"Ta gặp nguy hiểm ư?" Phù Thổ Linh bật cười, "Tô thành chủ, chỉ cần thành chủ không đánh ta thì ta có nguy hiểm gì?"
Tô Vũ cười khẽ, "Còn giả hồ đồ sao? Năm đó, Ngũ Hành lão tổ và Tiên Hoàng tranh phong, Tiên tộc cũng thiện ngũ hành Đại Đạo, Ngũ Hành lão tổ tự nhận là thiên hạ đệ nhất ngũ hành, hai người cùng đi ngũ hành Đại Đạo. Cuối cùng, Tiên Hoàng chém giết Ngũ Hành lão tổ, tước đoạt ngũ hành Đại Đạo, chia tách Ngũ Hành tộc. . . Những sự tình này Phù Thổ huynh đều biết, hà tất còn giả vờ như không rõ?"
Tô Vũ nói tiếp: "Việc này mặc dù người ở thời thượng cổ biết được không nhiều, những người khác có lẽ không hiểu, ngươi và ta còn không rõ hay sao?"
Ta thật sự không biết!
Phù Thổ Linh thất kinh!
Ta thật sự không biết, ta chỉ biết là năm đó Ngũ Hành lão tổ bị người ta giết, cụ thể là ai. . . thì ta đâu có hay!
Tô Vũ cho là ta biết?
Tiên Hoàng?
Tiên tộc?
Năm đó Ngũ Hành tộc bị Tiên tộc làm cho ngũ hành chia lìa?
Lòng Phù Thổ Linh rung động, gã không dám nhiều lời mà chỉ bày ra vẻ mặt bình tĩnh đáp: "Ta không hiểu Tô thành chủ nói cái gì."
Tô Vũ cười nhạo một tiếng, "Ngươi tin hay không, thân phận của ngươi mà lộ ra, Tiên tộc sẽ lập tức tới giết ngươi, tới diệt Ngũ Hành tộc của ngươi! Ngũ Hành lão tổ chết thì coi như xong, nhưng mà giới nguồn ngũ hành giới bị chia, sẽ không còn ai có thể hợp nhất ngũ hành! Phù Thổ Linh ngươi thì hay rồi, thế mà lại có thể tái sinh từ trong ngũ hành chi nguyên của Ngũ Hành lão tổ, một lần nữa có năng lực hợp nhất ngũ hành!"
Tô Vũ cảm khái: "Việc này hết sức đáng sợ! Chẳng nhẽ Tiên tộc không sợ xuất hiện Ngũ Hành lão tổ tiếp theo tới tìm chúng báo thù rửa hận sao?"
Tô Vũ thở dài: "Khẳng định là sợ! Trong số những Bán Hoàng năm đó, Ngũ Hành lão tổ cũng là tồn tại đỉnh cấp! Hiện tại đã khác thượng cổ rồi, một khi thật sự xuất hiện một vị Ngũ Hành lão tổ. . . Tiên tộc chẳng lẽ lại không sợ bị diệt tộc?"
Tiên tộc. . .
Phù Thổ Linh thầm ngẫm nghĩ, Ngũ Hành tộc là bị Tiên tộc chia tách sao?
Ngũ Hành lão tổ bị Tiên Hoàng đánh chết?
Chuyện này Tô Vũ biết được từ đâu?
Giờ phút này, Tô Vũ vẫn tươi cười: "Còn nữa, công pháp trấn tộc của các ngươi, Ngũ Hành thần quyết đã thất truyền. . . Kỳ thật không phải thất truyền đâu, tộc ngươi căn bản là không có cách tu luyện, dù cho tu luyện thì cũng sẽ bị quy tắc trừng phạt!"
"Lần trước, Lưu Hồng lừa dối ngươi, ta thấy ngươi hẳn là muốn khôi phục Ngũ Hành thần quyết, nhưng ngươi không suy nghĩ xem, ngoại trừ ngươi còn có bao nhiêu người có thể tu luyện? Vấn đề lớn nhất của tộc các ngươi kỳ thật nằm ở chỗ giới nguyên tách rời, vô pháp sinh ra Ngũ Hành Linh trời sinh có thể hợp nhất!"
Lúc này Phù Thổ Linh cũng không khỏi bất đắc dĩ, Tô Vũ quả nhiên biết tất cả mọi chuyện.
Ngũ hành giới nguyên bị tách rời, ngũ hành chi nguyên của Ngũ Hành lão tổ cũng bị phân tách. . .
Chuyện này gã đều biết!
Mà trên thực tế, dù là Phù Thổ Linh thực ra cũng chỉ là từ trong chút cổ tịch, từ đôi câu vài lời mới biết được. Một số vô địch và thế hệ trẻ của Ngũ Hành tộc đều chưa hẳn đã biết, càng không biết lúc trước rốt cuộc là kẻ nào hạ độc thủ.
"Tô thành chủ, những tin tức này. . . từ đâu mà ngươi biết được?"
Tô Vũ bật cười, "Người sống không biết, người chết còn có thể không biết à?"
". . ."
Đã hiểu!
Phù Thổ Linh hiểu ra rồi, sinh tử đều ăn sạch!
Đúng thế, người sống chưa hẳn đã biết, nhưng một số lão nhân năm đó, một số người đã chết còn không biết rõ sao?
Phù Thổ Linh suy nghĩ một chút bèn hỏi: "Thành chủ có biết cách giải quyết không?"
Tô Vũ cười khẽ: "Muốn biết ư?"
". . ."
Ta rốt cuộc nên trả lời muốn hay là không muốn đây?
Phù Thổ Linh giãy giụa!
Rất lâu sau gã mới khó nhọc gật đầu, "Muốn biết!"
Tô Vũ cười nói: "Có hai biện pháp, biện pháp thứ nhất là đản sinh ra một vị cường giả còn mạnh hơn Tiên Hoàng, cưỡng ép khiến ngũ hành giới nguyên khôi phục!"
Phù Thổ Linh không nói gì, ta cứ coi như không nghe thấy!
"Cách thứ hai, toàn bộ tu lại Ngũ Hành thần quyết, nhiều người tu luyện Ngũ Hành thần quyết thì các ngươi đều sẽ sinh ra linh nguyên. Khi các ngươi có khả năng tu luyện phương pháp hợp nhất ngũ hành, dù là sau này thì cũng có thể đẩy cho ngũ hành giới nguyên dần dần dung hợp! Đây chính là cách tu luyện sau này bù đắp cái trời sinh, khiến ngũ hành giới nguồn từ từ dung hợp, nhờ đó các ngươi sẽ thoát thai hoán cốt, giới nguyên trùng sinh!"
Lời này vừa nói ra, ánh mắt Phù Thổ Linh sáng lên, "Việc này ta cũng từng nghĩ tới! Một vài vị lão tổ tộc ta cũng từng có phỏng đoán, một khi nhiều người tu luyện Ngũ Hành thần quyết, ngũ hành hợp nhất lần nữa, không sớm thì muộn ngũ hành giới nguyên sẽ có thể khôi phục!"
Tô Vũ híp mắt cười: "Cho nên, ta không lừa ngươi, không phải sao?"
Phù Thổ Linh nhìn hắn, nửa ngày sau mới nói: "Ngươi muốn cho ta Ngũ Hành thần quyết? Dù ngươi cho thì cũng tồn tại hai vấn đề, thứ nhất, Ngũ Hành thần quyết của ngươi chỉ thích hợp cho Nhân tộc, không thích hợp với Ngũ Hành tộc! Thứ hai là vấn đề quy tắc trừng phạt, điều này hết sức phiền toái!"
Tô Vũ không cho là đúng, "Chỉ mấy vấn đề vớ vẩn này? Ngũ Hành tộc giao ngũ hành chi pháp của bọn ngươi cho ta, ta suy đoán một thoáng, chỉ cần định vị một hai Thần khiếu tương đương thì ta sẽ đem Ngũ Hành thần quyết nghịch chuyển thành phiên bản phù hợp với tộc ngươi!"
Việc này không khó!
Ngũ Hành tộc cũng thế mà Nhân tộc cũng vậy, số lượng Thần khiếu đều như nhau, chỉ cần Tô Vũ có thể định vị một hai Thần khiếu, so sánh với vị trí Thần khiếu của Nhân tộc thì rất dễ dàng suy luận ngược trở lại.
Vạn tộc thật ra đều tồn tại dạng cơ cấu này, chuyên nghiên cứu công pháp các tộc rồi tiến hành định vị khiếu huyệt tương đương, sau đó lại chuyển đổi.
Đương nhiên, chuyện này khẳng định sẽ có nguy hiểm.
Thế nhưng nguy hiểm thì liên quan gì tới Tô Vũ?
Ngũ Hành tộc muốn đạt được Ngũ Hành thần quyết thì phải bỏ ra mấy vật thí nghiệm là chuyện bình thường, dù cho có chết người, chỉ cần đối phương có thể tạo ra Ngũ Hành thần quyết thì cũng rất đáng!
Phù Thổ Linh hơi hơi nhíu mày, "Ngươi thật sự biết Ngũ Hành thần quyết?"
"Ngũ Hành thần quyết đối với ta chỉ là rác rưởi mà thôi!"
Tô Vũ cười nhạt, sau một khắc, trên đầu hiện ra từng điểm sáng, trong nháy mắt, 360 Thần khiếu bộc phát ra hào quang óng ánh, trên trán hắn Thiên Môn mở rộng, Tô Vũ hệt như thánh nhân giáng trần, mang theo vẻ sâm nghiêm lạnh lùng nhìn về phía Phù Thổ Linh!
Phù Thổ Linh cũng nhìn Tô Vũ, không tự chủ được hơi cúi đầu xuống, không dám nhìn nữa.
Tô Vũ thản nhiên hỏi: "Xem hiểu không?"
"Xem hiểu. . ."
Phù Thổ Linh thở dài, cúi đầu nói: "Ngươi đã mở Chu Thiên thần khiếu, phải không?"
"Đúng thế!"
Tô Vũ thản nhiên nói: "Đối với ta thì Ngũ Hành thần quyết quả thực không tệ, công pháp 180 Thần khiếu như vậy đã giúp Ngũ Hành tộc năm đó trở thành đại tộc đỉnh cấp. Nhưng công pháp 180 Thần khiếu so với số lượng Thần khiếu mà ta đã mở thì lại là khoảng cách quá lớn!"
Thật sự quá lớn!
Phù Thổ Linh không nói gì.
Công pháp 144 Thần khiếu cơ hồ còn không tìm ra được, huống chi là 180 Thần khiếu.
Ngũ Hành thần quyết thật sự là thần công!
Nhưng mà. . . Tô Vũ dùng nó thì cũng chỉ bình thường mà thôi.
Phù Thổ Linh nhìn về phía Tô Vũ, lần này gã đã ngẩng đầu nhìn, "Ngươi nguyện ý truyền thụ cho tộc ta? Ngươi muốn đạt được cái gì?"