Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2538 - Chương 2537: Khờ Mập Mạp.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 2537: Khờ Mập Mạp.
 

Đại chiến kéo dài cả ngày cuối cùng cũng hạ màn.

Ai về nhà nấy.

Các tộc dồn dập lui về bản giới, phong tỏa lối vào giới vực, Long tộc không có Hoàng giả trấn giữ, sau khi Long Hoàng ngã xuống, thậm chí không ít cổ lão còn tự bạo thân thể để lấy thân xác phong bế giới vực, đề phòng Nhân tộc tập kích.

Thiên Uyên hủy diệt, Linh giới chấn động, Kim Sí Đại Bằng nhất tộc cũng sụp đổ.

Đây chính là cuộc chiến vạn tộc!

Đại tộc mạnh hơn, cường giả tuyệt thế chết trận, tùy thời đều có mối nguy hủy diệt.

Nội tình không đủ thâm hậu, một lần triều tịch chi biến lựa chọn sai lầm liền có thể trở thành lịch sử, trở thành quá khứ, trở thành chủng tộc chỉ còn trong truyền thuyết.

Các tộc Nhân, Thần, Ma, Tiên xưng bá chư thiên, nội tình thâm hậu là nguyên nhân chính.

Nhân tộc có khả năng lôi kéo đồng minh.

Tiên tộc có khả năng gọi hai vị Hợp Đạo hạ giới, Ma tộc có khả năng gọi các lão giả đã chết trong truyền thuyết. Thần tộc vô cùng điệu thấp cũng bởi vì không đánh tới Thần giới, Thần Hoàng cũng không lâm nguy, bằng không có lẽ sẽ có chuyện ngoải ý muốn xảy ra.

Ngoài lối vào giới vực Nhân tộc.

Tô Vũ thở hổn hển mệt mỏi.

Trận chiến này hắn đã giết từ Nhân cảnh ra tới chư thiên, giết vô địch, giết Hợp Đạo, giết cho bản thân hắn vết thương chồng chất, giết cho hắn mệt đến không thể không thở dốc.

Lúc này, một số vô địch Nhân cảnh còn đang quét dọn chiến trường, Tô Vũ nhìn thoáng qua nhưng cũng không hứng thú nhìn nhiều.

Quá mệt mỏi!

Bên cạnh, Thiên Diệt cũng thở phì phò, cầm đại bổng đi tới, cười ha hả nói: "Đánh sảng khoái quá, Tô Vũ, lúc nào lại đánh nữa?"

Tô Vũ bất đắc dĩ, khẽ cười đáp: "Thiên Diệt đại nhân, lần sau tái chiến, dưới Hợp Đạo chỉ sợ đều sẽ gặp nguy hiểm"

Thân hình cao lớn của Thiên Diệt nhìn xuống Tô Vũ rồi khẽ nhíu mày: "Ta cảm thấy ngươi đang khinh bỉ ta?"

Tô Vũ xua tay: "Tuyệt đối không có!"

"Hừt"

Thiên Diệt hừ lạnh một tiếng, tuyệt đối là có.

Cái gì gọi là dưới Hợp Đạo đều sẽ gặp nguy hiểm.

Ta thì làm sao?

Thực lực của ta dưới Hợp Đạo thì thế nào hả?

Nơi xa, lão Quy không lại gần, có điều thanh âm của lão vang tới: "Tất cả thả binh khí lại trấn áp lối đi, Tử Linh giới vực rung chuyển, mau trở về tu dưỡng! Tô Vũ, chúng ta đi trước, xử lý xong sự tình thì nhanh trở về Thánh Thành!"

Tử Linh giới vực quả thực đang rung chuyển.

Lần này giết hai tôn Hầu, bây giờ chỉ sợ Đông vương sẽ muốn làm loạn, lão Quy cũng cần phải nghĩ biện pháp giải quyết phiền toái này.

Thiên Diệt bĩu môi, được thôi.

Vốn dĩ hắn ta còn muốn đi chơi một hồi nữa!

Nơi xa, Vân Tiêu vẫn còn đang phẫn nộ, tức giận quát: "Lúc nào mới có thể giải phong đây? Tiện nhân kia, hai lần rồi mà ta đều không thể giết ả!"

Lão Quy và Tô Vũ đều im lặng, vị này ôm chấp niệm giết Hàm Hương Tiên vương rất nặng!

Đáng tiếc, Vân Tiêu mới là bát đoạn, Hàm Hương lại là cửu đoạn.

Dung binh pháp của Vân Tiêu mặc dù mạnh hơn tam thần pháp của Hàm Hương Tiên vương một chút, bát đoạn đánh cửu đoạn cũng không chênh lệch, nhưng nàng còn có tượng đá phong ấn, chung quy cũng không chiếm cứ ưu thế gì nhiều.

Tô Vũ cười không nói gì, chắp tay với những vị trấn thủ đang thở hổn hển nơi xa rồi nói: "Chư vị cứ trổ về trước đi, ta sẽ về sớm thôi!"

Tỉnh Hồng mỉm cười: "Có việc lại kêu chúng ta!"

"Được!"

Nương theo lời Tô Vũ nói, một đám trấn thủ dồn dập trổ về cổ thành, cổ thành lại lần nữa trấn áp lối đi Tử Linh, trong chớp mắt, 36 tòa cổ thành tan biến, bọn họ cũng cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng.

Trận chiến này trấn thủ cũng là người người mang thương, mà Tử Linh giới vực còn đang chấn động, bọn họ phải quay về trấn áp rung chuyển mới được.

Sau khi cổ thành nhất mạch rời đi, Tô Vũ nhìn về phía hơn mười vị Thực Thiết Thú.

Bỗng nhiên hắn rất muốn phì cười.

Bởi vì... những vị này đều là một cái khuôn đúc ra.

Hơn mười vị Thực Thiết Thú đều có cùng một biểu lộ, một tư thái, một dạng vũ khí, mắt ai cũng có quầng đen lớn như nhau lại đều đang gặm trúc... Tô Vũ nhất thời rất muốn cười.

Bất quá, hắn vẫn miễn cưỡng nhận ra Cửu Nguyệt trong đó, cái đầu của vị này hơi nhỏ hơn một chút.

Hắn cũng nhận ra Thực Thiết Thú Hoàng, cái đầu của vị này lớn nhất.

Một đám Thực Thiết Thú đều đang gặm trúc, rất nhanh, Tô Vũ còn nhận ra một vị Thực Thiết Thú rất quen - Khờ mập mạp. Đối phương vốn là kẻ bên cạnh Chu Hồng Lượng ở Đại Minh phủ, không biết từ lúc nào thì nó đã xâm nhập vào nhóm Thực Thiết Thú này rồi.

Khờ mập mạp cũng phát hiện ra Tô Vũ đang nhìn mình, cười ngây ngô một tiếng rồi mở miệng nói:

"Tô... Tô Thánh Chủ, ta muốn trở về Thực Thiết Thú giới, thực lực của ta quá yếu, tộc nhân ta lại ít, ta trổ về thì thực lực mới có thể tiến bộ một chút"

Khi nó nói chuyện, đằng sau bỗng nhiên lộ ra đám Thực Thiết Thú nho nhỏ đang cố trẻo lên trên đầu nó.

Tô Vũ hiểu rõ!

Đây là muốn mang con về nhà, nam nhân lang thang bên ngoài một mình thì không quan trọng, nhưng sau khi có con nhỏ thì vẫn phải về nhà mới được!

Khờ mập mạp đáng thương!

Tô Vũ cười nói: "Cũng tốt, ngươi đã sống ở Nhân cảnh nhiều năm, tùy thời có thể trổ về!"

Dứt lời, hắn nhìn về phía Thực Thiết Thú Hoàng to lớn, chắp tay cảm kích: "Lần này đa tạ Thú Hoàng đại nhân!"

Thực Thiết Thú Hoàng đang ăn trúc, cũng không thèm để ý mà chỉ ung dung đáp: "Nhân chủ khách khí, tộc ta từ thượng cổ đã giao hảo với Nhân tộc, cũng đã ký kết minh ước thượng cổ. Trận chiến này chủ yếu vẫn là công lao của Nhân chủ!"

À lôi) Thực Thiết tộc thật thà cũng biết nịnh nọt ghê!

Tô Vũ cười, hơi hơi khom người rồi nói: "Thú Hoàng quá khen! Đại ân không lời nào cảm tạ hết được, hôm nay cũng không tiện chiêu đãi. Ta thấy Thực Thiết nhất tộc có một số đạo hữu thụ thương, Thú Hoàng trước tiên xin cứ về, Tô Vũ xử lý xong việc vặt, tự nhiên sẽ tới cửa bái phỏng!"

Thực Thiết Thú Hoàng sớm đã muốn rời đi, thế nhưng Tô Vũ chưa nói gì thì ông cũng không tiện trực tiếp đi ngay được.

Bây giờ nghe vậy thì ông bèn cười ngây ngô: "Tộc ta tùy thời hoan nghênh Nhân chủ tới chơi!"

Dứt lời, một đám Thực Thiết Thú không khách khí nữa, xé rách hư không, đạp không rời khỏi.

Bên kia, Cổ Hống còn đang gặm đùi Vượn Hoàng, thấy Tô Vũ nhìn qua hình dạng hơi hung thần ác sát của mình thì cười ha hả cất tiếng: "Tô... Được rồi, hiện tại là Nhân chủ! Tô Nhân chủ, vậy chúng ta cũng đi! Hống giới cũng tùy thời hoan nghênh ngài tới chơi!"

Tô Vũ chắp tay đáp: 'Lân này Hống Hoàng cũng bị liên lụy! Kim S§í Đại Bằng và Vượn Hoàng đồng thời đột kích, Hống Hoàng có lòng đến giúp, cũng là do Tô mỗ chậm trễ, ngày sau tất có hậu báo!"

"Khách khí!"

Hống Hoàng cười ha hả: "Có đồ ăn ngon thì giới thiệu một chút là được! Đáng tiếc Binh vương tự bạo, bằng không, ăn lão Tiên nhất định là mùi vị không tệ!"

Dứt lời, Hống Hoàng cũng xé rách hư không rời đi, bất quá thanh âm lại vẫn truyền vang: "Kỳ hạn ngàn năm không xa, Nhân chủ hãy sớm có tính toán, lúc này Nhân tộc suy thoái, dù chúng ta nguyện ý tương trợ nhưng tộc chúng ta ở Thượng giới cũng không cường đại! Tộc ta hay Thực Thiết nhất tộc đều có giao hảo với Nhân tộc từ thuở thượng cổ, chín lần triều biến, chủng tộc có giao hảo với Nhân tộc đã mất mạng hơn phân nửa, còn lại chúng ta đây thì thế lực ở Thượng giới cũng cực kỳ suy yếu, chín lần triều tịch sinh ra cực ít Hợp Đạo!"

Những chủng tộc giao hảo với Nhân tộc kỳ thật cũng nhận áp chế.

Chín lần triều biến qua đi, những Cổ tộc đó đều đã biến mất trên trăm nhà!

Còn lại một số tộc không phải ngủ đông thì cũng đã suy sụp.

Bây giờ, cường giả không còn nhiều lắm.

"Đa tạ Hống Hoàng nhắc nhở!"

Tô Vũ lại nói cảm tạ.

Bên kia, ma ma Cục lông nhỏ bay tới bay lui thấy thế cũng mỏi mệt nói: "Tiểu gia hỏa, ta cũng đi đây, ta muốn về nhà ngủ, mệt lắm rồi!"

Nàng đã chiến đấu không ít, giết từ trong Nhân cảnh cho đến tận bây giờ.

Mấu chốt là nàng không quá thông minh nên bị kẻ địch đánh nổ rất nhiều lần.

Tô Vũ nghe xong liền vội vàng đáp: "Lần này Bánh Hấp tiền bối bị liên lụy, ta xong việc sẽ mang theo Cục lông nhỏ trở lại thăm tiên bối!"

"Tùy ý đi!"

Tô Vũ câm nín, tùy ý á?

Lời này...

Mà trên đầu hắn, Cục lông nhỏ cũng xông ra, vui vẻ lay động thân thể với ma ma mình một cái. Ma ma đi nhanh một chút đi, ngài không đi thì ta sẽ phải lo lắng vườn rau ta nuôi trồng biến thành của ngài.

Ma ma Cục lông nhỏ lười nhiều lời với nó, tiểu gia hỏa không bị lạc mất là được, Tô Vũ nuôi nó béo mập tròn ủm, nàng cũng không lo lắng gi.

Rất nhanh, ma ma Cục lông nhỏ xuyên qua hư không rời đi.

Bình Luận (0)
Comment