Đại Tân vương lạnh lùng gầm lên: "Giết! Giết sạch bọn chúng!"
"Đồ điên!"
Thiên Uyên Bán Hoàng gầm thét một tiếng, đồ điên, những tên điên này thật sự không sợ chết ư?
Đều sẽ chết hết!
Các ngươi tưởng là các ngươi có khả năng ngăn cản quy tắc trừng phạt chắc?
Không thể nào!
Ông ta cũng trở nên điên cuồng, vô địch Thiên Uyên chết càng ngày càng nhiều, một khi bị Nhân tộc giết sạch thì ông ta sẽ bị vây giết!
"Các ngươi đã muốn chết, ta sẽ thành toản cho các ngươi!"
Một tiếng gầm thét, một lối đi thời gian vờn quanh thiên địa.
Vài vị cường giả phong tỏa giới vực lại lần nữa thổ huyết.
Mà Thiên Uyên Bán Hoàng giờ phút này đã là tử khí đại thịnh, trong tay đột nhiên hiển hiện một mảnh vỡ, sau một khắc, ông ta khẽ lầm bẩm, một cái bóng mờ hiện ra liền bị ông ta bóp vỡ.
Cách đó không xa, Hạ Long Võ phun ra một ngụm máu tươi!
Y nghiêng đầu nhìn về phía bên kia, cắn răng: "Ta nói mà, có người đang nhìn trộm ta... thì ra là ngươi....
Thiên Uyên Bán Hoàng không để ý tới y, bởi vì phiền toái của Hạ Long Võ đến rồi!
Trong nháy mắt, một tôn vô địch Thiên Uyên đánh tới phía y, khí tức cường hãn vô cùng, gã thoát khỏi dây dưa của cường giả Nhân tộc, thẳng về hướng Hạ Long Võ vừa mới chiến đấu kết thúc.
Bịch, Hạ Long Võ bay ngược ra, máu vẩy hư không!
Mà Thiên Uyên Bán Hoàng cũng cấp tốc rút lui, không ngừng lầm bẩm, trên mảnh vụn hiện ra từng tôn hư ảnh.
Phàm là kẻ từng lên Liệp Thiên bảng, từng bị thu thập khí tức đều khó mà trốn khỏi truy tung của ông ta!
Chút hư ảnh này hiển hiện sẽ bị ông ta dùng thước đánh võ hoặc là bóp nát, chung quy đều sẽ khiến bọn họ thụ thương.
Vô địch khai phủ lúc trước bị thu thập khí tức không nhiều, dù sao Liệp Thiên bảng đã tổn hại, chỉ có thể bị động thu thập khí tức, nhưng vô địch sau khai phủ thì đa phần đều từng lên bảng!
Giờ phút này, vài vị vô địch sau khai phủ đều phun máu tươi!
Kể cả Diệt Tằm vương trên không cũng không ngừng ói máu, hư không hiện ra vết nứt, thời gian trường hà xô xuyên vắt ngang. Trên đầu Đại Hán vương đang áp chế dị tượng giờ phút này lại có quy tắc huyết vân hội tụ, giống như muốn trừng phạt chuyện ông đang áp chế quy tắc chỉ lực.
Lập tức, ông bị thời không trường hà của Thiên Uyên Bán Hoàng bên dưới đánh trúng, phốc một tiếng, cũng phun máu tươi!
Ö lối đi bên kia, Cấm Thiên vương đang giết đám Nhật Nguyệt cũng bị bóp nát hư ảnh, toàn thân run rẩy, sau đó bị một tôn chuẩn vô địch đam một kích trúng ngực, ngực bị xuyên thủng!
Đúng lúc ấy, Đại Chu vương vô thanh vô tức hiển hiện ngay sau lưng Thiên Uyên Bán Hoàng, tầng tâng ý chí lực từ ông bắt đầu công kích, chốc lát đã đánh vào biển ý chí của đối phương!
Ấm âm!
Thiên Uyên Bán Hoàng phun máu, trong nháy mắt đã xé rách hư không xuất hiện tại một chỗ khác, ánh mắt ông ta dị dạng nhìn về phía Đại Chu vương, miệng đây máu tươi nói: "Thật mạnh, truyền tống tới mà còn ý chí lực mãnh liệt như vậy... Chu Thiên Tề... Ngươi muốn bước vào Hợp Đạo trong hôm nay sao?"
Đại Chu vương lạnh lùng đáp: "Không nhọc ngươi hao tâm tổn trí, giết ngươi ta liên bước vào Hợp Đạo, không có vấn đề gì hết!"
"Ha!"
Thiên Uyên Bán Hoàng cười lạnh: "Ta khinh thường ngươi, thế nhưng nếu muốn giết ta..- Ẩm!
Đại Tần vương đâm tới một thương, trên trường thương nháy mắt bộc phát ra hào quang sáng chói!
Một thương giết ra, Thiên Uyên Bán Hoàng đều cảm nhận được mối nguy kịch liệt!
Giờ phút này, Đại Tần vương trực tiếp thiêu đốt tinh huyết, thừa dịp Thiên Uyên Bán Hoàng nói chuyện, tinh huyết bùng cháy làm thực lực bùng nổ, phập một tiếng, trường thương xuyên thủng quy tắc phòng hộ, một thương đâm vào đầu của ông ta!
Âm!
Đầu Thiên Uyên Bán Hoàng nổ tung, nhưng mà lại khôi phục tức thì, ông ta rút lui thật xa, nhìn về phía Đại Tần vương, ánh mắt lạnh lùng cực điểm: "Ngươi muốn đồng quy vu tận với ta?"
Đại Tần vương không để ý tới câu hỏi này, tỉnh huyết của ông tiếp tục bùng cháy, lại lần nữa đánh tới!
Nơi xa, tiếng nổ vang rền lại nổi lên!
Một tôn vô địch Thiên Uyên bị giết tam thân, thiên địa nứt ra, ngã xuống tại chỗ.
Nhưng mà, lúc sắp chết cũng kịp bắn ra một ngụm máu đen ăn mòn thân thể Đại Lương vương đối diện, trong chớp mắt Đại Lương vương hóa thành tro bụi. Đây cũng là một tôn vô địch rất mạnh mẽ, sắp chết mà còn có lực phản kích cường hãn!
Đại Lương vương sống lại, vẻ mặt có phần ảm đạm.
Tam thân đã ngã xuống một thân!
Hôm nay, chết một thân ở đây thì cũng tương đương với sắp chết.
Đều là cường giả đỉnh cấp, đều là liều mạng chém giết, thiếu một thân thì chiến lực sẽ bị hao tổn nghiêm trọng.
Nơi xa, Đại Đường vương quát lớn: "Đừng tìm chết, đi tới cửa vào giết những Nhật Nguyệt kia..."
Nhân tộc đã chiếm cứ ưu thết Ngoại trừ Đại Chu vương bọn họ thì Nhân tộc đã đánh giết năm tôn vô địch Thiên Uyên!
Mà Nhân tộc đã chết hai vị.
Sau khi năm vị vô địch Thiên Uyên cường đại bị giết, ưu thế Nhân tộc cũng càng lúc càng lớn, rất nhanh liền có khả năng diệt trừ toàn bộ những người còn lại!
Y vừa nói xong, bỗng nhiên, ba tôn vô địch Thiên Uyên liếc nhau, đó đều là cường giả cổ lão.
Sau một khắc, ba người đốt cháy tam thân, hắc ám vô biên bao phủ thiên địa!
"Nguyền rủa Nhân tộc vĩnh thế không được siêu sinh!"
Ba tôn vô địch cực kỳ cường hãn bỗng chốc hóa thành tro tàn, tiếng nổ vang ầm ầm truyền ra, trong hư không, Đại Hán vương bị lôi đình đánh trúng, phong tỏa của ông bị đánh phá, toàn thân ông tắm máu.
Đại Đường vương còn tưởng rằng đối phương muốn giết Đại Lương vương nên định đi cứu viện, lúc này mới phát hiện Đại Hán vương sắp không chịu nổi, dưới sự oanh kích của lôi đình, một cỗ tử khí nhanh chóng phóng thẳng về phía ông!
Ẩm!
Tiếng nổ lớn truyền ra, Đại Hán vương trực tiếp hóa thành tro tàn, tam thân ngã xuống một thân, thần thứ hai vừa phục sinh, lôi đình lại buông xuống, tam đại vô địch Thiên Uyên tộc hóa thành tử khí đồng loạt xông tới chỗ ông.
Cơ hồ không bao lâu sau, thân thứ hai của Đại Hán vương đã bị giết!
"Lão Lưu...
Trong hư không, Đại Hán vương lộ ra sắc mặt ảm đạm, hơi bất đắc dĩ, vốn ông phải gánh chịu áp lực to lớn, đối kháng quy tắc, đâu còn thừa lực chịu một kích của tam đại vô địch sắp chết!
Ba tôn vô địch kia vô cùng quả quyết.
Chính là vì muốn giết Đại Hán vương!
Bọn họ biết lần này họ chắc chắn sẽ chết, nhưng dù sắp chết thì cũng phải kéo theo một cái đệm lưng!
Rõ ràng, bọn họ đã thành công!
Đại Hán vương là Vĩnh Hằng thất đoạn!
Thậm chí ông còn sắp tấn cấp bát đoạn, là một trong những trụ cột của Nhân tộc.
Giết được Đại Hán vương, vậy thì cũng không lỗ!
Ngay khi Đại Hán vương đã ôm lòng chuẩn bị chờ chết, một vệt ánh sáng xuyên thủng tử khí, Đại Lương vương đầu đội khăn chít hiện ra hư ảnh, cười như không cười cất tiếng: "Ngươi là thất đoạn, ta là lục đoạn! Ngươi và ta đều bị diệt tam thân... Ta vẫn chẳng thể bằng ngươi, từ góc độ nào đến xem, ta chết đi đều đáng giá hơn là để ngươi chết... Lão Lưu, hãy chiếu cố Đại Lương phủ của ta!"
Hư ảnh Đại Lương vương nhìn về phía đông, cười nói: "Ta có hơi tiếc nuối, thế nhưng không lỗ! Ta vốn chỉ là một thư sinh dân gian... Đúng lúc gặp vương triều sụp đổ, theo Đại Tân vương khối nghĩa, lật đổ chính sách tàn bạo! Ta vốn định chấp tể thiên hạ, làm một vị lương tướng người người yêu mến... Không ngờ rằng, chư thiên đại loạn, Nhân tộc sắp bị diệt tới nơi... Ta cũng tính là công thần có công. Nếu Nhân tộc tu sử, hãy nói tốt vài cầu cho ta, mặc dù ta chủ hòa nhưng tuyệt đối không hề có ý phản bội Nhân tộc, ta chủ hòa chẳng qua là vì không muốn thương sinh lại loạn!"
"Tiên Ma dụ hoặc ta, ta đã cự tuyệt, dù không bằng Đại Tần vương thì ta cũng coi như xứng đáng với thiên hạ này, xứng đáng với thương sinh... Còn nhờ các vị nói tốt vài câu cho ta, Đại Lương chưa từng phản bội, chủ hòa cũng không phải đại tội!"
Mang theo nụ cười như hóa lệ, Đại Lương vương bước từng bước vào hư không vô tận.
Ông không hề phản bội!
Chẳng qua là ông không hy vọng chiến tranh liên miên!
Ông đi theo Đại Tần vương khởi nghĩa, đẩy ngã vương đình với chính sách tàn bạo cuối cùng của Nhân tộc, nhưng mà sau này ông không tiếp tục ủng hộ Đại Tân vương, ông gia nhập dưới trướng Đại Chu vương, ông là nhân vật kiên định của phái chủ hòa!
Thiên hạ khổ loạn từ lâu, dù cho biết rõ cầu hoà thì cũng chỉ là chờ đợi tử vong, ông vẫn hi vọng hòa bình này có thể duy trì thêm một chút thời gian, dù chẳng qua chỉ là hư ảo. Nhân sinh biết được bao lâu, ông chỉ hy vọng khi mình còn sống sẽ không phải thấy chiến tranh bùng nổi Mà đây rõ ràng là hy vọng xa vời!
Đại Lương vương... tử trận!