Hư ảnh tôn Thực Thiết Thú nọ nhìn quanh một lượt, nhìn thấy Thực Thiết Thú Hoàng, cũng nhìn thấy Tô Vũ, có về đã hiểu được mọi chuyện.
Hư ảnh Thực Thiết Thú liên rống lên, có điều ngoại trừ Thực Thiết Thú Hoàng và Tô Vũ thì chẳng một ai khác nghe được: "Ngục vương giết ta, tước đoạt đạo của ta, ta kiên quyết không theo nên mới bị gã phong tỏa con đường này. Ngục vương đã làm phản... Ta đã ngã xuống.
Dứt lời, lão cảm ứng một phen, sau đó gầm lên:
"Thiên địa này thay đổi rồi. Ha ha ha, cũng tốt, thay đổi thì thay đổi đi.. "
"Ta giải phong!"
Hư ảnh Thực Thiết Thú nở nụ cười sảng khoái, ngay sau đó, lão đột nhiên nhìn thẳng về phía Bát Nguyệt, vừa định có hành động thì bỗng thoáng chân chờ một chút, nháy mắt sau lão lại nhìn về phía Cửu Nguyệt nơi xa!
"Ngươi kế thừa đạo của ta đi!"
Ấm âm!
Đại Đạo thô to như rồng kia tan biến trong nháy mắt, tích tắc sau, lão lại hiện lên ở trước mặt Cửu Nguyệt.
Kỳ thật từ đầu tới cuối, Cửu Nguyệt chẳng thấy gì hết.
Thế nhưng giờ khắc này, y bỗng cảm giác được thứ gì đó, sau một khắc, khí tức của y bất chợt tăng vọt Cửu Nguyệt không phải là Vĩnh Hằng, y còn chưa chứng đạo.
Nhưng hơi thở nháy mắt bạo trướng, thậm chí còn vượt qua Vĩnh Hằng, Cửu Nguyệt sợ hãi nói:
"Tam thân của ta vốn đã hủy diệt, nhưng bây giờ hình như ta muốn chứng đạo, làm sao có thể?"
Lúc quyết chiến tại Nhân cảnh, tam thân của Cửu Nguyệt cũng bị đả diệt.
Hiện tại, trong nháy mắt cùng Đại Đạo tương dung, bước vào Dung Đạo cảnh!
Mà trong hư không, huyết kiếp đã hiện ra.
Tô Vũ khẽ nhíu mày, phiền toái rồi, không nghĩ tới Cửu Nguyệt vẫn còn phải chịu ảnh hưởng của huyết kiếp.
Cửu Nguyệt chống đố nổi không?
Ngay khi Tô Vũ đang lo lắng tìm cách hỗ trợ Cửu Nguyệt thì hư ảnh Thực Thiết Thú đã hiển hiện lần nữa!
"Quy tắc?"
"Quy tắc của Nghị hội?"
"Hạn chế?"
"Hài hước, mặc dù ta đã chết rồi nhưng chỉ dựa vào các ngươi thì cũng không có tư cách hạn chế ta"
Oanh!
Đại Đạo chấn động thiên địa, quét ngang hư không, âm âm!
Tiếng vang dữ dội truyền khắp tứ phía.
"Ngươi là hậu duệ của ta, dung đạo là do ta đích thân truyền cho ngươi, chỉ cần ngươi tăng lên nhanh hơn so với huyết kiếp rồi áp chế nó thì quy tắc trừng phạt không làm gì được ngươi!"
Tiếng quát to này vang vọng trong đại não Cửu Nguyệt.
Tức thì, khí tức của y bạo trướng tăng vọt!
Bản thân y vốn đã rất mạnh mẽ!
Ngay từ đầu còn có thể so được với Vĩnh Hằng tam tứ đoạn, giờ phút này, khí tức cảng ngày càng mạnh, y đang dung đạo, hay nói đúng hơn là kế thừa Đại Đạo của tiên tổ.
Âm âm!
Cửu Nguyệt nhanh chóng bay lên cao, há miệng nuốt trọn huyết kiếp kia chỉ trong một ngụm.
Thôn phê chỉ đạo!
Y nuốt lấy huyết kiếp xong, không bao lâu sau huyết kiếp lần nữa sinh ra, mà Cửu Nguyệt càng lúc lại càng mạnh mẽ, tiếp tục một ngụm thôn phê!
Huyết kiếp cảng ngày cảng mạnh, mà Cửu Nguyệt cũng càng ngày càng cường hãn.
Độ dung hợp giữa y và đầu Đại Đạo kia cực kỳ cao.
Hư ảnh từ bỏ Bát Nguyệt mà lựa chọn Cửu Nguyệt cũng bởi vì nhận ra độ dung hợp giữa hai người rất cao, lúc bấy giờ, khí tức của Cửu Nguyệt đã có xu hướng vượt qua Vĩnh Hằng thất đoạn.
Không ngừng thôn phệ, không ngừng cường hóa.
Hai bên giằng co mãnh liệt.
Oanh!
Khí tức của Cửu Nguyệt tiếp tục thuế biến, y trực tiếp dung Đại Đạo thế nên khác biệt hẳn so với những kẻ khác. Trước đây y chưa chứng đạo, dĩ nhiên lại càng không dung đạo, vì vậy hiện tại cũng không có đầu Đại Đạo nào khác hiện ra.
Y là trực tiếp tiếp nhận một đầu đạo đạo mà chưa có bất kỳ người nào khác từng dung hợp.
Lại thêm có tàn niệm giúp đỡ khiến việc tấn cấp của y càng thêm thuận lợi.
Vĩnh Hằng thất đoạn!
Vĩnh Hằng bát đoạn!
Tô Vũ xem tới đau răng, má nó, thế này cũng được à?
Như vậy vì sao Văn vương lưu lại bốn đầu Đại Đạo mà ta không thể trực tiếp dung hợp?
Chẳng lẽ Văn vương còn không lợi hại bằng vị Thực Thiết Thú Hoàng đã ngã xuống này sao?
Không thể!
Chẳng lẽ vì cưỡng ép dung hợp thì sẽ có hại về sau? 2 Hắn còn đang nghĩ ngợi, hư ảnh trên cao kia đột nhiên nhìn về phía Tô Vũ: "Ngươi là Nhân chủ của thế hệ này? Không nên tùy tiện cưỡng ép. Thành tựu tương lai của hậu duệ nhà ta có hạn, để hắn dung hợp theo con đường này thì cả đời nhiều nhất chỉ chưởng khống một đạo quy tắc, kém xa so với chủ động lĩnh ngộ được quy tắc cường đại.
Không có hi vọng trở thành Quy Tắc Chi Chủ chưởng khống nhiều Đại Đạo, về sau trong số các Quy Tắc Chi Chủ, hắn chỉ là sự tồn tại hạng chót.
Ta làm vậy chính là đoạn tuyệt hi vọng của hắn, là ta có lỗi. Bất quá hắn vốn không có quá nhiều hi vọng, thiên địa này thay đổi rôi...
Tô Vũ nghe hiểu, có điều then chốt ở chỗ... Mọe nó, Quy Tắc Chi Chủ, đây không phải là cảnh giới Nhân vương sao?
Cái gì gọi là nhiều nhất chỉ chưởng khống một đạo?
Rốt cuộc ngài có biết tình hình hiện tại là như thế nào không?
Mà hư ảnh kia đã bắt đầu xuất hiện dấu hiệu tán loạn, khí tức của Cửu Nguyệt vẫn còn đang tăng lên, hư ảnh thì lại dần dần tiêu tán.
Nhìn về phía huyết kiếp còn đang hiện ra, hư ảnh phá lên cười lớn, sau đó đột ngột lao thẳng lên trên cao.
Oanh!
Âm thanh nổ to rung chuyển đại địa.
Giống như lúc trước Thiên Cổ từng ra tay áp chế huyết kiếp thay Vân Tiêu, khi đó lão đã đánh tan đầu nguồn huyết kiếp, ngăn chặn huyết kiếp tiếp tục sản sinh. Bây giờ hư ảnh này cũng vậy, lão hao phí hết sạch tàn niệm cuối cùng, giải quyết toàn bộ rắc rối thay cho Cửu Nguyệt.
Huyết kiếp tiêu tán!
Hư ảnh tan biến!
Trời sáng khí trong!
Nhưng mà... có rất nhiều thứ đã biến đổi.
Chốc lát sau, Cửu Nguyệt mở mắt, mờ mịt dang tay ra: "Hình như ta đã lột xác, trở nên rất lợi hại!"
Tay y cầm một cây trúc lớn, gương mặt mê man, tiếp đó y đột ngột quay sang Bát Nguyệt, há miệng hút vảo.
Kỳ thật Bát Nguyệt rất mạnh, đối phương đã là Vĩnh Hằng thất đoạn, nhưng mà giờ khắc này Bát Nguyệt lại bị một cỗ lực lượng cực kỳ cường hãn hút tới, không cách nảo chống cự.
Sau một khắc, Bát Nguyệt đã lao vào trong miệng Cửu Nguyệt.
"Đồ hỗn trướng, buông lão tử ra!"
Cửu Nguyệt vội vàng dừng lại, lẩm bẩm: "Ta đã có thể nuốt cha ta rồi.
Lợi hại thật!
Y hết sức rung động, nhưng vẫn vội vàng nghe lời phun Bát Nguyệt ra ngoài, Bát Nguyệt rơi ra lăn lộn mấy vòng, trong tay liền xuất hiện một cây trúc còn lớn hơn cả cây trúc của đứa con trời đánh, bịch một tiếng, bổ thẳng về phía kẻ vừa mới nuốt mình.
"Ngươi dám nuốt ta, để ta đánh cho ngươi tỉnh táo lại"
Phanh phanh phanh!
Cửu Nguyệt bị đánh chạy trối chết!
Điên cuồng trốn chạy!
Bát Nguyệt chạy theo sau, điên cuồng đuổi giết!
Quả thật quá đáng! Đúng là nghiệt tửi Mà Thực Thiết Thú Hoàng bên này lại có xung động muốn khóc, nhìn về phía Tô Vũ, âm thanh nghẹn ngào: "Cửu Nguyệt tấn cấp Vĩnh Hằng cửu đoạn rồi, có lẽ rất nhanh thôi là nó sẽ tấn cấp Hợp Đạo!"
Ông hết sức bất ngờ trước mọi chuyện vừa diễn ra.
Tô Vũ tươi cười chúc mừng: "Đúng vậy, sẽ nhanh thôi. Chúc mừng Thú Hoàng bệ hạ. Ngài nhận biết vị Thú Hoàng bị giam giữ ban nãy không?"
"Có thể là vị Thú Hoàng đời thứ hai của tộc ta.
Thực Thiết Thú Hoàng giải thích: "Tộc ta từng sinh ra hai tôn Hoàng, ta thì không tính, ta chỉ là Hợp Đạo! Trong hai tôn Hoàng ấy, vị thứ hai đã biến mất ngay trong giai đoạn thượng cổ chỉ biến, không lưu lại lời nảo."
Dứt lời, ông liền nhìn về phía Tô Vũ, sắc mặt ngưng trọng: "Ngục vương!"
Tô Vũ gật đầu: "Gã đã phản bội Nhân tộc, không quan trọng, không cần để ý!"
Thực Thiết Thú Hoàng không biết nên nói cái gì cho phải, sau một khắc, ông khom người, lớn tiếng nói: "Thực Thiết tộc nguyện vì Vũ Hoàng bệ hạ chinh chiến chư thiên!"