Nơi xa.
Bên phía Long tộc, có người truyền âm nói: “Chịu thiệt rồi! Lúc này tìm tới cửa thì không chịu nhục mới là lạ. Ngũ Hành tộc gấp thật đấy. Mà cũng phải thôi, chủng tộc này có cường giả Vĩnh Hằng cửu đoạn, nếu đạt được 7 cánh Cửu Diệp Thiên Liên, có lẽ thực sự có hy vọng Hợp Đạo!”
“Đáng tiếc là Tô Vũ không cho bọn họ mặt mũi!”
“Đương nhiên, Tô Vũ là người vô cùng bá đạo, tùy tâm sở dục, hỉ nộ vô thường, không cho bọn họ mặt mũi mới là bình thường!”
“...”
Long tộc đang nghị luận, giờ phút này, một vài cường tộc cũng đang nghị luận.
Lúc này Đại Hạ phủ hội tụ rất nhiều tiểu tộc.
Bọn họ đều lấy cớ tới chúc thọ!
Chúc thọ phụ thân Tô Vũ, đại thọ 50!
Không mấy ai đề cập đến tranh đấu giữa Tô Vũ và Đại Nguyên vương, dù sao nơi đây cũng là địa bàn Nhân tộc, nhắc chuyện này tại đây dễ chọc phải phiền toái.
Hiện tại có lẽ Nhân tộc rất khó chịu, có lẽ Tô Vũ cũng vậy.
Việc này không nên nhắc đến thì tốt hơn!
. . .
Trong phòng.
Liễu Văn Ngạn hơi nhíu mày, “Đều là tới tìm ngươi, có thể là vì Cửu Diệp Thiên Liên, ngươi thật sự sẽ bán sao?”
Ông cũng không biết rốt cuộc Tô Vũ có bao nhiêu đóa.
Ngày đó phân phối chỉ có rất ít người biết rõ Tô Vũ giữ 3 cánh, về sau hắn có lấy thêm được hay không, đám người Đại Tần vương cũng không dám xác định, có lẽ chỉ có mình Đại Chu vương chắc chắn đó là giả, à mà còn gia hỏa Phù Thổ Linh kia nữa!
Khi phân phối, đám người Bạch Phong cũng có mặt.
Nhưng bọn họ không nghĩ nhiều, cũng không để ý.
Biết đâu sau đó Tô Vũ kiếm được thêm một đóa thì sao.
Tô Vũ qua loa đáp: “Nói sau đi, nếu bán thì phải đưa ra một vài điểm hạn chế, một tộc chỉ có thể mua một cánh, một cánh chỉ tương đương một vật gánh chịu, không ảnh hưởng quá lớn! Cũng không phải bán hết!”
“Cẩn thận bọn họ mua thông qua tiểu tộc!”
Liễu Văn Ngạn dặn dò, đừng vì bán bảo vật mà đẩy mình vào chỗ chết, bồi dưỡng ra một đại địch.
Tô Vũ gật đầu, “Nếu bán, ta chắc chắn sẽ xem xét kỹ càng. Tiểu tộc nào có liên hệ với đại tộc, dù bỏ ra nhiều tiền đi nữa thì cũng sẽ không bán!”
“Chuyện này ngươi tự cân nhắc rõ ràng đi!”
Bọn họ còn đang trò chuyện, Ngô Lam bên cạnh đã chen vào: “Liễu lão sư đừng nhắc đến Cửu Diệp Thiên Liên nữa, là giả thôi, nói nhiều cũng không có ý nghĩa gì... Tô Vũ, ta có chuyện quan trọng cần nói với ngươi.”
“...”
Tô Vũ sửng sốt, Liễu Văn Ngạn cũng sửng sốt, nhìn chằm chằm Ngô Lam.
Ngô Lam thấy bọn họ đều nhìn mình thì hơi kinh ngạc, “Làm sao vậy?”
Liễu Văn Ngạn nhíu mày, “Ngươi nói cái gì là giả?”
Ngô Lam chần chờ: “Làm sao? Có... Vấn đề gì à? Tô Vũ là người xấu xa như vậy, chắc chắn sẽ không bán đồ thật cho người khác!”
Tô Vũ hết sức bất đắc dĩ, ngươi đi mòn gót trong bụng ta đúng không?
Chỉ cần là đồ Tô Vũ ta bán thì ngươi đều nghĩ nó là giả?
Hắn không có lời gì để nói!
Tô Vũ lười nhiều lời, nói thẳng: “Đừng vớ vẩn, ta không lừa gạt người khác! Ngươi tìm ta có chuyện gì?”
Ta có lừa gạt ai bao giờ?
Tô Vũ cực kỳ buồn bực!
Kẻ bị ta lừa rõ ràng đều không phải là người.
Ngô Lam nhanh chóng nói: “Gần đây, nghiên cứu của ta và Bạch lão sư có một chút tiến triển, về phương diện ý chí lực, ngươi muốn nghe không?”
Tô Vũ rất hứng thú đối với nghiên cứu của bọn họ.
Hiện tại người khác đều đang vội vàng làm chính mình cường đại, bọn họ đang khai chiến hoặc là đang tu luyện, chỉ có hai vị này vẫn luôn chuyên tâm nghiên cứu, ngay cả Trần Vĩnh cũng bị lôi kéo vào.
Kỳ thật Trần Vĩnh tương đối tinh thông trong phương diện này.
Phương pháp lấy ra ký ức từ tinh huyết do Trần Vĩnh nghiên cứu phát minh, Bạch Phong học từ Trần Vĩnh.
“Nói xem là nghiên cứu vĩ đại gì nào?”
Ngô Lam không thèm để ý lời trêu chọc của hắn, nghiêm mặt hỏi: “Ngươi có biết nơi nào phát ra ý chí lực không?”
Tô Vũ ngẫm nghĩ rồi đáp: “Có thể lấy ra một ít từ ý chí chi văn và nguyên khí, biển ý chí thiên nhiên sinh ra một chút, ẩn chứa trong một vài bảo vật...”
Ngô Lam gật đầu, “Cho nên kì thực ý chí lực có rất ít nguồn sinh ra!”
“Đúng.”
Ngô Lam lại nói: “Vậy ngươi từng gặp có máu người ẩn chứa ý chí lực chưa?”
Tô Vũ nhíu mày: “Ý chí lực chỉ liên quan đến biển ý chí, có quan hệ với thần văn, không có quan hệ với máu...”
“Không, có quan hệ!”
Ngô Lam hưng phấn nói: “Ngươi nói không quan hệ chứng tỏ ngươi căn bản không hiểu ý chí lực! Lần trước chúng ta lấy ra máu ở Tinh Vũ phủ đệ, ngươi không quên chứ? Ở trong máu đó, chúng ta phát hiện ý chí lực tồn tại!”
Trong lòng Tô Vũ vừa động!
Lão Chu!
Đúng, Chu Thiên nguyên khiếu và Chu Thiên thần khiếu kết hợp, lúc trước Tô Vũ từng suy xét việc này, hắn nhanh chóng nói: “Ý ngươi là, tồn tại kia thật sự đã tiến hành chuyển đổi ý chí lực và nguyên khí?”
Ngô Lam gật đầu: “Không sai! Nhưng hẳn phải tồn tại một thứ chuyển đổi trung gian, chính là Nguyên Thần khiếu ngươi nói lúc trước, ngươi mở được Nguyên Thần khiếu chưa?”
“Rồi!”
Nghe vậy, Ngô Lam vui mừng: “Vậy ngươi cho chúng ta nghiên cứu một chút đi!”
“...”
Tô Vũ câm nín.
Một bên, Bạch Phong cũng hết sức kích động, anh ho khan một tiếng: “Cái kia... Đồ đệ, ngươi chịu khó để Ngô Lam nghiên cứu một lúc thôi, nàng yếu lắm, không tổn thương được ngươi! Ta giúp ngươi giám sát, sẽ không sao đâu!”
Ngài cũng muốn nghiên cứu ta đúng không?!
Tô Vũ đau đầu.
Hai tên này điên rồi, các ngươi muốn thái lát ta thì cũng phải xem các ngươi có đủ thực lực hay không, cho ngươi cắt, ngươi cũng không cắt nổi.
Mấy người Liễu Văn Ngạn câm nín rồi bật cười, Liễu Văn Ngạn nói: “Ta đi tâm sự với phụ thân ngươi, thuận tiện uống một chén, đã lâu không gặp.”
“Ngài cứ tự nhiên!”
Tô Vũ đáp một tiếng, Liễu Văn Ngạn mang theo mấy người Hồng Đàm rời đi.
Bọn họ vừa đi, Ngô Lam đã gấp gáp nói: “Mở Nguyên Thần khiếu ra một chút xem nào, sau đó nói nguyên lý với chúng ta! Tô Vũ, nếu nghiên cứu thành công, ngươi có thể chuyển đổi lực lượng, như vậy, thần văn của ngươi cũng có thể thăng cấp nhanh hơn!”
Tô Vũ ngẫm nghĩ rồi nói: “Kỳ thật thần văn là một loại quy tắc... Có hiểu quy tắc không?”
Hắn cẩn thận giải thích ngọn nguồn thần văn, giải thích cái gì là quy tắc, cái gì là thần văn, cái gì là Thiên Môn.
Hai người nghiêm túc lắng nghe, không hiểu liền hỏi.
Giờ phút này, Tô Vũ bất giác hơi hoảng hốt, sao trông ta như lão sư vậy, ta còn chưa làm lão sư bao giờ đâu.
Nghe một hồi, Bạch Phong lẩm bẩm: “Cho nên thiên phú kỹ mà ta từng nói có khả năng thật sự tồn tại! Không, không phải thiên phú kỹ, mà là thần văn viên mãn, một loại lực lượng quy tắc!”
Tô Vũ gật đầu.
Bạch Phong đột ngột la lên: “Không đúng!”