Tô Vũ đúng là yêu nghiệt, đây chính là nhận định của Thiên Cổi Từ khi vừa mới bắt đầu, lần đầu tiên Tô Vũ xuất hiện ở Chư Thiên chiến trường, khi đó hắn mới chỉ là Đằng Không, nhưng Tiên tộc đã có Nhật Nguyệt cao trọng đi giết hắn, người đó chính là đệ tử của Đạo vương, ngoài ra các tộc khác cũng có mười mấy vị Nhật Nguyệt tham chiến.
Kết quả, toàn bộ chết sạch!
Lần thứ hai là tại Tỉnh Hồng cổ thành, trước là Nhật Nguyệt, về sau thậm chí có cả vô địch các tộc đi vây giết hắn, lúc ấy rõ ràng Nhân tộc vô lực trợ giúp, nào ngờ lại bị Tô Vũ lật bàn, hơn nữa Tinh Hồng còn giúp hắn đánh ngã không ít tam thân của các vị vô địch.
Lần thứ ba chính là khi ở bên ngoài Tỉnh Vũ phủ đệ.
Lúc này còn có cả Hợp Đạo ra tay muốn giết Tô Vũ.
Cuối cùng... Khá lắm, lại bị hắn lừa giết chết một đám vô địch.
Sau đó hắn đã dùng Tử Linh giới và sự tồn tại khủng bố bên trong Tinh Vũ phủ đệ chấn nhiếp các tộc, bức mọi người phải rút lui.
Lần thứ tư... Thôi, không đề cập tới cũng được, đã chết một đám Hợp Đạo rồi.
Ngẫm lại những chuyện đã xảy ra khiến chính Thiên Cổ cũng phải thấy vô lực.
Thượng giới còn chưa mỡ ra, chỉ sợ rất khó áp chế được Tô Vũ.
Phù vương lại không thấy quá nghiêm trọng, y an ủi Thiên Cổ: "Đại nhân, thủy triều chỉ biến khi trước, Bách Chiến vương còn mạnh hơn vậy nhưng rốt cuộc cũng thất bại, huống chỉ là Tô Vũ!
Dù hắn đã mượn dùng lực lượng Hợp Đạo thì cũng không đạt được tới cấp độ của Bách Chiến vương năm ấy:
Bách Chiến vương mới đúng là sự tồn tại cường hãn của Nhân tộc.
Thế nhưng chẳng phải ông ta cũng đã ngã xuống rồi sao?
Thiên Cổ không nói gì.
Bách Chiến vương?
Bách Chiến vương không hề gian trá hay âm hiểm như Tô Vũ, lại càng không tàn nhẫn như tiểu tử đó!
Tuy rằng Bách Chiến vương sát lục cũng không ít, thế nhưng Bách Chiến vương đối xử với Nhân tộc không đủ tàn nhẫn.
Có một số việc, Thiên Cổ tự nhiên biết được, năm đó Bách Chiến vương bại trận, nói thật, có một phần nguyên nhân là do chính Nhân tộc.
Nhưng Tô Vũ thì khác, đừng nhìn hắn còn trẻ tuổi mà lầm, hắn chính là dựa vào giết Nhân tộc mà quật khởi.
Từ lúc mới còn là Dưỡng Tính, hắn đã lừa giết một đám Sơn Hải Nhật Nguyệt của bản tộc.
Tô Vũ là kẻ mắc bệnh đa nghỉ nặng tới dọa người.
Theo các tư liệu mà Thiên Cổ thu được, lão biết hắn rất cảnh giác, ngoại trừ số ít người cực kỳ thân quen, ngoài ra thì hắn đề phòng với hết thảy cường giả Nhân tộc, kể cả vô địch.
Hắn chấp chưởng toàn bộ thánh thành, không nói đâu xa, chỉ tính riêng Tinh Hồng cổ thành lớn như vậy mà bên trong thành lại không có nổi số lượng Nhân tộc vượt qua một bàn tay. Theo lý thuyết, hắn đã là thành chủ, nhiều ít gì cũng phải có Nhân tộc tìm tới nương tựa mới đúng. Kết quả hoàn toản ngược lại, trong phủ thành chủ chỉ có vài vị Nhân tộc, còn lại toàn bộ thành đều không có một ai khác.
Bách Chiến vương thất bại không phải là bi vì thực lực ông ta không đủ mạnh, mà là bởi vì tâm đề phòng không đủ nặng!
Bị bẫy giết, đó cũng là đáng đời.
Còn về Tô Vũ, hắn không lừa giết ngươi đã là không tê.
Đương nhiên, triều tịch khi trước, Bách Chiến vương không có lòng quá đa nghỉ cũng là chuyện dễ hiểu. Thời kỳ đó, Nhân tộc tranh chấp nội bộ không lớn, Bách Chiến vương lại là sự tồn tại đỉnh cấp, cho nên ngay từ đầu đã được toàn bộ Nhân tộc tôn sùng.
Kỳ hạn ngàn năm tới, đảm đồ cổ ở thượng giới xuất hiện thì cũng đều ủng hộ ông ta. Thậm chí vì sự cường đại của Bách Chiến vương mà không ít Hợp Đạo đã chủ động làm pháo hôi, quyết tử chiến đến cùng để duy trì ông.
Bách Chiến vương một đường đều xuôi gió xuôi nước, cường giả như ông ta tuy đáng sợ, thế nhưng trong mắt Thiên Cổ, kẻ dám dùng chiêu trò ngươi lừa ta gạt từ lúc còn nhỏ yếu, một đường giết lên tới lúc mạnh mẽ như Tô Vũ thì lại càng đáng sợ hơn.
Tô Vũ hoàn toàn chân chính là không có chỗ nương tựa, từng bước một theo tầng dưới chót giết ra, thời điểm hắn giết tới Chư Thiên chiến trường, thậm chí còn không có một vị vô địch Nhân tộc nào ra mặt vì hắn.
Cuối cùng, kẻ như vậy lại là người thống nhất Nhân cảnh cùng Thánh Thành.
Vận khí tốt là một điểm, tính cách tự thân lại là một điểm quan trọng khác.
Thiên Cổ kiêng ky chính là loại người như Tô Vũ.
Khí vận hưng thịnh, bách chiến bất tử, mỗi một lần đại chiến đều là vì cung cấp cơ hội cho hắn cảng thêm mạnh mẽ hơn.
Loại người này chỉ cần không chết, khả năng thật sự sẽ tạo ra tình thế nghịch thiên.
Phù vương vừa hạ giới nên còn nhiều chuyện chưa biết, Thiên Cổ thì khác, lão không thể suy nghĩ lạc quan như y được.
Vô số suy nghĩ lướt qua đầu Thiên Cổ, cuối cùng lão nói: "Các vị nhanh chóng đi an bài mọi việc đi, hơn nữa không thể chỉ phòng thủ, nếu có cơ hội thì nhất định phải chủ động xuất kích, chém giết Tô Vũ!"
"Vâng!"
Một đám Tiên vương đồng loạt lên tiếng, giết Tô Vũ là chuyện mà tất cả mọi người đều muốn làm.
Cùng một thời gian.
Tô Vũ đã thấy Vạn Thiên Thánh xuất hiện, nhưng là mua một tặng một, có hàng đính kèm theo, chính là gia hỏa khó dây dưa Lam Thiên.
Vừa thấy y, Tô Vũ liền thấy đau đầu.
Sao ngươi lại tới đây?
Thật đúng là như hình với bóng mà.
Tô Vũ không muốn cho Lam Thiên cơ hội mở miệng, đợi Vạn Thiên Thánh vào trong liền trực tiếp hỏi: "Phủ trưởng, ngài có biết chuyện Ngũ Đại muốn phục sinh Tử Linh không?"
Vạn Thiên Thánh ngạc nhiên: "Biết một chút, làm sao vậy?"
"Sao trước đây ta không thấy ngài nhắc đến chuyện này?"
Vạn Thiên Thánh bật cười: "Ta còn tưởng rằng ngươi có đại sự gì, chuyện đó là Diệp Bá Thiên thuận miệng nói mà thôi"
"Phủ trưởng, ngài cứ kể rõ cho ta xem, rốt cuộc ông ấy muốn phục sinh ai, làm cách nào thực hiện?"
Vạn Thiên Thánh thấy Tô Vũ có vẻ coi trọng việc này, bấy giờ mới cẩn thận hồi tưởng lại, hồi lâu sau mới mở miệng: "Hắn nói muốn tiếp dẫn học sinh của Văn vương hồi sinh... Cũng không phải, lúc trước hắn không biết đối phương là học sinh của Văn vương, chỉ nói Tử Linh kia là một vị chủ nhân đã khảm thần văn chiến kỹ của bản thân vào Văn Mộ bia"
"Diệp Bá Thiên từng mang theo Văn Mộ bia đi vào Tử Linh giới một chuyến, cảm ứng được một ít gì đó, có thể là thần văn chiến kỹ cộng minh. Dựa theo cách nói của hắn thì năm xưa có một nhóm cường giả đã đem thần văn chiến kỹ của chính mình dung nhập vào trong bia mộ, hắn có thể nghĩ biện pháp lấy ra, rồi dung nhập ngược lại thần văn chiến kỹ đó vào biển ý chí của đối phương, như vậy thì có thể thức tỉnh vị Tử Linh kia.
"Trên đại thể chính là như vậy:
Vạn Thiên Thánh chốt lại: "Thế nhưng hắn còn chưa kịp làm gì cả thì đã chết. Về sau ta đã từng nghĩ tới việc tiếp tục, có điều không vào được Tử Linh giới nên thôi cũng từ bỏ. ' "Vậy sao lần trước ngài đã vào Tử Linh giới vực rồi mà vẫn không nói với ta?" Tô Vũ thắc mắc.
Vạn Thiên Thánh bất đắc dĩ đáp: "Lần trước ở đó có vô số Tử Linh quân chủ, nhưng ta trộm quan sát thấy ngươi không có phản ứng gì, có lẽ là Văn Mộ bia không cảm ứng được. Đã như vậy thì nói gì cũng vô ích, vả lại ta lo ngươi biết chuyện thì không chừng sẽ cầm Văn Mộ bia đi sâu vào Tử Linh giới tìm kiếm. Đó không phải là muốn chết sao?"
Dứt lời, ông lại nói: "Vả lại đó chỉ là suy nghĩ của Diệp Bá Thiên, chưa hẳn có thể thành công.
Ngươi xem Hà Đồ bọn họ đi, còn được bao nhiêu nhân tính? Nếu y có thể sống lại, Hồng Mông trấn thủ đã sớm ra tay hỗ trợ từ lâu rồi.
Tô Vũ ngẫm nghĩ hồi lâu: "Được rồi, ta tự nghĩ biện pháp! Văn Mộ bia đúng không? Có thời gian rảnh ta sẽ tìm hiểu xem!"
Nói đến đây, Tô Vũ cũng không còn gì muốn hỏi, thấy Lam Thiên vừa định mở miệng thì hắn liền bảo: "Ta phải tới các tộc bái phỏng Hợp Đạo. Phủ trưởng, ngài có gì cần thì nói với Hạ phủ chủ đi, ta đi trước. Lam Thiên tiền bối, Diệt Tằm vương đang tìm ngài khắp nơi, ngài nhớ cẩn thận một chút"
Nói xong, Tô Vũ liền độn không rời đi.
Lam Thiên thấy Tô Vũ chạy mất thì không khỏi buồn bực phàn nàn: "Hình như Tiểu Tô Vũ không thích ta!"
Mấy lần ta muốn nói chuyện mà hắn đều kiên quyết không cho ta cơ hội!
Vạn Thiên Thánh đau đầu, nói nhảm, người nào gặp ngươi mà thấy thích ngươi mới là lạ đấy.
Lam Thiên u oán nói: "Thật là, còn kêu cái gì mà Diệt Tằm vương tìm ta nữa chứ, đều là mấy chuyện xa xưa thuở niên thiếu, chẳng lẽ Vương Hổ còn để bụng?"
Hạ Long Võ nghe thế liền tò mò hỏi: "Chuyện gì vậy?"
Ngươi và Diệt Tằm vương có quan hệ gì?
Lam Thiên một bộ đại nhân không thèm chấp vặt kẻ tiểu nhân: "Không có gì, chuyện nhỏ nhặt ấy mà. Có người đang ngó chừng ta... Thiên Thánh, đi"
Dứt lời, hư ảnh của Lam Thiên liền tiêu tán.
Chỉ chậm một nhịp sau đó, trong hư không, Diệt Tằm vương phá không lao tới, gắt gao nhìn chằm chằm hai thân ảnh vừa biến mất.
Hạ Long Võ khó hiểu ngẩng đầu: "Diệt Tằm tiền bối, làm sao vậy? Ngài và Lam Thiên có xung đột gì à? Bây giờ Vĩnh Hằng Nhân tộc người người đều có thương tích, Lam Thiên đánh cắp ba ngàn trứng của Phượng Hoàng tộc cũng xem như lập công không nhỏ, tiền bối hà tất chấp nhặt với hắn.
Diệt Tằm vương nhìn chằm chằm vào mắt Hạ Long Võ, cảm thấy có vẻ y thật sự không biết gì, lúc này mới hừ một tiếng, phá không rời đi, để lại Hạ Long Võ ngơ ngác sau lưng.
Hạ Long Võ quả thật rất hoang mang.
Rốt cuộc có chuyện gì mà Tô Vũ biết nhưng ta lại không biết?
Giữa hai người bọn họ có thù oán gì sao?
Chẳng lẽ là khi Lam Thiên giả mạo Thủy Ma giáo chủ thì đã nảy sinh xung đột với Diệt Tằm vương?
Trong lúc nhất thời, Hạ Long Võ suy nghĩ rất nhiều, liệu có nên tìm một cơ hội để hai người bình tĩnh ngồi xuống nói chuyện, hóa giải ân oán hay không? Bây giờ tình cảnh rối ren, tốt nhất cường giả Nhân tộc đừng nên có nội chiến gì mới phải.