Khi ở bên chỗ Tô Vũ khách khứa và bạn bè đã ngồi đây.
Đại Hạ phủ.
Phủ thành.
Vài vị vô địch cũng khôi phục không ít, Đại Chu vương yên lặng chờ đợi, chờ tất cả mọi người hồi phục hoàn toàn.
Không bao lâu sau, Đại Minh vương nhanh chóng mở mắt, vui vẻ đứng lên bảo: "Lên đường đi, tới Nam Nguyên nhìn lễ đăng quang của Tô Vũ một chút"
"Không vội!"
Đại Chu vương mỉm cười, rất nhanh bèn phất tay bày ra một đạo cấm chế, nụ cười tủm tỉm thường trực của y tan biến, nghiêm mặt nói: "Lão Chu, chút nữa ngươi dẫn đội tới Nam Nguyên chúc mừng Tô Long và Tô Vũ đi"
"Ta ư?"
Đại Minh vương nhíu mày, ngươi thì sao?
Đại Chu vương không nói gì, vung tay lên, trước mặt hiển hiện vài thân ảnh.
Chính là Đại Chu vương, Hạ Long Võ, Cấm Thiên vương, Diệt Tằm vương, suy nghĩ một chút y lại phất tay một lần nữa, xuất hiện thêm Đại Hán Vương.
Tổng cộng năm vị!
Đại Chu vương mở miệng nói: "Ngươi và lão Hạ mang theo bọn họ tới dự tiệc đi!"
Thấy Đại Minh vương nhíu mày, Đại Chu vương liền giải thích: "Ta và lão Tân có việc phải làm, ngươi và lão Hạ hãy tới Nam Nguyên tọa trấn!"
"Ta không được đi à?"
Đại Minh vương không vui: "Dù ta không đi thì lão Hạ vẫn nên đi chứ, thực lực của hắn không tồi mà.
"Không cần!"
Đại Chu vương lầm bẩm: "Các ngươi nên ở lại, Nhân cảnh... chưa chắc đã an toàn!"
Giờ phút này, một đám vô địch hội tụ tại đây, Đại Hạ vương không có mặt, ông đang chờ ở bên ngoài.
Dù Đại Minh vương không biết sắp xảy ra chuyện gì, nhưng ông vẫn lo lắng hỏi thăm: "Vậy chỉ có ngươi và lão Tần dẫn đội thì có sao không?"
"Vấn đề không lớn!"
"Không lớn?" Đại Minh vương trầm giọng: "Một khi xảy ra chuyện...
"Vậy thì để Tô Vũ ở lại Nhân cảnh!"
Ánh mắt Đại Chu vương trở nên dị dạng: "Vừa vặn, bây giờ hắn còn đang ở đây, nếu chúng ta xảy ra chuyện thì ngươi phải ép hắn lưu lại. Ta tin ngươi sẽ có biện pháp! Một ngày chúng ta chưa trở lại thì tốt nhất ngày ấy hắn phải tọa trấn Nhân tộc này.
Đại Minh vương hít sâu một hơi, nửa ngày sau mới mở miệng hồi: "Được rồi! Lão Hạ biết việc này chưa?"
"Không biết, chỉ có ta và lão Tần thương lượng với nhau thôi, không biết là tốt nhất!"
Dứt lời, Đại Chu vương nhìn về phía mấy vị vô địch vẫn không lên tiếng còn lại, mỉm cười hồi:
"Các vị có nghỉ kị gì không?"
Đại Hán vương hỏi thẳng: "Là giết người hay đoạt bảo?"
Không có việc gì hơn hai chuyện này!
"Diệt giới!"
Ánh mắt Đại Hán vương khẽ động, gật đầu đáp:
"Hiểu rồi!"
Diệt giới!
Ông không hỏi nhiều, chỉ cần biết mục đích là được.
Diệt giới!
Chỉ hai từ đó đã đủ để khái quát ý tứ, tiến vào để giết người, không phải Nhân tộc thì đều giết!
Không cần quản địch nhân là người nào, không cần quản đối phương mạnh cỡ nào, gặp được liền giết Mà bảo vật chỉ là vấn đề thứ hai, lấy giết người làm chủ.
Cách đó không xa, Hạ Long Võ trầm giọng hỏi:
"Tữ đấu hay là vẫn lưu đường lui?"
"Tử đấu!
Tử đấu, ý trên mặt chữ, không chết không thôi.
Lưu lại đường lui thì chỉ cần đánh gục là đủ, vô địch trốn chạy thì có thể bỏ qua, chỉ cần diệt sát những tên không thể chạy trốn là được.
Mà tử đấu... đó chính là chiến đến cùng, không buông tha bất kì một ai, chém tận giết tuyệt!
Hạ Long Võ cấp tốc tính toán, Đại Chu vương và Đại Tần vương cùng nhau dẫn đội!
Thực ra Đại Tân vương và Đại Chu vương đã rất nhiều năm không tham chiến, càng đừng đề cập đến chuyện dẫn đội tham chiến, lần trước cũng là do bên chỗ Tô Vũ xảy ra chuyện nên Đại Tân vương mới xuất hiện, mới có thể xuất chiến một lần.
Hai vị này cùng nhau hành động, còn bí mật như thế, đến giờ phút này mới nói thì rõ ràng mục tiêu sẽ không nhỏ.
Y ngẫm nghĩ, rất nhanh, lòng y đã có suy đoán.
Không phải Long giới thì sẽ là Thiên Uyên giới vực.
Hoặc là... Minh tộc.
Xác suất chọn một trong ba tộc này rất lớn!
Về phần là ai thì không trọng yếu, dù sao nơi nào cũng cực kỳ khó dây dưa!
Bởi vì những nơi đó đều có Hợp Đạo!
Đại Chu vương siết chặt nắm tay, dặn dò: "Lão Chu, ngươi đi đi, mấy thân giả ta tạo ra chỉ có khí tức, không có thực lực, một khi chiến đấu thì sẽ bại lộ ngay! Ẩn giấu được bao lâu thì hay bấy lâu, mặt khác, Tô Vũ đã biết việc này, đến Nam Nguyên thì mọi sự đều nghe theo Tô Vũ an bài!"
"Hắn biết ư?"
"Đúng vậy!"
Đại Minh vương hơi dỗi: "Thật là giỏi, ngay cả ta cũng không biết, thế mà các ngươi lại nói cho hắn.
"Hắn rất biết gây sự, không nói cho hắn nghe lõ như hắn nhìn ra rồi quấy rối thì biết làm sao?"
Có lý!
Đại Minh vương bật cười, ông mang theo mấy vị Vĩnh Hằng giả ra ngoài, vừa đi vừa nói: "Đợi khi lão Hạ biết chắc chắn sẽ tức điên lên!"
"Kệ hắn!"
Đại Chu vương không thèm để ý, chờ Đại Minh vương dẫn người rời đi thì mới nhìn về phía mọi người còn lại trong phòng, y hỏi: "Biết vì sao ta mang các ngươi đi mà những người còn lại thì không mang không?"
Diệt Tằm vương tự tin: "Do chúng ta mạnh nhất?"
"Vô nghĩa!" Đại Chu vương cười mắng một tiếng:
"Cấm Thiên, nhiệm vụ của ngươi chỉ có một, hãy bố trí đại trận giam cầm tại cửa thông đạo, bất kỳ người nào cũng không được xuất nhập!"
Cấm Thiên vương gật đầu.
"Diệt Tằm, nhiệm vụ của ngươi là cắt đứt toàn bộ lối đi thời gian của giới vực, không cho phép bất luận người nào xuyên qua lối đi thời gian để ra vào bản giới!"
Diệt Tằm vương cũng gật đầu.
"Lão Lưu, nhiệm vụ của ngươi là cố gắng phong tỏa toàn bộ quy tắc giới vực, tránh lộ ra ngoài, kéo dài thời gian dị tượng, đừng để cho dị tượng kịp thời hiện ra!"
Đại Hán vương hít sâu: "Việc này... Độ khó rất lớn, ta sẽ bị quy tắc giết chết đó!"
Đại Chu vương lạnh lùng nói: "Làm không được thì ta sẽ thay người!"
Đại Hán vương cười khổ: "Rồi rồi, để ta thử một chút!"
"Không phải thử một chút, mà là nhất định phải thành công, ngươi làm được không?"
Đại Hán vương kiên định gật đầu: "Ta làm được.
Bên chỗ Cấm Thiên phong tỏa lối đi xong nhớ đến giúp ta! Không có hắn hỗ trợ, chỉ sợ ta khó mà phong tỏa toàn bộ giới vực, không cho dị tượng hiện ra!"
"Được!"
Đại Chu vương hài lòng, cuối cùng y nhìn về phía Hạ Long Võ, đoạn nói: "Nhiệm vụ của ngươi đơn giản lắm, giết người! Ngươi cần phải mài đao đi thôi, hi vọng sau lần này, thực lực của ngươi có thể tiến thêm một bước, sớm bước vào Vĩnh Hằng cao đoạn!"
Hạ Long Võ gật gật đầu.
Đại Chu vương không nói gì thêm, trong nháy mắt y khẽ phất tay, mang theo mấy người tan biến ngay tại chỗ.
Ngoài cửa.
Ánh mắt Đại Hạ vương lóe lên một cái, khẽ nhíu mày, nhìn mấy vị vô địch bên cạnh Đại Minh vương, trong ánh nhìn lóe ra dị dạng.
Khí tức không có vấn để!
Thế nhưng... Ông là đỉnh cấp cường giả, xem qua liên cảm thấy có điểm không thích hợp.
Đại Minh vương đắc ý truyền âm: "Nhìn cái gì, đi Nam Nguyên thôi! Chúng ta cần giúp đỡ đánh vểm trợ, tên kia dẫn người đi rồi"
Đại Hạ vương nghe vậy liền hiểu rõ, thầm mắng một tiếng, truyền âm chửi bới: "Đệt, không ngờ ngay cả ta mà cũng muốn giấu."
"Sợ ngươi làm hỏng chuyện ấy mà"
"Ngươi đã sớm biết rồi à?"
"Đương nhiên!" Đại Minh vương cười đáp: "Bọn họ giấu ai thì cũng sẽ không giấu ta!"
Đại Hạ vương càng thêm khó chịu!
Đậu má, các ngươi đều biết, chỉ mỗi ta không hay biết gì, ghét bỏ ta đúng không?
Chờ đó!
Đại Minh vương nhìn Đại Hạ vương, ông cười híp mắt, tức lắm đúng không?
Ta còn lâu mới nói ta cũng chẳng biết gì hết.
Ta cứ nhận là biết rõ từ trước!
Có người tức hơn ta là được!
Đại Hạ vương cũng không nhiều lời, lạnh lùng bảo: "Đi, tới Nam Nguyên giúp Tô Vũ lên ngôi!"
Một đám người cấp tốc đằng không, bay về hướng Nam Nguyên.
Giờ phút này, tầm mắt của tất cả mọi người đều tập trung tại Nam Nguyên.
Hôm nay Nhân cảnh xảy ra động tĩnh lớn, Nam Nguyên hội tụ cường giả bốn phương, hội tụ sứ giả vạn tộc.
Hôm nay, Tô Vũ muốn lên ngôi Thánh Chủ Nhân cảnh, tin tức này vẫn đáng giá để bốn phương quan tâm.