Tô Vũ cười mỉm, "Trước hết khoan bàn tới mục đích của ta, ta muốn hỏi một vấn đề, thân phận Ngũ Hành lão tổ của ngươi truyền đi, Tiên tộc sẽ đối đãi các ngươi thế nào?"
Phù Thổ Linh nhíu mày, "Ngươi nói thì Tiên tộc chưa chắc sẽ tin!"
Tô Vũ cười tủm tỉm: "Phải không? Ngươi thật sự cho rằng Tiên tộc không nghĩ tới vấn đề của ngươi à? Phù Thổ Linh cố ý che giấu mình, cố ý dùng công pháp sau này để mình có thể hợp nhất ngũ hành, trên thực tế, ngươi vốn là trời sinh có khả năng hợp nhất ngũ hành, nhất định lại cứ muốn ngụy trang. . . Không phải sao?"
Phù Thổ Linh bình tĩnh phản bác: "Ta chính là sau này mới có thể hợp nhất chứ không phải trời sinh!"
"Vậy à?"
Tô Vũ cười nói: "Vậy ta hỏi ngươi, Đại Đao của Ngũ Hành lão tổ ngươi đi được bao xa? Dung hợp bao nhiêu?"
"Ta không hiểu ý của ngươi!"
Tô Vũ ung dung nói: "Nói như vậy, nếu Ngũ Hành lão tổ có khả năng đi đến mức độ kia thì ngũ hành Đại Đạo của ông ấy có khả năng là cả năm Đại Đạo đều đi tới cực hạn, trở thành năm Đại Đạo chủ hướng về quy tắc! Tiên Hoàng lại giết chết được ông. . . Có lẽ ngũ hành Đại Đạo của Tiên Hoàng cũng không đi đến cực hạn, thế nhưng một quy tắc chỉ có thể do một người chưởng khống! Cho nên lão nhất định phải giết Ngũ Hành lão tổ, hẳn là Tiên Hoàng nắm giữ Đại Đạo khác mạnh hơn cả ngũ hành Đại Đạo. . . Sau khi giết chết Ngũ Hành lão tổ, ngũ hành Đại Đạo không có chủ nhân nên Tiên Hoàng có lẽ đã giành được mấy Đại Đạo, thế nhưng lại không chiếm hết. . ."
Tô Vũ sờ cằm, "Tối thiểu thì lão không nắm giữ thổ đạo! Có lẽ ngươi cũng có một ít cảm thụ, cho nên ngươi mới là Phù Thổ Linh chứ không phải Phù Hỏa Linh, ngươi vẫn còn cơ hội chưởng khống thổ đạo, trở thành cường giả Hợp Đạo!"
Ánh mắt Phù Thổ Linh biến ảo, trầm giọng nói: "Ngươi nói Đại Đạo gì đó, ta không hiểu, ta chẳng qua là cảm thấy, thổ đạo dễ tu luyện hơn chút, độ hòa hợp càng cao hơn một chút!"
Một số lời Tô Vũ nói thật sự đã đâm trúng tim gan của gã, lần lượt xông thẳng tới đáy lòng, khiến trong lòng Phù Thổ linh sớm đã nhấc lên sóng dữ!
Tô Vũ biết quá nhiều.
Ở trước mặt hắn, ngươi hệt như đã bị lột sạch, mở ra một chút bèn bị hắn quan sát, bị hắn xem xét, không có bí mật nào giữ lại được!
Giờ phút này, Tô Vũ vừa cười nói: "Ngươi một mực là Lăng Vân cửu trọng, gần đây nghe nói đã tiến nhập Sơn Hải. . . Thật sự tiến nhập Sơn Hải sao? Chưa hẳn! Ta cảm thấy ngươi đang chờ đợi, chờ để mở Ngũ Hành thần khiếu đúng không? Hay là muốn suy luận ra Ngũ Hành thần quyết, dùng 180 Thần khiếu để tấn cấp?"
"Với thiên tư của ngươi, ta không tin ngươi không nghiên cứu vị trí Thần khiếu của các tộc khác."
"Ngũ Hành tộc các ngươi rất đặc thù, không có nguyên khiếu mà chỉ có Thần khiếu, hoặc là nói Thần khiếu và nguyên khiếu của các ngươi đã hợp nhất. Nguyên khiếu chính là Thần khiếu, Thần khiếu cũng là nguyên khiếu."
"Bất kể như thế nào, Phù Thổ Linh ngươi nhất định nắm trong tay không chỉ 36 Thần khiếu!"
"Có lẽ, bây giờ ngươi còn thiếu một cơ hội, thiếu một thời cơ để hợp nhất ngũ hành. Không, ngươi hẳn là còn thiếu công pháp, ngươi vốn có khả năng hợp nhất ngũ hành rồi."
Tô Vũ sờ cằm, lắc đầu nói: "Không đúng, theo lý thuyết, ngươi hợp nhất ngũ hành hẳn sẽ có khả năng chưởng khống công pháp năm tộc, thế nhưng chậm chạp không hợp nhất chẳng lẽ là do không đủ hoàn chỉnh à? Hoặc công pháp tộc nào đó ngươi nắm giữ không đủ sâu? Hay là vì năm đó bị cấm tu Ngũ Hành thần quyết nên ngươi không có cách nào tự nhiên hình thành phương pháp hợp nhất ngũ hành?"
". . ."
Phù Thổ Linh im lặng, một mực không lên tiếng.
Nghe Tô Vũ tự mình nói ra hết thảy bí mật gã luôn ẩn giấu.
Tô Vũ rất nhanh lại lên tiếng: "Có lẽ vẫn liên quan tới chuyện ngũ hành giới nguyên bị tách rời, Phù Thổ huynh, muốn thử không?"
Phù Thổ Linh hít sâu một hơi: "Ngươi muốn như thế nào? Nếu ngươi đều đã biết thì cứ nói thẳng là được!"
Tô Vũ cười đáp: "Không muốn gì cả, rất đơn giản, nghe lời ta! Y hệt năm đó, Nhân Hoàng độc tôn!"
Phù Thổ Linh chấn động trong lòng!
"Ngươi muốn thu phục Ngũ Hành tộc?” Phù Thổ Linh quả quyết từ chối: "Không có khả năng!"
Tô Vũ bình tĩnh nói: "Vậy quên đi."
Phù Thổ Linh thấy hắn phút chốc đã mất đi hứng thú, vội vàng nói: "Tô huynh, ngươi ra điều kiện đi, có thể đáp ứng thì chúng ta đều đáp ứng!"
Tô Vũ cười lạnh: "Không, Ngũ Hành tộc ngoại trừ hơn mười vị vô địch có chút tác dụng đối với ta thì mặt khác đều chẳng ích gì! Nói câu không khách khí. . . Ngũ Hành tộc các ngươi có cái gì để cho ta mưu đồ?"
Tô Vũ nhấn giọng hỏi lại: "Ngươi thấy đúng không?"
Phù Thổ Linh nhíu mày, trầm giọng nói: "Tộc ta có một mảnh Thánh Địa, trong Thánh Địa có năm cây Ngũ Hành Linh quả sản xuất ra Ngũ Hành Linh quả, nếu Tô huynh truyền thụ Ngũ Hành thần quyết. . . Năm cây Ngũ Hành Linh quả này ta sẽ đưa cho ngươi!"
Thật sự rất quyết đoán!
Không chỉ là Linh quả, gã biết Tô Vũ không có hứng thú với thứ ấy, gã sẽ tặng luôn cây Ngũ Hành Linh!
Tô Vũ cười, "Địa vị của Phù Thổ huynh quả không tầm thường! Kỳ thật ta rất hiếu kì, chẳng lẽ hết thảy vô địch Ngũ Hành tộc đều biết ngươi là truyền nhân Ngũ Hành lão tổ, cho nên đều ủng hộ ngươi? Không có một ai phản đối sao?"
Nếu là như thế thì Ngũ Hành tộc thật sự rất đoàn kết!
Cây Ngũ Hành Linh chính là chí bảo, Phù Thổ Linh nói đưa liền đưa, địa vị của cái tên này cao như vậy à?
Tỉ như Nhân tộc, hiện tại có một người là truyền nhân của Nhân Hoàng với thực lực Lăng Vân đứng ra nói muốn nhất thống Nhân tộc, muốn toàn bộ vô địch đều nghe lời hắn. . . Đại khái ba ngày sau, thi thể vị kia liền xuất hiện.
Lẽ thường tình thôi!
Tình hình Ngũ Hành tộc rốt cuộc là như thế nào?
Phù Thổ Linh hít sâu một hơi, mở miệng giải thích: "Dĩ nhiên Ngũ Hành tộc cũng không phải hoàn toàn bền chắc như thép! Bất quá, chúng ta muốn sinh tồn! Chúng ta không phải Nhân tộc, cũng không phải Thần Ma Tiên tộc, có thể xưng bá chư thiên! Chủng tộc tầng trung như chúng ta hy vọng duy nhất chính là cầu sinh! Có thể sống sót sau triều tịch chi biến là tốt nhất! Ngũ Hành tộc bây giờ đã lâm vào bình cảnh, tộc ta có Vĩnh Hằng cửu đoạn, thế nhưng không thể có được Hợp Đạo!"
"Không giống các tộc khác còn có hi vọng xuất hiện Hợp Đạo. Tộc ta thì không thể, cũng không có khả năng!"
Phù Thổ Linh thở dài, "Dù mọi người ký thác kỳ vọng vào các vị lão giả thì Ngũ Hành tộc lại không thể, bởi vì sau khi lão tổ chết, tộc ta liền không thể sinh ra Hợp Đạo nữa. Không có Hợp Đạo, trên thế giới sẽ không còn không gian cho Ngũ Hành tộc tồn tại!"
Gã lại tiếp tục thở dài nói: "Nhân tộc có thể gửi hi vọng có lão giả sống tiếp được, dù cho ít thì vẫn là có, biết đâu còn có Hợp Đạo, có khi còn là số lượng không ít, Thần Ma Tiên cũng thế. Nhưng tộc ta sau chín lần triều tịch, chưa từng xuất hiện một lần nào!"
"Tộc ta đã trải qua chín lần triều tịch, sống đến nay cũng xem như một trong cổ tộc!"
Phù Thổ Linh tự giễu: "Nhưng mà các cổ tộc khác khả năng là đều có Hợp Đạo, duy chỉ tộc ta lại không có! Cho nên mỗi một lần, tộc ta đều phải cẩn thận chặt chẽ, nơm nớp lo sợ, nhìn trước ngó sau! Ngũ Hành tộc nghe thì không yếu, hơn mười vị vô địch. . . Nhưng mà, so với các cổ tộc khác, Ngũ Hành tộc tính là cái thá gì? Ngũ Hành tộc chẳng qua là vào lúc này còn lớn mạnh một chút, nhưng mà lại không có bất luận chỗ dựa nào!"
Gã lắc đầu, cười tự giễu một tiếng, "Cho nên, tộc ta kỳ thật vẫn tương đối đồng lòng. Mấy vị lão tổ đều biết một khi đại chiến bùng nổ, xuất hiện cuộc chiến Hợp Đạo, tộc ta tốt nhất là tránh đi làm rùa thụt đầu, đừng ngoi đầu ra! Các chủng tộc khác như Long tộc, Phượng tộc, bao gồm cả Thiên Uyên, Minh tộc. . . có tộc nào mà không xuất hiện Hợp Đạo trong triều tịch chi biến? Duy chỉ có tộc ta là không có! Chín lần đều không có!"
Điều này hiển nhiên Tô Vũ hiểu rõ!
Hắn ngẫm lại thì cũng xem như hiểu thấu tình lý trong đó.
Ngũ Hành tộc không có ai làm chỗ dựa.
Cho nên, một số cường giả có kinh nghiệm qua nhiều đợt triều tịch biết không có Hợp Đạo sẽ nguy hiểm cỡ nào, vì vậy họ cảm thấy Phù Thổ Linh có hi vọng trở thành Hợp Đạo, hy vọng hợp nhất ngũ hành. Cho nên, so với các chủng tộc khác họ lại càng khao khát xuất hiện một vị Hợp Đạo cảnh hơn!