"Không sai biệt lắm"
Phù vương đáp: "Trong lần thủy triều chỉ biến thứ 9, vì để duy trì Bách Chiến vương mà một đám lão đầu tử của Nhân tộc đã đẩy mình vào thế cửu tử nhất sinh, về sau thất bại nên nội tình hao tổn không ít, người chết rất nhiều, những năm này lại không ngừng bị vây quét, bây giờ chỉ còn lại có số ít dư nghiệt đang bị vây khốn ở một nơi hiểm địa.
Hàm Hương hài lòng gật đầu, kết quả này không tệ.
Nhưng hơi tiếc là bọn chúng không chết sạch hết đi.
Thiên Cổ cất tiếng: "Vẫn còn sót lại? Nếu ta nhớ không lâm thì giai đoạn đó các tộc đã càn quét Nhân tộc rất nhiều đợt, làm sao lại còn có người sống sót?"
Phù vương bất đắc dĩ nói: "Người quá ít, hệt như đám chuột nhắt vậy, chúng lẩn trốn khắp nơi, rất khó tìm! Đám Nhân tộc còn lại phân tán thành mấy chục phe thế lực khác nhau, bốn phía phân tán, chia thành nhiều tốp nhỏ, qua nhiều năm như được hay không?"
"Không có"
Phù vương lắc đầu: "Bất quá Tiên Chiến Hầu đại nhân vẫn đang truy tung, tranh đoạt với Đoạn Huyết Hầu của Ma tộc"
Thiên Cổ phê bình: "Bản thân Tiên Chiến Hầu vốn không phải Tiên tộc chỉ đạo thông thường, hắn không tự nghiên cứu đạo của chính mình lại chạy đi đoạt vô chủ chỉ đạo làm gì? Lãng phí thời gian!
Tại sao Nguyên Thánh Hầu không đi? Lần trước ta đã nói với hắn, Tiên Hoàng Đại Đạo gánh chịu Hợp Đạo quá nhiều, bảo hắn rời khỏi, thay Đại Đạo, nhưng gần nhất khi ta cảm ứng một phen thì thấy hắn vẫn còn ở đó, hắn đang làm cái gì?"
Phù vương có chút xấu hổ, ho nhẹ một tiếng rồi đáp: "Hắn đang bế quan"
"Bế quan?"
Thiên Cổ cả giận mắng: "Hắn đang giổ trò gì, còn muốn tranh đoạt Tiên Hoàng Đại Đạo với ta? Hừ, xem ra dã tâm của Nguyên Thánh Hầu không nhỏ, cũng không chịu nhìn lại xem thiên phú và thực lực của mình như thế nào. Sắp tới giới vực mở ra, bảo hắn làm quân tiên phong tử chiến với Nhân tộc. Chết trận thì coi như giúp ta bớt chút khí lực, không chết thì ngoan ngoãn cút ra khỏi con đường đó cho ta!"
Phù vương không nói gì, y cảm thấy mình không nên xen vảo chuyện nảy thì hơn.
Thiên Cổ cũng tương đối bá đạo, muốn ép vị Nguyên Thánh Hầu kia rời khỏi Đại Đạo hiện tại, nào có đơn giản như vậy.
Tuy rằng một con đường Hợp Đạo mà có nhiều người cùng theo đuổi thì đúng là không tốt, nhưng Thiên Cổ và đối phương đang ở hai giới vực khác nhau, Nguyên Thánh Hầu không buồn để ý đến Thiên Cổ cũng là chuyện bình thường, có ai mả không muốn trở thành chủ nhân của Tiên Hoàng Đại Đạo?
Thiên Cổ sinh khí một hồi rồi thôi, dù sao mắng mỏ hơn nữa thì tên kia cũng không nghe được, lão ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: "Không thể cho Tô Vũ quá nhiều thời gian trưởng thành! Bây giờ cách kỳ hạn ngàn năm chỉ còn tầm mười năm nưa.
"Hàm Hương, ngươi âm thầm đi một chuyến tới Mệnh giới, nhờ Vô Mệnh hỗ trợ làm hao mòn một ít lực lượng của quy tắc. Ngọc vương, ngươi tranh thủ liên lạc với các Cổ tộc, cố gắng thu thập càng nhiều Nghị Viên lệnh càng tốt, có nó thì có thể tận lực làm hao mòn quy tắc chỉ lực, tranh thủ sớm ngày mổ lối đi ra!"
Ngọc vương gật đầu, Thiên Cổ nhớ tới một chuyện: "Nghị Viên lệnh mà ta giao cho ngươi có bị tổn hại nhiều không? Nếu có thì đem đi uẩn dưỡng một chút đi."
Ngọc vương xấu hổ cúi đầu, thấp giọng nói:
"Hoàng, Nghị Viên lệnh... Mất rồi"
"Cái gì?"
Thiên Cổ biến sắc: "Ngươi vừa nói cái gì"
2"Mất rồi!"
Ngọc vương cúi đầu: "Lúc ấy vị kia của Phệ Thần tộc truy sát ta rất dữ dội, để thoát mạng, ta đành phải phát nổ hai thân, ném mất Nghị Viên lệnh thì mới có cơ hội xuyên qua lối đi để chạy thoát"
Thiên Cổ lạnh lùng nhìn ông ta, không khỏi mắng:
"Phế vật, thành sự không có bại sự có thừa!"
"Là Tô Vũ hay tên Phệ Thần tộc kia cầm đi?"
"Cái này... Ta không rõ, thời điểm ta chạy trốn thì thấy Nghị Viên lệnh đã bị Phệ Thân tộc nuốt.
Thiên Cổ nhíu mày, rất có thể nó đã rơi vào tay Tô Vũ.
Lão lầm bẩm: "Lần này chỉ sợ các tộc đều đã làm mất không ít Nghị Viên lệnh. Có lẽ Nghị Viên lệnh của Linh tộc, Kim Sí Đại Bằng tộc, Long tộc, Thiên Uyên tộc đều đã bị Nhân tộc chiếm giữ, ngươi cũng làm mất một tấm lệnh bài, xem ra tối thiểu Nhân tộc đã có năm tấm Nghị Viên lệnh. Cho nên muốn gom góp đủ 50 lệnh bài trở lên là việc hết sức khó khăn."
Lão thật sự rất muốn mắng chết đám phế vật kia.
"Một đám đần độn, đem Nghị Viên lệnh dẫn tới thượng giới khiến hạ giới vô pháp tập hợp toàn bộ, không thể điều khiển một ít quy tắc Đại Đạo, bằng không thì chúng ta đã sớm tận diệt Nhân LAI "
tộc.
Tỉ như lần này, nếu gom đủ trên 50 cái thì hoàn toàn có thể trừng phạt nhóm trấn thủ cổ thành không tuân thủ quy tắc!
Trên lý thuyết, thậm chí còn có thể tăng cường sự giam câm đối với nhóm trấn thủ, chỉ cần trấn thủ vừa ra tay liền tao ngộ quy tắc trừng phạt, không cần vạn tộc động thủ thì đã có thể dẹp yên đám tượng đá Thiên Diệt, Tinh Hồng.
Đáng tiếc, bây giờ rất khó tập hợp được trên 50 tấm Nghị Viên lệnh, càng đừng nói tới việc gom đủ 99 tấm.
Thiên Cổ nghĩ đến đây thì lại càng thêm muốn bóp chết Ngọc vương.
Lão đưa Nghị Viên lệnh cho Ngọc vương không phải để y tùy tiện xem làm bùa bảo mệnh mà vứt bỏ nó.
Ngọc vương không dám lên tiếng.
Y làm mất thứ này, Thiên Cổ nổi giận là bình thường, mặc dù Tiên tộc không chỉ có mỗi một tấm, những năm qua bọn họ giết không ít Cổ tộc, thu được vài tấm lệnh bài của bọn chúng, nhưng từng tấm lệnh bài đều vô cùng quý giá, mất đi một cái thì đúng là lỗi nặng.
Thiên Cổ thở hắt ra, trầm giọng nói: "Thôi, đã qua rồi. Cố gắng liên hệ càng nhiều tộc để thu gom thứ này càng tốt, tận lực xua tan quy tắc chỉ lực!
Tô Vũ là yêu nghiệt, hắn thực sự đã trưởng thành quá nhanh, chúng ta không thể cho hắn thêm bất kỳ thời gian nào nữa. Còn có, Tử Linh giới... Phù vương, ngươi tự mình đi một chuyến, nghĩ biện pháp tiến vào Đông vương phủ. Xem ra trong trận chiến mới rồi, Tử Linh giới đã xảy ra chuyện, có khả năng đám Kỳ Sơn Hầu đã chết. Ngươi tới đó thì liên lạc với Đông vương, bảo hắn tìm cách giải quyết Hồng Mông!"
Phù vương mở miệng nói: "Hay là ta đi tìm Ma Kích trước, nhiều năm trước Ma Kích đã từng tiến vào Tử Linh giới, có thể lão cũng có liên hệ với một vài gia hỏa nào đó ở Tử Linh giới vực."
Thiên Cổ trầm ngâm một lát, gật đầu: "Vậy ngươi tới Ma giới một chuyến. Lần này phải làm rõ thế cục, bằng không cứ ẩn mình ở trong giới vực cũng không phải chuyện tốt. Chu Thiên Tề tấn cấp Hợp Đạo đã khiến tình hình của Nhân tộc thay đối, vả lại còn có tên Giám Thiên Hầu ngu ngốc kia, y quá sợ hãi Văn vương. Mới chỉ thấy qua lực lượng thượng cổ mà Văn vương lưu lại thôi thì y đã kinh hoảng, tâm thần không yên. Nếu y bị đám Tô Vũ giải quyết, hoặc là lần nữa trở mặt quy hàng Nhân tộc thì chúng ta sẽ gặp phiền phức"
"Ta biết rồi!"
Phù vương nói: "Có điều ta không cho rằng Giám Thiên Hầu sẽ quy hàng Nhân tộc"
"Đúng vậy, khả năng không lớn, thế nhưng chúng ta không thể không đề phòng! Lần này Tô Vũ mang hai vị Hợp Đạo tới, có lẽ bọn họ có quan hệ với Văn vương. Ta thấy Giám Thiên Hầu vừa nhìn thấy họ thì liền tái nhợt, nếu ta đoán không sai thì đây là do Tô Vũ tìm ra được di tích của Văn vương, sau đó mời được hai vị Hợp Đạo từ trong di tích đó ra trợ giúp Nhân tộc.
"Nếu đã vào được di tích thì chắc chắn không chỉ có mỗi nhiêu đó, mà hắn sẽ còn thu hoạch được thêm nhiều thứ khác. Nhanh lên, chúng ta tuyệt đối không thể cho hắn thêm thời gian phát triển!"
Thiên Cổ than nhẹ một tiếng, Tô Vũ đúng là yêu nghiệt, cùng lứa thiên tài ở thời đại này, hắn thật sự đã trưởng thành quá nhanh.