Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2528 - Chương 2526: Nghịch Chuyển Khí Vận.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2526: Nghịch Chuyển Khí Vận.
 

Kịch biến!

Lần này chiến cuộc thật sự đã kịch biến!

Thực Thiết Thú Hoàng, Không Gian Thú Hoảng, Thái Cổ Cự Nhân vương, Đại Chu vương, Bánh Nhân Đậu và Bánh Hấp, Thư Linh, lão Quy, Trà Thụ, Cổ Hống, trọn vẹn 10 vị cường giả cấp bậc Hợp Đạo đều đứng về phía Nhân tộc!

Bên phía vạn tộc, Tiên, Ma, Thần, Long, Phượng, Vượn, Linh, Minh, Kim Sí Đại Bằng, Thiên Uyên, Giám Thiên Hầu có tất cả 11 vị Hợp Đạo cảnh, cộng thêm hai vị Tử Linh Hầu thì thậm chí đã đạt đến 13 vị, cộng cả hai vị Tử Linh Hầu đã chạy trốn thì lần này vạn tộc kỳ thật đã xuất động 15 tôn Hợp Đạo!

Nhưng đến bây giờ đã chết 4 vị!

Vượn Hoàng thụ thương cũng bỏ chạy!

Cường giả đỉnh cấp của vạn giới chưa ra tay không còn nhiều lắm, nổi danh nhất đại khái là Mệnh Hoàng, mà vị này lại thủy chung không hề xuất hiện.

Bây giờ bên phía Tô Vũ, Nhân cảnh có chừng sáu tôn cường giả Hợp Đạo, mà đối phương chỉ có bốn vị Long, Linh, Minh, Ma. Vượn Hoàng trốn chạy, thế nhưng cũng không hề rời đi, hắn biết hôm nay hắn không thể đi được nên rất nhanh đã độn không trở lại, hắn tránh đi vài vị Hợp Đạo, ở xa xa quan sát, vẻ mặt sợ hãi vô cùng!

6 đấu 51!

Then chốt ở chỗ, lão Quy có thể đánh hai!

Hơn nữa lão còn chiếm ưu thế tuyệt đối, đánh cho Ma Hoàng cùng Minh Hoàng không ngừng thổ huyết, tiếp tục như thế, hai tên này có khả năng sẽ bị một mình lão Quy đánh chết!

Vậy thì sẽ là 6 đấu 3, mà trong ba tên đó, Vượn Hoàng còn đang thụ thương nặng.

Hiện tại Long Hoàng đã tắt mất nụ cười, gã gầm lên: "Vượn Hoàng mau tụ hợp, Linh Hoàng, tới đây!"

Chúng phải hợp lại cùng nhau thì mới có hi vọng!

Bằng không một khi bị vây giết, chúng sẽ phải chết không cần nghi ngờ.

Thư Linh và Trà Thụ nhanh chóng hội hợp với Cổ Hống, trực tiếp liền đánh về hướng Long Hoàng, mà Tô Vũ lại cấp tốc hô: "Giết Linh Hoàng trước!"

Nơi xa, Linh Hoàng đang chiến đấu với Thực Thiết thú khẽ biến sắc.

Giết ta?

Bà cảm giác mức độ đáng hận của bà trong lòng Tô Vũ sẽ không cao, tối thiểu là không bằng Long Hoàng, vì sao lại muốn giết bà trước?

Dù trong lòng hết sức phiền muộn, nhưng bà ta cũng không có thời gian suy nghĩ!

Bà vội vàng bùng nổ, dốc toàn lực ứng phó, không quên quát lớn: "Vĩnh Hằng Linh tộc mau tụ hợp!"

Tiếp tục như thế, rất có khả năng toàn bộ bọn họ đều sẽ xảy ra chuyện!

Chúng phải tụ hợp!

Sau đó cùng nhau bỏ trốn, lúc này không có Hợp Đạo ra ứng chiến ngăn cản thì bọn họ sẽ đều phải chết.

Lão Quy quá mạnh!

Mà Thư Linh và Trà Thụ thì chúng lại chưa quen thuộc, thế nhưng chúng thấy được hai vị này tùy tiện đánh giết Kim Sí Đại Bằng, nào dám chủ quan.

Bọn họ cũng không phải Thiên Cổi Thiên Cổ và Giám Thiên Hầu rất mạnh!

Nhưng họ lại không thể sánh bằng!

Bên này cực kỳ lộn xộn, mà ở Thiên Uyên giới vực xa xôi, Thiên Cổ cũng biến sắc, phẫn nộ quát:

"Giám Thiên Hầu, ngươi mau qua bên kia, Chu Thiên Tề và Bánh Nhân Đậu cứ giao cho ta!"

Lão cũng là Hợp Đạo đỉnh cấp!

Lúc này lão có thể dùng một đánh hai, nhất định phải để một tôn cường giả đi qua bên kia viện trợ, bằng không tất cả đều sẽ xong đời.

Giám Thiên Hầu lại không quá nguyện ý, trầm giọng nói: "Ngươi đi đi! Ta sẽ đối phó với họ!"

Đúng vậy, y tình nguyện lấy một đánh hai!

Y không muốn tới bên kia!

Vạn Đạo kinh khiến tỉnh thân y hoảng loạn, y không muốn đi cũng không thể đi!

Thiên Cổ thầm mắng một tiếng, trên đại thể lão đã đoán được một hai, biết vị này tâm thần bất định, đại khái là hoảng sợ. Giám Thiên Hầu vẫn luôn sợ Văn vương, đây là chuyện mà vạn giới đều biết.

Nếu Giám Thiên Hầu nguyện ý đánh hai thì lão cũng không nói nhiều.

Bây giờ tuyệt đối không phải là lúc giữ lại cái gì nữa.

Bằng không, một khi bên kia xảy ra chuyện, bên này cũng sẽ lâm vào phiền phức ngay!

"Âm""

Quan tài của Thiên Cổ hiển hiện, sau đó đụng bay Bánh Nhân Đậu. Bánh Nhân Đậu ai ui một tiếng, há mồm muốn nuốt lão. Y muốn ăn Thiên Cổ nhưng mà y đánh không lại Thiên Cổ, y và Bánh Hấp ở cùng một chỗ thì may ra mới có thể chống lại được đối phương.

Một chọi một, Bánh Nhân Đậu biết y không phải là đối thủ của kẻ này.

Dựa theo lời y nói với Tô Vũ, lão Quy đứng thứ nhất, Giám Thiên Hầu thứ hai, Thiên Cổ thứ ba, đây đều là cường giả tuyệt đỉnh đương thời.

"Người gì kia ơi, đánh lão đi!"

Bánh Nhân Đậu hô to, y đang muốn gọi Đại Chu VƯƠN.

Nơi xa, mấy vị Không Gian Thú Hoàng đang bận giao chiến, Bánh Nhân Đậu chỉ có thể gọi Đại Chu vương cùng nhau xử lý Thiên Cổ hoặc là Giám Thiên Hầu.

Mà Thiên Cổ thì không để ý tới, lão chỉ muốn rời khỏi nơi này.

"Muốn đi ư?"

Đại Chu vương vất vả lắm mới thấy được cơ hội, lúc này há có thể để cho chúng rời đi!

Giám Thiên Hầu và Thiên Cổ đều rất mạnh, y biết rất rõ điều đó.

Nhưng chính bởi vì chúng mạnh mẽ nên mới không thể để cho bọn chúng rời đi!

"Bánh Nhân Đậu đạo hữu, ngài hãy quấn lấy Thiên Cổ. Giám Thiên Hầu, ngươi và ta cùng chơi nào!"

Giờ khắc này, Đại Chu vương bùng nổ khí tức, thần văn trên đầu xuyên qua hư không, trong nháy mắt y đã hiện lên bên cạnh Giám Thiên Hầu.

Ẩm!

Thần văn bùng nổi!

Giám Thiên Hầu, sinh linh giới vực, cường giả tuyệt thế có thực lực gần với lão Quy.

Lúc bấy giờ, tỉnh thần Giám Thiên hầu lại hơi mất tập trung, một tấm Kim sách hiển hiện, ánh mắt y khẽ biến, lòng y có chút khủng hoảng, nhưng rất nhanh y đã đè xuống hết thảy tâm tư, dứt bỏ những lo lắng râu ria. Y gầm thét một tiếng, Kim sách bao trùm thiên địa, một chưởng võ tới hướng Đại Chu vương.

Một chưởng này đánh ra, Đại Chu vương vốn dĩ đang na di hư không rời đi nơi này, không gian bỗng nhiên lại sụp đổ, trong nháy mắt y rơi xuống, xuất hiện tại chỗ, giống như đang chờ bị đánh.

"Lợi hại!"

Đại Chu vương cảm khái, thật là lợi hại!

Khí vận nhất đạo!

Đúng vậy, khiến người ta không may liền xui xẻo!

Giờ khắc này, Giám Thiên Hầu mới biểu hiện ra sự cường đại của y, y quá quỷ dị, Đại Chu vương xuyên qua hư không mà cũng phải thất bại, mạnh mẽ tiếp một chưởng từ y!

Oanh!

Tiếng vang truyền ra, Đại Chu vương rút lui nhưng lại khẽ cười một tiếng, trong nháy mắt, trước mặt y hiển hiện một viên thần văn, y quát:

"Cố"

Ẩm!

Giám Thiên Hầu khẽ nhíu mày, trước người Đại Chu vương nhiều thêm một lớp bình phong.

Một chưởng vỗ ra thế mà không thể đánh vỡ.

"Mở!" Đại Chu vương lại quát một tiếng, y cấp tốc rút lui, hư không lại bị y xây dựng!

"Cản!"

Một viên thần văn tiếp tục hiển hiện, sau lưng, cự chưởng của Giám Thiên Hầu xuyên thấu chữ "Cố", lại đánh một chưởng nhưng cũng bị ngăn chặn.

"BạoU ỦUynh!

Tiếng vang truyền đến, hư không nổ tung, trên bàn tay Giám Thiên Hầu toát ra hỏa diễm, bị ngọn lửa kia đốt cháy lòng bàn tay.

Đại Chu vương nhân cơ hội rút lui, cách không cười nói: "Khí vận chi đạo mặc dù quỷ dị, nhưng thần văn đạo của ta cũng không kém ai đâu!"

Sắc mặt Giám Thiên Hầu ngưng trọng, lạnh lùng nói: "Đại Chu vương... Ngươi thật sự là Nhân tộc của triều tịch này ư?"

Y không tin!

Thần văn quá mạnh!

Không chỉ một mà là rất nhiều viên!

"Đương nhiên!"

Đại Chu vương cười nói: "Ngươi cho rằng nhất định phải sống lâu thì mới có thể mạnh mẽ à?

Ngươi sai rồi, Nhân tộc vĩnh viễn sẽ mạnh hơn so VỚI ngươi tưởng tượng!"

Dứt lời, trước người y hiển hiện trọn vẹn 18 viên thần văn, cái nào cái nấy đều cực kỳ cường đại.

"Âm Dương nghịch loạn, điên đảo Nhật Nguyệt!"

Tám thần văn hiển hiện, trong nháy mắt, thiên địa trở nên điên đảo, toàn bộ vạn giới giống như bị lật ngược lại: "Khí vận nghịch chuyển, vận rủi xuất thết"

Thần văn của Đại Chu vương vung lên, thiên địa quy tắc cũng rung chuyển, ầm!

Giám Thiên Hầu vừa muốn đánh tới, bình bịch, y đạp một cước trúng vết nứt không gian, bỗng nhiên, trên chân xuất hiện vết rách!

Sắc mặt Giám Thiên Hầu kịch biến!

"Ngươi nghịch chuyển khí vận của ta!"

Không có khả năng!

Đại Chu vương ho ra máu, vẻ mặt trắng bệch: "Khí vận? Khí vận bất quá chỉ là phụ trợ, thật sự coi khí vận làm đòn sát thủ thì ngươi cứ chờ chết đi!"

Dứt lời, y tan biến ngay lập tức, xuyên qua hư không.

Âm âm!

Trên bầu trời, hai đầu đại đạo hiển hiện, trong nháy mắt va chạm vào nhau!

Đại Chu vương chỉ ra một ngón tay, điểm trúng một đầu đại đạo, Giám Thiên Hầu khẽ hừ lạnh, trong nháy mắt, y cũng hiển hiện mấy chục miếng thần văn.

"Bản tọa cũng biết!"

Sau tiếng hừ lạnh, thần văn dồn dập tản ra, thiên địa ngũ hành nghịch chuyển, không gian gần như sụp đổi Năm đó y đi theo Văn vương, há lại không biết thần văn nhất đạo!

Bình Luận (0)
Comment