Tô Vũ cùng Đại Chu vương đi ra từ trong trí nhớ.
Một lát sau, Diệt Tằm vương đen mặt cũng đi ra, hiện giờ cảm xúc của y dao động lợi hại.
Tô Vũ và Đại Chu vương không hé răng, cố nhịn.
Bọn họ tiếp tục đi trên thời không trường hà, đang đi, Tô Vũ chợt chỉ tay về một phía, đoạn nói: “Bệ hạ, con sông này đẹp thật!”
“Đúng vậy, rất đẹp... Ha ha ha...”
Đại Chu vương điên cuồng cười to, Tô Vũ cũng cười lớn, hai người chỉ vào con sông dưới chân, cười đến mức đau bụng, phía sau, ánh mắt Diệt Tằm vương tối tăm, liếc mắt nhìn hai người một cái, cắn răng quát: “Các ngươi đang cười cái gì?”
“Con sông thật đẹp!”
Hai người đều cười lớn, con sông đẹp quá, chúng ta đang cười cái này, ngươi đừng hiểu lầm!
Chúng ta đã hiểu vì sao cảm xúc của ngươi dao động lớn như vậy rồi.
Sau khi cười một trận, Tô Vũ nghiêm mặt, khôi phục bình thường, nghiêm túc nói: “Tiền bối không thể phân biệt ra đó là phân thân của Lam Thiên à?”
Sắc mặt Diệt Tằm vương cực lạnh, đen mặt cắn răng nói: “Chủ thân cắt đứt liên hệ với phân thân, gần như không khác gì thường nhân... Đừng nhìn ta như vậy! Lão tử suy đoán, không chỉ mình lão tử mắc mưu! Tên súc sinh... tên khốn này...”
“Khụ khụ khụ!”
Tô Vũ ho khan, Đại Chu vương cũng ho khan, Đại Chu vương ho khan một trận, cười gượng nói: “Cái kia... Ngươi coi như Lam Thiên là nữ... Khụ khụ, không phải, phân thân của y vốn chính là nữ nhân chân thật mà... Khụ khụ... Một khi cắt đứt liên hệ cùng chủ thân thì ngươi nói gì, làm gì, chủ thân của y cũng không biết, trừ khi hợp thể lần nữa...”
Sắc mặt Diệt Tằm vương xanh mét!
Tô Vũ hít sâu, “Tiền bối, vậy mà ngài không đánh chết hắn, thật bội phục tiền bối!”
Diệt Tằm vương lạnh lùng nhìn Tô Vũ, Lam Thiên trốn rất kĩ, về sau chỉ toàn ở cùng Vạn Thiên Thánh, ta đánh chết y như thế nào?
Tô Vũ ngửa đầu nhìn trời, bầu trời hôm nay cũng đẹp quá!
Tô Vũ nhìn một hồi, ho khan một tiếng, lại nói: “Ta cảm thấy nếu Diệt Tằm vương tiền bối thật sự không có hiềm nghi, mà Long Tằm vương cũng đã chết, vậy không bằng về sau ngài sửa tên thành Diệt Lam vương đi? Không thì Diệt Thiên vương? Đúng, Diệt Thiên vương, cái này nghe rất bá đạo, rất khí phách!”
Diệt Tằm vương cắn răng: “Ngươi đang chê ta nhớ không đủ rõ ràng sao?”
“...”
Tô Vũ và Đại Chu vương vẫn rất muốn cười, nhưng phải nghẹn lại!
Đậu xanh rau má!
Diệt Tằm vương bị Lam Thiên bẫy một vố, quả thực không thể tin được.
Mấu chốt ở chỗ không phải cái bẫy bình thường, cái bẫy này... Đánh chết Diệt Tằm vương, y cũng sẽ không nói ra, lần này là vì không có biện pháp, nếu không trong chư thiên vạn giới, Diệt Tằm vương và Lam Thiên không nói, có lẽ không có bất cứ kẻ nào khác biết việc này!
Đại Chu vương cảm khái: “Khó trách mấy năm nay ngươi vẫn luôn muốn đóng quân Nhân cảnh, nói thật, khi ngươi chọn đóng quân Nhân cảnh, ta đã hoài nghi ngươi có vấn đề, sau đó lại cảm thấy ngươi sẽ không biểu hiện rõ ràng như thế, nếu thực sự có vấn đề, sao lại còn kiên quyết đóng quân Nhân cảnh.”
Đúng vậy, Diệt Tằm vương tọa trấn Nhân cảnh không ít năm, trừ lúc đánh nhau với Long Tằm vương, thời điểm khác, gần như y đều đóng quân ở Nhân cảnh.
Diệt Tằm vương lạnh mặt không nói lời nào!
Ta thích!
Ngươi quản được sao?
Đại Chu vương ho khan một tiếng: “Y lừa ngươi cái gì?”
Diệt Tằm vương nhìm chằm chằm Đại Chu vương, sau một lúc lâu mới nói: “Không lừa cái gì, chỉ hỏi thăm hướng đi một vài Vĩnh Hằng, truyền thuyết, sự tích, hẳn đang truy tra cái gì đó, có lẽ là đang tra phản đồ.”
Tô Vũ ngẫm nghĩ rồi nói: “Có lẽ hắn cảm thấy ngài cũng có hiềm nghi!”
“Có thể là vậy!”
Diệt Tằm vương lạnh lùng nói, có thể bỏ qua chuyện này được chưa, chúng ta đừng tiếp tục đề tài này được không?
Đại Chu vương không nhịn được sự tò mò: “Ngươi đã độc thân mấy trăm năm, sao lại...”
Diệt Tằm vương phẫn nộ: “Nàng rất có mị lực không được sao? Ngươi quản việc tư của ta làm gì?”
“...”
Đại Chu vương nghẹn cười, thôi được, ta không hỏi!
Quả thật, nếu là phân thân của Lam Thiên... Khụ khụ, kỳ thật có đủ vốn liếng để khiến Diệt Tằm vương mắc câu.
Một hàng ba người không khí quỷ dị tiếp tục tiến lên, Diệt Tằm vương trầm mặc một trận, cuối cùng vẫn đe dọa: “Không được truyền ra, ai dám truyền ra... ta đánh không lại các ngươi, nhưng các ngươi đừng trách ta không khách khí, ta sẽ không để yên đâu!”
Tô Vũ nín cười, “Đương nhiên! Nhưng bản thân Lam Thiên...”
Diệt Tằm vương cắn răng: “Chưa chắc y đã biết, sau đó ta đã diệt phân thân kia! Có khả năng y tới thu thập tình báo định kỳ, nhưng sợ ta phát hiện cho nên đã cắt đứt liên hệ với phân thân, cho nên không nhất định y đã biết tình huống.”
“Ngươi giết Lam Lam?”
Đại Chu vương thổn thức: “Dù sao cũng là một đêm phu thê trăm đêm ân...”
Diệt Tằm vương phát điên, giận dữ hét: “Họ Chu, ngươi muốn đối nghịch với ta sao?”
“...”
Đại Chu vương thổn thức, thôi thôi, không nói nữa, nếu không tam thân vị này mà cũng bị kích thích phát cuồng thì không tốt.
Tô Vũ và Đại Chu vương đều câm miệng.
Chúng ta không nói, chúng ta trộm cười!
Không được, thật sự nhịn không được, chúng ta truyền âm tâm sự đi.
Tô Vũ truyền âm trước: “Bệ hạ, Diệt Tằm vương thật sự giết phân thân kia sao?”
“Không biết, ta thấy bộ dáng hắn ôn nhu như vậy, chưa chắc đã nỡ giết...”
“Chẳng lẽ... Cầm tù?”
“Có khả năng!”
“Chà chà, bát quái này... Bệ hạ, về sau nếu Nhân tộc viết sử về Diệt Tằm vương thì có ghi lại chuyện này không?”
“Cái này... Nếu thật sự muốn ghi lại truyền kỳ nhân vật, không bằng dùng thủ đoạn cao đẳng giấu trong chính sử, khiến... Hợp Đạo mới có cơ hội nhìn được? Dù sao Diệt Tằm không thể xem được!”
“Ta cảm thấy loại chuyện này nên đặt trong dã sử thì hơn, ghi trong chính sử quá mất mặt!”
“...”
Hai người trò chuyện, không nói không được, bát quái này quá lớn!
Phía sau, Diệt Tằm vương hồ nghi nhìn hai người, hai người đều nghiêm trang, vẻ mặt nghiêm túc nhìn đám sóng, không hề có dấu hiệu muốn cười, cũng không có tâm tư bát quái!
“Hai ngươi đang truyền âm à?”
Diệt Tằm vương nhíu mày, Tô Vũ bình thản đáp: “Thôi nào tiền bối, đó là việc nhỏ! Mấu chốt vẫn là hơn 50 năm trước, ta muốn nhìn xem khi Ngũ Đại xảy ra chuyện, ngài đang làm cái gì!”
Diệt Tằm vương thấy hắn nghiêm túc, lúc này mới nhớ tới mình là người hiềm nghi, y hừ một tiếng, không nói nữa.
Tô Vũ cùng Đại Chu vương tiếp tục truyền âm hàn huyên bát quái.
Bát quái này đáng giá bọn họ tâm sự thật nhiều.
Hơn nữa, trừ Diệt Tằm vương trúng bẫy, còn người nào khác không?
Lam Thiên... tồn tại vĩ đại!
Nếu có thêm vài vị vô địch trúng bẫy... trời ạ, quả thực không dám tưởng tượng nữa!
Diệt Tằm vương nhìn chằm chằm hai người, hai người bọn họ đang trò chuyện riêng, nhưng Diệt Tằm vương không xác định bọn họ đang nói cái gì, nói về chuyện ban nãy, hay đang nói chuyện y có phải phản đồ hay không?
Phiền quá!
Diệt Tằm vương cuồng mắng trong lòng, hai sỉ nhục lớn nhất cuộc đời này, hiện tại mọi người đều đã biết!
Long Tằm vương bị giết, không sao rồi.
Nhưng Lam Thiên... tên khốn, lần sau gặp lại y, ta nhất định phải giết y!
Trong lúc Diệt Tằm vương đang phẫn nộ, bọn họ đi trong thời không trường hà, càng đi càng xa, Tô Vũ và Đại Chu vương không ngừng quan khán, sau đó Diệt Tằm vương không chống đỡ được nữa, Đại Chu vương phải không ngừng bùng nổ lực lượng thời gian, duy trì trường hà củng cố.
Mười năm, hai mươi năm, ba mươi năm...
Càng xem lại càng phát hiện sinh hoạt của Diệt Tằm vương thật sự rất đơn điệu, không phải là đánh nhau thì chính là đang trên đường đánh nhau, mấy năm nay, y vẫn luôn đấu với Long Tằm vương, đánh vô số lần!
Cuối cùng, Tô Vũ cùng Đại Chu vương đi tới hơn 50 năm trước.
Thời điểm xảy ra lần biến cố kinh thiên kia!
Xâm nhập ký ức thì thấy...
Tô Vũ và Đại Chu vương hết sức bất đắc dĩ, lại là Long Tằm vương!
Đúng vậy, hơn 50 năm trước, khi đại chiến bùng nổ, Diệt Tằm vương vẫn đang đại chiến cùng Long Tằm vương.
Bọn họ đánh nhau mãi không thấy chán à?
Xem ra ngươi và Long Tằm vương mới là chân ái!
Không có biện pháp, đành tiếp tục tra xét thêm, trước đó chủ yếu vẫn là chiến đấu cùng Long Tằm vương. Qua tiếp trăm năm, Đại Chu vương đổ mồ hôi, mở miệng nói: “Trăm năm qua, hình như hắn không làm gì cả, nhìn đến đây đã có thể chứng minh hắn không có vấn đề gì chưa?”
Hơn trăm năm qua, trừ đánh nhau cùng Long Tằm vương, Diệt Tằm vương chỉ dao động kịch liệt vì chuyện của Lam Thiên.
Nếu là phản đồ, không có khả năng không lưu lại một chút dấu vết nào.
Tô Vũ nhìn thoáng qua Đại Chu vương, đoạn nói: “Tiếp tục xem đi! Hình như ta nhìn thấy sóng gió lớn hơn nữa ở phía trước...”
Đại Chu vương thở dốc: “Ta không chịu đựng nổi, không xem được, ngươi muốn xem thì ngươi xuất lực đi!”
Tô Vũ không nói nhiều, đã tới lúc này rồi, ta đây đành xuất lực vậy!
“Bánh Hấp đại nhân, giúp ta củng cố thời gian thông đạo đi!”
“Lại muốn hỗ trợ à? Có gì ăn không?”
“Nếu Diệt Tằm vương có vấn đề, ngài có thể trực tiếp ăn y!”
“Vậy được!”