Cùng lúc ấy.
Trong đại điện, từng vị Phủ chủ, từng vị hậu duệ của vô địch đều lộ ra ánh mắt khẩn trương nhìn về phía hai phần sách.
Hạ Hầu gia cười hỏi: "Người nào tới trước đây?"
Dứt lời, Hạ Long Võ không nói gì, trong tay hiển hiện ra con dấu, nháy mắt đã rơi vào phần tán thành bên trái, một chiếc đại ấn đóng xuống, kim quang lóng lánh!
Đại Hạ phủ là bên đầu tiên có quyết định.
Sau một khắc, từng con dấu lần lượt hiển hiện, bay về hai phía, có người tán thành, có người phản đối.
Tính cả Chư Thiên phủ thì tổng cộng là 37 phủ!
Mà Đại Chu, Đại Minh, Đại Tần đều có hai phiếu, nháy mắt con dấu dồn dập hạ xuống, có người nhìn về phía Đại Nguyên phủ. Lúc này con dấu của Đại Nguyên phủ chần chờ một chút nhưng vẫn bay về hướng tán thành, đóng một dấu xuống.
Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều đổ dồn về phía Đại Nguyên vương.
Đại Nguyên vương. . . đồng ý ư?
Thỏa hiệp rồi sao?
Hay là bị Tô Vũ đánh cho sợ rồi?
Nhất thời, mọi người không biết nên suy nghĩ như thế nào, bọn họ chỉ biết là Đại Nguyên vương ở đây, vậy thì quyết định của Đại Nguyên phủ quyết định nhất định là do Đại Nguyên vương đưa ra.
Gã lựa chọn ủng hộ thành lập Thánh Địa!
Mà Hạ Hầu gia nhìn thoáng qua thì khẽ mỉm cười, sau đó nhìn về phía Đại Hán vương.
Đại Hán vương cũng cười, thản nhiên nói: "Kết quả đã có, 34 phiếu tán thành, 6 phiếu phản đối, Thánh Địa có khả năng thành lập!"
Lời này vừa nói ra, mọi người không thở phào nhẹ nhõm mà ngược lại càng khẩn trương hơn!
Thánh Địa thành lập. . . vậy ai sẽ làm lão đại?
Đây mới là điều quan trọng!
. . .
Thánh Địa có khả năng được thành lập!
Đây là đáp án cuối cùng mà các đại phủ Nhân tộc đưa ra.
Mà vấn đề then chốt bây giờ chính là chủ nhân của Thánh Địa.
Người nào có thể đảm nhận vị trí này?
Hiện tại toàn bộ đại điện hết sức an tĩnh, một lát sau, Hạ Hầu gia mở miệng nói: "Nếu hạng mục thứ nhất thuận lợi thông qua, tên của Thánh Địa tạm thời không vội, chờ xác định chủ nhân Thánh Địa rồi quyết sách sau đi!"
"Nếu Thánh Địa đã được thành lập thì chắc chắn không thể vô chủ! Nhân tộc cũng cần một người trẻ tuổi có chí tiến thủ, thiên phú mạnh, thực lực mạnh, đầy đủ trí tuệ đảm đương trọng trách chủ nhân Thánh Địa này!"
Có người khẽ cười một tiếng, liếc qua Hạ Hầu gia.
Ngươi trực tiếp nói thẳng tên Tô Vũ cho rồi!
Hạ Hầu gia bình tĩnh nói: "Các đại phủ đều có thể giới thiệu người ứng cử, chúng ta sẽ cùng bỏ phiếu quyết định! Đại Hạ phủ đề cử Tô Vũ! Hoặc cường giả vô địch đề cử một vị ứng cử viên cũng được, đều sẽ xếp vào danh sách dự bị."
Y vừa nêu cách đề cử lại vừa giới thiệu người được chọn thứ nhất, Tô Vũ.
Mà phía dưới, có người nói khẽ: "Ta cảm thấy Đại Tần vương rất tốt, nếu thành lập Thánh Địa, tự nhiên phải là Đại Tần vương bệ hạ làm chủ!"
"Ta cảm thấy Hạ phủ chủ cũng không tồi!"
"Theo ta thấy, Thánh Địa chủ quản nội vụ. . . Vẫn nên là Chu phủ chủ thì sẽ phù hợp hơn!"
"Ta cảm thấy nên tuyển thế hệ tuổi trẻ có chí hướng, thế hệ trẻ như Vạn Minh Trạch không phải đã thành lập thanh niên quân liên minh sao? Ta cảm thấy cậu ta cũng không tệ, có hình ảnh của Thánh Nhân!"
"Ta thấy cậu ấy còn không bằng Tần Phóng, Tần Phóng là cường giả Thiên bảng, dũng mãnh hơn người, có phong thái Đại Tần vương, thiên phú thông minh, lại yêu dân như con. . ."
". . ."
Một đám người, ngươi một lời ta một câu.
Cũng có người đề cập đến Tô Vũ.
Thế nhưng không nhiều!
Thánh Địa thành lập, mọi người đều biết đó là thứ ắt không thể thiếu.
Nhưng mà chủ nhân Thánh Địa sẽ có không gian quá lớn, Tô Vũ thượng vị. . . Mọi người sẽ thấy lo sợ.
Đây là một vị cường giả có khả năng trấn trụ bốn phương!
Then chốt ở chỗ, cái tên này quá ác, quá đen, quá độc!
Trong ngoài đều như nhau!
Hắn có thể giết cừu nhân của mình mấy lần!
Chuyện cho tới bây giờ, mấy người thậm chí đoán được những người lúc trước chết ở Nam Nguyên rốt cuộc đã chết như thế nào, chắc chắn là Tô Vũ giết!
Hắn thậm chí còn có thể đã ám sát những người kia!
Những người đắc tội hắn!
Tô Vũ quá ác, người như thế mà làm chủ nhân Thánh Địa thì quy củ Thánh Địa sẽ chính là quy củ chung, mà những người khác thượng vị, dù là bất kỳ ai thì cũng không dễ nói.
Vẫn phải xem tiếp phần sau!
Lúc này, bên phía Đại Tần phủ, Tần Trấn cau mày nói: "Tô Vũ không phải rất tốt sao? Thánh Địa trước mắt chủ yếu phụ trách nội vụ, nếu phụ thân ta nguyện ý làm chủ nhân Thánh Địa thì sớm đã làm từ mấy trăm năm trước! Phụ thân ta không am hiểu mấy việc này, nếu am hiểu thì hà tất còn phải đợi đến hôm nay? Còn về Tần Phóng con trai ta thì càng kém xa Tô Vũ. . . Tô Vũ tự nhiên là thích hợp nhất!"
Có người nhìn về phía Đại Kim phủ.
Bên chỗ Đại Kim phủ có một người sắc mặt trắng bệch, thần tình phức tạp, thấy mấy người nhìn qua thì lộ ra ánh mắt dị dạng, cúi đầu không dám mở miệng.
Có người khẽ cười nói: "Trương Hách tướng chủ, ngươi không muốn nói vài lời à?"
Trương Hách!
Một cái tên sớm đã bị lãng quên.
Tướng chủ phủ quân của Đại Kim phủ!
Cường giả Nhật Nguyệt!
Lời này vừa dứt, có người lộ ra ánh mắt dị dạng, Phủ chủ Đại Kim phủ cũng hơi hơi nhíu nhíu mày, rất nhanh ông ta lại híp mắt không nói gì.
Trương Hách bị một đám người nhìn chằm chằm, có người lại lên tiếng: "Tướng chủ, con trai độc nhất của ngài bị giết, ngài không muốn nói gì sao? Hiện tại đòi một lời giải thích mà ngài cũng không dám, lần sau giết ngài thì ngài dám phản kháng sao?"
Trương Hách gánh áp lực to lớn vô cùng, giờ phút này, trên trán gã thậm chí đổ mồ hôi, nửa ngày sau mới cắn răng nói: "Ta. . . Năm trước, đứa con trai duy nhất của ta đã bị ám sát tại Nam Nguyên. Ta. . . Ta chỉ muốn hỏi một câu, Tô thành chủ có hiểu rõ tình hình hay không? Hắn từng ngụy trang Thôi Lãng, thực lực mạnh mẽ, khi đó con ta bị giết, hắn có manh mối gì chăng?"
Lời này vừa nói ra, cấp tốc có người tiếp lời: "Có một số việc vẫn phải nói rõ ràng! Hôm nay dám ám sát con trai tướng chủ, ngày mai liền dám giết tướng chủ, về sau liền có thể giết Phủ chủ!"
"Một vị bạo quân chỉ hơi không hài lòng, không thuận ý, kẻ nào làm trái liền giết kẻ đó. . . Chư vị thật sự hi vọng người như vậy lên làm Thánh Chủ?"
"Các vị không sợ chính mình cũng sẽ có một ngày như vậy?"
Người kia nói rất nhanh: "Đại Hán vương, Đại Nguyên vương hai vị bệ hạ, Tô thành chủ có biết rõ chuyện hay không? Có thể mời thành chủ ra nói rõ được không?"
Người này không nói thẳng là do Tô Vũ giết!
Thế nhưng phải gọi Tô Vũ tới đối chất.
Mà ngày ấy bị giết không chỉ mỗi con trai của Trương Hách!
Nếu đều do Tô Vũ giết, vậy thì nguyên nhân đâu?
Chỉ bởi vì đối phương tới Nam Nguyên thôi ư?
Sát khí thật là lớn!
Cũng chỉ vì như vậy mà giết đối phương, người như vậy mà ngươi dám để cho hắn làm quân chủ?
Đại Hán vương nhíu mày.
Đại Nguyên vương hơi hơi nhíu mày, một lát sau gã mới trầm giọng nói: "Có thể gọi Tô Vũ tới một chuyến!"
Trương Hách cũng không phải hạng người vô danh.
Đây là tướng chủ của Đại Kim phủ!
Cường giả Nhật Nguyệt cảnh!
Hiện tại, mặc kệ là ý tứ của Đại Kim phủ hay những người khác mượn đề tài để nói chuyện, việc này vẫn cần phải giải quyết.
Rất nhanh, có người nhìn về phía Liễu Thành, hôm nay, người của Liễu Thành tới không nhiều, chỉ có mỗi Liễu Văn Ngạn cùng Hồng Đàm.
Giờ phút này, mọi người đều nhìn về phía Liễu Văn Ngạn.
Liễu Văn Ngạn suy nghĩ một chút, mở miệng nói: "Ta đi gọi hắn!"
Dứt lời, ông quay người đi ra đại điện, hang lông mày nhíu chặt.
Vừa ra cửa, Trần Vĩnh đã xuất hiện bên cạnh ông, y truyền âm nói: "Ta cũng nghe thấy rồi, sư bá, để ta nhận là được! Khi đó ta đã ám sát nhiều người, thêm mấy cái mạng cũng chẳng sao!"
"Để nói sau đi!"
Liễu Văn Ngạn không nói gì, việc này nếu để Trần Vĩnh nhận kỳ thật là cách tốt nhất.
Khi đó y đã giết người khắp nơi!
Tuy lúc ấy y cũng đồng thời giết người ở nơi khác nên sự tình có phần xung đột, thế nhưng Trần Vĩnh là thiên tài, nhiều thêm chút phân thân thì lại có thể thế nào?
Y nhận thì ngươi cũng không có cách nào phán bác.