên cho ả!
Đại Chu vương liếc Tô Vũ, không hé răng, chúng ta không cười, chúng ta đều là cường giả, sao có thể cười được, nếu cười tiếp, Diệt Tằm vương mà tức chết thì không tiện tra án.
Một hàng ba người tiếp tục đi.
Đí tiếp là khoảng thời gian khi Diệt Tằm vương chưa chứng đạo.
Không có sóng gió gì lớn!
Đối với Diệt Tằm vương mà nói, chuyện trước khi chứng đạo đều là việc nhỏ.
Sau đó lại xuất hiện một con sóng.
Long Tằm vương ngẫm nghĩ rồi nói: “Không có đại sự gì, đại khái là khi ta thức tỉnh huyết mạch, bắt đầu từ lúc này, thực lực ta tiến bộ vượt bậc, sau đó thành công chứng đạo sau thời khai phủ!”
Diệt Tằm vương cười nói: “Tuy là tạp huyết, nhưng lực lượng huyết mạch thật sự rất mạnh, sau khi thức tỉnh huyết mạch, ta liền tiến bộ vượt bậc, không lâu sau liền chứng đạo thành công!”
Tô Vũ hỏi: “Diệt Tằm vương tiền bối chứng đạo bao nhiêu năm trước?”
“300 năm trước.”
Tô Vũ gật đầu, chứng đạo sau hơn 50 năm khai phủ, quả thật không tính muộn, dù sao giai đoạn trước không giống lúc các vương giả khai phủ, giai đoạn trước không có di tích.
Ba người nhanh chóng tiến vào tiết điểm ký ức này.
Nếu không có Đại Chu vương cùng ma ma Cục lông nhỏ, chính Diệt Tằm vương cũng không có khả năng trở lại tiết điểm này, đó đã là chuyện của hơn 300 năm trước.
Y không có năng lực trở lại thời kỳ này.
Giai đoạn trước thì càng không thể, thời điểm mới vừa chứng đạo, y không mạnh bằng hiện tại.
Ba người nhanh chóng tiến vào, thấy được cảnh tượng.
Giờ phút này hẳn là lúc Diệt Tằm vương thức tỉnh huyết mạch, cũng là lúc tiến vào thời kỳ Nhật Nguyệt, tiến vào Nhật Nguyệt không đến vài thập niên y liền chứng đạo, thiên phú rất mạnh!
Đại Chu vương hỏi: “Ngươi thức tỉnh huyết mạch đại khái là khi nào?”
“Sau khi thức tỉnh 40 năm, ta bước vào Vĩnh Hằng, chắc là năm 12 lịch An Bình... Hẳn là khi đó.”
Đại Chu vương không nhiều lời, giờ phút này, trước mặt bọn họ xuất hiện một Diệt Tằm vương nhỏ yếu, trông rất trẻ, khá kiên nghị, giờ phút này vẫn là Sơn Hải đỉnh phong.
Diệt Tằm vương giải thích: “Khi đó ta có thể coi là thiên tài đỉnh cấp, Đại Chu vương biết mà, khi ta bước vào Sơn Hải đỉnh phong kỳ thật chưa nhiều tuổi, không đến 40 tuổi.”
Đại Chu vương gật đầu: “Quả thật là thiên tài, bước vào Vĩnh Hằng cũng vậy, ngay từ đầu đã là thiên tài!”
Khi nói chuyện, Diệt Tằm vương trong mật thất bắt đầu đột phá thăng cấp!
Diệt Tằm vương lại nói: “Trước Nhật Nguyệt, huyết mạch của ta không thức tỉnh, sau đó huyết mạch thức tỉnh, thiên phú mạnh hơn, dù sao cũng là huyết mạch của Nhân vương và Ma Hoàng...”
Đang nói, ký ức bỗng rung chuyển một chút.
Đại Chu vương nhanh chóng đè lại Diệt Tằm vương, Tô Vũ cũng lập tức liễm tức!
Hinh như... Bọn họ nhìn thấy gì đó không nên xem!
Trong nháy mắt Diệt Tằm vương đột phá, thời không hình như đình trệ!
Ngay sau đó, một hư ảnh hiện lên, xuất hiện trước mặt Diệt Tằm vương, hư ảnh khẽ cười một tiếng: “Vương Hổ?”
Hư ảnh nhìn thoáng qua Diệt Tằm vương đang bế quan đột phá, cảm khái nói: “Thiên phú không tồi! Có hi vọng chứng đạo!”
Dứt lời, hư ảnh nhìn về phía sau, lẩm bẩm: “Thủ Văn Hầu phát hiện ta rồi ư? Có chút bản lĩnh...”
Dứt lời, gã cười một tiếng, trên ngón tay hiện lên một giọt máu!
Diệt Tằm vương đang bế quan đột phá không có chút cảm giác nào.
Sắc mặt Tô Vũ và Đại Chu vương ngưng trọng, vẻ mặt Diệt Tằm vương dại ra.
Hư ảnh kia nhanh chóng thao tác một phen, trong chớp mắt, Diệt Tằm vương đang bế quan hóa thành thây khô, máu toàn thân bị rút ra, máu trên ngón tay hư ảnh nhanh chóng tiến vào trong cơ thể Diệt Tằm vương.
Dần dần, Diệt Tằm vương khôi phục sinh cơ.
“Tồn tại hèn mọn... Về sau, ngươi chính là hậu duệ của Hoàng giả vĩ đại!”
Hư ảnh mỉm cười nhẹ giọng nói: “Đáng tiếc, không kế thừa được tinh túy...”
Dứt lời, hư ảnh nhìn thoáng qua phía sau, có cảm giác là đang nhìn mấy người Đại Chu vương, kỳ thật thì không phải, hư ảnh đang đề phòng Hạ Thần đuổi theo.
Sau đó hư ảnh chợt lóe rồi biến mất.
Từ đầu tới đuôi, đối phương không cảm nhận được có người nhìn trộm thời không.
Gã rất mạnh!
Đại Chu vương ngưng trọng nói: “Rất mạnh, tồn tại tiếp cận Hợp Đạo!”
Nhưng không phải Hợp Đạo.
Cho nên gã không thấy được gì, bởi vì bên Tô Vũ có Hợp Đạo... Có lẽ không phải nhờ ma ma Cục lông nhỏ, có lẽ là vì Đại Chu vương ở đây nên đối phương không nhìn ra.
Tồn tại tiếp cận Hợp Đạo!
Tô Vũ biết đó là ai, Hạ Thần giết gia hỏa kia, Hạ Thần cũng rất mạnh, giết đối phương xong, bản thân cũng trọng thương ngã xuống!
Bên cạnh, Diệt Tằm vương dại ra!
Gì đó?
Y nhìn chính mình đang bế quan, hoàn toàn không biết gì cả, vẫn ngồi im không động đậy, không lâu sau, y đột phá, huyết mạch thức tỉnh, ban đầu có chút không thích ứng, y không để ý, bởi vì có khả năng huyết mạch thức tỉnh chính là như thế!
Vương Hổ bế quan đột phá Nhật Nguyệt, tự mình lẩm bẩm: “Nhân vương... Ma tộc... Tạp huyết... Ta... Là tạp huyết?”
Vương Hổ tuổi trẻ nhìn khắp nơi xung quanh, ánh mắt mang theo mê mang và sợ hãi, sau đó y nhanh chóng quyết định: “Không, ta không phải tạp huyết, ta là... Ta là hậu duệ Nhân vương, đúng, hậu duệ Nhân vương!”
“Về sau... Về sau ta chính là hậu duệ Nhân vương... Không ngờ ta lại là hậu duệ Nhân vương...”
Vương Hổ đầu tiên là sợ hãi, sau đó tự thôi miên mình, ta là hậu duệ Nhân vương, không phải tạp huyết, đừng nói bậy!
Vì thế, từ đó về sau, y chính là hậu duệ Nhân vương, chưa bao giờ đề cập với người khác rằng y là tạp huyết!