"Vạn Vật Vi Linh, mở!"
Linh Hoàng quát chói tai, ở trong mắt Tô Vũ, sau tiếng quát chói tai ấy, đại đạo trên đỉnh đầu bà ta khẽ chấn động, giờ khắc này, vạn vật giống như đều có sinh cơ, có sự sống. Thực Thiết Thú Hoàng đang cầm cây trúc lớn bổ bà, bỗng nhiên, cây trúc kia cứ như có sự sống, kịch liệt chấn động muốn phản kháng ngược lại chính ông.
Điều này làm cho Thực Thiết Thú Hoàng cũng hơi luống cuống, vội vàng trấn áp gậy trúc trong tay mình!
Đây chính là Thiên binh đỉnh cấp!
Không chỉ vậy, dưới sự chấn động từ đại đạo của Linh Hoàng, hư không dường như đều có sự sống, mở ra một thông đạo nối thẳng tới Linh giới cho bà ta.
Đến mức độ này, đám Hợp Đạo kia há có thể không liều mạng?
Không chỉ bà mà Vượn Hoàng bên cạnh còn trong tích tắc lớn mạnh gấp trăm lần, hóa thành một thân vượn khổng lồ, hai tay hắn xé rách hư không, cây gậy trong tay trực tiếp vứt xuống một bên, bộc phát ra chấn động kịch liệt.
Thiên binh tự bạo!
Hắn muốn phát nổ Thiên binh đỉnh cấp để tranh thủ thời gian!
Bảo vật, binh khí chứng đạo gì đó cũng chẳng còn quan trọng, lúc này không trốn thì chắc chắn sẽ phải chết!
Hợp Đạo lần đầu tham chiến lại có nguy cơ vẫn lạc, đây là điều mà chúng không ngờ tới.
"Gâầu""
Ngay một khắc này, Tô Vũ đã ra tay.
Trong hư không, một con tiểu cẩu xuất hiện nhìn về phía đại đạo của Linh Hoàng, sau đó nó bay về phía đại đạo như muốn cắn đứt thứ ấy!
Trên đỉnh đầu Linh Hoàng có một đầu đại đạo đột nhiên hiện ra, đó là vạn vật chi đạo, hoa cỏ cây cối, sơn hà hải hồ... Đại đạo kia khá cường đại, mà trên đó có một đóa hoa hồng cực kỳ đẹp đẽ, dây dưa tương hợp với đại đạo.
Đó chính là đạo của Linh Hoàng!
Hoa hồng chứng đạo!
Trên đại đạo này nó chiếm cứ một vị trí, sau đó quấn chặt.
Linh Hoàng mở ra không gian thông đạo định trốn chạy, nào ngờ tiểu cẩu đã cắn tới, Linh Hoàng cảm nhận được mối nguy mãnh liệt nên không dám dây dưa. Bà bước vội vảo không gian thông đạo, muốn mau chóng rời khỏi đây.
Ngay tại lúc này, một lực hút cực kỳ cường hãn truyền đến!
"Ta còn chưa ăn tên nào mài!"
Là Ma ma Cục lông nhỏi!
Đúng vậy, chính là vị này.
Ma ma Cục lông nhỏ hết sức phẫn nộ, ta chưa ăn được tên Hợp Đạo nào hết, thật là bực bội!
Long Hoàng bị Tô Vũ giết xong thì đã thu thi thể, nàng không ăn được.
Giờ Linh Hoàng muốn chạy, xem thường ai vậy?
Thật sự cho rằng nàng là kẻ dễ trêu chọc sao?
Các ngươi liều mạng, ta cũng biết liều mạng mà!
Phút chốc, trong thiên địa, một Cục lông khổng lồ xuất hiện, miệng há to tựa như hắc động, lực thôn phệ mãnh liệt truyền ra, mà thứ Tô Vũ thấy chính là trên đỉnh đầu ma ma Cục lông nhỏ cũng có một đại đạo xuất hiện.
Thế nhưng nó lại không thô to.
Cảm giác như không phải dung hợp với đại đạo, mà là một đạo của riêng ma ma Cục lông nhỏ.
Không biết là nàng tự mình mở đạo, hay là nàng vốn do một đại đạo tàn phá hóa thân thành Linh.
Đại đạo của ma ma Cục lông nhỏ thuộc về riêng mình nảng.
Tô Vũ không nhìn thêm, lúc bấy giờ, tiểu cẩu đã cắn tới đại đạo của Linh Hoàng, mà Tô Vũ cũng đấm ra một quyền, trong nháy mắt hiển hiện vô số tòa núi lớn. Ánh mắt hắn rét lạnh, thứ hắn oanh tạc không phải Linh Hoàng mà là không gian thông đạo của bà ta.
Đánh ra một quyền này, thần văn chữ "Xuyên" của Tô Vũ cũng phát huy tác dụng cực lớn, lực lượng trực tiếp xuyên thấu vách không gian!
Khóa chặt lối đi mà đối phương xây dựng!
"Ngươi còn muốn chạy?"
Tô Vũ quát lạnh một tiếng, mà Linh Hoàng vừa bước vào, lối đi liền kịch liệt chấn động, bị Tô Vũ đánh sập, phía sau lực hút cực lớn khiến Linh Hoàng lộ ra vẻ tuyệt vọng, thê lương gào lên: "Là Nhân tộc lấy tộc ta làm linh dược, làm tài liệu đúc binh, là do Nhân tộc các ngươi quá bá đạo, vạn vật chúng ta chẳng lẽ không được phép có chốn sinh tồn sao?"
Bà thê lương nói: "Quyển sách kia, cái cây kia hay kể cả Phệ Thần nhất tộc này đều là Linh! Các ngươi lại trợ Trụ vi ngược, Nhân chủ thế hệ này muốn cầu cạnh các ngươi nên mới không giết các ngươi, thế nhưng một khi Nhân tộc khôi phục thống trị, các ngươi cũng chỉ là tài liệu đúc binh luyện dược mà thôi!"
Lời này có thể phân rõ đúng sai không?
Không thể.
Chắc chắn Nhân tộc đã từng làm qua việc này, Tô Vũ không hỏi cũng biết.
Hắn sai rồi sao?
Tô Vũ không cảm thấy như vậy, hắn chỉ là vì cầu sinh, cầu Nhân tộc không bị diệt!
Không giết Linh Hoàng, một vị Hợp Đạo mang theo hơn mười vị Vĩnh Hằng xuất chiến, thế lực cường đại như vậy kém chút đã dẫn đến tình cảnh Nhân tộc diệt vong.
Cuộc chiến chủng tộc chẳng phân được đúng sai.
Chư thiên vạn tộc, ai là người đúng ai là kẻ sai?
Bất cứ ai cũng là vì bản tộc!
Tiên tộc đáng ghét nhưng họ cũng là vì chính lợi ích Tiên tộc. Bây giờ Tiên tộc muốn thống nhất chư thiên... Nhân tộc đã từng làm qua một lần bởi vì Nhân tộc tài giỏi, Tiên tộc muốn làm thì đó cũng là lẽ thường.
Không có chủng tộc nào chẳng muốn làm lão đại!
Chỉ là phải xem thực lực có đủ hay không!
Thiên Cổ trong mắt Tô Vũ là người xấu, ở Tiên tộc thì Thiên Cổ lại là anh hùng.
Cho nên mấy lời này Tô Vũ chỉ nghe qua một chút rồi thôi, hắn sẽ không có lòng thương hại gì đối với Linh Hoàng.
Lực lượng Đại Đạo bùng nổ, tiểu cầu cấp tốc cắn xé đóa hoa kia!
Mà Tô Vũ thì xuyên qua hư không, Văn Mộ bia hóa thành đao, lại là một đao chém xuống.
Một khiếu một chiến kỹ!
Một khiếu một công pháp!
Khi Tô Vũ bước vào Nhật Nguyệt, hết thảy khiếu huyệt hợp nhất, kỳ thật bất luận dùng chiêu thức hay chiến pháp gì thì đều là lực lượng của một khiếu, chẳng qua là cách hiển thị khác biệt mà thôi, ngoài ra thì lực lượng bùng nổ đều giống nhau.
Hắn thích dùng Khai Thiên đao là vì dùng đã lâu nên quen tay.
Đại đạo của Linh Hoàng chấn động, bà ta cấp tốc tránh đi, tiếp đó hương hoa nồng nặc bỗng nhiên xuyên thấu phòng ngự của Tô Vũ. Từng đợt hương hoa truyền tới, thân thể Tô Vũ kịch liệt chấn động, đây không phải độc, mà là thuốc bổi Đại bổi Mùi hoa này trong giây lát đã tưới nhuần biển ý chí và thân thể của hắn, bổ quá mức!
Vì thế lực lượng của Tô Vũ đột nhiên tăng lên dữ đội, bịch một tiếng, tỉnh huyết chỉ lực của Phì Cầu trực tiếp tăng mạnh hơn, lập tức trùng kích máu thịt Tô Vũ nổ tung, lực lượng quá mạnh!
Bổ quá mức thì cũng là độc!
Sắc mặt Linh Hoàng tái nhợt, Tô Vũ lảo đảo một thoáng, nhân cơ hội đó bà ta bèn cấp tốc trốn chạy.
Hợp Đạo không có mấy ai là đồ ngớ ngẩn, cũng không hề có kẻ yếu.
Linh Hoàng cảm nhận được lực lượng cùng Đại Đạo của bà đều không bằng Tô Vũ bây giờ, không có cách nào liều mạng thì chỉ có thể lựa chọn bồi bổ hắn!
Khiến lực lượng của Tô Vũ lên đến mức mất khống chết Tô Vũ mạnh hơn nữa thì lực lượng cũng không phải của chính hắn, Linh Hoàng đã cảm nhận được!
Nếu là một chọi một, Tô Vũ bị bồi bổ như thế thì đúng là chưa hẳn có thể giữ lại người, có khi còn khiến đối thủ thừa cơ bỏ chạy!
Nhưng mà hắn không phải đang đơn đả độc đấu!
Ngay khi hương hoa của Linh Hoàng tràn lan, sức thôn phệ của ma ma Cục lông nhỏ đạt đến đỉnh phong, tức khắc hư không bốn phía đều bị nàng hút cho đổ sụp!
Ẩm!
Linh Hoàng vừa bỏ chạy không đến ngàn mét, hư không đã mãnh liệt đổ sụp xuống, ma ma Cục lông nhỏ ngao ô há miệng ngoạm một ngụm, mạnh mẽ hút bà ta trở về!
"Ăn ngươi, ta nhất định phải ăn ngươi!"
Ma ma Cục lông nhỏ gảo thét Mà Tô Vũ cũng tỉnh táo lại ngay lập tức, hắn hơi chấn động, lực lượng mạnh hơn thì cũng không phải là của mình, kiểu gì thì cũng sẽ có chỗ thiếu hụt!
Nếu Tiểu Bạch Cấu ở đây thì Linh Hoàng có bồi bổ thế nào cũng không ích gì!
Quả nhiên, lực lượng phải là của chính mình thì mới có thể mạnh nhất!
Không phải lực lượng của mình mà chỉ là mượn dùng thì dù mạnh đến đâu cũng là ngoại vật, thiếu chút nữa hắn đã để Linh Hoàng chạy trốn Tôi.