Lam Sơn Hầu câm kiếm lao ra!
Bốn phía, đám thuộc hạ của Nguyệt Minh Hầu tức thì bị nàng chém giết 3 tên vô địch, vài thủ hạ dưới trướng nàng cũng bùng nổ.
Âm một tiếng!
Trong nháy mắt, đám thủ hạ của Nguyệt Minh Hầu còn chưa kịp phản ứng thì đã bị giết sạch, toàn bộ đều bị đoạt Tử Linh ấn ký đi!
Mấy vị quân chủ Nhân tộc cấp tốc cắn nuốt Tử Linh ấn ký, Vũ Sinh rít gào một tiếng, khí tức tăng mạnh, hắn quát: "Giết, Lam Sơn quân, theo ta xông lên!"
Oanh!
Đúng lúc này, mấy tôn Hầu đồng loạt ra tay!
Nguyệt Minh đã chết!
"Làm càn!"
"Lớn mật!"
"Giết bọn họ!"
Vô số Tử Linh gầm lên.
Lam Sơn Hầu mang theo một đám thuộc hạ điên cuồng chạy ra ngoài!
Trường kiếm lướt qua, một kiếm chém xuống, trời cao võ nát!
Nơi xa, trong điện Đông Thiên vương, một cường giả đội vương miện hiện lên, nhìn về phía bên này, lạnh nhạt nói: "Lam Sơn, ngươi thật to gan! Lam Sơn Hầu làm phản, chư tướng Đông Vương phủ, là giết chúng "Rõ!"
Các vị quân chủ và Tử Linh Hầu đồng loạt ứng lệnh.
Đại chiến tức khắc bùng nổi!
Đám người Lam Sơn Hầu tiên hạ thủ vi cường, trong chớp mắt đã chém giết bảy tám vị Tử Linh quân chủ, Lam Sơn Hầu mang theo một đám người nhanh chóng lao ra ngoài, thanh âm rung chuyển trời đất: "Tử Linh Nhân tộc theo ta, thoát ly Đông Vương phủ! Đông Thiên vương làm phản, phản bội tộc chúng ta, muốn chiếm thiên hạ tộc ta, hắn phạm tội phản nghịch, đáng chết!"
Nơi xa, sắc mặt Đông Thiên vương khẽ biến.
Phản nghịch?
Lam Sơn nói lão là phản nghịch!
Lam Sơn Hầu vẫn hô vang: "Đông Thiên vương, tộc chúng ta sắc phong ngươi làm vương, ngươi không cảm kích thì thôi lại còn lấy oán trả ơn, thất tín bội nghĩa, ngươi đáng bị trời phạt! Giết!"
Tiếng hô rung trời!
Âm ầm ầm!
Nhất kiếm đánh tới, đánh lui một tôn Hầu.
Vũ Sinh rít gào: "Ta đi tiên phong, đại nhân, để ta mở đường!"
Vũ Sinh nhanh chóng vọt tới phía trước, trong tay xuất hiện một cây rìu lớn, rìu lớn xẹt ngang qua.
Oanh!
Cường giả chặn đường bị hắn đánh chết mấy vị!
Lam Sơn Hầu dũng mãnh hệt như năm xưa, một kiếm xuất động, chặn lại hai vị Tử Linh Hầu vây giết, một đám người nhanh chóng phá vây, giết chóc nổi lên bốn phía!
Âm ầm âm!
Giờ khắc này, bên ngoài có gần ngàn đầu Tử Linh quân chủ đang tấn công.
Đó đều là tướng sĩ dưới trướng Lam Sơn Hầu.
Cường giả dẫn đầu cũng là một nữ Tử Linh, lớn tiếng quát: "Theo ta tấn công vào, phá tan trận địch vì đại nhân!"
"Giết"
Chiến trường Đông Vương vực bùng nổi Nơi xa, Đông Thiên vương lạnh mặt bước ra khỏi chủ điện, dưới chân lão có một đầu Tử Linh quân chủ đột ngột lao lên tấn công!
Đó là người của Lam Sơn Hầu!
"Không biết điều!"
Đông Thiên vương hừ lạnh một tiếng, Tử Linh quân chủ bị lão trực tiếp cố định dưới mặt đất, Đông Thiên vương lạnh lùng nói: "Hạng người "
phản nghịch, đáng chết "Ngươi đang nói chính ngươi sao?"
Tử Linh quân chủ bị định trụ cười lớn, dồn sức tự bạo nổ tung, y quát: "Lam Sơn quân hộ tống đại nhân ra ngoài! Ta đi trước một bước!"
"Tướng quân!"
Tiếng gào thê lương của Vũ Sinh vang vọng.
Ẩm!
Vũ Sinh đánh chết một tôn quân chủ, dư quang nhìn về phía vị cường giả vừa tự bạo, đôi mắt đỏ như máu bùng nổ tử khí, đó là lão chiến hữu của hắn.
Hôm nay... người đó đã hoàn toàn biến mất trong vạn giới!
Tử Linh chết đi rồi sẽ không còn cơ hội nào nữa!
"Đi chết đi!"
Vũ Sinh bùng nổ khí tức, thiêu đốt hết thảy, một rìu đánh bay một tôn Tử Linh Hầu, về mặt Tử Linh Hầu chấn động, Vũ Sinh lại thiêu đốt Tử Linh ấn ký, nhìn về phía Lam Sơn Hầu đang chém giết, hắn cắn răng quát: "Đại nhân, đi thôi!"
"Giết!"
Rìu lớn quét ngang tứ phương, ban nãy hắn cắn nuốt Nguyệt Minh Hầu nên đã tăng tới Vĩnh Hằng cứu đoạn, bấy giờ hắn còn thiêu đốt Tử Linh ấn ký, chiến lực trực tiếp tăng mạnh, một rìu bổ ra, lại đánh bay một tôn Tử Linh Hầu!
Bên kia, Lam Sơn Hầu dùng kiếm chiến đấu, kiếm minh vang vọng tận trời, vừa chiến vừa cố gắng phá vây!
Nhiệm vụ chỉ có một, lao ra ngoài, tụ hội với Nhân Chủ!
Oanh!
Cầm kiếm chém ngang một vị Tử Linh quân chủ, nhưng nàng lại bị một vị Tử Linh Hầu ngăn cản, Tử Linh Hầu kia muốn nói vài câu mà không có cơ hội, cps điều Lam Sơn Hầu không muốn nghe gì hết, hiện giờ nàng chỉ muốn giết càng nhanh càng tốt!
Lợi kiếm bắn tới!
Đông!
Đối phương nhanh chóng ra tay, trường kiếm va chạm cự chùy, kinh nghiệm chinh chiến của Lam Sơn Hầu cực kỳ phong phú, kiếm chiêu vừa bị chặn lại thì nàng lập tức rút trường kiếm về, cự chùy tiến theo, nàng xoay người, lại xuất kiếm lần nữa, phụt một tiếng, đâm thủng đầu đối phương!
Giờ phút này Lam Sơn Hầu vô cùng bình tĩnh.
Chắc chắn không thể thắng.
8 vị Hầu, còn có cả Đông Thiên vương, sao có thể thắng?
Chỉ có thể liều mạng mở đường máu để xông ra ngoài!
Đó cũng là ý của Nhân Chủ, Nhân Chủ đang ở Trấn Linh vực chờ bọn họ!
Hư không bên cạnh hiện ra một đạo xiêng xích, vừa muốn cuốn lấy Lam Sơn Hầu thì phía sau lưng nàng, một vị quân chủ lập tức nhảy ra, xiêng xích khóa lấy vị quân chủ kia, ngọn lửa màu đen bùng lên thiêu đốt, vị quân chủ kia đau đớn gào thét.
Thế nhưng Lam Sơn Hầu dứt khoát không dừng bước, không quay đầu!
Năm xưa, những người này cũng vì nàng mà chết trận ở chư thiên, hôm nay, chỉ là tình cảnh thượng cổ tái diễn mà thôi!
Thượng cổ, nàng phá vây thất bại, bị giết.
Hôm nay... Nàng không muốn thất bại!
Nhân Chủ Nhân tộc, nàng muốn tới gặp đối phương để phục mệnh.
Phụt Tử khí thiêu đốt, một kiếm đánh lui một tôn Hầu, chém giết quân chủ phía sau Tử Linh Hầu, Lam Sơn Hầu không ngừng phá vây, không ngừng lao ra bên ngoài, nàng nhanh chóng hội hợp cùng tướng sĩ Tử Linh Nhân tộc do nữ tướng kia dẫn đầu.
Giờ phút này, hơn 1000 tướng sĩ chỉ còn lại vải trăm người.
Nữ tướng lãnh dẫn đầu vết thương đầy người, gặp được Lam Sơn Hầu, nàng vui mừng hét lên: "Xông ra ngoài! Xung phong!"
"Rõ!"
Nữ tướng lại lớn tiếng kích động: "Chư thiên ai là hùng?"
"Nhân tộc xưng hùng!"
Mấy trăm tướng sĩ cùng hò hét!
"Từ xưa đến nay ai bất bại?"
"Nhân tộc bất bại!"
"Vạn giới tranh bá, ai dám tranh phong?"
ỊP "Không ai dám tranh phong "Giết"
"..).. e Mấy trăm tướng sĩ ứng thanh, tiếng la rung chuyển trời đất, trong lúc nhất thời, chấn nhiếp tứ phương, các Tử Linh không ngừng tránh lui, sắc mặt quân chủ đối địch biến ảo, dường như nhớ lại tình cảnh bị giết năm xưa.
Nhân tộc!
Năm xưa, đại quân Nhân tộc nhất thống thiên hạ, hiện giờ bọn họ lại xông pha chiến đấu!
Trên người Lam Sơn Hầu hiện ra một bộ áo giáp, sau khi nàng chết, Võ vương đã tự mình đưa tới!
Sinh thời làm Nhân Hầu, chết cũng là quỷ hùng!
Võ vương nói, Nhân tộc nhất thống chư thiên, hai giới sinh tử, nơi ta nhìn đến đều là Nhân cảnh!
Nơi ta nhìn thấy, đó là địa bàn của chúng ta!
Tộc của ta lao ra từ Nhân cảnh, càn quét chư thiên, dẹp yên hết thảy cường địch, 10 vạn năm sau, lại tái chiến lần nữa!
"Theo ta lao ra ngoài!"
Lam Sơn Hầu rít gào, oanh!
Tam tôn Hầu đánh tới, Lam Sơn Hầu dũng mãnh vô biên, dùng kiếm phản kích, mặc kệ sinh tử, không sợ cái chết!
Tuy 3 tôn Hầu rất mạnh, nhưng lúc này khí thế lại bị trấn áp!
Đây là Hầu vạn tộc bị giết từ thượng cổ, bị Nhân tộc giết chết!
Nay, bọn họ như đang nhìn thấy Nhân tộc đánh tới lần nữa, trong lúc nhất thời, tất cả đều hơi thất thần.
Bên kia, mấy đại tướng Tử Linh Nhân tộc đồng loạt thiêu đốt Tử Linh ấn ký, liều chết quyết chiến!
Lam Sơn Hầu muốn lao ra ngoài, vậy thì chúng ta phải giết ra một con đường sống cho nàng!
Oanh!
Tiếng chém ggiết kịch liệt ầm ï, đại chiến bùng nổ, các tướng sĩ xung phong liều chết, mở ra một con đường máu, tổn thất đã vượt qua bảy thành!
Lam Sơn Hầu dùng kiếm xuyên thủng thân thể một tôn Tử Linh Hầu, nhưng lại bị một vị Tử Linh Hầu khác chém vào sau lưng, máu đen bắn xuống đất, ăn mòn đại địa!