Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2500 - Chương 2499: Mạo Hiểm Tiến Vào.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2499: Mạo Hiểm Tiến Vào.
 

Tô Vũ lấy ra một cái nhẫn trữ vật, thu hết toàn bộ bảo vật trên người mình ra ngoài.

Hắn chỉ mang theo Văn Minh Chí, Văn Mộ bia, Thời Gian sách, mảnh vỡ Liệp Thiên bảng và vương miện theo, đồ còn dư lại thì giao toàn bộ cho Bạch Phong. Dưới ánh nhìn đờ đẫn của Bạch Phong, hắn cười nói: "Fa sẽ vào xem, không có việc gì thì ngài đưa lại đồ cho ta, nếu lỡ như ta có chuyện gì... vậy tặng hết cho lão sư!"

"Đừng mà!"

Bạch Phong vội khuyên nhủ: "Nếu ngươi chết thật thì sẽ phiền phức lắm, bên ngoài còn có trấn thủ đang chiến đấu, ngươi chết thì họ không thể ra khỏi thành tái chiến được."

"Ùm?

Tô Vũ trấn an: "Ngài yên tâm, ta có tự tin, ta có truyền thừa mà, bằng không ta cũng không dám!"

"Nhưng.. "

Tô Vũ ngắt lời anh: "Đừng nhưng nhị gì nữa! Chết thì chết thôi, không sớm thì muộn ta cũng phải đi vào, nếu phải chết thì sớm muộn gì cũng chết, trừ phi ta có khả năng địch nổi Văn vương, cho nên lần này dù ta không xong đời thì lần sau cũng sẽ xong đời. Ta mà chết, trấn thủ cổ thành sẽ không có cách nào giúp đỡ Nhân tộc... Chuyện sớm hay muộn mà thôi, lỡ chết thật thì cũng tốt, thừa dịp cổ thành vẫn chưa lún sâu vào, còn có thể kịp thời rút đi!"

Hắn mà chết sớm thì hiện tại cổ thành tham dự chưa quá sâu, còn có thể rời khỏi trận chiến vạn tộc, đó cũng coi là chuyện tốt.

Huống chi, Tô Vũ cảm thấy hắn có Thời Gian sách và Văn Mộ bia, vấn đề hẳn là không lớn!

Hắn muốn xem thử liệu có thể tìm ra thứ gì giúp ích cho việc đề cao thực lực bản thân hay không.

Thực lực không tăng lên thì làm sao có thể ra ngoài trợ chiến?

Hiện tại nếu hắn mở ra lối đi Tử Linh thì sẽ xảy ra chuyện.

Tô Vũ cũng không dám tùy tiện mở ra!

Nếu Đại Chu vương dám chủ động đánh giết Thiên Uyên giới, có lẽ họ vẫn có niềm tin, Tô Vũ cảm thấy Đại Chu vương hẳn là sẽ không làm ra chuyện không chắc chắn, nhiều ít gì cũng phải có mấy phần nắm chắc, hoặc là họ sẽ dứt khoát từ bỏ Nhân cảnh, chuẩn bị cắm rễ tại Thiên Uyên giới, giằng co với cùng vạn tộc.

Với thực lực của mấy vị Đại Chu vương, dù cho Nhân cảnh bị phá hủy, dù thực lực của họ giảm sút thì trú đóng tại Thiên Uyên giới, có lẽ cũng có thể giữ vững.

Tô Vũ hít sâu một hơi, dưới ánh mắt lo lắng của mọi người, hắn bước từng bước đến bên kia, đi mấy bước hắn bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, bất chợt ma ma Cục lông nhỏ và Cục lông nhỏ xuất hiện, họ đã bị Tô Vũ dịch chuyển ra ngoài!

Ma ma Cục lông nhỏ không vui ra mặt, Cục lông nhỏ thì ngạc nhiên nhìn hắn, miệng bi bô hỏi:

"Hương Hương, ngươi làm gì thế?"

"Các ngươi ra ngoài trước đi, ta đi vào một mình thôi. Ta sợ nước trong thác sẽ cọ rửa các ngươi!"

Ma ma Cục lông nhỏ nhìn thoáng qua thác nước, dường như nàng đã lâm vào trong hồi ức, rất lâu sau nàng mới chân chờ nói: "Nơi này... hình như ta từng nghe đương gia đề cập một lần, chỗ ở của Văn vương năm đó đúng không? Bất quá từ rất lâu trước kia, sau khi Tinh Vũ phủ đệ chế tạo thành công thì Văn vương bọn họ đều dọn đi rồi, đây có thể là chỗ ở từ trước thời thượng cổ.

Trước thời thượng cổ?

Tô Vũ rơi vào trầm tư, ma ma Cục lông nhỏ nhanh nhảu giải thích: "Trước khi chư thiên nhất thống chính là thời kỳ trước thượng cổ, khi đó... bây giờ gọi là Thái Cổ thì phải? Thái Cổ Cự Nhân tộc chính là một trong bá chủ thời kỳ ấy, về sau Nhân tộc nhất thống chư thiên, chế tạo nên Tỉnh Vũ phủ đệ, tiếp sau nữa Nhân cảnh liền trở thành Thánh địa, vô số năm tháng qua đi mới có thể đến Nhân cảnh làm lễ triều bái"

Bây giờ các tộc gọi thời kỳ của Nhân Hoàng là thượng cổ, mà trước Nhân Hoàng dĩ nhiên là còn có thời đại khác, bây giờ rất ít ai nói tới, đó chính là Thái Cổi Trước khi Nhân tộc nhất thống chư thiên thì đều sinh hoạt tại Nhân cảnh.

Từ khi chế tạo Tinh Vũ phủ đệ, vì để thu phục vạn tộc, các cường giả như Nhân Hoàng đều dọn đến Tinh Vũ phủ đệ, tọa trấn Tinh Thần hải, củng cố sự thống trị của Nhân tộc, ép cường giả các tộc đều phải di chuyển đến Tinh Vũ phủ đệ.

Về sau, Nhân cảnh liền trở thành Thánh địa, mà Nhân Hoàng cũng rất ít khi trở lại!

Chỗ ở của Văn vương tại Nhân cảnh có rất ít người biết được nó ở đâu.

Chính là bởi vì điểm này!

Bởi vì, sau này Văn vương đã rời khỏi Nhân cảnh, phong tỏa nhà cũ của chính mình, dù là nhân vật thân cận như Bánh Nhân Đậu thì cũng chỉ mơ hồ nghe Văn vương đề cập qua mấy lần.

Bánh Hấp chỉ biết là nhà cũ của Văn vương có một thác nước, Bánh Nhân Đậu đã từng đề cập qua, thế nhưng y cũng nói không nhiều.

"Thái Cổ... "

Giờ Tô Vũ mới biết vì sao Thái Cổ Cự Nhân tộc lại được gọi bằng cái tên ấy!

Hắn còn tưởng rằng đó chỉ là một cái tên tự đặt, không ngờ đó lại là một chủng tộc có từ trước khi Nhân tộc nhất thống chư thiên, về sau vì để không quên đi năm tháng vàng son mới lấy tên là Thái Cổ Cự Nhân tộc, nói như vậy, hẳn là sau thời thượng cổ mới đổi tên.

Thượng cổ, có lẽ chủng tộc của bọn họ được gọi là Cự Nhân tộc.

Chút chuyện cũ đó khiến Tô Vũ cảm thấy hứng thú, thế nhưng bây giờ không phải thời điểm để trò chuyện, Tô Vũ đã xác định nơi đây chính là nhà cũ của Văn vương.

Thời Gian sư và Văn vương rốt cuộc là có quan hệ thế nào?

Có lẽ hôm nay hắn sẽ biết được!

"Cục lông nhỏ, ngươi và Bánh Hấp tiền bối chờ ta ở đây, ta đi vào.

"Ta cũng muốn đi!"

Cục long nhỏ hô hào, nó cũng muốn đi!

Tô Vũ im lặng, ngươi đi theo làm gì?

Coi chừng lại bị giết chết!

"Ngươi không chết thì ta sẽ không sao, ta có khả năng giả làm thần văn của ngươi mà!"

Cục lông nhỏ cũng muốn đi!

Tô Vũ cau mày, mũi Cục lông nhỏ khẽ khịt khịt, nó nói: "Hương Hương, ta đi có khả năng sẽ thu được chỗ tốt:

Chỗ tốt?

Đúng là có thể, thế nhưng nguy hiểm sẽ rất lớn.

Ma ma Cục lông nhỏ suy nghĩ một chút bèn nói:

"Để nó đi theo đi, ta thì không đi được, nó và ngươi có khí tức không sai biệt lắm, ngươi không có việc gì thì nó liền không sao."

Bây giờ Cục lông nhỏ cũng xem như sủng vật của Tô Vũ, Tô Vũ không sao thì nó cũng sẽ an toản.

Bởi vì thu nạp hàng loạt mảnh võ quy tắc từ thần văn của Tô Vũ, khí tức của Cục lông nhỏ đã sắp dung hòa làm một với Tô Vũ luôn rồi.

Tô Vũ nghe vậy thì không phản đối nữa, Cục lông nhỏ lập tức xông vào biển ý chí của hắn, giấu mình ở trong thần văn. Nó có chút hưng phấn nho nhỏ, thơm lắm nha!

Tô Vũ cũng không trì hoãn thêm, hắn bay thẳng đến thác nước!

Những người khác đều ngừng thở, ai nấy đều lo lắng tới cực độ.

Nếu vị này thật sự bị thời gian cọ rửa chết mất thì đại chiến lần này Nhân tộc chính thức đại bại.

Một khi nhóm trấn thủ rời đi, khẳng định Nhân cảnh sẽ không thủ được nữa.

Nhưng tình huống hiện tại, dù là Nhân cảnh hay Thiên Uyên giới thì đều đã bị bao vây, so sánh thực lực thì vẫn có khoảng cách không nhỏ, tiếp tục như thế, Nhân cảnh sẽ tiếp cận với kết cục tan tác.

Tô Vũ không có khả năng một mực kiên trì giúp các vị trấn thủ rời khỏi cổ thành quá lâu, hắn sẽ không thể chịu đựng được.

Khi đó, kết cục vẫn là thất bại.

Lần này vạn tộc chắc chắn sẽ không để cho nhóm trấn thủ có thời gian thở dốc cũng sẽ không cho Tô Vũ thời gian phục hồi, bọn chúng đều biết nếu kéo dài thêm, không ngừng chiến đấu mài chết Tô Vũ thì hết thảy mọi chuyện đều sẽ phải viết lại!

Không có sức mạnh cân bằng, Tô Vũ sẽ vô pháp nghịch chuyển tất cả những thứ đó.

Còn về Tinh Vũ phủ đệ, hiện tại Tô Vũ đại khái là không đi được, không có bất ngờ gì xảy ra thì chắc chắn có cường giả vạn tộc ở bên kia ngồi chờ sẵn.

Cách xa nghìn vạn dặm, Tô Vũ không bảo đảm được lão Chu có thể nghe thấy tiếng hắn gọi.

Tô Vũ muốn tiến vào cũng là vì hắn cảm giác tử khí của mình quá nhiều, sắp không chịu đựng nổi, hắn phải làm hao mòn bớt tử khí mới được.

Tô Vũ thử vươn tay, hắn không dám trực tiếp bước vào thác nước.

Thời Gian sách hơi hơi gợn sóng, tay hắn khẽ hướng về phía thác nước!

Phía sau, một đám người có kẻ bị dọa đến không dám mở mắt, sợ thấy tình cảnh Tô Vũ bị thời gian mang đi.

Bình Luận (0)
Comment