Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 2562 - Chương 256I: Bái Phỏng Thực Thiết Thú Tộc.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 256I: Bái Phỏng Thực Thiết Thú Tộc.
 

Hạ Long Võ muốn làm người hòa giải chứ Tô Vũ tuyệt đối không có tâm tư này.

Sự tình giữa Diệt Tằm vương và Lam Thiên khá phức tạp, bớt can thiệp vào thì hơn.

Trước mắt việc quan trọng là hắn phải đi gặp Hợp Đạo các tộc đã ra sức vì Nhân tộc trong cuộc chiến mới rồi.

Lần này đánh giết được không ít cường giả, nhưng những tộc kia đều không lấy đi chút chiến lợi phẩm nào. Nhiều ít gì các tộc đều có tổn thất, bái phỏng và tặng lễ vật đền bù đều là việc nên làm.

Mặc dù Tô Vũ biết thừa chắc chắn Đại Chu vương đã bí mật đạt thành thỏa thuận gì đó với đối phương, thế nhưng chuyện đó không có quan hệ gì với Tô Vũ, Tô Vũ hắn mới là Nhân chủ!

Đại Chu vương kéo quan hệ là chuyện của y, bản thân Tô Vũ vẫn phải củng cố quan hệ giữa hắn với các đại tộc mới được.

Nắm lấy quan hệ của Đại Chu vương biến thành quan hệ của chính mình, đây mới là chính đạo.

Không có vị Nhân chủ nào lại mặc kệ cho thuộc hạ đi lôi kéo làm quen với đại nhân vật, trong khi bản thân mình lại bàng quan không biết gì.

Hơn nữa, Tô Vũ thật sự không yên lòng với Đại Chu vương.

Đương nhiên, không phải là hắn lo y sẽ hố Nhân tộc, mà là lo lắng vị này sẽ hố chính mình.

Bây giờ Nhân tộc vẫn cần Tô Vũ, Đại Chu vương cúi đầu thuận theo là chuyện hợp lý, nhưng một khi Nhân tộc không cần hắn nữa thì sao?

Hoặc là khi lực áp chế mở ra, Nhân tộc trên thượng giới có người xuống, Đại Chu vương cảm thấy so với Tô Vũ thì vị kia còn thích hợp làm Nhân chủ hơn thì lại thế nào?

Hết thảy mọi việc đều có khả năng xảy ra, cho nên quan hệ là thứ mà tự tay mình phải nắm giữ mới được.

Trạm thứ nhất, Thực Thiết Thú giới.

Tô Vũ không vội tới Phệ Thần cổ tộc, tạm thời có thể xem đó đã là địa bàn nhà mình, vả lại hắn mới tới bái phỏng cách đây có vài ngày, trong khi Thực Thiết Thú giới hắn lại chưa từng đi qua.

Cách thật xa, Tô Vũ đã đeo vương miện lên, bùng nổ lực lượng khí vận, chủ động chứng minh thân phận của mình.

Hắn khoác trường bào màu vàng kim thuộc về Nhân chủ lên người, triển lộ khí tức vừa mạnh mẽ mà lại nhu hòa, mang theo thiện ý, cách Thực Thiết Thú giới gần trăm dặm, Tô Vũ đã dừng bước, cất cao giọng hô: "Nhân tộc Tô Vũ đến đây bái phỏng Thực Thiết Thú Hoàng bệ hạ!"

Thanh âm chấn động!

Một lát sau, trong thông đạo của Thực Thiết Thú giới vực, một tôn Thực Thiết cổ thú to lớn xuất hiện, nhìn về phía Tô Vũ, ngu ngơ nói: "Nhân chủ chờ một chút, ta đã bẩm báo Ngô Hoàng, trước đó Ngô Hoàng đã căn dặn ngài sẽ đích thân tới đón."

Một mặt là khách khí, một mặt là cảnh giác, dùng phòng ngừa vạn nhất.

Tô Vũ cười cười, lớn tiếng nói: "Thú Hoàng bệ hạ quá khách khít"

Đối diện, đầu Thực Thiết Thú to lớn kia chỉ ngây ngô cười chứ không nhiều lời.

Qua một hồi, lối đi chợt toát lên hào quang, nháy mắt, bảy tám đầu Thực Thiết cự thú xuất hiện.

Lần này Tô Vũ vừa nhìn liền nhận ra Thực Thiết Thú Hoàng, không phải xem hình thể, mà là vì trên đỉnh đầu đối phương cũng đeo một chiếc vương miện sáng chói.

Thoạt nhìn... Có chút khả ái.

Tô Vũ nhịn không được phì cười một tiếng, đối diện, Thực Thiết Thú Hoàng cũng cười ha hả, mở miệng nói: "Nhân chủ đến thăm, ta tiếp đón chậm trễ rồi. Nhân chủ, mời!"

Tô Vũ đạp không lướt tới. Thực Thiết Thú Hoàng liền tránh qua một bên, để lộ ra cửa vào giới vực.

Giờ khắc này, bên người Thú Hoàng có tới bảy tám vị cường giả Thực Thiết Thú tộc đều đang nhìn Tô Vũ.

Tuy Nhân tộc tiến vào giới vực của các tộc khác sẽ không bị lực lượng áp chế, nhưng ngược lại, khi ở trong bản giới của mình, chiến lực của Thực Thiết Thú Hoàng được đề thăng mạnh hơn, vả lại bộ tộc này còn có hơn mười đầu vô địch Thực Thiết Thú.

Tô Vũ chỉ đi một thân một mình tới đây, vậy nên Tô Vũ... Có dám vào không?

Tô Vũ không nói gì, thoải mái đường quảng mà bước tới.

Thực Thiết Thú Hoàng thấy thế liền tiến lên, đi ngang hàng cùng Tô Vũ, vui vẻ bắt chuyện: "Nhân chủ tín nhiệm tộc ta, đây chính là vinh hạnh của bổn tộc. Bất quá Nhân chủ vẫn nên cẩn thận, tùy tiện tiến vào giới vực khác sẽ dễ gặp nguy hiểm"

Tô Vũ tín nhiệm Thực Thiết Thú tộc là chuyện tốt, có điều ông lo Tô Vũ chủ quan, lõ đâu lại gặp người phục sát tại tiểu giới thì rất dễ mất mạng, tới lúc đó, toàn bộ liên minh sẽ hỏng bét.

Tô Vũ mà chết, rất có thể những vị Hợp Đạo tham chiến trước đó sẽ rút khỏi liên minh, chẳng hạn như lão rùa đen kia.

Tô Vũ mỉm cười, đoạn đáp: "Thú Hoàng bệ hạ có lòng, nếu là các giới vực khác thì chưa chắc ta đã dám vảo, có vào thì cũng sẽ không gióng trống khua chiêng như ở đây. Huống chỉ nếu thật sự xảy ra phiền toái, ngài yên tâm, ta vẫn còn có chút thủ đoạn!"

"Vậy cũng đúng!"

Thực Thiết Thú Hoàng nói: "Cũng đúng, thủ đoạn của Nhân chủ phong phú, Hợp Đạo bình thường mà đơn độc gặp được thì chỉ e cũng không dám tùy tiện ra tay đối với Nhân chủ!"

Tô Vũ chỉ cười cười chứ không đáp.

Vừa đi vừa trò chuyện, không bao lầu sau, bọn họ đã tiến vào trong bản giới.

Liếc mắt nhìn một cái, Tô Vũ không khỏi cảm khái cảnh quan nơi đây thật sự rất đẹp, núi non trùng điệp, nguyên khí sung túc, khắp nơi đều là cành trúc non mơn mởn, trải dài một màu xanh biếc phủ khắp tứ phương.

Trong đó còn có thể thấy thật nhiều tiểu hào Thực Thiết Thú.

Đây là lần đầu tiên Tô Vũ đặt chân vào một tiểu giới đúng nghĩa, không tính Phệ Thần tộc, nơi đó chỉ có đúng 3 cục lông hết ăn lại ngủ.

Tô Vũ thành thật nói: "Đây là lần đầu ta tiến vào giới vực của đại tộc khác, vốn dĩ ta còn muốn bớt thời gian đi hành tẩu khắp nơi một phen, nghe nói hành tẩu ở các giới có lợi cho việc mở mang tầm mắt, tăng cảm ngộ của chính mình lên... Đáng tiếc ta trưởng thành quá nhanh, vẫn luôn không có thời gian và cơ hội:

Thực Thiết Thú Hoàng gật đầu: "Đây là do thiên phú của Nhân chủ quá mạnh, trong khoảng thời gian ngắn đã chạm tới cảnh giới mà vô số sinh linh cả một đời đều không luyện tới nổi"

Tô Vũ cười cười, bỗng nhiên hắn nhắm mắt lại, vên lặng cảm ngộ một vài thứ.

Thực Thiết Thú Hoàng thấy vậy thì hơi tò mò, thế nhưng cũng không định mỡ miệng cắt ngang luồng suy nghĩ của Tô Vũ.

Mà Tô Vũ lúc bấy giờ cũng không phải đang cố làm ra vẻ, mà là hắn thật sự có một ít cảm ngộ.

Lực áp chết Ỗ tất cả các giới vực đều tồn tại lực áp chế, duy chỉ có Nhân cảnh là không có, đồng thời Nhân tộc tiến vào các giới vực khác cũng không gặp phải chuyện bị áp chế thực lực.

Rốt cuộc lực áp chế kia đã đi đầu?

Thời khắc này, truyền thừa chỉ hỏa bùng cháy, đầu óc Tô Vũ thả lỏng, yên lặng cảm nhận.

Ngay khi vừa tiến vào lối đi của Thực Thiết Thú giới, hắn đã cảm nhận được một cỗ lực lượng đang áp chế chính mình, thế nhưng rất nhanh nó đã biến mất!

Đến cùng là nó đã tan biến như thế nào?

Lễ nào là bị một loại lực lượng khác triệt tiêu?

Bình Luận (0)
Comment