Từ xa, Tô Vũ đã cảm ứng được khí tức thao thiên truyền tới từ Đại Hạ phủ thành.
Các vị vô địch sắp đến!
Không có gì bất ngờ xảy ra thì Đại Chu vương đã đi rồi.
Thiên Uyên tộc!
Tô Vũ khẽ hít một hơi, lá gan và sự quyết đoán của mấy vị Đại Chu vương đúng là không nhỏ.
Lúc này tiến đánh Thiên Uyên tộc có lẽ cũng là cơ hội tốt nhất.
Nếu trễ hơn, một khi vạn tộc đạt thành hiệp nghị hoặc là dứt khoát tìm được biện pháp đối phó với Tô Vũ thì khi đó Nhân tộc sẽ không có cơ hội xuất động quy mô lớn như thế nữa.
Họ sẽ bị người ta canh chừng gắt gao!
Cũng chỉ có bây giờ, Tô Vũ lên ngôi Thánh Chủ là việc lớn của Nhân cảnh, Đại Chu vương đứng ra chủ trì mới không làm cho người ta hoài nghi.
Bằng không, dù cho Đại Chu vương ở trên Chư Thiên chiến trường thì bởi vì sự tình lần trước cũng sẽ bị vô số người nhìn chằm chằm.
"Hi vọng bọn họ sẽ thắng ngay từ trận đầu! Hi vọng Đại Tần vương có thể dẫn người kiên cường chống đỡ"
Tô Vũ lặng yên suy nghĩ, hắn chán ghét một vài người, nhưng lại không hy vọng những người đó đều hy sinh.
Bao gồm cả Đại Chu vương.
Tô Vũ không thích Đại Chu vương, hắn luôn cảm thấy vị này quá xấu xa, suốt ngày chỉ biết bày trò âm mưu quỷ kế, rất phiền phức.
Nhưng có lẽ chỉ có y ở đây thì Nhân cảnh mới có thể yên bình, vững như bàn thạch.
Đại chiến vốn dĩ đã sớm bạo phát trong âm thầm.
Cũng chỉ có lão âm hàng này mới có thể chế tạo ra tranh chấp nội bộ trong Nhân cảnh, khiến cho Nhân cảnh một mực nội đấu không ngừng, khiến vạn tộc dần dần tiêu trừ lòng đề phòng ban đâu.
Thâm nghĩ mấy chuyện ấy, trên mặt Tô Vũ vẫn giữ vững nụ cười tươi rói tự tin.
Trấn định như núi!
Ta đang ở đây, Nhân tộc sẽ không có việc gì.
Nam Nguyên.
Phủ thành chủ.
Trong phủ thành chủ, trên quảng trường cực lớn, khách quý đã đến chật nhà, mỗi một người đều có thực lực rất cường hãn.
Có vạn tộc, cũng có nhân vật tỉnh nhuệ của các đại phủ.
Giờ phút này trong hư không, từng tôn cường giả vô địch mạnh mẽ đột nhiên hiện ra.
Đại Minh vương tới rồi!
Tô Vũ vừa định chào hỏi, Đại Hạ vương đã lạnh lùng nhìn hắn một cái, truyền âm bảo: "Đừng động!"
Tô Vũ im lặng, nghiêm túc như vậy làm gì?
Có phải ngài biết chuyện của Đại Chu vương nên trong lòng khó chịu, thành ra tức giận đúng không?
Chuyện đệ nhất mỹ nam tử của ngài ta cũng có tiết lộ ra ngoài đầu, ngài còn hung đữ với ta!
Tô Vũ oán thầm, thôi được rồi, nể tình vị này có khả năng bị Đại Chu vương lừa gạt tình cảm, hắn sẽ không thèm so đo, không động thì không động vậy.
Tô Vũ liếc qua mấy vị Đại Chu vương trên vùng trời, cảm giác khí tức không hề sai lạ, thoạt trông đều là chân thân, các vị vô địch thường sẽ không chủ động kích phát khí tức mạnh mẽ, cho nên giống như lúc này cũng là bình thường.
Hắn nhìn nhiều mấy lần, rất nhanh lại không nhìn nữa, bây giờ hắn còn phải suy nghĩ xem làm như thế nào để kéo dài thời gian kia kìa.
Đang nghĩ ngợi, Đại Hạ vương đã bước ra một bước, thay thế Đại Chu vương cất cao giọng nói:
"Nhân tộc Hạ Vô Thần đại diện cho vương các phủ tới chúc mừng chủ nhân Thánh Địa Tô Vũ!
Hôm nay, Hạ Vô Thần thay mặt ba mươi tám phủ cung nghênh Thánh Chủ lên ngôi!"
Nhân cảnh có ba mươi tám phủ.
Có điều Chư Thiên phủ và Song Thánh phủ không phải là phủ trường cư.
Theo sát phía sau, Đại Minh vương vung tay lên, trong hư không đột nhiên hiện ra một tòa vương tọa to lớn, vương tọa cao cao tại thượng, chín trăm chín mươi chín bậc thang đổ xuống, đại biểu cho Nhân tộc trường tồn bất diệt.
Sau một khắc, Đại Hạ vương hô lớn: "Thánh Chủ, mời ngài an tọa!"
Tô Vũ sửng sốt nhìn ông, nghiêm túc như vậy sao?
Ta còn tưởng rằng tùy tiện lừa gạt một thoáng là xong việc nữa cơ.
Hắn nhìn thoáng qua vương tọa trong hư không, hơi hơi nhíu mày, thứ này không giống đồ giả mà trông cực kỳ chân thật, sớm đã chế tạo rồi ư?
Thoạt nhìn cũng rất lộng lẫy!
Giờ phút này, mấy vị Đại Hạ vương đều đổ dồn ánh mắt về phía Tô Vũ, tất cả mọi người cũng nhìn chằm chằm hắn, vạn tộc đều thấy bất ngờ, Nhân tộc lại còn làm đến bước này ư?
Mọi người treo cái danh chẳng phải xong việc sao?
Đại Hạ vương nhìn Tô Vũ, một lần nữa mỡ miệng:
"Mời Thánh Chủ thượng tọa!"
Tô Vũ cười khẽ, hôm nay nom Đại Hạ vương nghiêm túc hết sức, được rồi, lên thì lên, ngồi cao một chút cũng tốt.
Hắn vừa cất bước, bỗng nhiên, trong tay Hạ Hầu gia đứng bên cạnh bỗng xuất hiện một kiện hoa bào màu vàng kim, nháy mắt đã bao trùm trên người Tô Vũ, che khuất trường bào màu trắng của hắn. Trường bào ánh kim bắn ra sắc vàng nhàn nhạt khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.
Tô Vũ lại càng thêm kinh ngạc, chuẩn bị từ khi nào vậy?
Thử cảm ứng một thoáng, Tô Vũ thật sự bất ngờ, thứ này rất quý giá, là trường bào cấp bậc Thiên binh, bọn họ kiếm từ đâu ra thế?
Hắn mang theo lòng nghi hoặc, vừa định bay lên bảo tọa thì bên tai đã truyền đến giọng của Chu Thiên Đạo: "Đi bộ lên!"
Tô Vũ bó tay rồi, nghi thức lên ngôi có về hơi bị nghiêm túc à nha.
Hắn thật sự không nghĩ tới.
Vốn hắn chỉ định lừa gạt một thoáng, kéo dài thêm ít thời gian cho đám người Đại Tần vương mà thôi.
Cũng đúng nhỉ... leo 999 bậc thang kiểu gì cũng lầu hơn, chính xác là có khả năng kéo dài thời gian.
Tô Vũ không nói gì, giậm chân đi lên bậc thang thứ nhất. Hắn vừa bước lên một bậc, trong hư không của Nam Nguyên, thậm chí là toàn bộ Đại Hạ phủ đều nghe được âm thanh vang dội hùng hậu của Đại Hạ vương.
"An Bình lịch năm 352,38 phủ Nhân tộc lập nên Thánh Địa Vũ Hoàng phủ!"
Thanh âm của ông sang sảng, truyền vang ra bốn phía, chấn động đất trời.
"Thánh Địa mổ ra, Thánh Hoàng xuất thế!"
Thanh âm Đại Hạ vương càng thêm rúng động!
Một câu Thánh Hoàng xuất thế khiến toàn bộ hư không đều rung động, dư âm vờn quanh, từng vòng từng vòng truyền lan ra ngoài, rung chuyển thiên địa.
Thanh âm truyền ra khỏi Nam Nguyên, truyền ra khỏi Đại Hạ phủ, tiến nhập Đại Minh phủ, Đại Thương phủ, Đại Kim phủ...
"Từ thượng cổ đến nay, Nhân tộc trải qua muôn vàn trắc trở, chín lần triều tịch chỉ biến, chiến chư thiên, đấu vạn tộc. Triều tịch thứ mười, Nhân cảnh suy thoái, vạn tộc ngấp nghé, mối nguy diệt tộc gần ngay trước mắt!"
"Chúng ta vì sinh mà chiến, lập lại Thánh Địa, tôn lên chủ nhân chung của Nhân tộc, dẫn dắt Nhân tộc tái chiến chư thiên!"
Giọng của Đại Hạ vương cảng ngày cảng hùng vĩ khiến Tô Vũ nghe mà rất muốn phì cười, làm y hệt như thật vậy.
Ta muốn suất lĩnh Nhân tộc chinh chiến chư thiên thì các ngươi cũng phải chịu nghe ta mới được!
"Đại nạn ập đến, Thánh Nhân lộ diện! Đại Hạ phủ, Nam Nguyên thành, Tô gia có Thánh, nắm giữ linh hồn thiên địa, giáng lâm nhân gian, lấy tên là Vũ...
Khuôn mặt nhỏ của Tô Vũ cũng phải đỏ lên, da mặt ta rất mỏng nha.
Khen ngợi thái quá!
Ta trở thành thánh nhân luôn rồi à?
Trong lòng hắn suy nghĩ miên man, rất muốn bật cười, Đại Hạ vương quá nghiêm túc, vị này đang trì hoãn thời gian đúng không?
Làm rất tốt!
Lần đầu tiên hắn mới thấy rõ Đại Hạ vương cũng rất biết ăn nói, nói còn hay hơn ta nghĩ nhiều. Lần trước khi cùng mình trở về, thế mà ông lại chẳng chịu nói câu nào.