Đáng sợ nhất không phải Trà Thụ mà là Thư Linh!
Trả Thụ có lực công kích không yếu, thế nhưng nàng cũng giống như Tô Vũ, có nhiều điểm thiếu hụt rất rõ ràng. Nhưng mà có Thư Linh ở đây, lưới phong cấm của Thư Linh khiến cho Hợp Đạo đều không thể thoát khỏi!
Cộng thêm cả sức công kích mãnh liệt của Trà Thụ, vậy thì tương đương với lần trước Tô Vũ hợp tác cùng Vạn Thiên Thánh giết vô địch, giết cực kỳ dễ dàng.
Trên Tử Linh thiên hà, ba tôn Hầu còn đang chiến đấu, thấy tình thế như vậy, chỉ giây lát Nguyệt Minh Hầu cùng một vị Hầu khác đã hoảng sợ trốn chạy.
Khủng bố!
Khiếp đảm!
Hai tôn Hầu thế mà bị giết trong chốc lát.
Bên kia rốt cuộc là người nảo tới?
Bọn họ không dám nhìn nhiều, quay lưng bỏ chạy ngay lập tức, lúc này tâm tư duy nhất của họ chính là trở lại Đông vương điện thì mới có cảm giác an toàn!
Trà Thụ vưi vẻ nhảy nhót: "Thư Linh, hai tên kia bỏ chạy kìa, chúng ta có truy sát không?"
Thư Linh nhìn thoáng qua: "Không đuổi, bên kia là lĩnh vực của Thiên vương khác, tới đó sẽ biến thành chúng ta vô lý.
"Chư thiên vạn giới đều là của chủ nhân, chủ nhân có thể đi thì chúng ta cũng có thể đi!"
Trà Thụ cảm thấy không quan trọng lắm, nơi nào cũng thuộc về chủ nhân, chủ nhân mới là mạnh nhất!
Đạo thân của lão Quy đi tới bên cạnh, tươi cười thi lễ: "Tham kiến hai vị đạo hữu! Bên kia tạm thời không nên tới, thực lực Đông Thiên vương không yếu, vạn đạo phong cấm của đạo hữu chỉ e khó mà giam cầm lão!"
"Tham kiến Trấn Linh tướng quân!"
Thư Linh thi lễ, cười nói: "Ta từng nghe chủ nhân nói Trấn Linh tướng quân có thực lực vượt qua hầu hết các vị Hầu, hôm nay gặp mặt, quả đúng là thế, sinh linh giới vực này có lẽ thực lực của tướng quân xếp trong ba vị trí đầu của Hợp Đạo"
Vị này mạnh hơn mình, Thư Linh biết rõ điều ấy, một khi bản tôn cùng đạo thân của đối phương hợp nhất thì Thư Linh sẽ không có cách nào phong cấm lão.
Hai người hàn huyên vài câu, bên kia, Hạ Thần và Hà Đồ cũng đã giết sạch Tử Linh quân chủ mà đối phương mang tới.
Hà Đồ thổ hổn hển, hùng hùng hổ hổ nhưng cũng cảnh giác nhìn Thư Linh cùng Trà Thụ, hai vị này là ai vậy?
Lợi hại quá trời!
Thời đại này cường giả xuất hiện càng ngày càng nhiều!
Mà Hạ Thần thì nhìn thoáng qua Thư Linh và Trà Thụ, rất lâu sau, ông mới hỏi mà không xác định lắm: "Hai vị tiền bối, có phải hai vị đến từ Văn vương phủ?"
Trà Thụ không để ý tới ông, Thư Linh thì nhìn thoáng qua, hơi ngạc nhiên một thoáng, lão ngập ngừng: "Ngươi là.
"Ta là hậu nhân của Chiến vương, từng thủ mộ vì Văn vương!"
Thư Linh hơi khựng lại, hồi lâu sau lão mới lên tiếng: "Bằng hữu của chủ nhân, hậu nhân của Chiến vương... Thủ mộ... Mộ ấy là chôn quần áo và đi vật của chủ nhân sao?"
"Đúng thế!"
Thư Linh mỉm cười, nhẹ nhàng phản bác: "Chủ nhân nhất định là vẫn còn sống. Chúng ta tin chắc như thế! Đa tạ nhất mạch của đạo hữu đã phí tâm!"
Thư Linh không nhiều lời, chỉ bảo: "Nhân chủ còn đang chờ chúng ta. Trấn Linh tướng quân, người cứ tiếp tục giả vờ một lát, tin tức ở đây tạm thời sẽ không truyền ra"
Lão Quy cười đáp: "Yên tâm, ta hiểu! Xem ra lần này có kẻ sẽ phải ăn thua thiệt rồi!"
Trà Thụ hết sức đắc ý, đó là điều chắc chắn.
Mà nơi xa trong Tử Linh thiên hà, Lam Sơn Hầu nhìn thoáng qua bên này, thanh âm của nàng truyền vang tới: "Ta phải về Đông vương phủ, Trấn Linh tướng quân, ta sẽ tận lực kéo dài thời gian. Bất quá không sớm thì muộn Đông vương cũng sẽ vượt giới mà tới, tốt nhất là tướng quân hãy sớm có tính toán!"
"Đa tạ Lam Sơn Hầu!"
"Là ta nên cám ơn các ngươi."
Vẻ mặt Lam Sơn Hầu tương đối phức tạp, nàng nhìn đám Thư Linh rồi khẽ khom người, sau đó độn không rời đi!
Đông vương vực chỉ có nàng là Nhân tộc Tử Linh Hầu, nàng không thể ngã xuống vào lúc này.
Rất nhanh, Lam Sơn Hầu đã tan biến.
Tử Linh giới vực cũng dần dân khôi phục trạng thái an tĩnh, hai tôn Hầu đã chết quá dễ dàng.
Lão Quy dặn dò: "Hà Đồ, Hạ Thần, hai vị vẫn còn phải mang theo các vị quân chủ đi một chuyến, mau chóng trấn áp những Tử Linh giới vực khác, giúp nhóm trấn thủ giải phóng thực lực"
Hà Đồ kinh ngạc nhìn lão: "Ngươi đang ra lệnh cho ta làm việc?"
Lão Quy bó tay rồi!
Đệt!
Đồ ngớ ngẩn này, ta vừa cứu ngươi đó có biết không?
Mới nãy ta còn chiến đấu vì ngươi, có phải ngươi mù rồi không?
Vẫn là Hạ Thần hiểu chuyện, ông kéo Hà Đồ rời đi: "Tiền bối yên tâm, Hà Đồ huynh, đi thôi, đi trấn áp đám Tử Linh kia!"
Hà Đồ hừ lạnh một tiếng, đi theo Hạ Thần rời khỏi đây, nhưng vẫn giận dỗi càm ràm: "Lão gia hỏa này năm xưa đã tự tay giết ta, đây là kẻ thù của ta, Ngốc Ngốc, thế mà ngươi lại bắt ta nghe theo lão?
Ta là hậu duệ của Cung vương, lão là cấp dưới của tiên tổ ta, lão giết ta thì lão chính là hạng phản chủ!"
Âm thanh của Hạ Thần đây dỗ dành: "Trước tiên cứ nhẫn nhịn đã, thực lực đủ thì lại báo thù sau.
Chúng ta giải quyết hết những giới vực khác, tranh thủ chút thời gian cho Nhân tộc!"
"Được rồi, nể mặt ngươi nên ta mới không so đo với lão già này đấy nhé!"
Đằng sau, lão Quy im lặng...
Ngươi có tin hay không, hiện tại ta có thể lần nữa một chưởng vỗ chết ngươi.
Tên chó chết này, thật sự là trở mặt còn nhanh hơn cả lật sách!
Tử Linh giới vực đã biến đổi nghiêng trời lệch đất.
Mà sinh linh giới thì lại không có phản ứng nào quá lớn, thậm chí có thể nói là không có bất kỳ phản ứng gì, ngoại trừ việc sắc mặt lão Quy hơi dị dạng thì không một ai có thể nhìn ra điểm nào khác lạ.
Lão Quy vẫn tỏ vẻ suy yếu như trước, liều mình giao đấu cùng Ma Hoàng và Minh Hoàng.
Không ai biết Tiên tộc Hầu đã không còn.
Vạn tộc hiển nhiên đã có chuẩn bị đây đủ, trọn vẹn bốn tôn Tử Linh Hầu đánh tới, nếu Lam Sơn Hầu không nhúng tay vào như trước kia, nếu Thư Linh không đến, đạo thân của lão Quy vô pháp chống đố thì có lẽ bản tôn của lão sẽ phải rời đi.
Lão phải mang theo trấn thủ rời khỏi để đè ép Tử Linh giới vực.
Đó mới là nhiệm vụ của bọn họi Nhưng mà hết thảy lại chẳng có "nếu như.
Dù ở thời thượng cổ thì bốn tôn Hầu cũng là đại nhân vật, bây giờ lại chết mất hai vị chỉ trong tích tắc, hai vị còn lại thì chỉ lo chạy trốn, lúc bấy giờ khu vực do lão Quy trấn áp chỉ còn lại mấy vị cường giả tuyệt thế đứng về phía Nhân tộc.
Nhìn bề ngoài, đến hiện tại thì vẫn là vạn tộc chiếm cứ ưu thế.
Không những như thế, gần 30 tôn vô địch vạn tộc đã đánh tới gần sát biên giới Nhân cảnh.
Một khi họ gia nhập chiến trường, Nhân tộc sẽ phải gặp phiền toái lớn.
Mà bây giờ, trong lòng Tô Vũ hơi động một chút.
Hắn dường như đang yên lặng lắng nghe gì đó, sau một khắc, Tô Vũ cao giọng quát: "Chư vị trấn thủ hãy vận dụng binh khí đi, ta sẽ trấn áp Tử Linh cho các vị!"
Dứt lời, tử khí lập tức phóng lên ngút trời.
Trên thân Tô Vũ, tử khí tràn lan đến cực hạn!
Phảng phất như đang nói: Ta đã chuẩn bị sẵn sàng, lúc này ta sẽ không làm gì hết, việc duy nhất của ta đó là trấn áp lối đi Tử Linh cho các vị trấn thủ.
Nơi xa, Thiên Diệt đã sớm nhịn không nổi.
Hắn ta nổi giận gầm lên: "Không chịu nói sớm!"
Uynh!
Tiếng nổ vang trời, một cây đại bổng trong nháy mắt rơi vào tay Thiên Diệt!