Diệt Tằm vương thở dài, “Hai vị, mời vào! Ta nói trước, chính ta chưa chắc có thể mang các ngươi tra xét đến hơn 50 năm trước, các ngươi tự nghĩ cách đi!”
Đại Chu vương bình thản nói: “Yên tâm, vào đi thôi!”
Tô Vũ, Đại Chu vương lập tức tiến vào, kẻ tài cao gan cũng lớn, hai người bọn họ liên thủ, dù Hợp Đạo tính kế bọn họ thì cũng không có tác dụng quá lớn.
Thân thể Diệt Tằm vương chấn động, không nhịn được mắng: “Má, áp lực thật lớn, cảm giác như lão tử đang mang theo 10 Vĩnh Hằng vậy... Trong tình huống này, ta có thể đi được 10 năm đã là lợi hại!”
Sao áp lực lại lớn như vậy?
Dù lão Chu rất cường đại nhưng Tô Vũ bản chất còn chưa phải Vĩnh Hằng.
Áp lực quá cường đại!
Khiến y cảm thấy có chút bất lực.
Đại Chu vương cười như không cười: “Đi thôi, có vài người hơi nặng một chút!”
Tô Vũ nhe răng cười, nói ta à?
Hắn cũng cười nói: “Đại Chu vương bệ hạ, thực lực ngập trời, áp lực lớn một chút cũng là bình thường!”
Hai người nhìn nhau cười, không hề nhiều lời, trước mắt hiện ra một con sông thật lớn.
Bọn họ huyền phù trên không, trên sông có rất nhiều con sóng, mỗi con sóng đều là một biến cố cuộc đời, chứng tỏ có việc đã xảy ra.
Mà sóng của Diệt Tằm vương... Liếc mắt một cái, chỉ thấy toàn bộ con sông cuồn cuộn sóng lớn!
Hết đợt sóng này đến đợt sóng khác!
Tô Vũ nhíu mày, Đại Chu vương cũng thở dài: “Không cần nhiều lời, phần lớn các con sóng là những lần giao thủ với Long Tằm dẫn tới đúng không?”
Diệt Tằm vương cười gượng.
Đúng vậy.
Cả đời y đánh với Long Tằm vương quá nhiều lần, sinh mệnh cũng coi như tràn đầy sóng gió, vô số con sóng chứng minh y và đối phương giao thủ bao nhiêu lần.
Xem đi xem đi!
Con sóng thứ nhất, mọi người không nhìn, vì không cần, hẳn là chuyện vừa xảy ra.
Ba người tiếp tục đi tiếp, sau đó con sóng thứ hai hiện lên, ba người chìm vào, liếc mắt một cái liền thấy lần tàn sát Long giới, chỉ nhìn lướt qua, ba người liền rời đi.
Con sóng thứ ba là khi Diệt Tằm vương, Tô Vũ và Đại Chu vương nhìn nhiều một lát, Diệt Tằm vương xử lý Long Tằm vương, cảm xúc dao động tương đối lớn, vui vẻ hồi lâu... Nhìn một hồi, cũng không có gì đẹp, liền tiếp tục đi tiếp.
Những con sóng sau đó đều là cảnh tượng chiến đấu giữa Long Tằm vương và Diệt Tằm vương.
Hết lần này đến lần khác!
Bình quân một năm Diệt Tằm vương phải đi tìm gã chiến đấu một lần, tần suất chiến đấu như vậy đối với vô địch mà nói thì là quá cao, tương đương suốt ngày đánh nhau!
Mấy năm nay, dường như trừ chiến đấu ra, Diệt Tằm vương không làm chuyện đặc biệt nào khác.
Đều đang chiến đấu!
Thời gian trường hà rất khó gạt người, trừ khi chính mình mạnh mẽ xoay chuyển, hoặc là phong ấn ký ức nào đó, nhưng... ở đây không chỉ có Đại Chu vương, còn có ma ma Cục lông nhỏ, trừ khi gia hỏa này là Hợp Đạo ngụy trang, còn không phải Hợp Đạo bình thường!
Tiếp tục đi tiếp... Giờ phút này, một con sóng lớn hiện ra.
Diệt Tằm vương tính toán thời gian đại khái, lập tức nói: “Cái này không cần xem, cái này không thành vấn đề...”
Tô Vũ và Đại Chu vương không để ý tới, mặc kệ ngươi nguyện ý hay không, nơi phập phồng trọng đại thế này chắc chắn là phải xem.
Diệt Tằm vương thở dài một tiếng, cực kì bất đắc dĩ, đành phải đi theo, cùng nhau nhảy vào con sóng.
. . .
“Tướng công, ngài đã về rồi...”
Mới vừa tiến vào, Tô Vũ cùng Đại Chu vương đều sửng sốt dừng bước, cái gì?
Giờ phút này, hai người xuất hiện trong một tòa đại viện cổ xưa.
Đại Chu vương lộ vẻ dị sắc.
Bên trong đại viện xuất hiện một nữ nhân đang u oán nhìn về phía nam nhân ngoài cửa, câu nói vừa nãy là do nữ nhân này thốt ra.
Tô Vũ và Đại Chu vương đều cảm thấy kinh ngạc, Diệt Tằm vương thú nương tử rồi?
Có à?
Không phải y độc thân bền vững sao?
Cổ quái!
Gia hỏa này thú nương tử mà không nói, còn gạt đi, chỉ sợ đại viện này cũng giấu trong đại phủ bình thường, bằng không mọi người đã biết đến.
Diệt Tằm vương đi theo sau ngửa đầu nhìn bầu trời, không nói một lời.
Ta không muốn xem!
Đây là hồi ức thống khổ!
Tô Vũ và Đại Chu vương cẩn thận quan sát, Diệt Tằm vương trong trí nhớ anh tuấn tiêu sái, không già như hiện tại, nhưng hẳn là mới trải qua thời gian này không bao lâu, cho nên già hay không là do chính y biến ra, hiển nhiên, ở trước mặt vợ, y biến mình trẻ hơn rất nhiều.
Kế tiếp kỳ thật cũng không có gì, chỉ có hai người tình cảm bùng cháy, ngọt ngào yêu nhau, thường thường hôn nhau một cái... Tô Vũ và Đại Chu vương nhìn mà muốn nhe răng, cuối cùng vẫn nghẹn lại!
Chúng ta phải nhịn!
Chuyện bình thường, không có gì... Mấu chốt là nếu đây không phải một vị vô địch thì hai người bọn họ không thèm để ý, nhưng... đây là Diệt Tằm vương, một vị vô địch rất già!
Vậy mà tính cách ẩn giấu lại là hệ cún con quấn người ư?
Chà chà!
Khó trách Diệt Tằm vương không cho xem!
Nhưng hai người vẫn tò mò, chỉ vậy thôi thì có thể gây ra sóng gió gì?
Còn phập phồng rất lớn, lớn hơn khi đại chiến với Long Tằm vương, chẳng lẽ... Kế tiếp sẽ đại chiến?
Đại Chu vương nhìn thoáng qua Tô Vũ, xem tiếp sẽ không tốt, hay là... lui lại?
Tô Vũ vuốt cằm, cũng suy nghĩ hay là hiện giờ lui về.
Không không… Diệt Tằm vương thoạt nhìn là một người đứng đắn, phu thê tình thú cũng không có gì, mấu chốt là... sao ký ức phập phồng dao động lớn như vậy, nó quá lớn, còn lớn hơn khi đại chiến vô địch rất nhiều!
Đang nghĩ ngợi, tình tiết trước mặt… quay xe.
Hai người vưa mới tình cảm nồng thắm, không lâu sau, khi đang ăn cơm, Diệt Tằm vương bỗng nhiên nói: “Gần đây ra cửa ít thôi, đặc biệt là đừng đến Đại Hạ phủ, mấy năm gần đây Đại Hạ phủ không yên ổn, vừa rồi đã chết một vị phủ trưởng...”
Một vị phủ trưởng đã chết?
Tô Vũ phán đoán, chuyện năm đó à?
Đang nói đến Kim Vũ Huy ư?
Người này bị Chu Thiên Đạo giết.
“Phủ trưởng?”
“Ừ, Văn Minh học phủ...” Diệt Tằm vương tùy ý nói, nữ nhân trước mắt bỗng nhiên biến sắc, lập tức đứng lên, phá không lao đi...
Nữ nhân của Diệt Tằm vương đương nhiên không phải là kẻ yếu.
Diệt Tằm vương vội vàng đuổi theo, hô: “Lam Lam, ngươi làm sao vậy?”
“Ngươi đừng đi theo ta, lùi lại...”
“Lam Lam...”
“Ta đi đây, ta muốn đến Đại Hạ phủ, chủ thân của ta cắt đứt liên hệ với ta rồi, có phải Thiên Thánh đã xảy ra chuyện hay không?”
Nữ nhân khóc lóc, nháy mắt biến mất.
Diệt Tằm vương đang đuổi theo chợt khựng lại, ngây ngẩn cả người.
Y hốt hoảng hét lên: “Chủ thân gì?”
“Tướng công... Ta đi đây, đừng nhớ đến ta, ta chỉ là phân thân, không phải chủ thân... Về sau gặp lại, hãy gọi ta là Lam Thiên...”
“...”
“Khụ khụ khụ...”
Tô Vũ cùng Đại Chu vương lập tức biến mất, mà Diệt Tằm vương trong trí nhớ đã điên cuồng rống giận rít gào: “Không có khả năng!”