“Phản đồ?”
Diệt Tằm vương ngẩn ra: “Các ngươi... Ta không phải! Ta chỉ ẩn giấu thân phận tạp huyết, nhưng ta không phản bội Nhân tộc... Các ngươi có ý gì?”
Tô Vũ im lặng nhíu mày nhìn y.
Tạp huyết không phải phản đồ ư?
Cấm Thiên vương mới đúng ư?
Lão già âm hiểm chỉ làm việc bằng trực giác thôi à?
. . .
Cho tới nay, Tô Vũ nhận định kẻ có hoa văn tiêu chí chính là phản đồ.
Bởi vì khi đó hắn thực nhỏ yếu.
Đó là một chuyện ngoài ý muốn, là một sự trùng hợp.
Ở giai đoạn Dưỡng Tính, hắn đi trộm tinh huyết Thiên Nghệ giáo chủ, hắn vô ý nhìn thấy cảnh tượng đó, sau đó Tô Vũ biết là huyết mạch Ngục vương, thông qua các loại thủ đoạn để biết đến.
Hắn từng hỏi Lão Quy, hỏi Hà Đồ, hỏi Hạ Thần...
Không phải đồ cổ thì chính là người chết!
Nghiêm khắc mà nói, chỉ sợ giờ đưa thứ này ra thì cũng không có mấy người biết đó là huyết mạch Ngục vương.
Trong tình huống này, hiện tại có người nói với Tô Vũ rằng, từ rất lâu trước đây, khi không ai phát hiện, phản đồ kia đã bắt đầu tính kế hắn, Tô Vũ cảm thấy khó có thể tiếp thu nổi.
Hắn không biết chuyện này nhờ vận khí!
Từ thời kỳ Dưỡng Tính, mãi đến khi Phần Hải bại lộ, rồi tiếp xúc một vài nhân vật thượng cổ, thông qua cường giả Hợp Đạo là ma ma Cục lông nhỏ phân biệt, hắn mới xác định được thân phận Diệt Tằm vương.
Nếu thiếu dù chỉ một phân đoạn trong đó, Tô Vũ cũng không thể chắc chắn Diệt Tằm vương là phản đồ.
Quá trình nhiều bước, mãi đến bước cuối cùng, hắn tự mình ra tay, tự mình xác định, mang theo Hợp Đạo để phân biệt, có thể nói rằng, Tô Vũ đã làm tất cả đến cực hạn!
Hơn nữa chính Hạ Thần cũng đã nói, cường giả giết ông chính là huyết mạch Ngục vương!
Tô Vũ nhíu mày.
Giờ khắc này, hắn hoài nghi Đại Chu vương, không phải là hắn không thể tiếp thu thất bại và sai lầm của chính mình, mà là... khả năng này có thể tồn tại.
Đại Chu vương nói là Cấm Thiên vương, vậy chứng cứ đâu?
Đại Chu vương nhìn Tô Vũ, y biết chắc chắn Tô Vũ không yên tâm, Đại Chu vương trầm mặc một lát, mở miệng nói: “Tô Vũ, vì sao ngươi chắc chắn huyết mạch Ngục vương nhất định là phản đồ?”
Tô Vũ trầm giọng nói: “Diệt Tằm vương tiền bối, xin hãy triển lộ tiêu chí huyết mạch của ngài!”
Diệt Tằm vương có chút ngượng ngùng, nhưng vẫn nhanh chóng triển lộ ra.
Ở trên cánh tay!
Tô Vũ vừa nhìn... Ánh mắt khẽ biến, nó giống như đúc thứ hắn nhìn thấy!
Tạp huyết tiêu chí!
Có địa vực phù dung, cũng có ngọn lửa sôi trào.
Vị trí giống nhau.
Tô Vũ nhìn Diệt Tằm vương, trầm giọng nói: “Tiền bối, ngài từng triển lộ tiêu chí huyết mạch của chính mình bao giờ chưa?”
Diệt Tằm vương ngẫm nghĩ, lắc đầu: “Không có! Ta tương đối... Tương đối kiêng kị việc này, ta biết đây là tiêu chí tạp huyết...”
Nếu là thuần huyết Nhân vương, y sẽ không thèm để ý, nhưng y không phải.
Đại Chu vương thấy thế thì nói: “Diệt Tằm, sao ngươi biết được ngươi là hậu duệ của Ngục vương và Viêm Hỏa Ma Hoàng? Trong tình huống bình thường, truyền thừa vô số năm, rất khó để biết được chuyện này, dù là Đại Hạ vương thì cũng chưa chắc biết huyết mạch Nhân vương của chính mình truyền thừa từ vị Nhân vương nào.”
Nhân tộc không biết bí văn thượng cổ.
Sao Diệt Tằm vương biết được?
Kể cả vấn đề tạp huyết.
Diệt Tằm vương bất đắc dĩ nói: “Khi ta thức tỉnh huyết mạch, ta biết được một chút, sau đó xem xét một vài văn hiến thượng cổ, sau khi nghiệm chứng, ta liền biết ta là tạp huyết.”
“Văn hiến? Ở đâu?”
“Chiến Thần Điện, không phải ngươi và lão Tần góp nhặt một đống tư liệu thượng cổ sao? Ta rảnh rỗi nên xem sách, bên trong có không ít tư liệu, vậy nên ta biết...”
Đại Chu vương nhíu mày: “Ta không quên bất cứ tư liệu nào liên quan đến Ngục vương và Viêm Hỏa Ma Hoàng, ta không có, lão Tần cũng không có, ngươi xem sách gì?”
Diệt Tằm vương ngẫm nghĩ rồi đáp: “Huyết mạch thượng cổ luận.”
“Không có quyển sách này!”
Đại Chu vương nhìn về phía y, Diệt Tằm vương há miệng thở dốc, sau một lúc lâu mới nói: “Thật sự có, hay ngươi nhớ lầm?”
“Ngươi cảm thấy thế nào?”
Diệt Tằm vương muốn nói lại thôi, bất đắc dĩ nói: “Được rồi, nhưng ta nhớ rõ ta thật sự đã đọc quyển sách này!”
Đại Chu vương nhẹ giọng nói: “Hiện tại Chiến Thần Điện đã bị hủy, không còn chứng cứ, đương nhiên, nếu ngươi không phải phản đồ, vậy cuốn sách ấy chắc chắn là do phản đồ bỏ vào, cố ý nhằm vào ngươi! Đối phương biết thân phận của ngươi! Biết rất rõ! Thậm chí một vài hành động, thói quen của ngươi đều bị đối phương chú ý...”
Dứt lời, y nhìn về phía Tô Vũ: “Đối phương biết Diệt Tằm mà biết huyết mạch chân thật của mình thì sẽ không cho người khác xem hay cho kẻ khác biết, dù bị người vây giết thì cũng không thể cãi lại, bởi vì y thật sự là huyết mạch tạp huyết.”
Đại Chu vương lại nói: “Cho nên, ngay từ đầu đối phương đã muốn biến Diệt Tằm thành thế thân, thành bóng dáng của gã, hơn nữa là trong tình huống Diệt Tằm không hiểu rõ!”
Cho tới nay, đối phương làm việc đều lấy Diệt Tằm vương làm tiêu chuẩn, tra đến cuối cùng, chỉ sợ sẽ tra ra Diệt Tằm vương.
Tô Vũ liếc mắt nhìn y, bình tĩnh nói: “Vậy ư? Bệ hạ, cho lý do đi, trực giác... Không đủ đáng tin! Còn nữa, nếu ngươi hoài nghi Cấm Thiên vương, Cấm Thiên vương có chỗ nào đáng để ngươi hoài nghi? Huyết mạch? Hay là có nhược điểm bị ngươi phát hiện?”
Hắn lại bình thản chất vấn: “Ngoài ra, Diệt Tằm vương tiền bối... Hy vọng có thể đến thời không trường hà của tiền bối, xem có thể trở lại hơn 50 năm trước không... Ta cũng muốn nhìn xem, hơn 50 năm trước tiền bối đang làm cái gì!”
Dứt lời, hắn cười tủm tỉm: “Tiền bối yên tâm, nếu tiền bối không thể củng cố thời không trường hà, ta sẽ giúp tiền bối củng cố!”
Ta không được, vậy nhờ ma ma Cục lông nhỏ là được!
Một vị Hợp Đạo tự mình tra xét, tra xét quá khứ của ngươi, ngươi không phản kháng, chắc chắn sẽ tra xét ra được, trừ khi... Ngươi phản kháng!
Sắc mặt Diệt Tằm vương biến đổi, bất đắc dĩ nói: “Tra xét quá khứ? Này... Ta...”
“Tiền bối, ngài không muốn làm quân cờ cho kẻ khác, chết thay kẻ đó chứ? Nếu vậy... ta cảm thấy bại lộ vài chuyện riêng tư cũng rất đáng giá!”
Tô Vũ nhìn về phía Đại Chu vương, Đại Chu vương gật đầu: “Vương Hổ, để chúng ta xem quá khứ của ngươi đi, yên tâm, chúng ta sẽ bảo mật!”
“Chỉ cần không phải ngươi... Chúng ta sẽ không làm gì ngươi!”
Diệt Tằm vương nhìn hai người, hậm hực nói: “Ta có cơ hội cự tuyệt không?”
“Không có.”
Đại Chu vương khẽ cười: “Bởi vì mọi đầu mối đều chỉ hướng ngươi, ngươi chính là phản đồ ẩn núp, ngươi không cho chúng ta xem. Vậy ta không thể giúp ngươi chứng minh trong sạch, dù sao... huyết mạch của ngươi là vấn đề lớn nhất!”
Diệt Tằm vương thở dài: “Được, xem đi! Hy vọng hai vị thật sự có thể bảo mật giúp ta, nếu không... Ta và hai vị sợ là không để đội trời chung!”
Ngươi nói vậy tức là có bí mật đúng không?
Tô Vũ híp mắt, Đại Chu vương cũng cười cười, phất tay bày ra từng đạo cấm chế xung quanh, Tô Vũ không quản việc này, trong lòng thầm nghĩ, mang theo ma ma Cục lông nhỏ, chưa chắc Diệt Tằm vương có thể chống đỡ.
Nhưng có Đại Chu vương ở đây, có lẽ có thể hỗ trợ một chút, hoặc là ma ma Cục lông nhỏ tự mình động thủ thao tác.
Diệt Tằm vương thấy Đại Chu vương bố trí xong trận pháp, không thể nói gì hơn, nhanh chóng xé rách một lỗ hổng rất rộng, Tô Vũ cảm thấy nó không nhỏ hơn lỗ hổng Vạn Thiên Thánh xé rách lần trước.
Dù sao vị này cũng là Vĩnh Hằng lục đoạn, hơn nữa am hiểu đạo thời gian nhất.
Sau đó, một lối vào hiện lên, mơ hồ nghe được tiếng sóng gió.