Đại Nguyên vương không vui, truyền âm đáp: "Ta là chủ nhân khai phủ! Tô Vũ, ngươi đừng quên Đại Nguyên phủ có ngàn tỉ bách tính đều là do ta che chở! Ta không thích ngươi, tính cách của ngươi không thích hợp làm Nhân chủ... Nhưng nếu mọi người đều quyết định thì ta sẽ không phản bác họ! Việt huynh chết trận... Ngươi có dặn dò gì thì cứ việc nói là được! Đó là huynh đệ của ta, hắn chết, ta cũng sẽ không từ bỏ!"
Tô Vũ nhìn chằm chằm vào gã một lúc lâu rồi mới truyền âm nói: "Hiện tại có thể sẽ có chút phiền toái! Nội bộ Nhân cảnh có vấn đề! Có một số di tích chưa bị phát hiện, trong đó khả năng tồn tại một chút vô địch! Ta mới chỉ phát hiện ra một chỗ, ta không xác định có nơi thứ hai, thứ ba như thế hay không... Một khi xuất hiện gợn sóng, ngài phải lập tức dẫn người đi giải quyết mối nguy đó! Ta không biết thực lực, không biết số lượng của đối phương... Nếu xuất hiện số lượng ít thì không quan hệ, một khi nhiều, ngài nhất định phải quấn lấy chúng! Phía đông giao cho ngài!"
Ánh mắt Đại Nguyên vương lạnh lùng nhìn hắn một cái, một lát sau gã truyền âm nói: "Ta biết rồi!"
Tô Vũ không nói thêm gì.
Hắn nhìn về phía Tiểu Chu vương, suy nghĩ một chút bèn truyền âm phân phó: "Chu Thiên Nguyên, ngài dẫn theo Thiên Đúc vương giữ vững phía nam! Phía nam có bất cứ dao động gì thì lập tức cùng với Thiên Đúc vương đi giải quyết phiền toái!"
Hắn không nhiều lời với vị này.
Tiểu Chu vương nhìn hắn một cái, gật đầu khẽ đến mức chẳng thể nhìn thấy.
"Lưu Vô Thần!"
Tô Vũ truyền âm dặn dò: "Đừng hỏi cũng đừng nói nhảm, ngài là người thông minh, ngài mang theo Tần Trấn, Chu Phá Thiên cố thủ phía tây, nếu phía tây xuất hiện cường địch, các ngài đi dây dưa, không cầu giết địch, chỉ cần giữ chân đối phương!"
Ánh mắt Lưu Vô Thần khẽ động, truyền âm đáp:
"Vâng, ta hiểu rõ!"
Đại Nguyên vương, Chu Thiên Nguyên, Thiên Đúc vương, Tần Trấn, Lưu Vô Thần, Chu Phá Thiên, sáu người đã được Tô Vũ an bài giữ vững ba phía đông, nam và tây.
Mà vô địch ở đây chỉ còn lại hai vị.
Ngưu Bách Đạo và Vân Trần.
Họ đều vừa chứng đạo không lâu, thế nhưng thực lực không tính là yếu, Tô Vũ nhanh chóng nhìn về hướng Ngưu Bách Đạo, truyền âm bảo: "Ngưu phủ trưởng, ngài và Vân tiền bối, ngoài ra bổ sung thêm Chu phủ chủ, Hạ Hầu gia giữ vững phía bắc, phàm là phía bắc có dị động gì... mục tiêu duy nhất chính là dây dưa cường địch, không cầu giết địch!"
Ngưu Bách Đạo gật đầu thật nhẹ.
Nhân cảnh bây giờ chỉ có 8 vị vô địch bọn họ.
Tô Vũ không biết rốt cuộc vạn tộc có bao nhiêu sự chuẩn bị ở sau, lần này có thể đều xuất hiện hay không, thế nhưng hắn phải phòng ngừa vạn nhất.
Bao gồm cả vài vị chuẩn vô địch như Chu Thiên Đạo và Hạ Hầu gia đều không yếu, hắn cũng điều động hết.
Mà hắn sẽ ở giữa điều hành, mặt khác, hắn sẽ phụ trách diệt trừ cường địch!
Chỉ hy vọng là số lượng không quá nhiều.
Cũng hi vọng lần này vạn tộc không vận dụng những người kia, Tô Vũ thầm nghĩ có thể để về sau có thời gian chậm rãi đi thăm dò, đi tìm, mặc dù rất khó nhưng tuyệt đối dễ dàng hơn bây giờ nhiều.
Mà ở hiện trường, bầu không khí cũng ngưng trọng hẳn lên.
Những vị vô địch đó đều không nói lời nào.
Đám "Đại Chu vương" lại giống như kẻ ngớ ngẩn, một mực mỉm cười khiến cho mọi người không quá tự tại.
Mà Tô Vũ cũng phối hợp chậm rãi uống rượu, không biết là đang chờ cái gì.
"Giết"
Đại Tân vương quát khàn cả giọng!
Sau lưng, một tiếng nổ vang rền kịch liệt, lão giả bị Đại Việt vương làm trọng thương dưới sự vây giết của nhiều vị vô địch nổ bể tan tành!
Ẩm ầm!
Toàn bộ Thiên Uyên giới đều chấn động kịch liệt!
Phốc!
Diệt Tằm vương phun ra một ngụm máu, mà Đại Hán vương lơ lửng trên không cũng quát chói tai, khí tức của ông bùng nổ, thần văn sụp đổ, ngăn cản dị tượng mãnh liệt kia không để nó truyền vang ra ngoài!
Đây là Vĩnh Hằng cửu đoạn!
Cường giả như vậy ngã xuống, chư thiên đều sẽ có dị tượng xuất hiện.
Huyết Hỏa là như thế, Trí vương cũng là như thết Vị lão giả Thiên Uyên tộc này vừa chết, họ phải cố hết sức phong tỏa!
Thiên Uyên Bán Hoàng dùng một cây thước đánh cho Đại Tân vương hộc máu, phẫn nộ quát: "Kẻ nào không phải Vĩnh Hằng cảnh mau giết ra ngoài! Giết ra khỏi bản giới, mau đi cầu viện! Giết ra ngoài, nhanh lên!"
Giờ khắc này, mấy trăm đạo khí tức Nhật Nguyệt đánh về hướng cửa vào giới vực!
Bên kia do Cấm Thiên vương tọa trấn.
Giờ phút này, Cấm Thiên vương còn đang bố trí đại trận phong cấm, chờ những Nhật Nguyệt đó đánh tới, Cấm Thiên vương bèn bùng nổ đại trận, ầm âm vang dội, từng tôn Nhật Nguyệt đều bị giết Mà tiếng quát của Đại Chu vương vang vọng đất trời: "Không cho phép bất luận một ai ra ngoài, Cấm Thiên, sinh tử của Nhân tộc nắm giữ trong tay ngươi, ít nhất phải phong tỏa nửa giờ cho ta!"
Cấm Thiên vương hét lên đáp lại: "Vâng!"
Dứt lời, gã đánh tới đám Nhật Nguyệt không muốn mạng kia, đâu chỉ Nhật Nguyệt, từng bây Sơn Hải, Lăng Vân đều đánh về phía gã, không ngừng có người đang tự bạo!
Họ phải giết ra ngoài!
Cầu viện vạn giới!
Bằng không, hôm nay Thiên Uyên giới sẽ bị Nhân tộc tắm máu!
Thiên Uyên Bán Hoàng quát: "Mở giới bích cho taU Tiếng quát to vừa dứt, ở phần cuối thiên địa xa xa, một vị vô địch một mực ngủ đông bỗng nhiên phun một ngụm mu tươi ra, nhuộm đỏ toàn bộ giới bích!
Giờ phút này, giới bích kia trở nên mờ hơn.
Đối diện đều là Tử Linh, vô số Tử Linh!
Giờ phút này những Tử Linh đó giống như ngửi được mùi vị, giống như cảm nhận được cái gì, có phần không kịp chờ đợi thêm được nữa. Bỗng nhiên, một tôn Nhật Nguyệt Tử Linh đi tới hướng giới bích, nơi này vốn là không thể thông qua.
Nhưng mà, giờ khắc này Tử Linh có thể qua được!
Trong nháy mắt xuyên qua, Tử Linh kia cũng ngây ngẩn cả người.
Nó chỉ có linh trí đơn giản, mới là Nhật Nguyệt cảnh, thế nhưng nó đi ra được, ra được lại phẳng phất như cảm nhận được khí tức sinh linh, bỗng nhiên nó trở nên điên cuồng!
Tử khí trong nháy mắt liền lan tràn!
Mà cường giả vô địch ngôi chờ bên kia khẽ biến ảo ánh mắt, gã cắn răng lầm bẩm, dần dần, càng ngày càng nhiều Tử Linh tiến vào được!
"Giết chóc đi!"
Những Tử Linh đó tự động tránh đi vị vô địch này, dồn dập đánh tới nơi xa, tử khí bao trùm thiên địa!
Lúc này, Thiên Uyên Bán Hoàng chợt mỉm cười.
"Muốn đồng quy vu tận sao?"
Ông ta nhìn về phía Đại Tần vương rồi lại nhìn qua Đại Chu vương: "Muốn cùng chết sao? Tử Linh đến rồi! Hai vị, một khi Tử Linh giết chóc trắng trợn, cả ngươi và ta đều là kẻ phá hư quy tắc, sẽ bị quy tắc trừng phạt! Làm cho Thiên Uyên giới phủ kín Tử Linh... Quy tắc trừng phạt ập đến, lại có cường giả vạn tộc bao vây ở bên ngoài, các ngươi muốn cùng chết với chúng ta?"
Thiên Uyên Bán Hoàng điên cuồng nói: "Muốn cùng chết cũng không có tư cách. Hiện tại vẫn còn kịp, còn có thể ngăn cản, có thể phong tỏa lối đi! Lại đến thêm vài vị Tử Linh quân chủ, dù cho bị giết thì cũng sẽ dẫn tới càng nhiều Tử Linh quân chủ hơn! Chư vị, thật sự muốn đồng quy vu tận?"
Cùng chết đi!
Ông ta cũng là người quyết đoán, mắt thấy rất khó đánh lui Nhân tộc, lão giả từ triều tịch thứ nhất đã bị giết, ông ta biết muốn kéo dài thêm chờ đợi vạn tộc cứu viện đại khái là chuyện không thể nảo.
Chỉ có thể tự cứu!
Một khi Tử Linh xâm nhập tới, giết chóc trắng trợn, trong thời gian ngắn sẽ không có việc gì, nhưng thời gian dài thêm một chút, quy tắc trừng phạt sẽ ập đến!
Mổ lối đi Tử Linh sẽ bị trừng phạt, những Nhân tộc này cũng phải gánh chịu!
Toàn bộ Thiên Uyên giới đều sẽ bị trừng phạt!