Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2523 - Chương 2522: Châm Ngòi Vạn Tộc.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2522: Châm Ngòi Vạn Tộc.
 

"Những lão gia hỏa kia mặc dù bị phong ấn lâu năm, thế nhưng ai nấy đều có thực lực mạnh kinh người!"

Lúc này, ở Thiên Uyên giới vực.

Thân Hoàng cảm khái một tiếng.

Đúng vậy, lão gia hỏa.

Đám Thiên Diệt tương đối cổ lão, tối thiểu thì còn cổ hơn cả Thần Hoàng.

Những năm qua bởi vì phong ấn bản thân cộng thêm tử khí trùng kích, thực lực của trấn thủ không tiến bộ nhiều, nhưng mà dù thế nào thì vẫn mạnh hơn đám vô địch tu tam thân pháp.

Thế lực cổ thành trong chín triều tịch trước đều không tham chiến!

Lần thứ 10 họ lại tham dự, nhất mạch này mới thật sự cải biến toàn bộ thế cục chư thiên, chỉ 35 vị lại có thể chống lại hai vị Hợp Đạo và trên trăm vô địch, đây là còn ở tình huống chưa liều mạng giải phong!

Nếu chỉ xét đơn thuần về thực lực, thì bất luận một tộc nào trong số chư thiên vạn tộc mà đơn độc gặp phải cổ thành nhất mạch thì cũng không phải là đối thủ.

Quá mạnh!

Các vị trấn thủ đều là thất đoạn trở lên, đây cũng là yếu tố then chốt, không đơn thuần chỉ là vì nhân số. Nhân số không nhiều thế nhưng chất lượng lại quá cao!

Thiên Cổ cũng nghiêm mặt.

Các tộc đã vận dụng xấp xỉ 200 tôn vô địch rồi.

Bên cạnh đó còn chết không ít!

Ở Nhân cảnh đã chết 25 vị, Thiên Uyên tộc chết 20, con số tử vong đã sắp tiếp cận 50 người. Mà trước đó còn chết hơn 50, gom chung vào một chỗ thì từ khi Hạ Long Võ chứng đạo đến bây giờ, vô địch đã chết trên trăm vị!

Như thế thì không thể không thêm dầu vào lửa!

Vô địch Tiên tộc đã ngã xuống không ít. Ỗ trong Nhân cảnh, Tiên tộc vốn có 8 vị ẩn núp, Ngọc vương cùng một vị khác xâm nhập vào đó lại chết một người, thành ra trong Nhân cảnh đã chết 9 vị, lần trước cũng đã chết một nhóm lớn.

Tính ra thì trước trước sau sau, Tiên tộc đã chết hơn 20 vị vô địch chỉ trong vòng vài tháng đổ lại.

Bây giờ trong hơn 130 vị vô địch đang tham chiến cũng có hơn 20 vị Tiên tộc, ở Thiên Uyên giới bên này, lão cũng mang đến tầm 20 vị vô địch khác.

Tiên tộc qua mấy trận chiến, tính cả những người đã chết đi và những người tham chiến thì số lượng đã vượt qua 60 vị!

Còn muốn kéo người tới đánh nữa sao?

Nếu lại kéo người đến, một khi chiến sự có biến thì Tiên tộc sẽ bị đào rỗng!

Thiên Cổ còn đang trầm tư, lối đi vào Thiên Uyên giới vực lại rung lên, một lát sau, Đại Tân vương xuất hiện.

Sắc mặt ông tái nhợt, thế nhưng tốt hơn trước rất nhiều, ông vừa ra ngoài liền dõi mắt nhìn về nơi xa.

Bên phía Nhân cảnh đại chiến không ngừng, cuộc chiến đã lên đến gần 200 vị vô địch góp mặt, có cảm giác như chư thiên đều sắp bị đánh nổ.

Mà sau khi ông đi ra, bốn phía, số lượng vô địch cũng nhiều hơn.

Vô địch của Tiên tộc, Thần tộc, Phượng tộc dồn dập vây tới, bên ngoài, vô địch của Thái Cổ Cự Nhân tộc và Không Gian Cổ Thú tộc cũng đồng loạt áp tới gần.

Thái Cổ Cự Nhân vương và Không Gian Thú Hoàng kỳ thật đều hơi rung động.

Sau khi Tô Vũ đến giúp các vị trấn thủ tự do chiến lực thì thực lực Nhân tộc quả thực đã lớn mạnh dọa người, trận chiến này vô địch của Nhân tộc chết không nhiều, ngược lại còn giết không ít vô địch của kẻ địch.

Thiên Uyên đã bị diệt tộc, nội bộ Nhân cảnh lại đánh giết được rất nhiều vô địch ẩn núp.

Mấy lần đại chiến đa phần đều là Tô Vũ chủ đạo chiến tranh, vô địch vạn tộc chết trận đều sắp nhiều gấp đôi số lượng vô địch của Nhân tộc rồi!

Điều đó khiến hai vị Hoàng vốn hơi sầu lo cũng có thêm mấy phần lòng tin.

Trong lần triều tịch này có khả năng Nhân tộc còn có hi vọng, điều duy nhất cần cân nhắc đó là ở thượng giới, rốt cuộc Nhân tộc còn bao nhiêu Hợp Đạo?

Nếu thật sự đã chết sạch thì về sau sẽ rất khó duy trì.

Đại Tân vương mặc kệ bọn họ, ông nhìn thoáng qua bốn phía, vô địch của mấy tộc Thần Tiên có khoảng 40 vị, mà bên phía Thái Cổ Cự Nhân tộc và Không Gian Cổ Thú tộc lại không đến 20.

Bên phía Nhân tộc bọn họ thì còn khoảng 30 vị vô địch, nhưng mà hơn phân nửa đã vô lực tái chiến.

Ông đang suy nghĩ xem liệu có nên phát động đại chiến ở ngay đây hay không.

Rất nhanh, Đại Tần vương đã lựa chọn từ bỏ.

Quên đi!

Bởi vì trong Thiên Uyên giới vực, Tử Linh bạo động nên họ vẫn phải áp chế, bằng không quy tắc trừng phạt hiện ra thì họ cũng sẽ xui xẻo, hiện tại màả khai chiến thì mang ra bao nhiêu vô địch Nhân tộc e là đều sẽ chết trận hết bấy nhiêu.

Những người khác không thể hành động!

Đại Tân vương hít sâu một hơi rồi nhìn về phía Đại Chu vương, truyền âm nói: "Ngươi ở lại đây trông coi, ta sẽ giết về Nhân cảnh! Bên kia mặc dù trấn thủ mạnh mẽ nhưng chưa chắc Tô Vũ có thể chịu đựng được, vả lại ta lo sẽ có người ám toán hắn!"

Tô Vũ là nhân vật quan trọng, tuyệt đối là điểm then chốt!

Tô Vũ mà chết, trấn thủ không có ai giúp đỡ phong tỏa lối đi thì sẽ đồng loạt lui về!

Hiện tại không ai có thể giết Tô Vũ, nhưng không có nghĩa đám cổ lão trong âm thầm lại không thể làm gì đó hắn.

Thay vì vất vả đánh những vị trấn thủ kia, không bằng tập trung lực lượng thủ tiêu Tô Vũ!

Đại Chu vương nhìn ông, khẽ gật đầu.

Đại Tần vương không nói gì thêm, trong nháy mắt ông đã xé rách hư không định rời khỏi.

Mà đám Thiên Cổ vừa muốn động thì vài vị Hợp Đạo đã dồn dập bạo phát khí tức, khóa chặt lấy chúng.

Thiên Cổ thấy thế chỉ mỉm cười, không lên tiếng.

Mà Đại Tần vương vừa xé rách không gian thì bỗng nhiên ba tôn vô địch cường hãn từ trong bóng tối giết ra!

Ẩm!

Nơi xa, đại chiến bùng nổ.

Thiên Cổ cười nhạt: "Tân Quảng có thể trở lại Đông bộ thì đó là do hắn có bản lĩnh, Chu Thiên Tề, ngươi cũng muốn đi sao?"

Đại Chu vương cười đáp: "Ta thì không! Ta đi chẳng phải là cho ngươi cơ hội à? Lão Tần giết ba tên kia vẫn được, giết rồi thì ngươi đừng khóc đấy.

Thiên Cổ, Tiên tộc Vĩnh Hằng bị giết bao nhiêu tên rồi nhỉ? Nhiều quá, ta đếm không hết.

Thiên Cổ nhàn nhạt đáp trả: "Chết rồi thì đó là do học nghệ không tỉnh, ta sống lâu nên chẳng thấy gì lạ. Õ triều tịch thứ nhất, Nhân tộc còn có một số vị Hầu sống sót, khi mới xuất hiện bọn họ đã giết được vô số Vĩnh Hằng, cuối cùng mấy vị kia không phải cũng đã chết hết rồi ư?"

Triều tịch đầu tiên, Nhân tộc còn có không ít nhân vật thượng cổ sót lại.

Thiên Cổ lại nói tiếp: "Năm đó, Nhân tộc cường hãn, sắc phong Nhân Hầu lên đến 360 vị, sau chín lần triều tịch, chỉ riêng những tên Nhân Hầu ta tận mắt nhìn thấy thì đã bị giết hơn 70 vị. Chu Thiên Tê, ngươi nói xem Nhân tộc các ngươi còn có mấy tôn Hầu sống sót?"

Chín lần triều tịch qua đi, Nhân Hầu đã chết trận hơn 70 vị, sau khi thượng cổ kịch biến, các vị Hầu còn lại gần như cũng đều ngã xuống.

Thời đại này còn có Nhân Hầu nào sống sót sao?

Đại Chu vương bình tĩnh đáp: "Thiên Cổ, có thể cười đến cuối cùng thì ngươi mới nên cười, ngày nào Nhân tộc còn chưa diệt thì ngày đó Tiên tộc đừng hòng xưng bá chư thiên! Kẻ khác không đánh, dù ta có phải để Thần Ma xưng bá chư thiên thì cũng sẽ tiêu diệt Tiên tộc các ngươi!"

"Ngươi tính châm ngòi vạn tộc?"

Thiên Cổ khinh miệt: "Ngây thơ! Ngươi hỏi Tịch Vô xem hắn có muốn lên làm không?"

Thân Hoàng lạnh nhạt cất tiếng: "Yên tâm đi, Nhân tộc chưa bị diệt, các tộc Thần Ma Tiên Long sẽ không tranh chấp nội bộ!"

Hết thảy cũng phải diệt sạch Nhân tộc đã lại nói.

Đại Chu vương cười nhạo: "Hơn 400 năm trước thì không nói như vậy đâu, còn phải đa tạ Tiên tộc các ngươi tranh thủ hơn 400 năm cho Nhân tộc chúng ta, không có Tiên tộc thì có lẽ chúng ta đã sớm tận diệt, đa tạ nhé!"

Thiên Cổ không thèm để ý, lão châm chọc: "Sống lâu hơn bốn trăm năm lại có thể thế nào? Có lần triều tịch nào mà không dùng con số ngàn năm để tính?"

Đại Chu vương không nói thêm gì nữa.

Y cũng lười chẳng muốn nhiều lời!

Bình Luận (0)
Comment