Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2497 - Chương 2496: Đi Tinh Lạc Sơn!

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2496: Đi Tinh Lạc Sơn!
 

Nhìn quanh một vòng, ai nấy đều chỉ còn một thân.

Đừng thấy ở đây còn có không ít vô địch, nếu thật sự chiến đấu thì thực lực còn chưa tới một nửa trước đó.

Lúc này, Tô Vũ cũng không lo nghĩ được nhiều, hôm nay Văn Minh Chí của hắn đã thôn phệ không ít thân thể vô địch, bây giờ nó đang ở trạng thái không ngừng tăng lên. Tô Vũ dừng lại quan sát một hồi, trên Văn Minh Chí đã hiện ra 142 đạo kim văn.

Thôn phệ nhiều vô địch như thế khiến thứ đồ chơi này tấn cấp rất nhanh, đã sắp đi đến cấp độ Thiên binh đỉnh phong rồi.

Mà hư văn cũng dần tăng lên, rất nhanh đã xuất hiện 169 đạo hư văn.

Điều cũng đại biểu chỉ cần Văn Minh Chí thôn phệ đủ nhiều, không sớm thì muộn sẽ có khả năng tấn cấp đến 169 đạo kim văn, đó là sự tồn tại cao đẳng trong số Thần binh.

Văn Minh Chí mạnh mẽ tất nhiên cũng có trợ giúp đối với Tô Vũ.

Thân văn "Văn Minh" của hắn cũng theo đó mà mạnh mẽ, bao gồm cả biển ý chí và ý chí lực đều tấn cấp. 360 thần khiếu trải qua trận chiến này đã triệt để hợp thành cửu khiếu, điều này đại biểu ý chí lực của Tô Vũ đã chính thức đi đến Sơn Hải đỉnh phong, sắp sửa tấn cấp Nhật Nguyệt.

Về phần thân thể, Tô Vũ kỳ thật cũng có cảm giác lột xác.

Mơ hồ hắn còn có xu thế bước vào Sơn Hải.

Một khi bước vào Sơn Hải, Tô Vũ rất có thể cũng sẽ cấp tốc bước vào Sơn Hải cửu trọng, bất quá hắn sẽ áp chế xuống, tạm thời không tấn cấp.

Tấn cấp... Hắn tấn cấp Sơn Hải khả năng là sẽ có thiên địa ban thưởng.

Tốt nhất đợi đến khi hắn bị thiên địa trừng phạt rồi dùng quy tắc ban thưởng trung hòa một thoáng, như vậy mới có thể ứng đối với trừng phạt tốt hơn. Đây cũng là kinh nghiệm mà hắn rút ra qua mấy lần trải nghiệm.

Tỉ như lần này, nếu Tử Linh khuếch tán, thiên địa trừng phạt giáng xuống, hắn sẽ để thân thể bước vào Sơn Hải, hoặc là nghĩ biện pháp để ý chí lực bước vào Nhật Nguyệt. Làm như vậy, khả năng cao là sẽ có thiên địa ban thưởng xuất hiện.

Hoặc là giết thêm vài vị vô địch.

Tại Nhân cảnh giết nhiều vô địch như thế nhưng Tô Vũ không được ban thưởng, hẳn là quy tắc Chư Thiên chiến trường không bao trùm đến Nhân cảnh, thế nhưng giết vô địch vốn là một loại tích lũy.

Lại giết thêm mấy tên, có lẽ rất nhanh thôi hắn sẽ nghênh đón một lần ban thưởng lớn.

Tô Vũ còn đang tính toán chuyện này, bên cạnh, Chu Thiên Nguyên thở dài một tiếng: "Đại Trịnh vương và Đại Nguyên vương đều vẫn lạc rồi!"

Tô Vũ lạnh mặt không nói chuyện.

Đây đã có thể coi là kết cục hết sức tốt đẹp!

Dùng tính mạng hai vị vô địch và tam thân của hơn mười vị cường giả làm đại giá chém giết mấy chục vô địch, kết cục như vậy cũng coi như viên mãn. Về phần hai vị vô địch đã ngã xuống.... Tô Vũ không muốn nói nhiều.

Hắn không muốn những người kia chết, nhưng xưa nay chiến tranh vẫn luôn có kẻ phải hy sinh.

Hôm nay Nhân tộc ngã xuống năm vị vô địch, vạn tộc chết càng nhiều hơn.

Giết địch gấp mười!

Bốn phương tám hướng, cuộc chiến Nhật Nguyệt cũng dần dần ngừng nghỉ.

Nơi này dù sao cũng là Nhân cảnh.

Từ khi chiến đấu của nhóm Tô Vũ kết thúc, qua một hồi, cường giả các phủ đều toàn thân tắm máu, dồn dập trở về.

Ai nấy đều trầm mặc!

Mấy nhà Đại Nguyên phủ, Đại Trịnh phủ đều phải trải qua cảm xúc vô cùng đau thương, nhưng mả so với thành quả chiến đấu thì bậc cha chú của họ chết trận lại đem tới giá trị lớn, đại thắng!

Chờ đến khi cường giả các phủ tụ đến, người cũng đã bớt đi không ít.

Trận chiến này họ đã đánh giết trên trăm Nhật Nguyệt vạn tộc.

Nhật Nguyệt nhân tộc cũng chết trận hơn hai mươi vị, Sơn Hải cũng tổn thương không ít.

Trong đám người, Đại Đường phủ Trình Mặc nhìn quanh một vòng rồi mới mở miệng nói: 'Bẩm Thánh Chủ, trận chiến này các phủ đánh giết 112 tên Nhật Nguyệt vạn tộc, hơn 300 tên Sơn Hải.

Các phủ của Nhân tộc chết trận 26 vị Nhật Nguyệt và 162 vị Sơn Hải, dưới Sơn Hải thì nhiều vô kể!"

Đúng vậy, không thể tính toán!

Đại chiến không có khả năng không liên luy đến người bình thường.

Trú quân ở các nơi đều đồng loạt vây giết kẻ địch, chỉ riêng quân đội thì đã chết trên vạn người, còn có nhiều tổ chức dân gian đoàn thể tự phát của các đại phủ cũng anh dũng giết địch, đánh giết những kẻ xâm phạm, số lượng thương vong cũng vượt qua con số hàng vạn.

Còn có nhiều người bị dư chấn của cuộc chiến liên luy, trận chiến này người dưới Sơn Hải của Nhân tộc đã chết đã vượt qua 5 vạn người.

Rất nhanh lại có từng vị cường giả chạy tới, toàn thân Ngô Tịch đến từ Chư Thiên phủ đều là máu, y giơ một nhẫn trữ vật trong tay lên, lớn tiếng nói:

"Bẩm Thánh Chủ, Chư Thiên phủ đã đi dọn sạch chiến trường, thu thập được 18 kiện vật gánh chịu!"

18 vật gánh chịu cùng với vô số nhẫn trữ vật.

Tô Vũ chiến đấu liên tục, căn bản không có thời gian đi gom đô, giết người xong liền chuyển qua chiến trường khác.

Chư Thiên phủ liền phái người đi thu thập chiến trường, miễn cho bị người khác lấy mất vật gánh chịu.

18 vật gánh chịu!

Trước đó Tô Vũ đã lấy được mấy kiện, hắn đã cho Đại Lương phủ và Đại Việt phủ 4 cái, chính mình thì thu về 2 món.

Lúc này, lập tức đã có 20 kiện vật gánh chịu về tay.

Nhưng mà, dù có vật gánh chịu thì cũng vô dụng.

Thứ đồ chơi này không thể giúp người ta khôi phục tam thân trong thời gian ngắn.

Còn chuyện chứng đạo thì hiện tại cũng chẳng có nhiều chuẩn vô địch.

Những ai lần trước có thể chứng đạo thì hơn phân nửa đều đã chứng đạo.

Nơi này, trong số ba mươi sáu vị Phủ chủ, có một số người lần trước đã chứng đạo, một số vẫn đang là Nhật Nguyệt cửu trọng, chuẩn vô địch cũng chỉ mỗi hai vị, muốn chứng đạo thì cũng không phải lấy được vật gánh chịu liền có thể chứng đạo.

Tô Vũ nhìn quanh một vòng... Trong lòng hắn hết sức bất đắc di.

Thực lực này không có cách nào mang ra ngoài để đánh vô địch!

Hắn không nói gì, vương miện trên đầu bỗng nhiên bay ra, lao thẳng lên trời!

Trên vương miện, khí vận đại thịnh!

Âm ầm!

Vào thời khắc này, trên bầu trời nổi lên một vết nứt nhỏ xíu, đây chính là lối đi truyền tống ngẫu nhiên của vạn tộc. Lúc bấy giờ, cái khe nứt kia bị khí vận bùng nổ từ vương miện bao trùm, bắt đầu tu bổ lấp kín.

Không thể để cho lối đi kia lưu lại, bằng không cường giả vạn tộc còn có thể ngẫu nhiên truyền tống xông vào!

Vậy thì cũng quá nguy hiểm!

Một khi hàng loạt Nhật Nguyệt hay vô địch truyền tống đến, lúc đó Nhân cảnh cơ hồ sẽ không có sức để kháng cự.

Vương miện tu bổ một hồi thì hơi chuyển màu ảm đạm, một lát sau vết nứt kia tan biến, vương miện bay trở về, rơi vào trên đầu Tô Vũ.

Hiện tại vương miện và Văn Minh Chí đều đạt đến cấp độ Thiên binh đỉnh phong, mấy món binh khí của Tô Vũ cũng đều mạnh lên.

Bên cạnh, Chu Thiên Nguyên nhẹ giọng hỏi:

"Thánh Chủ, hiện tại chúng ta nên làm gì?"

Bọn họ cũng muốn đi ra ngoài nghênh địch!

Then chốt ở chỗ, thực lực của họ lại tổn thương quá lớn.

Tô Vũ nhìn về hướng Chư Thiên chiến trường xa xa, rất lâu sau hắn mới mở miệng nói: "Đi Tinh Lạc sơn!"

Mọi người không khỏi bất ngờ!

Lúc này tới đó làm gì, không đi cứu viện sao?

Tô Vũ không nhiều lời giải thích.

Cứu viện?

Làm sao để cứu?

Cứu người nào chứ?

Cứu cường giả Nhân tộc đang bị vây khốn ở Thiên Uyên giới hay là cứu viện cho mấy vị Đại Hạ vương?

Họ làm không được!

Lúc này, thực lực mọi người đều không đủ, bao gồm cả chính Tô Vũ cũng có phần vô lực, hắn cứu không được!

Đi tới đó chỉ để góp vui thì tới làm gì.

Không có tí ý nghĩa nào!

Giờ chỉ có ma ma Cục lông nhỏ là còn có sức lực để đánh một trận, thế nhưng nàng đã thụ thương, nhiều ít gì cũng phải để cho người ta tu dưỡng một thoáng, giờ mà hung hăng bắt người ta đi chiến đấu ngay thì rất không thích hợp.

Lần này ma ma Cục lông nhỏ đã lập công lớn.

Đa số đám vô địch đều là do ma ma Cục lông nhồ thủ tiêu.

Nhóm Tô Vũ giết không ít, thế nhưng chủ yếu chỉ là vô địch trung đoạn, những vị cao đoạn đều là ma ma Cục lông nhỏ nghênh chiến.

Nếu Tô Vũ không mang ma ma Cục lông nhỏ trở về Nhân cảnh, hoặc là trước đó để ma ma Cục lông nhỏ tới Chư Thiên chiến trường chống cự Hợp Đạo.... Vậy thì nội bộ Nhân tộc sẽ không có cách nào đánh nổi.

Bình Luận (0)
Comment