Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2435 - Chương 2435: Nguồn Gốc Của Phệ Thần Tộc

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2435: Nguồn Gốc Của Phệ Thần Tộc
 

Tô Vũ chợt nghĩ đến một vấn đề, Bánh Nhân Đậu thật sự chỉ đơn thuần là một viên thần văn thôi sao?

Biết đâu trước kia y cũng từng là một con người bằng xương bằng thịt?

Nói đúng hơn y là người của đa thần văn hệ?

Sau này, y đi theo thần văn hợp đạo lại xảy ra vấn đề, may mà có lão tổ tông đa thần văn hệ Văn vương bèn bảo lưu tính mạng của y, đáng tiếc Bánh Nhân Đậu lại vì chuyện này mà mất đi hết thảy trí nhớ.

Tồn tại khả năng như vậy không?

Thậm chí Bánh Nhân Đậu chẳng qua chỉ là sản sinh linh tính trên một cỗ thi thể, mà thi thể này chính là bản thể của y!

Phệ Thần tộc!

Bạch Phong không biết suy luận của mình đã thay đổi Phệ Thần tộc.

"Phệ Thần tộc. . . có lẽ chính là Nhân tộc."

Trong lòng Tô Vũ nổi lên sóng cả chập trùng.

Sư phụ của mình và Ngô Lam gần đây một mực chuyên tâm nghiên cứu, kỳ thật Tô Vũ không quá để ý, nhưng bây giờ nghiên cứu của họ đã không còn bình thường, thoát ly phạm vi nghiên cứu thông thường rồi.

"Tô Vũ?"

Bạch Phong lộ vẻ cổ quái, đồ đệ nhà anh bị ý nghĩ của anh làm choáng váng rồi ư?

Ý nghĩ thiên tài như vậy mà ngươi lại không ủng hộ ta?

Tô Vũ thanh tỉnh, nhìn về phía Bạch Phong, suy nghĩ một chút bèn nghiêm túc nói: "Lão sư, thần văn là quy tắc! Quy tắc vô tình, khi ngài đem bản tính cùng trí nhớ của mình dung nhập thần văn, lỡ như khiến trí nhớ của ngài tan rã, vậy thì ngài sẽ không còn là ngài nữa!"

Bạch Phong gật đầu nói: "Đây là điều hiển nhiên! Một khi ta đem trí nhớ thậm chí là thân thể, máu thịt dung nhập vào, Đại Đạo dù sao cũng là Đại Đạo, chưa hẳn đã cho phép ta dung nhập hay xâm chiếm nó! Một khi thất bại, có thể ta sẽ chết, thế nhưng viên thần văn này nhất định sẽ có chút linh tính. Ta cảm thấy có thể kế thừa tiếp được!"

Linh tính!

Bạch Phong cũng suy đoán như thế!

Mấy vị Bánh Nhân Đậu chính là như thế!

Cho nên. . . Ba vị Phệ Thần tộc này rốt cuộc là tự nhiên đản sinh hay là sau này mới được tạo thành?

Chuyện này Tô Vũ cũng vô pháp phán đoán.

Bạch Phong lại nói: "Đây là một con đường tắt, ngươi biết không? Một khi dung nhập, ta có khả năng mặc kệ Sơn Hải, Nhật Nguyệt, Vĩnh Hằng gì đó. Ta chỉ cần thôn phệ lực lượng quy tắc, hoàn thiện thần văn là có thể một mực mạnh mẽ. Ta dùng thần văn làm căn cơ, thậm chí không cần đi cân nhắc sức thừa nhận của biển ý chí, bởi vì thần văn chính là ta, ta không cần biển ý chí."

"Lão sư, ngài. . . có lẽ ngài điên rồi."

Bạch Phong trợn trắng mắt nhìn Tô Vũ, "Ngươi mới điên ấy, ngươi đã sớm điên, sớm mắc bệnh tâm thần từ lâu. Ta đây là nghiên cứu, nghiên cứu đó có biết hay không? Ta tìm được một con đường, một con đường có khả năng thích hợp cho tất cả người đa thần văn hệ chúng ta!"

Bạch Phong hưng phấn nói: "Lam Thiên chính là như thế, trong quá trình không ngừng cải tạo bản thân, y đã phát hiện ra đạo của y, cho nên y mới mạnh lên rất nhanh, ta cảm giác con đường ta tự phát hiện này không hề thua kém y!"

"Thế nhưng hiện tại thì vẫn chưa hoàn thiện, chưa viên mãn, ta luôn cảm thấy khiếm khuyết một chỗ nào đó."

Bạch Phong nói tiếp: "Mặt khác, rốt cuộc là dùng một viên thần văn làm cơ sở, hay là lấy thần văn chiến kỹ của ta làm cơ sở? Dĩ nhiên thần văn chiến kỹ làm cơ sở nhất định sẽ càng cường đại hơn, thế nhưng độ khó cũng lớn hơn!"

Bạch Phong không ngừng nói, Tô Vũ vẫn không lên tiếng.

Mà Ngô Lam lại hết sức hào hứng lắng nghe, thỉnh thoảng còn phản bác những điều nàng cảm thấy chưa hợp lý: "Bạch lão sư, ta cảm thấy ngài nghĩ sai rồi! Rốt cuộc là dùng thần văn nào làm căn cơ. . . Nói đúng ra, thần văn trời sinh có khả năng một viên thần văn chính là một đạo quy tắc, mà chúng ta học tập lĩnh ngộ thần văn có khi phải là vô số thần văn mới là một đạo quy tắc. Nếu ngài không có thần văn trời sinh, vậy thì chỉ có thể dùng thần văn chiến kỹ để nhập đạo, nếu có thần văn trời sinh thì dùng một viên thần văn là được."

Bạch Phong gật đầu, "Hết sức có lý!"

Nói xong, Bạch Phong khẽ sờ sờ cằm, "Cái gọi là thần văn trời sinh, ta cũng có một vài lý giải, đó là mảnh vỡ quy tắc tản mát trong thiên địa, nếu ngươi có cảm ngộ đúng lúc thì sẽ cùng đối phương hút lẫn nhau, sinh ra thần văn, đây chính là thần văn trời sinh!"

"Mà đọc sách lĩnh ngộ thần văn thật ra là lĩnh ngộ quy tắc của một vị cường giả nào đó, hắn hiểu những gì thì sẽ ghi chép lại vào sách để truyền thụ cho người sau lĩnh ngộ, như thế ngươi và quy tắc của vị cường giả kia nhất định sẽ trùng hợp!"

". . ."

Tô Vũ trợn mắt há hốc mồm.

Nghe Bạch Phong nói, hắn bỗng nhiên cảm giác mình đã hiểu rõ thêm rất nhiều điều.

Thần văn trời sinh, lĩnh ngộ thần văn. . . thì ra cả hai việc này đều có quan hệ với nhau.

Thần văn trời sinh là mảnh vỡ quy tắc tự nhiên tản mát, cho nên chưa chắc đã có người lĩnh ngộ, ngươi lĩnh ngộ thì nhất định sẽ rất mạnh mẽ, vả lại có khi sẽ càng mạnh hơn bởi vì không có người nào tranh giành con đường này với ngươi!

Mà nếu là lĩnh ngộ thần văn từ ý chí chi văn, bây giờ có lẽ ngươi có khả năng tăng lên rất mạnh mẽ, nhưng về sau sẽ phát sinh một vài xung đột. . . Dĩ nhiên, đây đều là chuyện Hợp Đạo sau này.

Trước Hợp Đạo, đại khái sẽ không tồn tại bất kỳ xung đột nào!

Tỉ như chữ "Kiếp" của Tô Vũ chính là thần văn trời sinh, chưa chắc đã có người tranh đoạt con đường này với hắn, thế nhưng chữ "Tĩnh" của hắn nhất định sẽ có người, đó là Đại Chu vương!

Có lẽ Tô Vũ có khả năng Hợp Đạo, thế nhưng một khi Đại Chu vương bước vào một bước kia, trở thành cường giả Đại Đạo, Tô Vũ sẽ không thể nào dựa vào viên thần văn chữ “Tĩnh” để bước vào Đại Đạo được nữa.

Lời Bạch Phong nói làm Tô Vũ ngẫm ra rất nhiều thứ!

Mà Bạch Phong thì tiếp tục lẩm bẩm: "Ta hiểu được rồi."

Ngài lại ngộ ra cái gì nữa?

Trước kia đều là Tô Vũ suy luận ra cái này suy luận ra cái kia, hôm nay Bạch Phong lại luôn một mực thể hiện, quả là vật đổi sao dời.

Bình Luận (0)
Comment