Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2520 - Chương 2519: Hợp Tác Ăn Ý.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2519: Hợp Tác Ăn Ý.
 

"Tử Linh giới.. "

Cuốn sách trôi nổi trên không, Thư Linh cảm khái một tiếng, nói khẽ: "Trà Thụ, ngươi biết Tử Linh giới không?"

"Biết, trong lúc còn chưa hình thành trí tuệ, tiểu chủ tử đã từng kể ta nghe rồi, ta có một chút ấn tượng, tiểu chủ tử đã từng giết Tử Linh, bất quá ngài rất chán ghét nơi đây vì nó quá mức tối tăm"

Thư Linh lẩm bẩm: "Chủ nhân cũng đã tới đây, ngài ấy cũng không thích nơi này, bất quá ngài từng sinh hoạt ở Tử Linh giới vực một thời gian, hình như là vì muốn giúp người ta sống lại."

"Giúp ai?"

"Ta không biết, hình như ngài đã thất bại, cụ thể ra sao thì chủ nhân cũng không nói, có điều trong lúc viết sách ngài đã cảm khái vài tiếng, có một ít lạc ấn vẫn được lưu lại.. "

Hai vị Linh thức âm thầm trao đổi, đạo thân của lão Quy kỳ thật cũng cảm ứng được.

Lão cũng hiểu ngay được tình huống, đây là do Tô Vũ gọi tới.

Lão vẫn bất động thanh sắc, thậm chí giúp đỡ áp chế một chút gợn sóng sinh linh, bởi vì Trà Thụ vẫn có một ít khí tức hiển lộ.

Trong lòng lão rất hiếu kỳ, rốt cuộc hai vị này là ai?

Linh ư?

Là Linh tộc sao?

Nhưng không lý nào Linh tộc lại giúp Tô Vũ, mà hình như đây còn là do Tô Vũ mang từ Nhân cảnh Ta.

Chẳng lẽ là đem ra từ trong di tích nào đó?

Hai vị này có chiến lực như thế nào?

Lão không rõ ràng.

Nhưng lão cảm giác tuyệt đối sẽ không kém!

Thế nhưng cụ thể ra sao thì lại không cảm ứng được.

Lão Quy còn đang nghĩ ngợi, ngay một khắc ấy, Kỳ Sơn Hầu bỗng nhiên nhìn lại, trông thấy một quyển sách thì hơi bất ngờ, sau một khắc, gã quát lớn: "Có chuyện ngoài ý muốn, Tê Vân.. "

Gã vừa nói xong, Thư Linh bỗng cười một tiếng: "Bị phát hiện rồi!"

Trong nháy mắt, một gốc đại thụ che trời hiện ra.

Trà Thụ vốn không lớn, thế nhưng lúc này nàng lại hóa thành bản thể cực kỳ cao to, một đầu thời không trường hà rộng lớn trong nháy mắt lan tràn ra, vô số cành lá đánh về phía hai tôn Hầu!

Mà lão Quy cũng cấp tốc áp chế Kỳ Sơn Hầu, thực lực của Trà Thụ không phải bình thường!

Thế nhưng kinh nghiệm chiến đấu của nàng không phong phú, cành lá làm nổ hư không nhưng đều bị Tẻ Vân Hầu tránh khỏi.

Trà Thụ truyền ra một chút âm thanh không vui:

"Thư Linh, ta đánh không tới được!"

Thư Linh thở dài: "Ngươi ấy, ngươi chỉ biết tắm rửa thôi, không chịu đọc sách bao giờ!"

Dứt lời, trang sách kia lật ra.

Nháy mắt, vô số chữ viết hóa thành một cái lưới lớn phủ tới hư không!

Những chữ viết kia mỗi một chữ đều vô cùng cường đại, chúng hóa thành một tấm lưới bao trùm về phía Tề Vân Hầu chỉ trong giây lát!

Tề Vân Hầu đâm ra một thương.

Ẩm!

Tiếng nổ lớn truyền vang thiên địa!

Nhưng mà, lưới lớn lại chỉ khẽ run lên chứ không bị phá rách, ngược lại nó còn cấp tốc bao trùm xuống, lập tức khóa chặt lại cả không gian xung quanh Tề Vân Hầu.

"Ngươi là ai?" Tê Vân Hầu kinh hãi quát: "Ngươi là ai?

Đây rốt cuộc là người nào?

Một quyển sách ư?

Sách của ai mới được chứ?

"Thời Gian sư... Có phải là bà ta không... Không có khả năng, Thời Gian sách? Sao Thời Gian sách có thể xuất hiện ở đây được?"

Tề Vân Hầu vô cùng hoảng sợ!

Gã chỉ có thể nghĩ đến Thời Gian sách, ngoại trừ Thời Gian sách thì còn loại sách nào có thể giam cầm một tôn Hầu trong nháy mắt, dù gã là Tử Linh Hầu thì đó cũng là Hầu!

Thư Linh khẽ cười đáp: "Không phải, Thời Gian sách mạnh hơn ta nhiều, các ngươi quá to gan lớn mật, dám can đảm không tuân theo quy tắc Hoàng Đình, đánh giết Trấn Linh tướng quân, đáng chém! Ta thay chủ nhân tru diệt phản nghịch!"

Âm ầm!

Lưới lớn giam cầm!

Trà Thụ cực kỳ mừng rỡ, ngàn vạn cành lá liên đầm tới trong khe hở của mảnh lưới lớn!

Phốc phốc phốc!

Vô số cành lá xuyên thấu thân thể Tề Vân Hầu, Tê Vân Hầu kinh sợ, gã gào thét liên tục, cố gắng phá võ lưới lớn, nhưng mà lại không cách nào đánh rách được tấm lưới do vô số chữ viết tạo thành kia.

Thư Linh không ngừng lật sách, càng lật thì chữ viết trên lưới càng nhiều, càng nhiều thì lực giam cầm càng mạnh!

Mà Trà Thụ cũng hưng phấn vô cùng, đây vẫn là lần đầu tiên nàng được đánh nhau!

Nàng không giỏi giao chiến thế nhưng nàng mơ hồ nhớ được tiểu chủ tử đánh nhau như thế nào!

Nàng có trí nhới Nàng không ngừng dùng cành lá xen kẽ đâm xuyên Tề Vân Hầu, rất nhanh nàng chợt nghĩ tới điều gì đó, vội vàng hồi: "Thư Linh, làm sao tìm được quy tắc Đại Đạo của gã để đánh nát?"

Thư Linh bật cười: "Ngươi không đánh võ được đầu! Gã cũng không phải Đại Đạo, gã chết thì hết rồi, dung đạo cũng sẽ chặt đứt, Tử Linh đều là theo Tử Linh Đại Đạo, mà Tử Linh Đại Đạo thì ngươi không cách nào hiển hiện ra được. Ngươi cứ đánh nát ấn ký Tử Linh của gã thì gã sẽ chết!

Gã có đạo thân, cứ chém vỡ đạo thân thì thực lực của gã cũng sẽ giảm xuống"

Trà Thụ hiểu rõ: "Thì ra là thế, Thư Linh, ngươi biết thật nhiều!"

"Đọc sách nhiều tự nhiên sẽ có chỗ tốt"

"Ta không muốn đọc sách đâu."

Lúc nói chuyện, vô số cành lá của Trà Thụ đã đâm xen, phốc, lần này một đạo thân hiển hiện nhưng trong nháy mắt lại bị lưới lớn giam cầm, sau đó lập tức bị Trà Thụ đâm thủng một lỗ lớn, ánh mắt Tề Vân Hầu lộ ra về tuyệt vọng.

Thư Linh lên tiếng giảng giải: "Đừng đánh nát toàn bộ ấn ký, lưu lại một chút thì có thể mỡ linh trí cho Tử Linh khác, khôi phục thực lực khi còn sống của Tử Linh, nó cũng là chí bảo đấy.

"Ta biết rồi"

Trà Thụ học được kiến thức mới, rất nhanh, cành lá của nàng đánh cho đạo thân kẻ địch nát bấy, chỉ để lại một chút tử vong chỉ huyết.

Thư Linh tiếp tục giảng bài: "Đây cũng là đồ tốt, là bảo vật tốt nhất để giúp Tử Linh lớn mạnh!"

"m Cánh lá của Trà Thụ bao phủ, lấy hết tất cả mọi thứ đi.

Mà giờ khắc này, Kỳ Sơn Hầu kinh hoảng đến cực hạn, gã đang gào thét liên tục!

Âm âm!

Tử Linh giới vực đều bị chấn động, một tôn Hầu cứ thế bị giết vô cùng đơn giản!

Đúng vậy, quá dễ dàng!

Thư Linh phong cấm, Trà Thụ đánh giết, hai người phối hợp rất ăn ý, mặc dù Trà Thụ không hiểu nhiều, thế nhưng thực lực của nàng lại thực sự mạnh mẽ.

Trong giây lát, họ đã thủ tiêu Tề Vân Hầu!

Lão Quy cũng phải khẽ hít một hơi, hại vị này thật là lợi hại!

Lão cũng không phải cảm thấy bản thân không bằng người ta, tính ra thì hai vị này liên thủ cũng chưa chắc đã bằng lão, nếu đạo thân và bản thể của lão hợp nhất thì lão có thể áp chế cả hai.

Nhưng nếu hai vị này hợp lại thì Hợp Đạo cảnh thông thường tuyệt đối không phải là đối thủ của họ.

Mấu chốt là, một khi không thể đột phá phong cấm của Thư Linh thì gần như chắc chắn phải chết!

Lão Quy tuy mạnh, nhưng lực phong tỏa lại không mạnh, lão muốn giết Hợp Đạo thì hiển nhiên sẽ không đơn giản như vậy, mà hai vị này giết Hợp Đạo lại dễ dàng hơn lão nhiều!

Thư Linh vẫn mang theo nụ cười, sau một khắc, lưới lớn phủ tới hướng Kỳ Sơn Hầu!

Đáng giết!

Đáng chém!

Văn vương là hạch tâm của Hoàng Đình thượng cổ, những người này lại dám vây công Trấn Linh tướng quân, theo ý Thư Linh thì đó chính là phản nghịch!

Phản nghịch dĩ nhiên phải giết!

Cho dù là ai cũng phải chết!

Từng tấm lưới lớn phủ tới hướng Kỳ Sơn Hầu, vẻ mặt Kỳ Sơn Hầu đại khủng, tử vong chỉ huyết bùng cháy, gã đã rơi vào trạng thái điên cuồng, gã muốn đánh lui đạo thân của lão Quy hòng chạy trốn khỏi nơi đây!

Không!

"Thiên vương, sinh linh vảo giới!"

Kỳ Sơn Hầu rống to, gã đã cảm nhận được mối nguy khủng khiếp, gã đang cầu Đông Thiên vương đến giúp.

Nhưng mà nơi này cách Đông vương phủ rất xa.

Có lẽ Đông Thiên vương đã cảm nhận được Tê Vân Hầu chết rồi, thế nhưng dù lão muốn tới thì cũng cần tốn thời gian.

Mà Kỳ Sơn Hầu thì không có thời gian!

Lưới lớn phủ tới từng tấm lại từng tấm, Thư Linh không ngừng lật sách, thậm chí bắt đầu đọc diễn cảm.

"Ban đầu cuộc chiến, Tiên tộc không phục, ta giết mười sáu tôn Tiên vương, diệt ba vị Đại Đạo Tiên tộc, đoạn đi đại đạo của chúng, Tiên tộc mới chịu thần phục"

Một tấm lưới lớn hiển hiện, mơ hồ trong đó dường như có bóng người hiện ra.

Bóng người kia vỗ một bản tay chụp chết hơn mười vị vô địch Tiên tộc, một tay che trời, bắt lấy đại đạo, bóp nát đại đạo, khiến Tiên Hoàng cúi đầu thần phục.

Đây là thuở thượng cổ ban sơi Cảnh tượng Văn vương đại chiến chư thiên!

"Văn vương..."

Lúc bấy giờ, Kỳ Sơn Hầu cũng thấy được cảnh tượng khủng bố ấy, lòng gã cực kỳ chấn động, vô cùng hoảng sợ.

"Không... Văn vương đã chết rồi, ông ta chết rồi...

Thư Linh tiếp tục đọc diễn cảm, không để ý tới lời gã nói.

Mà Trà Thụ nghe thế thì hết sức phẫn nộ, ngàn vạn cành lá xen kẽ đâm tới, nàng cả giận quát:

"Chủ nhân không chết! Ngài ấy còn sống, ngài nhất định sẽ trở lại! Phì Cầu nói chủ nhân sẽ trở lại, ngươi dám mạo phạm chủ nhân, giết!"

Trà Thụ phẫn nộ đến đỏ cả mắt!

Phốc phốc phốc!

Vô số cành lá xuyên thấu thân thể Kỳ Sơn Hầu ngay khi gã bị phong ấn.

Tử Linh ấn ký cũng bị đào lên, lần trước đạo thân của Kỳ Sơn Hầu đã bị lão Quy trảm ra ba giọt tử vong chỉ huyết, vốn vẫn chưa khôi phục, giờ đây một đạo thân màu đen lại bị chém chia năm xẻ bảy, tử vong chỉ huyết hiện ra.

Bầu trời lại chấn động một thoáng.

Không có động tĩnh lớn như bên ngoài, thế nhưng Tử Linh thiên hà lại chấn động một hồi, trong tỉnh không hắc ám có hai khỏa thiên thạch rơi vỡ ở giữa thiên địa.

Cơ hồ là miểu sát!

Bình Luận (0)
Comment