Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2536 - Chương 2535:

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2535:
 

"Ngươi chết rồi thì hằng giúp ta bồi bổ!" Tô Vũ gầm lên.

Roett Chém ra một đao!

Ngay khi hắn chém ra đao này, Văn Minh Chí cũng đồng thời chấn động, trong hư không hiện ra từng đầu Đại Đạo hết sức hư ảo, thế nhưng lại thực sự tồn tại!

Giờ khắc này, Ma Kích nhìn về phía Tô Vũ, ở nơi xa xôi hơn, Thân Hoàng cũng vội vã nhìn qua chỗ Tô Vũ.

Trên đỉnh đầu Tô Vũ tựa hồ nổi lên mấy vòng Đại Đạo.

Nếu mượn lực thì phải mượn nhiều một chút!

Thân hàng!

Ma lâm!

Thiên phú kỹ!

Đúng vậy, Tô Vũ biết thiên phú kỹ, bây giờ Tô Vũ cũng mơ hồ đã hiểu thật ra hắn có thể mượn dùng lực lượng đại đạo trong Thời Gian sách. Thời Gian sư giết quá nhiều cường giả nên đều đã vẽ ra đại đạo trong đây.

Lúc bấy giờ Tô Vũ vận dụng thiên phú kỹ, trong nháy mắt, hắn dường như đã đánh cắp lực lượng Đại Đạo của hai tộc Thần - Ma!

Cho nên, đỉnh cấp cường giả của hai tộc đều có cảm ứng rõ rệt nhất.

Ma Kích đang đối chiến với lão Quy, sắc mặt ông ta chợt biến hóa, đột nhiên nhìn về phía Tô Vũ, ánh mắt đây lạnh lùng: "Thời Gian sư.. "

Ông ta mới thức tỉnh, thế nhưng cũng đã lập tức nhìn ra lai lịch của Tô Vũ!

Hắn có truyền thừa từ Thời Gian sư!

Lấy trộm lực lượng Đại Đạo của các tộc!

Mà Tô Vũ cũng là lần đầu tiên cảm nhận được rõ ràng thiên phú kỹ có tác dụng gì, chính là đánh cắp lực lượng Đại Đạo để sử dụng!

Thời Gian sư quả nhiên rất đáng sợi Lập tức, thực lực của hắn tăng trưởng, sau một khắc, hắn hóa thành một đạo cương phong, bao phủ về hướng Linh Hoàng, mà kỹ năng hóa thành cương phong này cũng là do hắn đánh cắp từ lực lượng Phong Hành.

Âm âm!

Linh Hoàng vốn dĩ còn có thể chống đố một ít, bây giờ bị cương phong của Tô Vũ bao bọc, thân thể bà ta chấn động, trong nháy mắt đã hóa về bản thể là một đóa hoa hồng!

Mùi thơm tỏa khắp thiên địa!

Mà đại đạo trên đỉnh đầu bà ta bây giờ đã không còn đường để trốn, bị tiểu cầu cắn xé đóa hoa hồng kia, Đại Đạo vạn vật chấn động một thoáng, không cho tiểu cẩu cơ hội cắn nát, trong nháy mắt liền tan biến!

Bản thể của Linh Hoàng kịch liệt chấn động!

Khí tức tụt xuống!

Mang theo tuyệt vọng cùng thê lương, Linh Hoàng nổi giận gầm lên: "Ta có chết thì ngươi cũng đừng hòng ăn tai"

Âm!

Hoa hồng đột nhiên bạo liệt!

Uynh!

Tô Vũ hóa về bản thể đang đứng cùng chỗ với ma ma Cục lông nhỏ, cả hai bị tạc bay ngược ra sau, thân thể Tô Vũ nổ tung, ma ma Cục lông nhỏ cũng không ngừng quay cuồng, nhưng nàng đã mặc kệ hết thảy, lực thôn phệ bùng nổ, nuốt toàn bộ tàn phiến trong hư không vào bụng!

Ăn sạch sẽ!

Cực kỳ thoải mái!

Vừa lòng thỏa ý!

Tâm tình sáng sủa!

Dù cho bị tạc đau đớn thì ma ma Cục lông nhỏ cũng thỏa mãn, dù cuối cùng Linh Hoàng lựa chọn tự bạo thì nàng cũng đã ăn được rất nhiều, ăn no mây mẩy!

Tô Vũ bị tạc bay vốn còn muốn vớt vát chút ít, nhưng thấy ma ma Cục lông nhỏ ăn rồi thì hắn chỉ ho ra máu bật cười, cũng không để ý.

Ăn thì ăn đi!

Lần này, ma ma Cục lông nhỏ đã lập công lớn, nàng giết từ Nhân cảnh cho tới chư thiên, giết tới giết lui, giết nguyên cả một ngày, dù sao cũng phải mời người ta ăn một bữa đàng hoảng.

Sau khi Linh Hoàng tự bạo, chư thiên lại đổ xuống huyết vũ.

Õ Linh giới xa xôi, vô số linh thức vạn vật nằm rạp trên mặt đất, có kẻ thút thít, có kẻ tuyệt vọng, có kẻ dứt khoát mất đi linh tính biến về bản thể, núi sông rung chuyển!

Một tôn Hoàng đã chết!

Với Tô Vũ thì đó là đối thủ, còn ở Linh tộc đó lại là một vị Hoàng, là người đang vì tranh thủ tự do, tranh thủ cơ hội, tranh thủ sinh tồn cho họ!

Kỳ thật Linh Hoảng còn mang theo hơn mười vị vô địch đến đây tham chiến!

Giờ khắc này, hơn mười vị vô địch Linh tộc đã bị giết vài vị, những kẻ còn lại đều đây vẻ bi ai!

Hoàng của họ đã vẫn lạc!

"Tô Vũ!"

Ngay khi Tô Vũ chuẩn bị thôn phệ tỉnh huyết để đi giết Vượn Hoàng, những vô địch Linh tộc đó bỗng nhiên vọt thẳng tới chỗ hắn!

"Thiên sinh Vạn Linh, Vạn Linh bị người ngấp nghé, Ngô Hoảng bảo hộ Vạn Linh, ngươi giết Ngô Hoàng, Linh tộc... nguy rồi!"

Từng vị vô địch mang theo vẻ tuyệt vọng, thê lương, trong nháy mắt lao đầu về phía Tô Vũ!

Từng đầu thời không trường hà bao trùm lấy hắn.

Sau một khắc, từng tiếng nổ ầm ầm vang vọng đất trời!

Một tòa núi lớn chia năm xẻ bảy, nổ cho Tô Vũ lộn nhào, thân thể phá toái, may là ban nãy giết Linh Hoảng nên có không ít ban thưởng hạ xuống, Tô Vũ bèn vội vàng thôn phê.

Một dòng sông dậy sóng cuốn tới, bao phủ thiên địa sau đó nổ tung!

Một gốc đại thụ che trời, một tảng đá vụn, một gốc cỏ non xanh biếc đều dồn dập bạo liệt trước mặt Tô Vũ!

Tiếng ầm ầm bên tai không dứt!

Tô Vũ bị tạc bay lên, thân thể phá toái, lực lượng tỉnh huyết tan biến, thiên địa lại ban thưởng cho hắn một chút đền bù, giúp hắn chữa trị thân thể.

Thế nhưng Tô Vũ cũng bị nổ bay ngược thật xa, đập ầm ầm lên giới bích của Nhân cảnh!

Lúc này, trên vùng trời Nhân cảnh có khả năng cũng đã nổi lên hình dáng Tô Vũ.

"Phụt.. "

Tô Vũ hộc máu cứ như không cần mạng nữa.

Hắn kịch liệt thở đốc một thoáng, lắc đầu có chút hốt hoảng, thế mới biết xảy ra chuyện gì, toàn bộ vô địch của Linh tộc đã tự bạo!

Mà họ lại đều nhắm vào hắn, kém chút đã nổ chết hắn!

Thời khắc này Tô Vũ lập tức liền trở nên suy yếu!

Thân thể bị hao tốn nghiêm trọng!

Cũng may giết Linh Hoàng nên quy tắc ban thưởng vẫn còn, đều đang tu bổ thân thể cho hắn.

Tô Vũ phun máu, bỗng nhiên bật cười.

Cuộc chiến chủng tộc!

Linh tộc cũng rất hung hăng khát máu, thế mà dám tự bạo nhắm vào hắn!

Trận chiến này Hợp Đạo cùng vô địch của Linh tộc đi tham chiến đều chết sạch!

"Ngu ngốc!"

Tô Vũ phun máu, mắng một tiếng, nhìn về phía nơi Vượn Hoàng đã độn không chạy xa, thở dốc nói: "Các ngươi tự bạo không cứu được Hoàng của các ngươi mà lại cứu lấy Vượn Hoàng... Ngu xuẩn!"

"Khu khụ khu.

Tô Vũ mắng xong lại phun máu, mẹ nó, kém chút đã nổ chết hắn rồi.

Nhược điểm của tinh huyết Tiểu Bạch Cẩu đã khiến hắn thực sự gặp nguy hiểm.

Suýt nữa thì quên mất vô địch cũng không yếu.

Mà bên kia, Vượn Hoàng gảo thét một tiếng, bị Thực Thiết Thú hoàng cầm gậy trúc đánh gãy chân, sau đó lại bị Cổ Hống cắn đứt eo, đầu to của hắn cố thoát ra để bay về hướng Vượn giới!

Hắn có cơ hội chạy trốn!

Linh Hoàng vừa chết, lẽ ra hắn cũng phải chết, nhưng không ngờ vô địch Linh tộc lại huyết tính mười phần, thế mà chạy đi tự bạo bên chân Tô Vũ, nổ cho Tô Vũ nện vào giới bích Nhân cảnh mới dừng lại.

Vượn Hoàng vội vã trốn chạy, lúc nảy, ma ma Cục lông nhỏ vừa ăn xong tàn thân của Linh Hoàng đột nhiên há miệng về phía hắn!

Mối nguy của Vượn Hoàng buông xuống!

Mà ngay một khắc này, nơi xa, ba vị Vượn cổ liếc nhìn nhau, sau đó cùng nhau tắm máu ra tay, nhất kích đánh bay một tôn trấn thủ. Cả ba vị gào thét một tiếng, hóa thành ba tôn Vượn cổ khổng lồ.

Trong nháy mắt, ba vị cường giả xuất hiện trước cái miệng lớn của ma ma Cục lông nhỏ. Ma ma Cục lông nhỏ chỉ thoáng sơ sẩy đã nuốt trọn ba vị này vào trong bụng, sức cắn nuốt cũng lập tức tan biến!

Mà ma ma Cục lông nhỏ thì bị nổ bay!

Ổ nơi xa, Tô Vũ thở dài một tiếng, xem ra ma ma Cục lông nhỏ cũng không quá thông minh!

Lúc nảo nàng cũng hung hăng xông lên nuốt người vào trong bụng, kết quả, mỗi lần đều bị tạc bay tứ tung.

Ố bên phe Nhân tộc, Hợp Đạo xui xẻo nhất trừ ma ma Cục lông nhỏ ra thì không còn có thể là ai khác!

Ba vị Vượn cổ đều không hề yếu!

Bây giờ họ cũng tự bạo trong bụng ma ma Cục lông nhỏ, nổ cho ma ma Cục lông nhỏ không biết đã bay tới nơi đâu, cách bọn hắn cực xa!

Mà Vượn Hoàng thì cấp tốc độn không rời đi, trong mắt cũng lộ ra vẻ đau buồn.

Tam đại Vượn cổ chính là ba vị cổ lão trong tộc.

Lúc này, họ cùng tự bạo chỉ vì tranh thủ một chút thời gian để hắn thoát đi.

Đại tộc có thể không có vô địch, nhưng tuyệt đối không thể không có Hợp Đạo!

Trong nháy mắt, Vượn Hoàng đã bỏ trốn!

Hoàn toàn biến mất!

Vô địch của Viên Hầu nhất tộc cũng không ngừng tắm máu rút lui, có kẻ bị giết, có kẻ độn không trốn chạy!

Cái tên này thế mà chỉ biết bảo vệ tính mệnh.

Bình Luận (0)
Comment