Giờ phút này, tâm tình mọi người vô cùng phức tạp!
Đại chiến bùng nổ, đại chiến kết thúc, Đại Nguyên vương bị trảm hai thân, Tô Vũ giận dữ rời đi, đa thần văn hệ thất vọng về Nhân tộc, hội nghị thánh địa, có khả năng không thể tiếp tục...
Haizz!
Thời buổi rối loạn!
Đám vạn tộc cũng lộ sắc mặt khác thường, hôm nay bọn họ được xem kịch hay rồi!
Vài lần Nhân tộc chinh chiến không tổn thất bất cứ cái gì, hôm nay lại nội chiến, Đại Nguyên vương suýt nữa bị giết... Tổn thất này không nhỏ, đây chính là một vị cường giả Vĩnh Hằng thất đoạn!
Một đám người nhanh chóng nghĩ cách truyền tin tức ra ngoại giới.
Truyền về bổn tộc!
Tin lớn!
Cường giả vạn tộc mà biết được việc này có lẽ có thể cười chết!
Chúng ta còn chưa đánh các ngươi, vậy mà các ngươi đã tự đánh nhau rồi, chuyện như vậy mà có thêm vài lần nữa chắc bọn họ có thể cười chết!
. . .
Giờ phút này, Tô phủ.
Tô Vũ ngồi xuống uống ngụm trà, Đại Chu vương hiện lên, khẽ cười nói: “Hiểu lầm thôi...”
Tô Vũ liếc mắt nhìn y, cười nhạo một tiếng: “Hiểu lầm? Bệ hạ, ta giúp Đại Nguyên vương giải quyết nguy cơ mất khống chế, ngài biết mà, đây còn là nhờ ngươi bày mưu đặt kế, không trả ta chút thù lao sao?”
“Nhìn ra rồi ư?”
Đại Chu vương cười, Tô Vũ cũng cười: “Ngài thấy ta giống thằng ngu lắm à?”
“Không giống!”
Đại Chu vương cười nói: “Cho nên, lần này mấy vị Liễu Thành kia thành anh hùng của Nhân tộc, không phải rất tốt sao?”
“Xì, đó là đào Đại Chu vương muốn hái, còn không thì ta lười xen vào!”
Đại Chu vương cười: “Ta không nói như vậy, ngươi sẽ không có cơ hội dẫn đề tài đến Liễu Thành, ta biết ngươi sẽ làm như vậy!”
“Ha hả!”
“Ha hả!”
Hai người đối diện nhìn nhau cười, sau đó Đại Chu vương nghiêm mặt nói: “Ngươi chắc chắn chưa?”
“Rồi, Diệt Tằm vương!”
Đại Chu vương nhíu mày, sau một lúc lâu mới nói: “Ta nói... Chưa chắc là hắn, ngươi tin không?”
Tô Vũ nhíu mày: “Hắn có huyết mạch Ngục vương! Phản đồ có huyết mạch Ngục vương! Hơn nữa phản đồ kia còn có tiêu chí huyết mạch Ngục vương, ta đã tận mắt nhìn thấy!”
Đại Chu vương trầm mặc một hồi, sau một lúc lâu mới nói: “Nếu ta nói, phản đồ không phải là Vương Hổ, mà là Cấm Thiên, ngươi tin không?”
“Vì sao?”
Tô Vũ nhìn y, chuyện này ta đã tự mình xác minh!
Ngươi lại phủ định ta, ngươi nói là kẻ nào thì chính là kẻ đó sao?
Đại Chu vương trầm mặc một hồi, khó khăn đáp: “Trực giác!”
Tô Vũ lặp lại: “Trực giác?”
“Đúng!”
Đại Chu vương bình tĩnh nói: “Tô Vũ, ta cảm thấy ta sẽ không đoán sai! Tất cả chứng cứ đều cho thấy là Vương Hổ, mà ta lại cảm thấy là Cấm Thiên! Khả năng cao Vương Hổ không phải phản đồ!”
“Trừ trực giác ra thì còn lý do nào không?”
Đại Chu vương ngẫm nghĩ rồi lắc đầu: “Không có, ta từng tra xét gã nhưng không tra xét được gì! Nhưng ta suy đoán chính là gã! Tô Vũ, nếu ngươi không tin, ta và ngươi cùng đi tìm Vương Hổ, cho hắn một cơ hội, ngươi cảm thấy thế nào?”
Tô Vũ nhíu mày!
Đại Chu vương hít sâu một hơi: “Tin ta một lần đi, Cấm Thiên mới là phản đồ, Vương Hổ... Có thể là bị tính kế, thậm chí chính hắn cũng không biết!”
“Tính kế?”
Tô Vũ nhíu mày, Đại Chu vương gật đầu: “Nếu ngươi không tra ra là Vương Hổ thì ta còn cảm thấy hắn có hiềm nghi, nhưng sau khi ngươi điều tra ra, ta cảm thấy đây là vấn đề nghiêm trọng!”
Dứt lời, Đại Chu vương ngẫm nghĩ, trầm giọng nói: “Đi tìm Vương Hổ, ta bảo hắn mang chúng ta đi thời không trường hà một chuyến! Tự mình tra xét, nếu hắn không đáp ứng, không muốn, ta sẽ cưỡng ép tra xét biển ý chí của hắn! Nếu hắn vẫn không đáp ứng... Ta sẽ xử quyết hắn như phản đồ!”
Tô Vũ kinh ngạc, Đại Chu vương chắc chắn như vậy sao?
Trực giác ư?
Tô Vũ vuốt cằm ngẫm nghĩ, rồi khẽ gật đầu: “Được, nếu Diệt Tằm vương không muốn, chúng ta liền giết hắn, ngươi giết, ta không ra tay, tránh cho cường giả Nhân tộc vây giết ta!”
“Được!”
Đại Chu vương lộ vẻ chắc chắn, dường như đã đoán được cái gì, Tô Vũ nhướng mày, thật sự là có vấn đề ư?
Ta tự mình tra xét đấy!
Tuyệt đối không thể là giả, Diệt Tằm vương có huyết mạch Ngục vương!
Đại Chu vương không nói nhiều, nhanh chóng biến mất.
Y xuất hiện gần đại trận, giờ phút này, đám người Đại Minh vương còn đang tu bổ đại trận, Đại Chu vương vẫy tay nói: “Vương Hổ, lại đây! Ngươi coi như nửa sư phụ của Tô Vũ, cùng ta đi nói chuyện với hắn!”
Diệt Tằm vương bất đắc dĩ nói: “Hắn coi ta là sư phụ à? Gia hỏa này... quá nóng tính.”
“Tới thử xem thì sẽ biết!”
“Vậy được!”
Diệt Tằm vương thở dài: “Đại trận bị huỷ một nửa rồi, không biết có thể chữa trị hay không, Đại Nguyên vương... Haizz!”
Y lắc đầu, thở dài một tiếng, nhanh chóng biến mất cùng Đại Chu vương.
. . .
Tô phủ.
Đại Chu vương cùng Diệt Tằm vương đi tới.
Câu đầu tiên của Đại Chu vương chính là: “Vương Hổ, ngươi là huyết mạch vị Nhân vương nào?”
Diệt Tằm vương lập tức cảnh giác: “Cái gì?”
“Nói!”
Đại Chu vương nhíu mày: “Ngươi là huyết mạch gì, chính ngươi không rõ sao?”
Diệt Tằm vương cười đáp: “Các ngươi nghiêm túc như vậy làm gì? Ta là... huyết mạch Bình vương!”
Đại Chu vương lạnh lùng chất vấn: “Ngươi muốn ép ta hạ thủ giết ngươi đúng không?”
Diệt Tằm vương nhìn y một cái, lại nhìn Tô Vũ ngồi ngay ngắn bất động, sau một lúc lâu, sắc mặt suy sụp, “Ta là huyết mạch Ngục vương và Viêm Hỏa Ma Hoàng!”
Tô Vũ nhún vai, mỉm cười nhìn Đại Chu vương.
Đại Chu vương nhíu mày: “Tạp huyết?”
Khóe miệng Diệt Tằm vương run rẩy, gật đầu, “Các ngươi biết rồi à? Quả nhiên... Có một số việc không giấu được!”
Y cực kỳ uể oải!
“Nhiều năm qua không ai để ý, sao bây giờ lại tra xét?”
Diệt Tằm vương bất đắc dĩ nói: “Ta thừa nhận ta là tạp huyết, nhưng ta sinh ra ở Nhân tộc, ta không muốn biến thành Ma tộc...”
Y thở dài một tiếng: “Hai vị, lần này các ngươi làm nhiều chuyện như vậy, không phải là… cố ý vì ta chứ? Nếu sớm biết như vậy thì ta đã không liên lụy khiến Đại Nguyên vương bị phế hai thân!”
Diệt Tằm vương thở dài, bất đắc dĩ nói: “Được rồi, ta thừa nhận! Ta cho rằng có thể giấu diếm được, hiện tại ta thừa nhận, các ngươi muốn giết ta... Ta chấp nhận!”
Tô Vũ nhướng mày, Đại Chu vương cũng nhíu mày.
Tô Vũ khẽ cười: “Diệt Tằm vương, lần thẩm phán ở Đại Hạ phủ ngươi có cơ hội giết ta, vì sao ngươi không giết ta?”
“...”
Diệt Tằm vương nhìn hắn, hồi lâu sau, y lộ vẻ cạn lời nói: “Ta là tạp huyết thì nhất định phải giết ngươi à? Tô Vũ, có phải ngươi đang đánh giá mình quá cao hay không? Đang êm đẹp, vì sao ta phải giết ngươi?”
Tô Vũ nhướng mày: “Vậy sao lúc ngươi ám toán Ngũ Đại, ngươi không nói lời này!”
“Ám toán Ngũ Đại?”
“Diệp Bá Thiên?”
Diệt Tằm vương sửng sốt: “Không, ta không ám toán hắn!”
Đại Chu vương thở dài: “Tô Vũ, có một số việc... suy đoán thì vẫn chỉ là suy đoán, ta cảm thấy có lẽ thực sự có hiểu lầm, nếu không hỏi kĩ, có lẽ... Diệt Tằm sẽ chết oan!”
Y cảm thấy Diệt Tằm vương không phải, nếu không, chứng cứ của Tô Vũ vô cùng đầy đủ và xác thực, chắc sẽ không có hứng thú đi tìm Diệt Tằm vương đối chất, nếu vậy... rất có thể lần này Diệt Tằm vương sẽ chết trong hành trình Thiên Uyên giới!
Đại Chu vương hít sâu một hơi nói: “Có lẽ ngay từ ban đầu chúng ta đã sai rồi, ai nói điều mình nhìn thấy là sự thật? Ai nói kẻ có huyết mạch Ngục vương thì nhất định là phản đồ? Tạp huyết... Cũng chưa chắc là phản đồ!”