Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2546 - = Chương 2545: Quay Lại Nhà Cũ Của Văn Vương.

Vạn Tộc Chi Kiếp
= Chương 2545: Quay Lại Nhà Cũ Của Văn Vương.
 

Tỉnh Lạc sơn.

Tô Vũ đã trở về, thực ra hắn đi không bao lâu, một trận đại chiến từ buổi sáng kéo dài đến bây giờ, trời cũng vừa mới chuyển tối mà thôi.

Trong đâu, Thư Linh truyền âm nói: "Thực lực Đại Chu vương rất mạnh"

Tô Vũ gật đầu, đoạn hỏi: "Thư Linh tiền bối, ngài nói xem y có phải người ở thời đại này hay không?

Y có lớn tuổi không?"

"Cái này thì không dễ phán đoán, ta không tiện dò xét sâu, đó là hành vi khiêu khích"

"Ngài cảm thấy y có ác ý với ta không?"

"Ƒa nhìn không ra."

Tô Vũ không hỏi nữa, không sao hết, tối thiểu hiện tại Đại Chu vương sẽ không đối nghịch với hắn là được rồi.

Rất nhanh, Tô Vũ hạ xuống thung lũng.

Trong đâu, Trà Thụ có phần không vui lắm, phụng phịu nói: "Giờ trở về luôn sao? Không đi ra ngoài chơi xíu à? Ta nghe Phì Câu nói bên ngoài chơi vui lắm!"

Tô Vũ dỗ dành nàng: "Lần sau sẽ đi, còn nhiều cơ hội mà!"

"Vậy thì được!"

Trà Thụ cũng không nói nữa, rất nhanh, Thời Gian sách hơi hơi chấn động, một cỗ quy tắc chỉ lực nhàn nhạt dập dờn lan ra, bây giờ Tô Vũ mới có thể hiểu đây là quy tắc chỉ lực.

Thời Gian sách rất mạnh.

Đáng tiếc có vẻ như nó đã bị thương nặng.

Sau một khắc, thác nước hiện ra trước mắt.

Tô Vũ hỏi: "Hai vị tiền bối, khi ta tiến vào, hai vị sẽ không bị ảnh hưởng chứ?"

"Yên tâm đi, không có việc gì!"

"Vậy thì tốt!"

Tô Vũ bước vào, thân thể hắn bị thời gian cọ rửa, rất nhanh hắn đã bước qua phía đối diện.

Một lát sau.

Phong cảnh như vẽ lại xuất hiện trước mắt hắn.

Đẹp không sao tả xiết!

Đầy khắp núi đồi là những đóa hoa nở rộ rất đẹp!

Nhà cổ, đại thụ, đồng hoa, chó con...

Nơi xa, Phì Câu vốn đang thiu thiu ngủ mở mắt ngay lập tức, thấy Tô Vũ thì nó liền vui vẻ đứng lên lắc đuôi: "Về nhanh vậy sao?"

Quả thực rất nhanh!

Tô Vũ nhìn về phía Tiểu Bạch Cẩu, trong lòng hắn vẫn còn hơi chấn động, trước đó hắn không biết Tiểu Bạch Cẩu mạnh cõ nào, hiện tại thì hắn biết rồi!

Tuyệt đối rất mạnh!

Có lẽ chưa bước vào Đại Đạo cảnh, thế nhưng so với Hợp Đạo thông thường thì nó mạnh hơn nhiều!

Tô Vũ chỉ mượn lực từ ba giọt tỉnh huyết thôi nhưng lại dễ dàng chém giết Hợp Đạo.

Rốt cuộc thì lão Quy hay Tiểu Bạch Cẩu mạnh hơn, điều này thật khó mà nhận định rõ ràng.

"Tiền bối, Nhân tộc ta đã đại thắng!"

Tiểu Bạch Cẩu nghe vậy thì lắc lắc cái đuôi, tâm tình có vẻ rất sung sướng: "Tốt lắm!"

"Ta tới là muốn mời tiền bối ăn Kim Sí Đại Bằng, hẳn là lâu lắm rồi tiền bối chưa ăn những thứ này nhỉ?"

Tô Vũ cười nói: "Còn có một con rồng nữa! Lần này ta mượn sức mạnh của tiền bối nên đã giết được một đầu Long cấp bậc Hợp Đạo, hai vị tiền bối ra tay cũng giúp ta giết một con Kim Sí Đại Bằng, đáng tiếc là Phượng Hoàng chạy mất, bằng không thì ta còn giết thêm Phượng Hoàng để cho ngài nếm thử mùi vị!"

Tiểu Bạch Cẩu ngoắt ngoắt cái đuôi: "Rồng ư? Thế thì không thể ăn, Kim Sí Đại Bằng thì được, thịt trên cánh cũng ngon lắm, ta có thể chỉ ăn mỗi cánh đại bàng thôi được không?"

Hợp Đạo hay không với nó chẳng hề quan trọng.

Quan trọng là tươi ngon đủ vị.

Nó đi theo hai vị đại lão đỉnh cấp của chư thiên vạn giới là Văn vương và Thời Gian sư, đồ ăn ngon nhiều không đếm xuểt "Dĩ nhiên là được!"

Tô Vũ tươi cười, lúc này, Thư Linh và Trà Thụ cũng ra ngoài, Trà Thụ hóa thành nữ đồng, có vẻ không vưi lắm: "Phì Câu, Hợp Đạo ngoài kia thật là lợi hại, còn có Tiên tộc gì đó nữa, ta và Thư Linh cùng nhau đánh chúng, đánh hai tên nhưng mà không đánh chết được!"

Tiểu Bạch Cẩu ngoắt ngoắt cái đuôi giống như đang trêu chọc nàng: "Ngươi không biết đánh nhau!"

"Cũng đúng!"

Hàn huyên vài câu, Tô Vũ lấy thi thể Kim Sí Đại Bằng ra ngoài, thứ này có kích thước rất lớn!

Rất nhanh, Tô Vũ dốc sức cắt hai cái cánh lớn xuống.

Vẫn rất lớn!

Tô Vũ lui lại, một lát sau Tiểu Bạch Cẩu chợt tan biến, khi nó xuất hiện trở lại, trên miệng ngậm một cây gậy thật dài, nó nói: "Dùng cái này mà xâu, đây là cây tùng hương do chủ nhân đào về từ cuối trời, mùi vị rất thơm!"

Phần cuối thiên địa?

Tô Vũ nhíu mày, Văn vương còn có sở thích này ư?

Đào cây về chỉ để làm xâu nướng thịt?

Thật lợi hại!

Tiểu Bạch Cẩu vứt gậy gỗ xuống, nhanh chóng chạy vào nhà ngậm ra rất nhiều thứ.

Cái gì cần có đều có!

Lò nướng, giá nướng, hàng loạt cây gỗ... Tiểu Bạch Cẩu ngoắt ngoắt cái đuôi, đoạn nói: "Dùng cây gỗ này mà nướng thịt, đây là do tiểu chủ tử chặt về, nhiều lắm, chúng ta có thể dùng một chút. Đây là cây chặt từ Tiên tộc, Tiên giới có cây Thiên Nguyên thụ sinh trưởng dọc theo đại đạo của Tiên tộc, nó đặc biệt bền chắc, nướng lên thì mùi vị sẽ càng thơm!"

Cục lông nhỏ vội vã nhảy ra ngoải, vẻ mặt tràn đầy sùng bái và hâm mộ.

Tiểu cẩu ở thượng cổ biết cách ăn uống hưởng thụ như vậy sao?

Ta chỉ biết nuốt nuốt nuốt thôi!

So với Tiểu Bạch Cẩu, Cục lông nhỏ cảm thấy mình ăn uống quá sơ sải, nó còn từng nghĩ cứ trực tiếp ăn là tốt, sống chết gì cũng được!

Kết quả, Tiểu Bạch Cấu người ta lại tỉnh tế như vậy.

Không cách nảo so sánh được! Không cách nào so sánh được a!

Cục lông nhỏ nhảy tưng tưng trên đầu Tô Vũ mấy lần giống như đang nói, nhìn đi, người ta đi theo Văn vương có chất lượng sống thật là tốt, ta lăn lộn theo ngươi có vẻ như hơi bị kém!

Ta chỉ có thể ăn một ít quy tắc chỉ lực, thần văn hay là Thiên Nguyên khí rác rưởi mà thôi!

Xem người ta kia, toàn được ăn cái gì xịn xò không á!

Ta muốn ăn Thiên Cổ cũng chẳng được ăn!

Tô Vũ trợn trắng mắt!

Hắn đã hiểu!

Hiểu ý của Cục lông nhỏ, ngươi cút mọe nó luôn đi!

Ngươi cũng muốn được như thế?

Ngươi mà lợi hại như Tiểu Bạch Cầu thì ngươi muốn cái gì cũng có!

Còn dám so với Tiểu Bạch Cẩu người ta, cũng không nhìn thử xem mình là thực lực gì!

Rất nhanh, bữa thịt nướng đã bắt đâu.

Quá khó nướng!

Kim Sí Đại Bằng chính là Hợp Đạo, dù cho thần văn của Tô Vũ không yếu, thần văn ngũ hành Hỏa hay kể cả truyền thừa chi hỏa đều đã tấn cấp Nhật Nguyệt, nhưng mà đem ra nướng thịt thì cũng hết sức gian nan!

Thứ này chỉ sợ cần thời gian, then chốt ở chỗ ngay cả cây gỗ cũng không dễ nhóm lửa.

Này nếu như bị Thiên Đúc vương thấy được, đại khái muốn khóc.

Mấy cây gỗ đem ra làm củi này đều rất lợi hại, nếu Tô Vũ cho ông thì chắc chắn ông có thể chế tạo ra được Thiên binh!

Mà kỳ thật Tô Vũ cũng không quá để ý.

Mặc dù hắn biết thứ đồ chơi này rất trân quý.

Thế nhưng hắn cũng là nhân vật có tiền!

Tuy gia sản không nhiều bằng Văn vương, thế nhưng ở thời đại bây giờ thì cũng xem như phú hào số một, đốt chút Thiên binh làm củi thì vẫn dư sức.

Rất nhanh, một người, một tiểu cầu, một cục lông, một sách, một cây đều ngồi quanh bếp nướng, chờ được an thịt.

Tô Vũ vừa châm lửa vừa trực tiếp nói ngay vào điểm chính: "Các vị tiền bối, ta có rất nhiều nghi hoặc trong chuyện tu luyện muốn thỉnh giáo chư vị, chẳng hay các vị có thể giải thích cho ta được không?"

Tiểu Bạch Cẩu ngoe nguẩy cái đuôi: "Ngươi hồi đi, bất quá chúng ta chưa chắc đã biết, chúng ta không phải cái gì cũng hiểu như chủ nhân, thứ mà chúng ta biết cũng không nhiều"

Khiêm tốn!

Tô Vũ không khách khí nữa, nói thẳng: "Tiền bối, trước tiên ta hỏi một chuyện, với thực lực bây giờ của ta có hi vọng sớm chém giết được Hợp Đạo không? Ý ta là khi không mượn dùng ngoại lực ấy"

"Hợp Đạo rất lợi hại... "

Tiểu Bạch Cẩu vừa cất tiếng, Trà Thụ liền ngắt lời:

"Không lợi hại! Ngươi gạt người! Hợp Đạo rất yếu!

Ta và Thư Linh đều có thể đánh thắng, ngươi còn bảo là lợi hại lắm!"

Tiểu Bạch Cẩu không thèm để ý tới nàng, móng vuốt chỉ chỉ thịt đại bảng nướng: "Tên này không lợi hại! Kim Sí Đại Bằng không tự mình mở đạo, mà nó hợp đạo cũng không quá lợi hại! Hợp Đạo là đỉnh phong của dung nhập đạo, có lợi hại hay không thì còn liên quan tới vài vấn đề. Đầu tiên, đại đạo mà nó dung hợp có lợi hại hay không, thứ hai, nó đã lý giải rõ được đạo ấy chưa, thứ ba, bản thần nó có lợi hại hay không... "

"Còn nữa, phải xem trên đại đạo này có nhiều người cùng dung đạo hay không, nếu nhiều người đều gánh vác quy tắc chỉ lực từ cùng một đại đạo, vậy thì không mấy lợi hại!"

Tiểu Bạch Cẩu nhìn về phía Tô Vũ, lẩm bẩm:

"Ngươi đã đạt được một chút truyền thừa từ chủ nhân đúng không"

Tô Vũ gật đầu, lấy ra Văn Mộ bia: "Là cái này!"

Bình Luận (0)
Comment