Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2434 - Chương 2434: Một Bút Một Sách

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2434: Một Bút Một Sách
 

Bạch Phong lại nói: “Nếu Văn Mộ bia là đại đạo truyền thừa... Tô Vũ, thần văn chiến kỹ của ngươi hẳn là xứng đôi với Văn Mộ bia nhất, như vậy, có lẽ ngươi có thể dung nhập vào trong đó, biến Văn Mộ bia thành Văn Binh của ngươi! Ta thấy hiện tại ngươi chỉ có Văn Minh Chí là Văn Binh, hình như Văn Minh Chí không đủ kiên cố, cũng không phải binh khí trực tiếp giết người, ta cảm thấy Văn Mộ bia có thể hóa thành binh khí của ngươi!”

Hiện tại Tô Vũ dùng Khai Thiên đao đều lấy tay làm đao!

Trong lòng Tô Vũ khẽ động!

Hắn không nghĩ tới chuyện này, cũng chưa từng thử xem có thể hóa Văn Mộ bia thành binh khí của riêng mình hay không.

Hay là... thứ này thật sự là binh khí?

Tô Vũ không hề do dự, đây cũng là lần đầu tiên hắn thử nghiệm, thử xem liền biết tình huống như thế nào.

Thần văn chiến kỹ nhanh chóng tổ hợp phác họa, nháy mắt hóa thành một cây đao!

Văn Mộ bia dung hợp với chiến kỹ của hắn, cũng mau chóng hóa thành một cây đao.

Nó như được phủ bụi vô số năm.

Khi cây đao này hiện lên, biển ý chí của Tô Vũ chấn động kịch liệt, ngay sau đó, ý chí lực của Tô Vũ bị hút sạch, ầm một tiếng, một đạo ý chí lực biến thành đao khí bạo phát ra!

Oanh!

Một tiếng vang lớn, không trung như bị đao khí cắt rách!

. . .

Nơi xa.

Đại Hạ vương quay đầu lại, vô cùng kinh ngạc: “Ý chí hóa đao? Mạnh như vậy ư?!”

Ý chí lực của Tô Vũ không tính là quá mạnh, cùng lắm là so được với Nhật Nguyệt, nhưng lúc này, một đao kia cho Đại Hạ vương cảm giác nó có lực lượng Nhật Nguyệt thất bát trọng!

Tiểu tử này lại đang làm gì?

Còn đang phẫn nộ vì Đại Nguyên vương sao?

Thật nhỏ mọn.

Sao không xem ngươi đã đánh Đại Nguyên vương thành cái dạng gì rồi?

. . .

Tô phủ.

Tô Vũ ngoài ý muốn: “Này... thứ này có khả năng thật sự là binh khí! Binh khí truyền thừa đại đạo!”

Lúc trước hắn không nghĩ tới hướng này, nhưng từng định dùng nó như vật gánh chịu.

Nói như vậy, có khả năng hắn đã tìm được binh khí thứ hai có thể vận dụng ngoài Văn Minh Chí, có vẻ còn rất mạnh!

Ánh mắt Tô Vũ nghiền ngẫm, ngay sau đó, đao biến thành bút.

Văn Minh Chí hiện lên...

Sách và bút?

Hắn vẫn luôn cảm thấy thần văn chiến kỹ của mình là đao, một thanh trường đao, đầu to đuôi thẳng.

Vì sao... Không phải là bút?

Bút lông cũng là bút!

Tô Vũ vuốt cằm, nhìn về phía Bạch Phong, đoạn hỏi: “Lão sư, ngài cảm thấy thần văn chiến kỹ vừa rồi của ta giống đao hay giống bút?”

“Bút?”

Bạch Phong sửng sốt, sau một lúc mới nói: “Đao chứ nhỉ, là trường đao ấy...”

“Không cảm thấy đao quá thẳng, quá dài sao?”

Bạch Phong bị hắn hỏi như vậy thì hơi mờ mịt, lắc đầu đáp: “Không phải là tùy ngươi sao? Là đao hay bút, không phải tùy ngươi dùng như thế nào thì nó là thế đấy ư?”

“Không phải ý đó!”

Tô Vũ mỉm cười, thú vị thật!

Là ta hiểu lầm sao?

Đại đạo Văn vương truyền thừa là bút!

Thời Gian sư truyền thừa sách!

Hai thứ... quá xứng đôi!

Nếu hai ngươi không có quan hệ, Tô Vũ ta sẽ tự chặt đầu mình xuống làm bóng đá!

Lúc trước Bánh Nhân Đậu nói, Văn vương và Thời Gian sư không phải một người, Tô Vũ còn cảm thấy nghi hoặc, sau lại biết Thời Gian sư là nữ... Hiện tại Tô Vũ cảm thấy, hai người này 99.9% là một đôi!

Bằng không sao lại có nhiều sự trùng hợp như vậy!

Bánh Nhân Đậu không biết, có khả năng là do Văn vương không cho nó biết mà thôi.

Thời Gian sư biến mất, tiếp theo Văn vương cũng biến mất.

Có lẽ ông đã đã đi tìm Thời Gian sư!

Tới giờ phút này, Tô Vũ cảm thấy mình đã thăm dò được quan hệ của hai người/

Khó trách mọi người đều sẽ hiểu lầm Văn vương chính là Thời Gian sư!

Không phải người một nhà, không tiến vào một cửa!

Tô Vũ thưởng thức cây bút do Văn Mộ bia hóa thành, trong lòng thầm nghĩ, cây bút này mà viết lên thời gian sách chân chính thì sẽ trực tiếp giết người đúng không?

Thứ trong đầu hắn khi nào mới có thể lấy ra?

Tô Vũ còn đang suy nghĩ về thời gian sách và Văn Mộ bia, bên kia, Ngô Lam đã đợi không được nữa.

Ngô Lam sốt ruột nhắc nhở: "Đây không phải trọng điểm, quan trọng nhất bây giờ là ngươi đem Nguyên Thần khiếu cho chúng ta nghiên cứu đi!"

Xin hãy chú ý trọng điểm ở đâu!

Ngươi muốn nói sang chuyện khác sao?

Tô Vũ sửng sốt. . .

Đậu mè!

Các ngươi cút hết đi!

Hiện tại có một con đường lớn thênh thang bày ra ngay trước mặt mà các ngươi cũng mặc kệ.

Một thanh binh khí có thể coi là Thiên binh thậm chí là Thần binh, các ngươi cũng chẳng ngó ngàng.

Có phải các ngươi biết thực lực mình quá phế nên từ bỏ luôn rồi không?

"Các ngươi cam chịu à?"

Ngô Lam bất mãn nói: "Ngươi thì biết cái gì! Một khi có thể khai phá ra con đường chuyển đổi ý chí lực và nguyên khí, dùng nguyên khí uẩn dưỡng thần văn thì có khả năng tùy thời vứt bỏ thân thể, mặc dù thân thể chúng ta không tồi!"

Bạch Phong cũng gật đầu hùa theo: "Đồ đệ, ngươi không hiểu nghiên cứu! Nghiên cứu khiến người ta mạnh mẽ, thế giới này không bao giờ thiếu nguyên khí! Một khi chúng ta nắm giữ phương pháp nguyên khí uẩn dưỡng thần văn... Ha, đừng nhìn ngươi bây giờ lợi hại, về sau cũng chưa chắc đã là gì!"

Bạch Phong kiêu ngạo nói: "Khi đó, chúng ta từ bỏ cường hóa thân thể, dùng ý chí lực cường hãn và thần văn vô cùng cường đại, thậm chí là lấy thần văn làm linh, ta là thần văn, thần văn là ta, một bước siêu thoát!"

Tô Vũ ngây ngẩn cả người!

Đúng vậy, hắn thật sự ngây ngẩn cả người.

"Ngài nói cái gì?"

Bạch Phong bị hắn nhìn gắt gao tới nỗi không được tự nhiên, bất mãn nói: "Làm sao vậy? Ta là lão sư ngươi, nói ngươi cũng không được à?"

"Không phải, lão sư, ngài vừa mới nói cái gì?"

Bạch Phong khó chịu lặp lại: "Có gì thì nói đó thôi, ta nói rằng sau này thần văn sẽ là ta, ta là thần văn, dùng thần văn để một bước siêu thoát, thế nào hả?"

"Không phải. . ."

Ánh mắt Tô Vũ dị dạng, "Ý của ta là làm sao để giữ lại bản tính, khiến thần văn dung hợp với mình?"

Bạch Phong bĩu môi, "Tưởng gì, chuyện này còn không đơn giản à, ngươi coi thần văn thành thân thể của chính mình để tu luyện là được."

Tô Vũ thất thần, hồi lâu sau mới truyền âm: "Bánh Hấp tiền bối."

Nãy giờ ma ma của Cục lông nhỏ cũng đã nghe thấy, nàng mê man nói: "Tiểu gia hỏa, ý của tên kia là... thần văn... quy tắc... Phệ Thần... Ý của hắn, thần văn chúng ta có khả năng từng là sinh mệnh sao?"

Tô Vũ cũng cảm thấy rất kì lạ!

Bởi vì suy luận của Bạch Phong lập tức khiến hắn nghĩ tới Phệ Thần tộc!

Bộ tộc này kỳ thật chính là thần văn!

Trước đó Bánh Nhân Đậu nói chúng nó là quy tắc thiên địa tự nhiên đản sinh.

Nhưng bây giờ Bạch Phong lại bảo, anh và Ngô Lam muốn đi một con đường khác, thần văn hợp đạo, ta chính là thần văn, thần văn chính là ta. Về sau, ta chỉ tu thần văn, thậm chí chỉ tu luyện một viên thần văn.

Mẹ nó, đây không phải chính là biến bản thân thành Phệ Thần tộc sao?

Vậy thì đám Bánh Nhân Đậu rốt cuộc là thiên địa tự sản sinh hay là do con người chế tạo nên?

Lúc bấy giờ, Tô Vũ cũng bị ý nghĩ điên cuồng của sư phụ mình hù dọa.

Này tính là cái gì?

Một con đường khác à?

Đa thần văn hệ không có ai chuyên chính đứng đắn sao?

Vạn Thiên Thánh đi theo con đường duy ngã, Lam Thiên thì vạn đạo đều là ta, hiện tại lão sư của hắn lại nói rằng anh muốn theo thần văn hợp đạo!

Con đường này dễ dàng không?

Khẳng định không dễ đi!

Bình Luận (0)
Comment